“Vua cổ vật Sài Gòn” hiến tặng gần hết tài sản cho biển đảo
Được giới chơi đồ cổ mệnh danh là “vua đồ cổ Sài Gòn” với gần 2.000 cổ vật lớn nhỏ, giá trị lên tới 70 triệu USD, ông Hoàng Văn Cường nung nấu ý định hiến tặng 70% giá trị cổ vật cho quỹ quốc phòng và các ngư dân bám biển.
3 đời sưu tầm cổ vật
Đã từ lâu, giới chơi cổ vật quen gọi ông Hoàng Văn Cường (SN 1949) bằng cái tên “ vua cổ vật Sài Gòn”.
Sinh ra và lớn lên trong một gia đình có 3 đời sưu tầm cổ vật ở Huế, ông Cường đã có sẵn “máu” mê cổ vật từ nhỏ. Từ lúc mới lên 10 ông đã theo cha rong ruổi khắp nơi trong nội thành và ngoại thành Huế để mua cổ vật. Có khi ông theo cha vào đi vào các làng xóm ở các huyện xa trung tâm để mua. “Máu” cổ vật cũng thấm vào ông từ đó. Ông Cường cũng được chiêm ngưỡng và nghe bình luận của các “bậc tiền bối” về những món cổ vật của ông nội và cha.
Năm 12 tuổi, trong một lần sơ ý, ông làm rơi một nắp chum cổ của cha. Sợ bị đánh, ông bỏ đi mấy ngày liền. Ông chia sẻ: “Mỗi cổ vật đều có giá trị rất lớn. Tuy chỉ bể một miếng nhỏ của nắp chum nhưng tôi rất sợ ba đánh. Vì đối với ba, cái chum này có giá trị tinh thần rất lớn”.
“Vua cổ vật Sài Gòn” Hoàng Văn Cường quyết định hiến tặng 70% giá trị tài sản của mình cho quỹ quốc phòng
Thích “phiêu lưu” từ nhỏ nên ông Cường bén duyên với nghề báo. Năm 16 tuổi, ông làm phóng viên chiến trường cho hãng thông tấn UPI của Mỹ. Cũng trong những năm tháng cầm máy ảnh đi tác nghiệp ở nhiều nơi này, ông Cường có dịp tiếp cận với nhiều món đồ cổ quý hiếm. Cũng từ đó, ông tìm tòi, học hỏi và sưu tầm cổ vật với mong muốn giữ lại những cổ vật của cha ông cho các thế hệ sau.
Ông Cường kể, vào một buổi chiều rét buốt năm 1969 ở Huế, khi ông đang cầm máy ảnh trên tay thì gặp một ông cụ đang bước lững thững trên đường với dáng người gầy yếu, mệt mỏi vì đói khát. Thương cụ già, ông Cường lấy nước uống và mua thức ăn cho ông cụ. Cảm động, cụ già liền lấy trong túi xách của mình ra một lư hương bằng sứ tặng cho ông. Đó cũng là cổ vật lần đầu tiên ông Cường có.
Ông cười nói: “Đó là lần đầu tiên tôi sở hữu món cổ vật quý giá. Bởi theo cụ già, lư hương đó đã có niên đại 200 năm và là vật gia truyền của dòng họ. Nhưng nay gia đình không còn ai, ông cụ phải sống lang thang. Mong muốn của cụ là gửi gắm bát hương này cho tôi để bảo quản cho con cháu về sau còn được chiêm ngưỡng. Nhận được cổ vật quý từ ông cụ, tôi bảo quản và giữ đến ngày hôm nay”.
Chiếc sập ba thành dùng để hút thuốc của một viên quan triều Huế được giới chơi đồ cổ đánh giá là “thiên hạ vô đối”. Chiếc sập này có tuổi đời hơn 300 năm và có nguồn gốc từ Trung Quốc. “Từng có người trả giá 2 triệu USD nhưng tôi chưa bán” – ông Cường cho biết.
Bộ Cành vàng lá ngọc được làm rất tinh xảo với nhiều chi tiết khó bằng các loại chất liệu như ngọc, mã não, san hô, hổ phách từ đời nhà Thanh (Trung Quốc) có giá trị rất lớn được nhiều người chơi cổ vật say mê.
Video đang HOT
Tiếp nối truyền thống sưu tầm cổ vật của ông nội và cha, ông Cường đi khắp nơi trên đất nước để tìm mua cổ vật. Có khi ông ra tận nước ngoài để tìm mua. Thấm thoắt đã 46 năm.
Trong căn nhà 3 tầng ở quận 1, hàng trăm cổ vật được ông Cường trưng bày. Nhiều món có niên đại cả ngàn năm từ thời Đông Sơn, Sa Huỳnh, Óc Eo… hay những cổ vật có niên đại trăm năm như các vật dụng của các thời vua chúa Nguyễn, thời Tây Sơn… Trong đó có nhiều cổ vật có giá trị “vô đối” chỉ có mình ông có được như chiếc sập 300 năm tuổi của một viên quan người Huế có giá trị khoảng 40 tỷ đồng. Hay chiếc long sàng của vua Dục Đức, hay bộ sưu tập 25 cây súng Nhật được chế tạo từ năm 1600 có báng súng được làm bằng ngà voi… Do số lượng cổ vật sưu tầm lớn nên ông Cường phải chia làm 3 nơi để trưng bày, một ở căn nhà trên và hai nơi còn lại ở quận 7 và quận 9.
Góp sức bảo vệ Biển Đông
Mã đáo thành công có chất liệu làm bằng ngà voi có từ thời Minh Mạng.
Ống đựng bút, sư tử bằng ngà voi cũng có từ thế kỷ thứ 18 với giá trị “khủng”.
Ông Cường cho biết, cổ vật gắn với cuộc sống hằng ngày của ông. “Từ lúc biết chơi cổ vật đến nay đã 64 tuổi tôi chỉ biết mua cổ vật về để sưu tầm chứ không bao giờ bán” – ông chia sẻ. Bởi theo ông, mỗi cổ vật đều chứa linh hồn của những người đã từng gắn bó với nó thông qua dòng chảy thời gian. Chưa bao giờ ông nghĩ sẽ bán đi cổ vật hoặc tặng một người nào. Nhưng kể từ khi Trung Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan Hải Dương 981 trên vùng biển thuộc vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, ông quyết định sẽ bán đấu giá số cổ vật hiện có để ủng hộ 70% tổng giá trị cho quỹ quốc phòng và quỹ hỗ trợ các ngư dân bám biển. Ông chỉ giữ lại 30% cho gia đình.
“Từ khi Trung Quốc đặt giàn khoan trái phép trên Biển Đông, tôi rất nóng lòng với thời cuộc. Các thành niên trong gia đình tôi cũng rất đồng lòng khi tôi đưa ra quyết định này vì đây là chuyện rất đáng làm vì chủ quyền của đất nước”, ông Cường chia sẻ.
Trong di chúc ông Cường tự tay viết có đoạn: “Toàn bộ tài sản bán ra, 70% hiến cho biển đảo, đồng bào ngư dân nghèo có tâm huyết vì biển đảo; hằng tháng, hằng năm bám biển nếu có sự cố hoặc tai nạn biển sẽ có số tiền ứng phó tiếp sức cho đồng bào ngư dân. 30% cho con cái và dòng họ, nội ngoại hai bên còn nghèo lắm, để xây từ đường hai bên nội ngoại. Đây là thông điệp thay lời di chúc”.
Hiện tại, ông Cường mong muốn các cơ quan chức năng sớm vào cuộc định giá số đồ cổ để thực hiện các bước tiếp theo.
Bộ sưu tập đồ cổ của ông Cường có đủ các kiểu dáng, lớn nhất vẫn là chiếc “Long sàng ấu Chúa” (giường dành cho con vua) có từ thời vua Tự Đức (thế kỷ 18) có giá trị hàng tỷ đồng.
Theo ông Nguyễn Đình Sáng – Trưởng ban Phong trào thuộc Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM, tinh thần yêu nước vì biển đảo quê hương của ông Hoàng Văn Cường được đánh giá cao. Về trách nhiệm của MTTQ, ông Sáng cho biết Mặt trận sẽ hỗ trợ, giúp đỡ về mặt thủ tục để tài sản của ông Cường sớm được đưa ra đấu giá the nguyện vọng. Tuy nhiên, vì tài sản là cổ vật nên ông Cường cần phải liên hệ với các ngành chức năng để giám định.
Được biết, theo quy định của nhà nước về đấu giá tài sản là di vật, cổ vật, người sở hữu tài sản đó phải làm thủ tục đăng ký cổ vật, di vật và thông báo tới Sở VHTT&DL để thực hiện.
Theo ông Hoàng Anh Tuấn – Giám đốc bảo tàng Lịch sử TPHCM, để đấu giá được những cổ vật này, ông Cường sẽ phải làm các thủ tục với những ngành có liên quan như văn hóa, tài chính, thuế và cần phải có ý kiến từ Cục Di sản Văn hóa.
Theo Tạp chí Asia Life, giá trị kho đồ cổ của ông Cường lên tới 70 triệu USD. Nhiều tay chơi đồ cổ Sài Gòn cho biết, ông Cường có bộ sưu tập cổ vật lớn nhất Sài Gòn, nhiều cổ vật “độc nhất vô nhị”, nhiều người chơi cổ vật mơ mà không có. Được biết, UBND TP đã có chỉ đạo Sở VH-TT-DL tìm hiểu về trường hợp hiến tặng gia sản của ông Hoàng Văn Cường vì chủ quyền Tổ quốc và tham mưu cho UBND TP.HCM xử lý
Theo Khampha
Lùng sục kho báu của vương quốc Phù Nam
Một người đào mương dẫn nước phát hiện con ngựa bằng đất nung, dưới mỗi viên gạch đều có một tấm vàng lá. Thông tin này khiến người dân ngày đêm lùng sục tìm giấc mơ vàng..
Thông tin một người đi làm đồng vớ được cả túi vàng khiến cả thị trấn Óc Eo (huyện Thoại Sơn, An Giang) bị rúng động. Nhiều người không tin tìm tới tận nhà hỏi thăm, anh chỉ cười đáp rằng: "Khi đang đào mương dẫn nước vào ruộng, tôi bỗng đào phải một vật gì rất cứng, moi lên thì thấy đó là một con ngựa bằng đất nung. Rồi khi tôi đào hết chỗ đó lên thì phát hiện dưới mỗi viên gạch ở đó đều có một tấm vàng lá".
Từ khi thông tin những kho báu ẩn dưới nền di chỉ cổ Óc Eo phát lộ, người dân trong vùng bỏ cày, quên ruộng ngày đêm lùng sục vì giấc mơ đổi đời từ vàng.
Xới tung di chỉ tổ tiên để tìm vàng
Tại thị trấn Óc Eo, ông Trần Văn Chính (54 tuổi, ấp Trung Sơn, thị trấn Óc Eo) cho biết: "Khi mới sinh ra, tôi đã nghe nói về nhiều dấu tích cổ vật quý ở đây rồi. Các cụ già thường kể rằng, người dân trên vùng đất này xưa giàu có lắm, của cải để lại nhiều không thể kể hết. Đến khoảng năm 1986, một số người dân đi thăm đồng, đào đất đắp bờ ruộng bỗng nhiên lượm được vàng lá, đồng và một số cổ vật... từ đó khởi nguồn về cơn sốt kho báu".
Một cảnh khai quật cổ vật.
Ông Chính tiếp tục câu chuyện: "Hồi đó nhặt được vàng ròng hay không thì tôi không biết nhưng rõ ràng là vàng thiệt. Người đi đào ai may mắn thì gặp vàng nữ trang, vàng mỹ nghệ, kém hơn một chút là vàng lá. Ngay cả tôi lúc đó, ngày nào cũng theo các anh đi tìm vàng, có hôm tìm được một, hai lá vàng là chuyện bình thường. Dân miệt vườn vốn thật thà nên chẳng ai đi chào giá hay thẩm định làm gì. Chúng tôi cứ thấy có thương lái đến mua là bán đại thôi vì của nhặt được mà, nhiều lắm. Riêng cổ vật thì không đếm xuể".
Mãi sau này, khi người dân từ khắp nơi đổ về tìm vàng khiến an ninh trật tự bất ổn, chính quyền vào cuộc, giấc mơ đổi đời nhờ vàng của người dân tạm ngừng thì cánh đồng Óc Eo cũng tan nát. Tuy nói là ngừng nhưng hàng ngày, nhiều đoàn người lén lút đi tìm vàng. Cứ thế, cuộc săn lùng âm thầm diễn ra trong nhiều năm sau.
Nhiều người dân ở vùng đất này truyền miệng, cứ cuốc xuống đất chừng 40 cm là sẽ đụng phải cổ vật, may mắn thì gặp được vòng vàng hay vàng lá. Trở lại thời điểm chưa có lệnh cấm đào xới tìm vàng, ngay cả Xã đội phó xã Tân Phú (huyện Châu Thành) là ông Phạm Văn Mọi cũng rủ thêm bạn thân là Danh Kim Mừng, Nguyễn Văn Hậu đi kiếm vàng lá thâu đêm. Những cánh đồng chẳng còn canh tác lúa nữa mà luôn đông nghịt người tìm vàng. Thời gian cao điểm, có tới cả ngàn người, đủ mọi lứa tuổi tay cuốc tay đào xới.
Ông Chính kể: "Nói về những người tìm vàng may mắn thì ông Mọi phải liệt vào hàng đầu. Bởi lúc đó, ông Mọi cuốc được cả một tráp đựng rất nhiều miếng vàng mỏng như lá lúa. Trên những lá vàng này còn chạm trổ rất nhiều hoa văn tinh xảo cùng những con vật kỳ quái. Nhiều người cho rằng, nhóm của ông Xã đội phó đã âm thầm đem ra tiệm vàng Bi ở huyện bán được tổng cộng 300.000 đồng (300.000 đồng khi đó là rất lớn)".
Vùng đất bà Thy bắt được cổ vật
Một nhân chứng có duyên với kho báu cổ ở vùng Óc Eo là bà Trần Thị Thy (68 tuổi). Bà Thy từng đào được cả rổ cổ vật gồm các bức tượng bằng ngọc, những chiếc khuyên tai bằng đá quý. Cầm cả một khối tài sản trong tay nhưng không biết giá trị thực sự của nó nên bà đã vứt đi.
Bà Thy kể: "Ngày đó, tôi cũng theo mọi người đi đào vàng. Lúc đào được số cổ vật bằng đá trên gò Cây Thị, tôi đem đi hỏi mọi người thì ai cũng bảo không có giá trị gì nên tôi mới bỏ luôn. Giờ nghĩ lại thấy tiếc thật, giá lúc đó mình để lại không khéo giờ lại giàu to".
Theo những người dân ở ấp Trung Sơn, ngoài ông Mọi còn rất nhiều cán bộ xã khác cũng mải mê với "kho báu vàng lá". Một trong những cán bộ khác cũng tìm được khá nhiều vàng lá là ông Mai Đức (khi đó là Xã đội phó xã Vọng Thê, huyện Thoại Sơn). Chưa có lệnh cấm, lại thấy dân làng háo hức đi đào nên ông Đức chẳng thể ngồi yên. Sau 4 ngày liên tục tìm kiếm, ông Đức tìm được một vốc vàng lá trị giá khoảng 0,8 lượng.
Hóa điên vì lỡ tay làm mất "kho báu"
Sau khi những thông tin về kho báu vàng lá từ thời vương quốc Phù Nam xuất hiện, vùng quê Trung Sơn yên bình bỗng "dậy sóng". Óc Eo trở thành nơi tập kết của dân tứ xứ "khát vàng", khiến tình hình vô cùng phức tạp. Chính quyền địa phương đã ra quyết định xử phạt nặng những người còn cố ý đi tìm vàng. Sau đó, các nhà nghiên cứu đã tìm về khai quật nhưng di chỉ cổ lúc này chỉ còn là đống sành mẻ, gạch vụn.
Giờ đây, khi cuộc khai quật đã khép lại nhưng giấc mơ và những ảo vọng về vàng với nhiều người vẫn chưa dứt. Và rồi, tìm vàng ra... "vàng mắt". Nhiều người thực sự đã tan cửa nát nhà, hóa điên dại với ảo tưởng đổi đời từ vàng.
Có lẽ, câu chuyện của bà Nguyễn Thị Hợi (73 tuổi, ấp Trung Sơn, thị trấn Óc Eo, huyện Thoại Sơn) là điển hình nhất cho bi kịch này. Sống triền miên trong cảnh nghèo nên khi hòa vào dòng người khát vàng ở cánh đồng Óc Eo, bà Hợi đã mừng khôn xiết khi tìm được một tráp và vài chiếc đĩa màu vàng. Lúc đó, bà giấu cẩn thận rồi lặng lẽ mang lên phố huyện bán. Không ngờ trên đường, số vàng này lại rơi mất. Từ đó, bà tiếc của đến nỗi phát điên.
Bà Thy kể chuyện tìm được cổ vật.
Ông Phạm Văn Hải (thợ sửa xe Honda tại chợ Óc Eo) ngao ngán kể: "Từ ngày nhặt được mấy thứ màu vàng rồi để rơi mất trên đường đi bán, cuộc sống của bà Hợi thất thường lắm. Bà ấy lúc nào cũng khùng khùng, điên điên, sống nay đây mai đó. Nhiều người bảo rằng, hình như người âm "ám" vào bà ấy.
Có bữa, chúng tôi thấy bà vật vờ đi lang thang ra cả khu đá ông địa lúc nửa đêm. Sau đó, bà ấy khấn vái lầm rầm gì đó như người lên đồng. Thấy bà Hợi, ai cũng có cảm giác sợ nên chẳng dám đến hỏi chuyện đâu".
Con trai bà Hợi, anh Nguyễn Văn Hảo, cũng xác nhận câu chuyện lỳ lạ của mẹ: "Vùng đất này còn nhiều huyền bí lắm. Có đêm, tôi ngủ mà cứ mơ thấy vàng nhưng tỉnh lại mới hay đó chỉ là ảo ảnh. Còn mẹ tôi, từ ngày mất kho báu, bà ấy hay đi lung tung, nay đây, mai đó. Có những đợt, bà đi cả tháng chẳng thấy về nhà. Đến khi Bệnh viện An Giang thông báo bà bị nạn đang nằm ở đó thì chúng tôi mới biết đến".
Theo Gia Đình & Xã Hội
Bắt cá phát hiện rùa đồng cổ mạ vàng Trong khi rà cá, một thanh niên tại TP Huế đã phát hiện ra một cổ vật hình rùa bằng đồng mạ vàng và đã đem đi cầm cố lấy 25 triệu đồng. Rùa cổ bằng đồng mạ vàng quý hiếm ở Huế Ngày 18.6, Đoàn Khảo sát của Phòng Văn hóa Thông tin TP Huế phối hợp với Bảo tàng Văn hóa...