Vừa mở tủ quần áo, cô vợ bàng hoàng vì bộ váy bị “phá hoại” cùng đoạn hội thoại “sóc óc” trị chồng
Mỗi người sẽ có sức chịu đựng riêng, một khi đã vượt quá giới hạn thì bạn cũng không cần phải nhẫn nhịn thêm.
Một vài câu chuyện mâu thuẫn trong hôn nhân thường khiến cho chị em chúng ta phải ngậm ngùi. Bởi đâu đó, bạn nhìn thấy mình cũng tương tự và từng trải qua như vậy, chỉ là bạn đang cố gắng chấp nhận và nén sự tiêu cực xuống. Tất nhiên, ai rồi cũng khó tránh khỏi những lúc cãi vã và cần phải lý trí để gạt những điều tồi tệ sang một bên để sống tiếp. Nhưng sẽ có thể tới một lúc nào đó, bạn bắt đầu mệt mỏi và không chịu nổi, hệ quả là giọt nước tràn ly, thậm chí đẩy hôn nhân vào bước đường cùng. Vậy nên quan trọng là kịp thời phát hiện vấn đề để xử lý mau chóng. Giống như trường hợp của K. dưới đây.
Vừa mở tủ quần áo, cô vợ bàng hoàng vì bộ váy bị chồng “ phá hoại”
Mới chỉ sau 2 năm hôn nhân, K. đã già đi trông thấy. Bạn bè hay trêu là vì K. lấy chồng và có con quá sớm nên nhan sắc tàn phai chính là “cái giá” đánh đổi. Cũng có thể nguyên do là vậy, và trong lòng K. luôn thầm tự nhắc nhở bản thân, khi nào sự bận rộn qua đi, cô sẽ phải tập trung cho việc tút tát dung nhan nhiều hơn. Dẫu sao trước đây, K. cũng thuộc vào nhóm những người phụ nữ có vẻ ngoài cực phẩm. Ông xã K. yêu thương và mê mẩn vợ cũng vì điều này.
Ảnh minh họa.
“Anh ấy và mình yêu nhau 2 năm rồi mới cưới, thời điểm đó cũng khá bất ngờ vì mình có thai rồi tổ chức hôn lễ luôn. Thời gian đầu của hôn nhân thì mình mang thai, được ông bà nội ngoại chăm sóc chu đáo. Tuy nhiên đó lại là lúc bản thân sồ sề, xấu xí hẳn. Sau khi đẻ xong, hết kỳ cữ, mình bắt đầu chăm chút hơn. Nhưng cũng chính từ đây, chồng mình dần vô tâm hơn, thành ra mình chẳng có tâm trạng để làm bất cứ thứ gì” – K. chia sẻ.
Hồi K. mang bầu, chồng còn hay đỡ đần việc nhà, vậy mà về sau, anh ta lười hơn, thiếu trách nhiệm trong chuyện san sẻ cùng vợ. Những lần chồng ốm, dù K. bận bịu trông con nhưng cũng vẫn phải tất bật chăm lo cho ông xã. Cô sợ phiền đến người khác, vả lại cũng muốn chăm anh ấy để tình cảm hai vợ chồng bền chặt như xưa.
Tuy nhiên cho đi mà chẳng được nhận lại, K. chỉ cảm thấy nỗi đắng cay mà nguyên do bắt nguồn từ chồng. Đỉnh điểm nhất một lần, K. bị ốm mệt, chăm con khó khăn, việc nhà nhờ chồng một chút. Đặc biệt, cô dặn chồng phải giặt riêng hộ một chiếc váy trắng mới mua, nếu không váy sẽ bị phai màu và hỏng luôn.
Video đang HOT
Ấy thế mà anh ta quá vô tâm, ném hết vào máy giặt. Hậu quả là chiếc váy bị loang lổ, xấu xí. Mãi tới khi K. khỏe lại, cô định mặc váy đi cafe cùng bạn bè thì mới nhận ra sự cay đắng. Mở tủ quần áo, K. như chết lặng trước váy mình mua và cũng là thể hiện cho sự hời hợt, vô tâm từ chồng.
Ảnh minh họa.
Đoạn hội thoại chảy nước mắt để trị chồng của cô vợ cao tay
Tức nước vỡ bờ, K. giống như một ngọn núi lửa phun trào. Cô hiểu mình đã chạm tới giới hạn của sự chịu đựng. K. mang chiếc váy chưa một lần mặc để đi chất vấn với chồng. Vừa nói, K. vừa khóc:
“Anh nhìn đi, chiếc váy này giống như thể diện của tôi, đã bị anh phá hoại. Lúc anh ốm, tôi tận tình chăm sóc để anh mau khỏe lại, vậy mà bây giờ anh đối xử với vợ như thế này đấy à? Được, nếu anh đã muốn cạn tình cạn nghĩa thì từ bây giờ chúng ta phận ai nấy sống, tôi sẽ chăm con, còn anh tự chăm chính mình đi, tôi mặc kệ!”.
Trước thái độ cứng rắn cùng giọt nước mắt lã chã của vợ, chồng của K. dần thấy hối hận vì sự vô tâm. Đặc biệt khi K. một mạch bỏ về ngoại, khiến cho anh ta phải khốn đốn mấy ngày trời.
Khi đàn ông đã quen với sự chăm sóc của phụ nữ mà bỗng phải rời xa họ thì hụt hẫng, trống rỗng là điều khó tránh khỏi. Phải tới khi vắng vợ, anh mới hiểu tầm quan trọng của người phụ nữ luôn lặng thầm hi sinh vì gia đình. Sự vùng lên của K. cũng chính là bài học chị em phụ nữ nên dắt túi cho chính mình. Đôi lúc, nếu bạn cứ vô tình lãng quên cảm xúc của mình thì sớm muộn sẽ tích tụ sự tiêu cực, khó chịu về lâu về dài.
Đau đẻ chạy sang nhờ chị hàng xóm đưa đi viện, tôi khiếp vía thấy một đôi mắt trong tủ
Rợn hết cả người, tôi ngó quanh căn phòng trọ của chị hàng xóm rồi ánh mắt tôi phải đóng đinh vào cánh cửa tủ quần áo nhà chị ấy.
Hiện tại tôi đã sinh con được nửa tháng nhưng sự việc xảy ra tối hôm ấy thì có lẽ cả đời này tôi cũng không thể quên được.
Tối đó tôi và chồng đang định lên giường đi ngủ thì anh nhận được điện thoại từ người bạn thân. Người bạn thân kia tôi cũng biết, chơi với chồng tôi từ nhỏ, gắn bó khăng khít chẳng khác gì anh em ruột.
Anh ta chẳng may bị va quẹt trên đường, gọi chồng tôi đến giúp đỡ. Tôi nghe mà thấy sợ hãi. Không biết anh ta có bị thương hay không, tông vào người khác hay bị người khác đâm phải. Vội giục chồng nhanh đến nơi kẻo anh ta chờ.
Vừa hồi hộp vừa lo lắng, tôi gọi điện cho chồng thì không ai nghe máy. Ảnh minh họa
Chồng đi rồi, tôi đóng cửa đi ngủ. Chẳng biết bao giờ anh mới về nên tôi cũng không ngóng chờ. Ngủ được một lúc lâu thì tôi bỗng thấy nhâm nhẩm đau bụng. Đã mang thai được 39 tuần, cơn đau bụng này không nghi ngờ gì chính là dấu hiệu báo tôi sắp sinh.
Vừa hồi hộp vừa lo lắng, tôi gọi điện cho chồng thì không ai nghe máy. Gọi ba cuộc chẳng được, tôi đoán anh đang giải quyết vụ tai nạn nên không gọi thêm. Nghĩ ngợi một lát tôi chạy sang phòng chị hàng xóm nhờ chị ấy đưa đến bệnh viện. Nửa đêm thế này khó mà nhờ được ai, hơn nữa tình thế cấp bách, nhờ chị hàng xóm ngay cạnh là nhanh mà tiện nhất.
Chị hàng xóm là mẹ đơn thân nuôi một đứa con nhỏ. Chị ấy từng sinh con nên có kinh nghiệm sinh nở, bình thường hai chị em vẫn hay trò chuyện tâm sự, mối quan hệ không đến nỗi nào. Vì thế tôi nghĩ mình nhờ chị ấy đưa đi bệnh viện là điều hoàn toàn bình thường, không có gì quá mạo muội cả.
Chị hàng xóm đang ngủ say, tôi gõ cửa mãi mới dậy. Chị ấy xuất hiện với chiếc váy ngủ gợi cảm, mái tóc rối bù và gương mặt lúng túng. Biết chuyện tôi đang đau bụng sắp sinh, chị hốt hoảng bảo tôi đợi chị ấy thay đồ. Cũng may con chị ấy đã gửi về ngoại chơi, nếu không chẳng có ai trông thằng bé.
Sốt ruột đi qua đi lại đợi chị hàng xóm thay đồ, tôi chợt thấy một cảm giác rất lạ. Như thể có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình. Rợn hết cả người, tôi ngó quanh căn phòng trọ của chị hàng xóm rồi ánh mắt tôi phải đóng đinh vào cánh cửa tủ quần áo nhà chị ấy.
Cánh cửa tủ không còn mới, bị thủng một lỗ nhỏ. Qua cái lỗ nhỏ ấy tôi nhìn rõ có một ánh mắt đang chăm chú nhìn vào mình.
Tôi hét vang cả xóm trọ vì quá sợ hãi và bất ngờ. Chị hàng xóm lập tức chạy ra rối rít hỏi tôi có chuyện gì. Mấy người đàn ông ở phòng trọ cuối xóm đang đánh bài cũng lao sang tưởng chúng tôi bị làm sao. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì có đàn ông khỏe mạnh ở đây, lập tức lắp chỉ vào tủ quần áo rồi bảo có người trong đó.
Khi chủ nhân của đôi mắt ấy hiển lộ hàng toàn dưới ánh sáng, tôi không khỏi đau đớn bàng hoàng. Ảnh minh họa
Chị hàng xóm nhà tôi là phụ nữ độc thân, kể cả có đưa đàn ông lạ về thì cũng chẳng ai dị nghị gì. Vậy tại sao chị phải giấu người trong tủ quần áo? Hay đó chính là kẻ trộm đột nhập vào nhà chị với mưu đồ xấu?
Mấy người đàn ông kia có men rượu trong người lập tức nổi máu anh hùng. Chị ấy chưa kịp can ngăn thì họ đã lao đến cậy cửa tủ quần áo ra. Khi chủ nhân của đôi mắt ấy hiển lộ hàng toàn dưới ánh sáng, tôi không khỏi đau đớn bàng hoàng. Người đó chính là chồng tôi chứ không phải ai khác.
Đêm đó tôi mẹ tròn con vuông, may mắn cả mẹ cả con đều khỏe mạnh. Nhưng cũng vì thế mà tôi biết được chồng mình và chị hàng xóm độc thân đã lén lút qua lại với nhau từ lâu. Bạn thân của anh ta chính là tòng phạm giúp anh ta che giấu chuyện ngoại tình. Tất nhiên tối đó chồng tôi giả vờ ra ngoài, đợi tôi đóng cửa đi ngủ thì lẻn về và trốn biệt trong phòng nhân tình.
Chồng tôi khóc lóc giải thích rằng vì tôi mang bầu nên anh ta thiếu thốn mới phải tìm chỗ giải quyết. Chị hàng xóm thì chuyển đi ngay sau cái đêm ấy vì quá xấu hổ. Nhìn con còn đỏ hỏn mà tôi thương con cũng thương phận mình. Tôi có nên tha thứ cho chồng một lần?
Giữa lúc cả nhà đang chật vật thì vợ mang về 300 triệu, biết nguồn gốc số tiền đó mà tôi căm giận đuổi vợ đi Nghe vợ hồn nhiên kể lại mà tôi giận đến tím mặt. Sao cô ấy lại ngây thơ đến ngu ngốc như thế? Cách đây 2 tuần bố tôi đi bệnh viện khám vì đột nhiên thấy người mệt mỏi khó chịu. Để rồi cả nhà tôi bàng hoàng khi biết bố bị ung thư giai đoạn 2. Anh em tôi nháo nhào...