Vừa tiễn bạn trai đi nước ngoài, tôi đã âm thầm làm chuyện “tày trời” vì ham muốn
Điều nhục nhã là ở chỗ, cậu bạn ấy biết cả hai đứa tôi vì ngày xưa học chung lớp. Thế mà tôi lại dám lên giường với cậu ta. Mặc dù người đó hứa sẽ giữ bí mật nhưng tôi tự phỉ báng tư cách của mình. Kể từ hôm đó, tôi thấy xấu hổ vô cùng.
Tôi đang sống trong những ngày mà cảm giác tội lỗi bủa vây lấy mình. Tôi thấy bản thân nhơ nhớp và hèn hạ. Ham muốn đã khiến tôi phản bội người đàn ông yêu mình.
Câu chuyện đó xảy ra cách đây gần 4 năm. Tôi đã cố gắng đào sâu, chôn chặt trong lòng mình nhưng vẫn không sao xua đi được cảm giác tội lỗi. Tôi thấy hận bản thân khi đã vì chút ham muốn nhất thời mà phản bội người đàn ông yêu tôi. Giờ đây, càng được anh yêu, anh quý và trân trọng thì tôi lại càng thấy ghê tởm bản thân mình.
Tôi và anh là bạn học cùng nhau. Chúng tôi đã có một tình yêu đẹp. Hầu hết bạn bè, người thân đều khâm phục trước một tình yêu dài lâu, bền chặt của hai đứa. Tôi cũng đã từng rất tự hào về anh, về tình yêu này. Vậy mà cuối cùng, chính tôi vấy bùn lên nó.
Hầu hết bạn bè, người thân đều khâm phục trước một tình yêu dài lâu, bền chặt của hai đứa. (Ảnh minh họa)
Tôi tự thấy mình là người may mắn khi gặp được một người đàn ông tốt và yêu mình. Anh tốt với tôi và rất coi trọng gia đình. Yêu nhau được khoảng 3 năm, gia đình tôi gặp biến cố về kinh tế, nợ nần chồng chất. Tôi không thể bỏ mặc bố mẹ mình nên đã quyết định sẽ đi xuất khẩu lao động để kiếm một khoản tiền kha khá giúp đỡ phần nào cho bố mẹ. Nhưng anh đã không muốn như vậy. Anh quyết định là người đi làm, vừa có thu nhập để lo cho tương lai sau này của hai đứa, vừa có thể hỗ trợ tôi một phần nào. Chúng tôi còn chưa cưới nhưng anh đã tự coi trách nhiệm đó là của mình như một người con trong nhà.
Video đang HOT
Một người đàn ông tốt như vậy, thế mà tôi phụ anh. Tôi thấy mình giẻ rách và đáng khinh. Vài ngày sau khi anh đi làm ăn xa nhà, một mình cặm cụi, tôi cô đơn và buồn chán. Và rồi, trong một lần đi họp lớp cũ, tôi đã lên giường với một cậu bạn ngày xưa thích mình. Đành rằng hôm đó tôi có uống chút bia nhưng tôi phải thừa nhận bản thân tôi cũng ham muốn cái chuyện tội lỗi đó.
Điều nhục nhã là ở chỗ, cậu bạn ấy biết cả hai đứa tôi vì ngày xưa học chung lớp. Thế mà tôi lại dám lên giường với cậu ta. Mặc dù người đó hứa sẽ giữ bí mật nhưng tôi tự phỉ báng tư cách của mình. Kể từ hôm đó, tôi thấy xấu hổ vô cùng. Đã vậy, anh thường xuyên viết những lời nhớ nhung, yêu thương tôi trên mạng. Tôi thấy cậu bạn đó cũng vào đọc và bình luận. Tôi càng thấy mình trơ trẽn và đáng xấu hổ. Ở ngoài kia, có bao người ngưỡng mộ tình cảm của anh dành cho tôi, vậy mà tôi lại phản bội anh ấy một cách cay đắng thế này.
Giờ đây anh đã về nước. Anh thu xếp ổn thỏa chuyện nợ nần cho nhà tôi và cũng có một số vốn đáng kể. Tôi đang mang bầu với anh được hơn 3 tháng và gia đình anh giục cưới. Ngày nào tôi cũng nghĩ ngợi, sợ hãi…
Anh càng tốt tôi càng sợ. Bởi vì tôi sợ một ngày nào đó khi anh biết hết sự thật, với những gì anh đã hi sinh cho tôi thì liệu anh có chấp nhận nổi không? Câu chuyện đó không phải với một ai xa lạ mà với người bạn học cũ, nó chắc chắn không bao giờ có thể mãi mãi là bí mật.
Tôi thực sự sợ hãi, đêm nào cũng giật mình. Em xin lỗi, em xin lỗi anh thật nhiều… Em đã sai lầm, một sai lầm khó thứ tha!
M.T
Theo eva.vn
Tôi xem anh bạn học cũ là điểm tựa vì mất cảm giác với chồng
Sự tổn thương về tinh thần khiến tôi cảm thấy sợ và không có cảm giác gì mỗi khi chồng cần đến mình.
Hình ảnh minh họa
Tôi lập gia đình hơn 15 năm. Từ ngày cưới, tôi luôn cố gắng hòa nhập theo nề nếp của gia đình chồng vì mẹ và chị chồng rất khó tính. Chồng tôi hiền lành, ít nói, mọi người xung quanh và gia đình tôi đều quý anh. Là con trai duy nhất trong nhà nên anh được mẹ nuông chiều từ nhỏ. Anh chỉ việc đi làm, mỗi tháng đưa tôi 5-7 triệu. Thời gian còn lại, anh thường xuyên đi nhậu với bạn bè, về đến nhà là lăn ra ngủ, mặc kệ tôi và các con. Tôi như cái máy, đi làm về lo cho các con, khi con ngủ thì tôi cũng ngủ. Vì anh hay say nên mẹ chồng bảo anh qua phòng khác ngủ để khỏi làm phiền mẹ con tôi. Anh chỉ qua tìm tôi khi có nhu cầu mà không hề quan tâm đến tâm trạng của vợ.
Lúc đầu tôi còn chờ đợi chồng mỗi đêm, không ngủ được khi anh mải vui bạn bè chưa về nhà. Tôi khuyên nhỏ, nói lớn nhưng được một hai ngày đâu lại vào đấy. Dần dần, tôi không còn muốn chờ đợi và nóng giận khi anh đi nhậu nữa, cũng không còn cảm giác khi chồng muốn gần gũi sau lần anh sỉ nhục tôi vì ghen. Có lẽ anh cảm thấy tôi không có nhu cầu nhưng lại không hề nghĩ đến tâm trạng của tôi rằng sau giờ làm việc, về nhà lo cho con, khi con ngủ quay qua thì chồng đã ngủ vì say xỉn. Tôi chưa bao giờ nhục nhã đến vậy nên nghĩ đến ly hôn. Nhưng nghe lời khuyên từ hai bên gia đình và chồng đã xin lỗi, tôi cố gắng tiếp tục cuộc sống ở nhà chồng vì 2 con. Dù vậy, sự tổn thương về tinh thần khiến tôi cảm thấy sợ và không có cảm giác gì mỗi khi chồng cần đến mình. Tôi luôn cảm thấy cô đơn khi sống giữa gia đình chồng.
Đến một ngày tôi gặp lại bạn học thuở bé. Giờ anh có vợ và 2 con, cuộc sống gia đình anh không hạnh phúc vì vợ anh không thể hòa hợp với nhà chồng khiến mọi người cho rằng anh nhu nhược. Anh cũng có ý định ly hôn nhưng thương con mới 3 tuổi. Chúng tôi nhắn tin chia sẻ ngày càng nhiều. Tôi cảm thấy anh như điểm tựa tinh thần cho mình trong cuộc sống cô đơn hiện tại. Tôi biết mình đã sai nhưng không sao quên được anh. Tôi phải làm sao để thoát ra khỏi hoàn cảnh này? Xin chuyên gia và mọi người giúp tôi lối thoát.
Ly
Chuyên gia tham vấn tâm lý Nguyễn Bá Đạt gợi ý:
Gửi Ly,
Bạn đang ở trong trạng thái đấu tranh tư tưởng rất lớn, giữa một bên là trách nhiệm của người mẹ, người vợ, một bên là hạnh phúc cá nhân. Bạn chia sẻ rằng nhiều năm bạn cố gắng chăm sóc con, lo cho gia đình chu đáo nhất có thể. Chính cuộc sống gia đình như vậy đã khiến hạnh phúc cá nhân của bạn không được chăm sóc và thỏa mãn. Đến khi gặp lại người bạn học cũ, qua những lần nói chuyện thì nhu cầu tình cảm, cảm xúc và hạnh phúc cá nhân trỗi dậy, bạn thấy vui, nhẹ nhàng và thoải mái với bạn cũ. Tình cảm này ở bạn là tất yếu bởi lâu nay nó bị quên lãng, không được chính bạn và chồng để ý, khơi dậy.
Trong tình huống này, bạn là người quyết định. Khi quyết định được đưa ra, bạn cũng sẽ là người thực thi và khắc phục những ảnh hưởng từ quyết định đó mang lại. Nếu bạn vẫn muốn có gia đình, sự ổn định, các con được sống cùng cha mẹ, hãy tích cực và chiến đấu với bản thân; đồng thời thẳng thắn, cương quyết thảo luận với chồng về tình cảm vợ chồng, chăm sóc con cái, tài chính, hạnh phúc cá nhân của mỗi người.
Chồng bạn là con một, luôn được mẹ chồng chiều chuộng. Có vẻ anh ấy chưa có sự trưởng thành đúng nghĩa của người đàn ông đã có vợ con. Ngoài ra chồng bạn còn bị kìm kẹp bởi bố mẹ chồng. Trong gia đình ấy, vợ chồng bạn không phải chủ nhà, mà người nắm quyền quyết định là cha mẹ chồng bạn. Chính điều này khiến chồng bạn không thể hiện được bản thân, không quyết định được những vấn đề cốt lõi của cuộc sống, dẫn đến vùi đầu vào tiệc tùng, trốn chạy thực tế. Để giải quyết, vợ chồng bạn nên nghĩ đến việc sống riêng. Khi đó chồng bạn sẽ trưởng thành và có trách nhiệm hơn. Bên cạnh đó, bạn cần chấm dứt ngay mối quan hệ với người bạn cũ. Như vậy bạn mới có thể làm mới gia đình được.
Nếu bạn quyết định coi trọng hạnh phúc cá nhân hơn, đó cũng là điều tất yếu và phù hợp. Có điều bạn phải bắt đầu lại từ đầu, từ việc tìm một người ưng ý, hiểu hoàn cảnh của bạn và bạn phải mạnh mẽ trong cả suy nghĩ và hành động. Khi bạn chọn hạnh phúc cá nhân, chưa chắc người bạn học đó là người đàn ông tiếp theo của bạn. Vì khi gặp nhau nói chuyện cảm thấy vui và hạnh phúc, nhưng sống cùng nhau lại là chuyện khác.
Chúc bạn có quyết định sáng suốt và chiến đấu vì hạnh phúc của bản thân và gia đình.
Theo vnexpress.net
Sáng cười: Can đảm lên anh Mời quý vị và các bạn thư giãn buổi sáng với mẩu truyện cười: Can đảm lên anh. Một anh chàng say khướt về nhà đập cửa gọi vợ: "Em yêu, anh vừa đi gặp bạn học cũ...". - Ồ, là anh đó à? Vâng, chuyện đo bình thường mà. - Anh nhậu hết tháng lương rồi. - À, em có thể hiểu....