Vừa nhận lương tháng đầu tiên ở công ty mới, tôi rủ bạn trai đi ăn thì anh đã thẳng thừng nói ra một câu bẽ bàng
Biết bao dự định, ước nguyện trong tương lai bỗng tan thành mây khói chỉ sau những lời nói lạnh lùng của anh ấy.
Từ sau khi ra trường, tôi quen một người đàn ông tên Hưng. Tính đến thời điểm này, tôi và anh đã trải qua gần 2 năm trời yêu nhau. Mặc dù tôi mới vừa bước sang tuổi 25, nhưng tôi đã định hình và vạch ra những kế hoạch cho tương lai, trong đó không thể thiếu chuyện tiếp tục duy trì mối quan hệ với Hưng. Lâu dài hơn, tôi muốn lấy anh làm chồng. Bởi tôi không phải kiểu người hay thay đổi hoặc thích sự mới mẻ. Tôi muốn chung thủy với một người thôi.
Tính cách này của tôi có lẽ là được thừa hưởng từ mẹ mình. Ngày trước mẹ tôi cũng chỉ yêu một mình bố tôi, không bao giờ trong mối quan hệ với người đàn ông nào khác. Tôi thấy bố mẹ sống với nhau mấy chục năm vẫn hạnh phúc, chẳng hề xuất hiện mâu thuẫn. Nên tôi nghĩ nếu mình giống như mẹ thì chắc chắn sẽ có được sự viên mãn như thế. Thêm nữa, bố mẹ cũng yêu quý tôi, mong muốn tôi sớm tìm được một người đàn ông phù hợp, xứng đáng.
Ảnh minh họa.
Về chuyện môn đăng hộ đối, tôi phải nhận xét thật là tôi thấy mình nhỉnh hơn anh Hưng một chút, nhưng có lẽ vì nền tảng gia đình tốt. Nhà tôi thì sống ở Hà Nội, cũng có kinh doanh nên tiền bạc dư dả. Tôi không phải sống quá tằn tiện, tiết kiệm. Trong khi Hưng thì quê ở một vùng nghèo khó, song anh lại rất biết phấn đấu cho cuộc sống, không phải kiểu lười biếng. Bỏ qua những chênh lệch, tôi vẫn tin rằng đó không phải vấn đề quá lớn, quan trọng là tình yêu của chúng tôi.
Trong suốt thời gian yêu nhau, có đôi khi tôi cũng chủ động thanh toán tiền dù Hưng ngăn cản. Anh ấy tính rất lịch thiệp ga lăng, chỉ muốn chiều chuộng bạn gái. Song tôi hiểu anh Hưng cũng còn phải lo nhiều khoản sinh hoạt, không nỡ gây áp lực với Hưng. Vả lại, khi gặp nhau hẹn hò, tôi muốn đôi bên đều thoải mái, chẳng cần nghĩ suy tính toán.
Nhưng dần dần tôi nhận ra Hưng đã thay đổi, không còn là chàng trai mà tôi từng quen biết. Có thể vì cuộc sống xuất hiện nhiều trở ngại hoặc vì lòng anh đã không hướng về tôi nữa. Chuyện bắt đầu từ hơn 1 tháng trước khi Hưng nghỉ ở công ty cũ. Suốt tuần đó, tôi thấy anh buồn, nhắn tin ít đi. Anh ấy đang 28 tuổi, chắc cũng đang gặp vấn đề gì đó trong công việc. Còn tôi thì ngược lại, vừa được nhận vào một công ty mới, với vị trí rất ổn định, đãi ngộ tốt.
Gần như trong suốt khoảng thời gian đó, chúng tôi không gặp nhau. Cứ khi nào rủ bạn trai đi chơi, anh lại nói là mình đang bận cho những cuộc phỏng vấn xin việc mới, chuẩn bị rất cầu kỳ và mất công. Tôi cũng đành phải đợi để qua giai đoạn khủng hoảng này của anh.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Ngày qua ngày, tôi thấy anh Hưng hời hợt với mình hơn. Đỉnh điểm nhất là ngày tôi nhận tháng lương đầu tiên ở công ty mới, đó là một con số nằm ngoài mong đợi, quá xứng đáng cho sự cố gắng của tôi. Tôi quyết định sẽ mời anh Hưng một bữa thật sang chảnh để lấy lại tâm trạng. Bạn trai tôi thích món gì, tôi sẽ chiều anh ấy như thế.
Ấy thế mà khi gọi điện cho người yêu thông báo về bữa ăn tôi mời, anh ấy lại thẳng thừng nói ra một câu bẽ bàng: “Anh không đi đâu, em có lương thì rủ bạn bè, anh không xứng đáng với đồng tiền em làm ra”.
Chưa hết, anh Hưng còn nói thêm: “Bây giờ anh chỉ là thằng thất nghiệp thôi, không có tương lai, sao mà xứng với em chứ?”
Tôi nghe từng lời anh nói mà như vết dao cứa sâu vào trái tim. Tại sao 2 năm trời vừa qua, Hưng không thể hiện sự tự ti với tôi một chút nào, mà đến bây giờ anh lại nói ra những lời này. Đây quả thực chẳng phải người đàn ông mà tôi thực sự yêu thương, tin tưởng.
Tới giờ, tôi vẫn chưa nói chuyện lại với Hưng, hai chúng tôi cứ im lặng. Các tài khoản mạng xã hội của anh ấy thì vẫn còn đó nhưng chẳng cập nhật gì. Tôi không có tinh thần làm việc, người luôn chán nản, rệu rã. Tương lai trước mắt, nếu Hưng thực sự cạn tình với tôi, thì tôi biết phải sống sao đây? Tôi thật lòng không muốn mọi thứ kết thúc như thế này…
Hành hạ con dâu như con ở, đến ngày lục đồ đạc mẹ chồng ôm mặt khóc ngất
Hơn 5 năm về làm dâu, bà Hoà và con dâu gần như chưa bao giờ nở một nụ cười thiện cảm với nhau.
Đúng hơn là từ phía bà. Bà lúc nào cũng coi con dâu là người cản trở bà, khiến bà mất mặt.
Ban đầu là việc không môn đăng hộ đối. Dù con dâu có công việc ổn định lương cao nhưng bố mẹ lại làm nông. Đó là lý do khiến bà không hài lòng ngày con trai đưa bạn gái về. Bà Hoà nhiều lần ngăn cấm chuyện tình cảm nhưng con trai nhất định muốn tiến tới cưới xin của con dâu và con trai.
Dù con dâu rất lễ độ, ăn nói dễ nghe, xinh đẹp nhưng bà vốn đã không thích thì vẫn là không. Thời gian sống chung với nhau, cuộc sống vô cùng căng thẳng. Con dâu đi làm công sở nhưng bà Hoà bắt con làm tất cả mọi việc.
Ông bà dù đã về hưu nhưng bà nhất định không đỡ đần việc nhà, cơm nước. Sau giờ làm, con dâu lại tất bật về nhà đi chợ, nấu nướng. Bữa cơm dù ngon cũng bị bà Hoà phàn nàn. Con dâu nấu cái gì bà cũng chê, lúc mặn lúc nhạt. Con có mua gì về ăn bà cũng không muốn động đũa. Đã thế, bà còn chưa bao giờ gom góp một đồng tiền ăn tiền uống, tiền điện nước. Đối với bà Hoà, đó là việc của con.
Dù con dâu rất lễ độ, ăn nói dễ nghe, xinh đẹp nhưng bà vốn đã không thích thì vẫn là không. (Ảnh minh hoạ)
Thi thoảng, con dâu có xin về ngoại, bà Hoà cũng không hài lòng. Câu nói "lấy chồng phải theo chồng" mà luôn mang ra để mắng con dâu, không được theo phép của mình. Nhìn chung, cuộc sống mẹ chồng nàng dâu không mấy vui vẻ. Có lúc thấy con trai có ý muốn ra ở riêng, bà lập tức chặn họng. Bà tìm mọi cách để khiến con phải ở chung với bố mẹ. Có lẽ, bà Hoà là người quá ích kỉ khi muốn con sống chung để tiện bề... soi mói.
Việc gì bà Hoà cũng chỉ ra điểm sai. Đối với bà, đúng cũng thành sai. Dường như biết tính mẹ chồng, con dâu chỉ cười rồi nói sẽ rút kinh nghiệm. Thấy con dâu không cãi, bà Hoà càng khó chịu. Dường như bà luôn muốn khẩu chiến trong nhà, muốn con trai phải thấy cảnh cãi vã. Chỉ là con dâu nhất định không bao giờ muốn nói lại mẹ chồng.
Có lúc căng quá, cô cũng chỉ phản khác nói lại một vài câu nhưng thấy bà nóng mặt thì cô lại thôi. Cuộc sống cứ lặng lẽ trôi đi, hầu như cả nhà chỉ ngồi ăn cơm rồi chào hỏi nhau, ai lên phòng đó. Bà Hoà cứ vẫn thích sống theo ý mình dù được con trai góp ý.
Lúc nào cô cũng ân cần nhẹ nhàng, đối xử với mẹ chu đáo. Đến hàng xóm láng giềng cũng đều khen ngợi con dâu bà Hoà nhưng chính người nhà lại chưa được một câu nói tốt. Ngày cuối tuần, con dâu làm quần quật mọi việc dọn dẹp, chưa từng ca thán.
Nếu là một cô con dâu khác, giỏi cãi vã chắc bà Hoà sẽ không làm tới đó. Nhưng cô con dâu này lại quá hiền lành. Ngay cả lúc bà ốm đau, con chăm nom, bà cũng nghĩ đó là sự giả tạo, là muốn lấy lòng bà. Hết cách, con dâu cũng chỉ biết thở dài.
Có lúc, con trai động viên bà cũng xuôi. Nhưng chuyện con cái lại khiến bà bức xúc. Hơn 5 năm ở nhà chồng, hai vợ chồng Hoà vẫn không chịu sinh con. Nhiều lần bà giục thì con dâu nói còn phải lo sự nghiệp, chưa muốn sinh con. Con trai thì cũng lần lữa nói vợ chồng còn có kế hoạch riêng, không muốn bố mẹ can thiệp. Điều này càng khiến bà Hoà tức tối.
Có lúc, con trai động viên bà cũng xuôi. Nhưng chuyện con cái lại khiến bà bức xúc. (Ảnh minh hoạ)
Lần đó, nhân việc hai vợ chồng con trai về quê ngoại vài ngày, bà Hoà ở nhà vào phòng con lục tung đồ đạc xem có sự tình gì. Bà nghi ngờ con dâu không sinh được con hay có bệnh lý gì khiến cô không thể sinh con. Vậy nên cô mới phải sống cam chịu, chấp nhận bị bà chèn ép.
Điều khiến bà Hoà bất ngờ hơn bao giờ hết đó là tờ kết quả khám bệnh cầm trên tay. Không phải con dâu mà chính con trai bà mới là người vô sinh. Tình cảnh khiến bà hết sức hoang mang, bật khóc nức nở ngay tại chỗ. Bao lâu nay, bao điều tiếng xấu bà đổ hết cho con dâu. Đi đến đâu bà cũng nói con dâu khó sinh nở, con trai bà đã phải gồng gánh và bao dung thế nào. Thì ra đây mới là sự thật.
Vậy mà sau tất cả, con dâu chưa từng hé răng, chưa từng than vãn hay ca thán một lời. Lúc vu con chuyện vô sinh, con cũng chỉ im lặng. Bây giờ, người làm mẹ chồng như bà thực sự thấy xấu hổ.
Bao năm nay đối xử với con như vậy nhưng con vẫn một mực bảo vệ gia đình, bảo vệ chồng. Còn bà, người phụ nữ ích kỉ chỉ biết nói xấu, đay nghiến và tính toán. Liệu tôi có cơ hội chuộc lỗi lầm?
Sinh con khi chồng vắng nhà, thấy tên người chuyển khoản 50 triệu mà tôi 'vỡ tim' Tôi sinh sớm hơn dự định, chồng vừa đi công tác 5 ngày thì tôi đã nhập viện. Dù không có chồng bên cạnh khi sinh con nhưng tôi vẫn có bố mẹ hai bên túc trực chăm sóc. Khi tôi mang thai còn 2 tuần nữa thì sinh thì chồng đi công tác bất ngờ trong 1 tháng. Có nghĩa là anh...