Vụ tố xông vào nhà cướp tiền tỉ: Tỉnh ủy Bình Phước đề nghị làm rõ
Ngày 24-5, một lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Bình Phước cho biết như trên.
Theo đó, Thường trực Tỉnh ủy Bình Phước sẽ đề nghị Công an tỉnh, Viện kiểm sát tỉnh báo cáo, làm rõ xử lý dứt điểm vụ bà Vũ Thị Kim Oanh (ngụ khu phố Phú Hưng, phường Phú Thịnh, thị xã Bình Long, Bình Phước) tố bị ba người lạ xông vào nhà cướp đi 1 tỉ đồng nhưng công an huyện Hớn Quản cho rằng không có sự việc phạm tội nên không khởi tố (Báo Pháp Luật TP.HCM đã có nhiều bài phản ánh).
“Thường trực Tỉnh ủy cũng sẽ đề nghị Ban Nội chính Tỉnh ủy vào cuộc xác minh các dấu hiệu liên quan để tham mưu Thường trực hướng xử lý vụ việc trên cơ sở đảm bảo quyền lợi hợp pháp của người dân”- Vị lãnh đạo Tỉnh ủy Bình Phước thông tin.
Bà Oanh kể lại sự việc.
Sau khi báo Pháp Luật TP.HCM phản ánh, ngày 20-4 Công an huyện Hớn Quản, Bình Phước đã có văn bản gửi cho bà Oanh và Báo Pháp Luật TP.HCM về kết quả điều tra.
Theo cơ quan điều tra: bà Bùi Thị Thúy (kế toán UBND xã Minh Hưng, Chơn Thành, Bình Phước) có vay của bà Oanh 1 tỉ đồng. Tuy nhiên khi đến hạn trả, bà Thúy không có tiền trả nên bà Thúy mượn của hai người tên T, N 1 tỉ đồng. Khi mượn bà Thúy có cam kết với hai người tên T, N là chỉ mượn trong 15 phút để đưa cho bà Oanh sau đó bà Oanh sẽ cho vay lại. Tuy nhiên khi thấy bà Oanh đếm tiền xong đem đi cất mà không đưa bà Thúy mượn lại nên hai người tên T, N chạy đến lấy lại số tiền 1 tỉ trên tay bà Oanh.
Công an huyện Hớn Quản kết luận: “Sau khi nhận tiền xong, bà Oanh chưa giao lại cho bà Thúy giấy mượn số tiền 1 tỉ đồng ngày 19-12-2014 nên giao dịch trả nợ tiền giữa bà Oanh và bà Thúy chưa kết thúc. Do đó thời điểm xảy ra sự việc, bà Oanh mới chỉ chiếm giữ số tiền 1 tỉ đồng mà chưa có quyền sở hữu số tiền nêu trên…”.
Theo Công an huyện Hớn Quản, số tiền mà bà Thúy đem trả nợ cho bà Oanh vẫn thuộc quyền sở hữu của hai người T, N. Do bà Thúy không thực hiện đúng cam kết mượn trong 15 phút nên hai người T, N lấy tiền lại từ trên tay của bà Oanh là đúng quy định.
Công an huyện Hớn Quản cũng cho rằng: “Hành vi của ông T. bà N. không cấu thành tội phạm hình sự vì số tiền bà Oanh chiếm giữ không phải là tiền trả nợ của bà Thúy. Mà số tiền trên vẫn đang thuộc quyền sở hữu của ông T, bà N. (vì giao dịch mượn tiền giữa bà Thúy với ông T, bà N. diễn ra cùng thời điểm và chưa kết thúc). Vì vậy hành vi lấy lại tiền từ bà Oanh của ông T, bà N. không cấu thành tội cướp tài sản như tố giác bà Oanh”.
Đến ngày 17-4, Công an huyện Hớn Quản đã có quyết định không khởi tố vụ án hình sự vì “không có sự việc phạm tội xảy ra”. Sau đó VKS huyện Hớn Quản cũng thống nhất với quyết định của công an huyện.
Trao đổi với PV, bà Vũ Thị Kim Oanh cho rằng: “Kết quả giải quyết của công an huyện Hớn Quản không khách quan. Bởi tôi chỉ giao dịch với bà Thúy, bà Thúy đem tiền trả cho tôi, tôi đem vào nhà cất nhưng nhóm người kia xông vào đánh tôi rồi giật tiền lên xe ô tô bỏ đi. Tôi không có giao dịch vay mượn gì với nhóm ông T. bà N. Camera có ghi hình việc mấy người này xông vào nhà cướp tiền tôi rất rõ. Còn giấy nợ tôi đã trả cho bà Thúy sau khi bà Thúy đưa tiền nhưng khi bà Thúy đứng dậy thì nhóm người kia xông vào giằng co nên rớt tờ giấy nợ xuống đất, sau đó tôi đem nộp cho công an tờ giấy này. Đây là số tiền tôi phải thế chấp nhà, vay mượn bạn bè để cho bà Thúy mượn. Giờ công an giải quyết như vậy là không khách quan, bao che cho tội phạm”.
Về vụ việc này, một kiểm sát viên cao cấp (Viện phúc thẩm 3, VKSND Tối cao) cho rằng: Cần làm rõ hành vi của ba người xông vào giật tiền trên tay bà Oanh, nếu xác định bà Oanh không có giao dịch vay mượn gì với ba người kia thì hành vi của cả ba người có dấu hiệu của tội cướp tài sản. Bởi thời điểm ba người ập đến xô xát, giật tiền trên tay bà Oanh thì số tiền này đã thuộc sở hữu của bà Oanh, giao dịch trả nợ đã hoàn thành.
Luật sư Huỳnh Phước Hiệp- Đoàn Luật sư TP.HCM nhận định: Chế định hợp đồng vay tài sản, được quy định từ điều 471 đến 479 BLDS, có quy định quyền và nghĩa vụ của người vay, người cho vay. Theo đó, bên cho vay có nghĩa vụ: “Giao tài sản cho bên vay đầy đủ, đúng chất lượng, số lượng vào thời điểm và địa điểm đã thoả thuận”. Còn nghĩa vụ của bên vay: “Bên vay tài sản là tiền thì phải trả đủ tiền khi đến hạn; nếu tài sản là vật thì phải trả vật cùng loại đúng số lượng, chất lượng, trừ trường hợp có thoả thuận khác”. Không thấy quy định nghĩa vụ trả giấy vay nợ.Cơ quan CSĐT huyện Hớn Quản cho rằng: “Sau khi nhận tiền xong, bà Oanh chưa giao lại cho bà Thúy giấy mượn tiền ngày 19-12 (thực tế đã trả, có ghi hình từ camera), số tiền 1 tỉ đồng (thực tế giấy vay nợ là 1,1 tỉ đồng) nên giao dịch trả nợ tiền giữa bà Oanh và bà Thúy chưa kết thúc” là ý kiến chủ quan của cơ quan này chứ pháp luật không quy định. Để thấu tình đạt lý và có cơ sở pháp lý, Cơ quan cảnh sát điều tra nên viện dẫn điều luật quy định về vấn đề này.
Áp dụng tương tự giao dịch vay mượn giữa ông T., bà N. với bà Thúy (nếu có) cũng hoàn tất khi giao nhận tiền hoàn tất.
Như vậy, việc vận dụng pháp luật trong thông báo kết quả giải quyết tố giác về tội phạm của Công an Huyện Hớn Quản là có vấn đề.
Video đang HOT
Trong khi đó, Thượng tá Võ Hoàng Bắc, Phó thủ trưởng Cơ quan CSĐT Công an huyện Hớn Quản khẳng định: “Cơ quan điều tra đã xác minh điều tra thận trọng, khách quan, qua đó không thấy có dấu hiệu tội hình sự, nên quyết định không khởi tố vụ án, chúng tôi không bao che mà chỉ làm đúng theo quy định pháp luật”.
Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin vụ việc khi có diễn tiến mới.
NGUYỄN ĐỨC
Theo_PLO
Chuyện về tên cướp xông vào nhà trọ cắn vào chỗ "hiểm"
Đó là Nguyễn Duy Tuấn, sinh năm 1995, trú ở xóm Đông, xã Nhân Thịnh, huyện Lý Nhân (Hà Nam) - tên cướp "lăn" từ trường giáo dưỡng về trại giam với bản án chung thân vì gây ra 2 vụ giết cướp.
Trượt dài trong tội lỗi
Đây là lần thứ 3 tôi gặp Nguyễn Duy Tuấn, toàn trong những cảnh chẳng hay ho gì. Lần đầu gặp, Tuấn còn là một đứa trẻ đang ở trại giáo dưỡng số 2 Ninh Bình.
Lần thứ hai, chỉ sau đó 3 năm, tôi bất ngờ gặp lại "người quen" Nguyễn Duy Tuấn khi anh ta khoác áo can phạm, có mặt ở Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội, chờ ra vành móng ngựa.
Còn lần này, tôi lại gặp Tuấn ở trại giam khi anh ta thi hành bản án chung thân về các tội giết người, cướp tài sản. Chỉ mới có 4 năm mà con người ta thay đổi một cách khó ngờ. Tuấn cũng vậy. Ban đầu gặp tôi còn ngờ ngợ để rồi đi hết ngạc nhiên này đến sững sờ khác.
Tuấn sinh ra trong một gia đình không mấy khá giả nhưng cũng may vùng đất Nhân Thịnh ngoài ruộng bãi ra còn có nhiều nghề phụ nên những lúc nông nhàn, bố mẹ Tuấn lại đi làm thuê cho một xưởng gỗ gần nhà. Thu nhập ổn định nhờ có tay nghề và chăm chỉ, bố mẹ Tuấn hy vọng có tiền cho hai con ăn học tới nơi tới chốn, vậy mà...
Nhớ lần đầu gặp ở trường giáo dưỡng, khi đó Tuấn còn là một thiếu niên, nét mặt khôi ngô và trò chuyện rất thật thà. Đó là một ngày đầu tháng 3/2011. Có lẽ vì chuẩn bị rời trường giáo dưỡng nên anh ta nói chuyện rất cởi mở. Tuấn khoe vào trường "trẻ em hư" này từ tháng 5/2009 khi đang dở dang học kỳ 2 lớp 8. Lý do bị bắt vào đây, Tuấn bảo tại chém một bạn đứt gân tay.
"Em hay được bạn bè rủ rê đánh nhau, ban đầu thì thích nhưng sau vì muốn thể hiện", Tuấn cho biết tin tức. Sau lần đánh nhau bị đình chỉ học 1 tuần, Tuấn tiếp tục đánh nhau nữa, cộng thêm số lần trộm cắp vặt ở nhà, bị chính quyền cơ sở gọi lên răn đe, nhắc nhở, Tuấn bị đưa vào trường giáo dưỡng.
Hỏi Tuấn bố mẹ có biết không và đã làm gì với đứa con bướng bỉnh, anh ta vò đầu bứt tai: "Thì cũng chỉ nhốt em vào trong nhà, cùng lắm là mua sợi xích trói vào chân giường nhưng em đâu có sợ".
Cái tính không biết sợ ai của Tuấn khi vào trường giáo dưỡng lại tiếp tục được thể hiện mà kết quả là số lần vi phạm, bị làm kiểm điểm, Tuấn không đếm xuể. Lần gặp ấy, khi nhắc đến học viên Nguyễn Duy Tuấn, cô giáo Nguyễn Thị Thủy, quản giáo ở trường giáo dưỡng cho biết Tuấn là đứa trẻ bướng bỉnh, từ ngày vào trường liên tục vi phạm. Có tháng anh ta vi phạm tới 8 lần, toàn là đánh nhau, hút thuốc lá, thuốc lào.
Sau Tuấn còn 1 em gái, kém anh ta 8 tuổi. Tuấn kể có ý định về nhà đi học lái xe rồi nhờ anh con nhà bác xin việc hộ. Vậy mà...
Hôm gặp Tuấn ở tòa án, tôi không khỏi rùng mình khi đọc bản cáo trạng về tội danh của anh ta.
Nguyễn Duy Tuấn (bên phải) cùng bị cáo liên quan tại phiên tòa.
Theo đó, sau khi được ra khỏi trường giáo dưỡng lần thứ hai không lâu, Tuấn lên Hà Nội sống lang thang. Sáng 4/11/2013, Tuấn đi bộ tới khu trọ của chị Phạm Thị Hạnh (SN 1995), ở phường Cổ Nhuế để "tăm tia" tài sản.
Thoáng thấy cô gái đang ngồi bên chiếc máy tính xách tay trong phòng trọ, Tuấn giả vờ hỏi mượn chị Hạnh chiếc sạc pin điện thoại để cô gái mở cửa rồi nhân cơ hội khu trọ vắng người, chồm đến túm lấy cô gái, đè nạn nhân xuống giường bóp cổ. Mặc dù bất ngờ nhưng giữa ranh giới cái sống và cái chết mong manh, chị Hạnh đã dùng hết sức chống trả.
Chị Hạnh cố sức nhoài người chạy thoát khỏi nơi nguy hiểm, song vẫn bị Tuấn túm tay kéo lại. Sợ nạn nhân chạy thoát, tên cướp chúi đầu cắn mạnh một phát vào mông cô gái, khiến chị Hạnh bị hụt đà, ngã xuống. Vẫn với ý đồ phải giết chết cô gái bằng được, Tuấn tiếp tục vòng tay kẹp cổ nạn nhân. Để chắc ăn, anh ta còn vơ luôn chiếc dây cặp chuyên đựng máy tính xách tay của chị Hạnh quàng vào cổ nạn nhân, rồi cứ thế siết mạnh cho tới khi cô gái bất tỉnh.
Tưởng nạn nhân đã chết, tên cướp tháo chiếc lắc bạc và lấy chiếc máy tính xách tay của khổ chủ trốn khỏi hiện trường. Trước khi "biến", hắn còn bình tĩnh lấy ghế chèn và móc cửa phòng trọ chị Hạnh lại... Rất may là bị hại chỉ bị ngất lịm nên khi tỉnh dậy đã gọi điện cho người thân đến giúp đỡ.
Hai hôm sau, Tuấn vẫy xe taxi hãng Huy Hoàng, BKS 88K-5232, do anh Nguyễn Hoài Việt (SN 1988 ở huyện Bình Xuyên, Vĩnh Phúc) điều khiển, yêu cầu chở từ Cổ Nhuế sang phường Thạch Bàn, Long Biên thăm bạn. Không gặp bạn, tiền trong túi cũng không có để thanh toán, Tuấn đã mượn điện thoại của lái xe, gọi và hẹn gặp Đỗ Trung Thành trước một cổng trường học ở phường Cổ Nhuế.
Tại đây, tên cướp vờ xuống hỏi mượn tiền của bạn để trả cước taxi rồi lợi dụng lúc anh Việt mất cảnh giác, vớ chai nước ngọt ở quán nước vỉa hè đập túi bụi vào đầu người lái taxi. Nhân lúc anh này sợ hãi, Tuấn vào xe lục lọi lấy đi 3,5 triệu đồng cùng chiếc máy tính bảng của anh Việt rồi bỏ chạy nhưng cuối cùng vẫn sa lưới pháp luật.
- Trong hồ sơ, Tuấn 2 lần đi trường giáo dưỡng?, tôi hỏi Tuấn lúc này đã là phạm nhân khoác áo chung thân.
- Vâng, em ở trường về lại tiếp tục trộm cắp nên bị đưa đi.
- Sao Tuấn nói về sẽ đi học lái xe?
- Em định thế nhưng chưa đủ tuổi, đi học thì không được mà đi làm thì ngại.
- Thế là đi trộm để có tiền tiêu?
- Chỉ đúng một phần thôi
- Thế vì lý do gì khác?
- Tại em thích.
- Thế sao lúc đủ tuổi rồi lại không làm như đã dự định?
Im lặng.
- Giờ vào trại giam chắc quen rồi nhỉ?
- Em làm ở đội dệt cói.
- Bố mẹ có hay lên thăm không?
- Cũng ít vì bố mẹ em bận suốt.
- Tuấn có buồn không?
- Em quen rồi.
- Em nghĩ gì về việc kéo cả người bạn vô tội của mình vào tù?
- Em đâu có ý hại nó.
-Nhưng vì em mà cậu bạn tên Thành ấy phải đi tù. Em không thấy day dứt khi làm hỏng tương lai của bạn ấy à?
- 20 tháng tù nhanh thôi mà nhưng kể ra thì em cũng thấy ngại cho bạn ấy.
-Chỉ ngại thôi sao?
- Thì còn biết làm gì nữa hả chị.
Qua những câu trả lời nhấm nhẳng đầy sượng sùng của Tuấn, tôi hiểu rằng cậu ta có day dứt nhưng không muốn người khác biết được nỗi khổ tâm của mình. Không còn là một đứa trẻ vồn vã ngày ở trường giáo dưỡng, giờ Tuấn từng trải hơn nhiều và tôi mong những năm tháng cải tạo trong trại giam sẽ giúp Tuấn hiểu hơn về giá trị của cuộc sống tự do.
Mai Hạ
Theo_Người Đưa Tin
Ban ngày xông vào nhà hiếp dâm thiếu nữ đang nằm võng Thấy thiếu nữ đang nằm trên võng xem tivi, đối tượng xông vào kề lưỡi hái vào cổ rồi thực hiện hành vi giao cấu Ngày 20/5, đối tượng Lê Ngọc Thời (19 tuổi, ngụ xã Đá Bạc, huyện Châu Đức, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu) đã bị công an huyện bắt giữ Nạn nhân là Nguyễn Thị Nga (14 tuổi, ngụ...