Vừa mở cổng thì có người đàn ông mang đôi giày rách chạy xộc vào nhà, tôi run rẩy gọi chồng xuống giải quyết trong tủi hổ và uất nghẹn
Nhìn đôi giày bị cắt nát be bét trên tay người đàn ông đứng trước cổng mà tôi rất lo sợ và lớn tiếng gọi chồng xuống nhà xử lý đối tượng lạ mặt hung hăng này.
Gần năm nay chồng tôi không đi làm, thỉnh thoảng có ra đầu hẻm làm cuốc xe ôm hay tẩm quất dạo cũng đủ chi tiêu linh tinh cho bản thân anh ấy và mua sữa cho con. Thời gian rảnh rỗi thì ở nhà chơi với các con và lo chuyện cơm nước.
Mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng lương của tôi, dù rất mệt nhưng tôi vẫn phải cố gắng làm tăng ca để có thêm thu nhập. Nhiều lần tôi cũng khuyên chồng đi kiếm việc khác làm để ổn định và có thu nhập nhưng anh ấy bảo muốn nghỉ ngơi một thời gian nữa.
Cho đến một buổi sáng, tôi ra mở cổng đổ rác thì bất ngờ có người đàn ông đứng chặn trước mặt nói là muốn vào gặp chồng tôi. Nhìn trên tay anh ta đang cầm đôi giày bị cắt nát be bét, gương mặt thì dữ tợn khiến tôi rất sợ hãi, vội chạy theo sau hỏi xem có chuyện gì.
Vừa nhìn thấy chồng tôi thì anh ta ném luôn đôi giày xuống đất mà nói: “Sáng nay tỉnh dậy nhà tôi bị mất một đôi dép nhưng có đôi giày để lại, tra khảo mãi mụ vợ mới chịu nói ra nơi ở của anh. Hai người qua lại với nhau được bao lâu rồi?”.
Nhiều lần tôi cũng khuyên chồng đi kiếm việc khác làm để ổn định và có thu nhập nhưng anh ấy bảo muốn nghỉ ngơi một thời gian nữa. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Trái ngược với sự hung hăng của người đàn ông kia thì chồng tôi bình tĩnh giải thích là làm nghề massage nên ai gọi thì làm. Thường thì chỉ tẩm quất cho nam nhưng vì chị A trả tiề.n cao và nói không có chồng con nên chồng tôi chấp nhận làm.
Người đàn ông kia không phải là chồng của chị A nhưng là người yêu lâu năm nên có quyền và cấm chồng tôi bén mảng đến nhà lần nữa. Nói xong người đó quay sang yêu cầu tôi giữ chồng cẩn thận kẻo có ngày mất chồng.
Khi chỉ còn hai vợ chồng với nhau, tự nhiên tôi bật khóc nói rằng chồng hãy cố gắng đi kiếm việc tử tế mà làm đừng làm những việc làm mất mặt gia đình nữa. Thế nhưng chồng bảo yêu thích nghề tự do, tuy ít tiề.n nhưng đầu óc được thoải mái.
Cứ theo suy nghĩ của chồng thì gia đình tôi sắp chẳng còn đồng tiề.n nào để mà sống nữa mất, bây giờ tôi phải khuyên anh ấy thế nào để vào công ty làm cho ổn định công việc đây mọi người?
(thuytram…@gmail.com)
P.P.L.I
Là đứ.a tr.ẻ bị bỏ rơi từ khi lọt lòng nên khi nghe người quen nói về tung tích của bố, tôi đi tìm và bật khóc khi đối mặt với ông ấy
Từ lúc mẹ nuôi nói tôi không phải là con ruột của bà, khiến tôi rất buồn và luôn mong chờ có ngày tìm được tung tích của bố mẹ ruột. Vậy mà ngày gặp được bố đẻ tôi lại phải khóc trong đau khổ.
Ngay từ khi mẹ nuôi nói tôi không phải là con ruột của bà, mà chỉ là đứ.a tr.ẻ bị bỏ rơi từ khi lọt lòng thì tôi luôn có khát khao muốn tìm được bố mẹ ruột.
Trong lần tôi về quê thăm bố mẹ nuôi, một cô bán hàng tạp hóa cùng làng nhìn thấy và gọi vào nói chuyện. Cô ấy bảo từng là bạn thân của bố mẹ đẻ tôi, ngày mẹ tôi mang thai bố tôi ruồng bỏ bà ấy và lên xe hoa với người con gái giàu có.
Sau khi sinh con ra mẹ tôi lo sợ người nhà biết được nên đã mang đứ.a tr.ẻ để trước nhà một người lạ ở làng cô và đi biệt tích từ ngày đó đến bây giờ chưa một lần trở về. Cô ấy nói là tuần trước, cô có kết nối để tìm lại tung tích bạn cũ, thật may đã biết được nơi bố tôi đang sống và cô đã đưa cho tôi một tờ giấy ghi địa chỉ. Tôi đã ôm chặt lấy cô ấy để tỏ lòng biết ơn sự giúp đỡ.
Biết được nơi ở của bố, tôi hồi hộp mong chờ và lên đường tìm ngay. Để rồi khi đứng trước căn hộ sang trọng mà bố đẻ đang sống tôi vừa vui vừa thấy chạnh lòng.
Bố lạnh lùng kéo tôi ra khỏi nhà và cấm chỉ tôi quay trở lại ngôi nhà đó, ông bảo tôi là đứa con hoang, không ai mong muốn có ở trên đời này. (Ảnh minh họa)
Người giúp việc ra mở cửa, vào phòng ngồi chờ một lúc thì thấy người đàn ông lớn tuổ.i xuất hiện, vừa nhìn thấy tôi ông ấy đã giật mình, phải mất một lát mới bình tĩnh lại được. Cô bán hàng đã từng nói tôi càng lớn càng giống mẹ, chính vì thế bố nhìn tôi mà nhớ tới người cũ. Ông hỏi tôi là ai và đến đây làm gì, tôi gọi ông là bố và mong muốn được đoàn tụ gia đình.
Bố lạnh lùng kéo tôi ra khỏi nhà và cấm chỉ tôi quay trở lại ngôi nhà đó, ông bảo tôi là đứa con không ai mong muốn có ở trên đời này, đừng bao giờ bén mảng đến phá vỡ hạnh phúc của gia đình ông ấy.
Trước khi cánh cổng khép, bố ném lại cho mấy đồng bạc lẻ như thể tôi là kẻ ăn xin vậy. Gần 20 năm nay, ngày nào tôi cũng khao khát được gặp bố, để ôm chặt cho thỏa nỗi nhớ mong, vậy mà ngày gặp được ông ấy lại bị coi là người lạ là kẻ ăn xin. Không ngờ lòng ông ấy lại hẹp hòi đến thế.
Mọi người ơi tôi phải làm sao để ông ấy đón nhận và coi như người con thật sự đây?
(vananh...@gmail.com)
Bố chồng - người đã dạy tôi làm người tử tế Chính cách sống và nhân cách của bố chồng đã cho tôi những bài học làm người tử tế. Ngày tôi về ra mắt, người tôi dè chừng nhất là ông mà cũng chính là bố chồng tôi sau này. Với ngoại hình gần 1m9, vầng trán cao xõa xuống là mái tóc bồng bềnh. Trông ông thật lãng tử như diễn viên,...