Vừa nhìn thấy mặt bạn trai em, bố đã quay mặt đi rồi ra sức ngăn cấm, em phát cuồng lên cho tới ngày biết được sự thật phía sau
Em không nghĩ bố mình lại là người đàn ông như thế.
Em tự cảm thấy mình may mắn hơn nhiều người. Bởi em sinh ra trong một gia đình giàu có, bố mẹ êm ấm. Sống với bố mẹ hơn 20 năm nay nhưng chưa bao giờ em thấy bố mẹ cãi nhau. Đôi lúc họ cũng giận nhau nhưng nhanh chóng làm lành. Và người chủ động, theo em thấy luôn là bố em.
Bố em tử tế, hiền hậu, hiếu nghĩa nên được lòng tất cả mọi người, kể cả bà ngoại em, người nổi tiếng hung dữ, khắt khe. Mẹ em kể hồi đó để cưới được mẹ, bố em đã chịu sự sỉ nhục từ bà ngoại. Nhưng giờ, người mà bà ngoại em thương nhất lại chính là bố em.
Vì sống trong gia đình có nề nếp nên tính em cũng hiền, trầm ổn và hướng nội. Khi gặp người lạ, em thường ít nói, chủ yếu là lắng nghe và đánh giá người đó có đáng tin, có đáng chơi tiếp không? Vì kĩ tính nên hơn 25 tuổi, em vẫn đi về lẻ bóng. Bố mẹ em cũng sốt ruột, cứ hối thúc mãi chuyện yêu đương.
Ở bên anh, em cảm thấy rất bình yên, rất hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Em gặp anh một cách tình cờ thôi. Hôm đó, em đang đi làm thì bị đụng xe. Người đụng em chính là anh. Dù anh bị thương nặng hơn nhưng lại không để ý chân đang chảy máu mà chạy tới hỏi han em, dắt xe lên cho em.
Anh còn rối rít xin số điện thoại rồi bảo sẽ đền bù tiền thiệt hại nếu em cần. Tự dưng thấy anh nhiệt tình, tử tế thế, em lại thấy thích. Chính em là người chủ động gọi điện cho anh, mời anh đi cà phê.
Hai đứa cứ thế nhắn tin, gọi điện, đi ăn uống, đi chơi. Ở bên anh, em cảm thấy rất bình yên, rất hạnh phúc. Bố mẹ em cũng nhận ra sự thay đổi của con gái. Bố em bảo em biết yêu rồi nên nhìn lúc nào cũng rạng rỡ, cũng vui vẻ. Ông nói em dẫn bạn trai về ra mắt xem sao.
Nhưng mọi người biết không, ngay khi gặp người yêu em, bố em đã sững người. Sau đó, ông nói mệt rồi không tiếp chuyện anh. Em buồn lắm. Những ngày sau đó, bố còn ra sức cấm đoán, ngăn cản em yêu anh.
Hai bố con em cãi nhau liên tục. Đỉnh điểm là bố giáng một bạt tai vào mặt em. Sửng sốt, đau đớn, thất vọng, em khóc nức nở rồi chạy lên phòng. Tối đó, em bỏ cơm, mẹ có năn nỉ em cũng không xuống. Em còn thề sẽ không bao giờ nhìn mặt bố nữa.
Video đang HOT
Mấy hôm nay, em cứ vùi mình trong phòng chẳng muốn nói chuyện, ăn uống gì. (Ảnh minh họa)
Cho đến khi mẹ tiết lộ bí mật mà bố giấu kín bấy lâu, em mới bàng hoàng, suy sụp. Vâng, người yêu em chính là con trai của bố. Con trai riêng. Bố em đã phản bội mẹ em trước khi cưới vì bất mãn bà ngoại em. Khi người phụ nữ ấy có thai cũng là lúc bố mẹ em tổ chức đám cưới.
Cô ấy đã giấu kín mọi chuyện. Trong một lần anh bị bệnh nặng, cô ấy cùng đường mới tìm đến sự giúp đỡ từ bố mẹ em. Từ đó, tháng nào bố mẹ em cũng bí mật gửi cho cô ấy một số tiền để nuôi nấng anh. Nhưng họ không gặp mặt, chỉ chuyển khoản vì cô ấy không muốn phá vỡ hạnh phúc của bố mẹ em. Ngay lần đầu gặp, bố em đã nhận ra anh ngay.
Nghe mọi chuyện, em bàng hoàng, không thể tin được. Trái đất quá tròn. Ông trời cũng khéo trêu ngươi. Tại sao người đó lại là anh trai em? Mấy hôm nay, em cứ vùi mình trong phòng chẳng muốn nói chuyện, ăn uống gì. Anh vẫn không biết nên cứ gọi điện, nhắn tin mãi. Em càng rối, không biết phải bắt đầu từ đâu để giải thích cho anh. Em còn khó chấp nhận sự thật nữa là anh ấy!
Theo Trí thức trẻ
Ngày ly hôn, chồng cũ cho tôi thêm 500 triệu để yêu cầu tôi làm một việc khó nghĩ
Chồng tôi cặp kè với Hương- đối tác làm việc của anh ấy. Tôi chọn cách im lặng, bóng gió nói với chồng rằng tôi đã biết chuyện và chờ mong anh quay về. Nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng", bồ của chồng tôi thậm chí còn ghen ngược, cô ta đã hẹn gặp để sỉ nhục, chọc tức tôi.
Tôi năm nay 30 tuổi và đang là mẹ đơn thân của một cậu con trai 4 tuổi. Chồng cũ là bạn học cấp 3 của tôi. Học cùng nhau một thời gian dài, chúng tôi bén duyên, yêu thương nhau từ lúc nào không biết.
Chồng tôi là con nhà giàu có. Sau khi tốt nghiệp đại học, anh ấy về tiếp quản công ty dịch vụ vận tải của gia đình. Trong ngày cưới, tôi nhận được nhiều lời chúc mừng vì được gả về một gia đình giàu có, danh giá.
Sau khi cưới, chồng tôi làm kinh doanh, trong khi tôi làm việc trong ngành dược nên không hiểu gì về công việc của anh ấy. 1 năm sau ngày cưới, con trai của chúng tôi chào đời. Tôi bận rộn với công việc, việc chăm con còn chồng tôi mải miết với các chuyến công tác ở các tỉnh xa.
Tôi đã cố gắng níu kéo nhưng chồng ngày càng xa lạ. Ảnh minh họa
Xa mặt, cách lòng, chúng tôi ngày càng xa nhau. Dần dần, tôi nhận ra, tôi với chồng ngày càng khó nói chuyện với nhau. Anh chê tôi hay gắt gỏng, gây chuyện với chồng. Tôi hờn trách anh ấy không thấu hiểu, chia sẻ công việc nhà với vợ.
Một lần, 2 vợ chồng cãi vã, tôi hỏi anh ấy trong nước mắt: "Anh còn yêu em hay không? Sao anh lại làm như thế?
Anh nói: "Có"
Tôi hỏi: "Còn bây giờ thì sao?"
Anh nói: "Chúng ta cách xa nhau qúa."
Tôi tin chúng tôi ngày càng xa nhau vì quan điểm sống không phù hợp. Ở một mức độ lớn hơn, đó là khoảng cách giàu nghèo. Tôi là con nhà nghèo trong khi anh là công tử con nhà giàu. Chúng tôi có suy nghĩ khác nhau. Khi cưới nhau về, tôi cảm nhận thấy khác biệt này ngày càng lớn.
Sau đó, chồng tôi cặp kè với Hương- đối tác làm việc của anh ấy. Tôi chọn cách im lặng, bóng gió nói với chồng rằng tôi đã biết chuyện và chờ mong anh quay về. Tôi muốn con tôi có một gia đình hoàn chỉnh. Nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng", bồ của chồng tôi thậm chí còn ghen ngược, cô ta đã hẹn gặp để sỉ nhục, chọc tức tôi.
Tôi nhớ cô ta đã ghé sát và nói với tôi: "Chị có biết hiện giờ anh Hoàng cần điều gì nhất không? Anh ấy cần chị ký ngay vào đơn ly dị để anh ấy có thể rộng đường đến với tôi."
Tôi đã có một buổi nói chuyện thẳng thắn với chồng. Anh nói không còn yêu tôi nữa và muốn ly dị tôi để đến với Hương. Cảm thấy không còn gì nữa, tôi đồng ý. Chồng hứa sẽ có trách nhiệm với con và đảm bảo cuộc sống của mẹ con tôi sau khi ly hôn. Chúng tôi âm thầm hoàn thiện thủ tục ly hôn mà không thông báo với hai bên gia đình.
Chồng tôi cho tôi 500 triệu với một yêu cầu. Ảnh minh họa
Vào ngày chúng tôi hoàn tất thủ tục ly hôn, chồng cũ nói với tôi: "Tất cả đây là lỗi của anh. Anh biết rằng em đã rất cố gắng."
Tôi thở dài: "Em biết, anh cũng đã rất cố gắng. Tiếc rằng chúng ta giờ đã hết duyên."
Rút cục trong hôn nhân, cố gắng là chưa đủ.
Bất chợt, chồng cũ của tôi nói: "Mọi tài sản có sau hôn nhân, anh với em sẽ chia đôi theo quyết định của tòa. Ngoài ra, anh muốn cho em thêm 500 triệu nhưng anh có một yêu cầu."
Tôi hỏi: "Yêu cầu là gì?"
Anh nói: "Anh hy vọng rằng em có thể đưa con đến thăm bố mẹ anh thường xuyên để che giấu sự thật rằng cuộc hôn nhân của chúng ta đã tan vỡ."
Tôi hỏi: "Tại sao?"
Anh nói: "Em biết đấy, bố mẹ anh thương em như con đẻ. Anh sợ họ không thể chấp nhận sự ra đi của em."
Tôi nói: "Em phải đóng vở kịch này giúp anh đến bao giờ?"
Anh thở dài: "Anh cũng không biết nữa. Nhưng anh sẽ từ từ nói với bố mẹ. Miễn là không phải bây giờ."
Lời đề nghị của chồng cũ làm tôi suy nghĩ mãi. Bố mẹ chồng rất tốt, rất quan tâm và thương tôi. Tôi tôn trọng họ. Tôi có thể đưa con đến thăm họ mà không cần tiền. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân của chúng tôi đã tan vỡ. Tôi không thể mãi đóng vở kịch hạnh phúc với chồng.
Xin hãy cho tôi lời khuyên, giờ tôi phải làm gì?
Theo Dân Việt
Lôi thôi lếch thếch bước vào quán cà phê, tôi không ngờ lại chạm mặt hai kẻ tôi không bao giờ muốn gặp Anh ta nhìn tôi cười khẩy còn tôi mặt mũi đỏ ửng vì nhục nhã. Tôi mới chia tay bạn trai. Anh ta chê bai tôi ăn mặc lỗi thời, quá kín kẽ với người yêu. Tôi cũng thừa nhận mình là kiểu người cổ hủ. Tôi thích những gì cổ điển, truyền thống. Vì thế tôi luôn ăn mặc kín cổng cao...