Vội vã về nhà xé đơn ly hôn khi thấy chồng bế con trai của nhân tình từ trong bệnh viện đi
Hôm đó chồng tôi mới về nhà được 10 phút thì có điện thoại, anh nghe xong thì lấy áo rồi tất tả đi ngay, tôi thấy vậy thì chạy theo.
ảnh minh họa
Cái tin chồng tôi có bồ như sét đánh ngang tai tôi khiến tôi chết lặng. Vốn dĩ, chồng tôi là người đường hoàng, anh cũng chẳng bao giờ khiến tôi lo lắng vì anh luôn về nhà đúng giờ, luôn hoàn thành tốt nghĩa vụ của một người chồng, người cha. Vậy mà tôi lại nghe bạn bè nói rằng chồng tôi dạo này ăn dầm ở dề với một cô gái khác. Nghe nói cô ta xinh đẹp, trắng trẻo, trẻ hơn tôi và còn đang mang bầu nữa chứ. Việc này quá sức tưởng tượng của tôi, tôi không nghĩ rằng chồng tôi lại to gan đến như thế. Anh đã có tôi và con gái vậy mà còn không hài lòng, còn đi kiếm con bên ngoài hay sao?
Từ hôm nghe được tin, tôi bí mật theo dõi chồng. Và tôi choáng váng khi thấy anh chở một cô gái bụng lùm lùm ra vào bệnh viện. Có hôm cô ta khóc cả trên vai anh nữa cơ. Máu nóng bốc lên, tôi về tra hỏi chồng nhưng ảnh bảo tôi đừng có phán bừa, anh làm gì cũng có lý do của anh nhưng anh chắc chắn anh không phản bội hai mẹ con tôi.
Nghe chồng nói như định đóng cột mà tôi cảm thấy buồn nôn. Trời ơi, tôi chả hiểu đàn ông hay sao? Họ chỉ muốn thêm, không muốn bớt. Chồng tôi cũng chẳng khác gì, anh nói dối vợ để giữ được gia đình yên ấm, để cho mọi người không dè bỉu anh lăng nhăng, ngoại tình nhưng bên ngoài anh vẫn đi lại với người phụ nữ khác. Tôi thì khác, tôi thà mất chồng còn hơn là phải chia sẻ với cái con hồ ly ấy.
Tôi theo dõi thêm và khẳng định chắc chắn rằng cô ta là bồ của chồng tôi. Chồng tôi thuê nhà cho cô ta ở ngoại ô, hằng ngày anh vẫn đến đó, khi nào cũng xách túi đồ ăn to đùng. Cô ấy ra đón chồng tôi, hai người cười nói rất tình tứ rồi cùng vào nhà, đến mấy tiếng sau chồng tôi mới ra.Tôi khóc nhiều lắm, tôi yêu chồng và không muốn bỏ anh nhưng giờ trái tim anh đã thuộc về người con gái khác. Sau nhiều lần theo dõi, tôi về nhà viết đơn ly hôn để sẵn trong tủ. Tôi định khi nào chồng về thì sẽ nói chuyện nghiêm túc và buông tha cho anh. Tôi là người tự trọng, tôi không muốn van xin hay đánh ghen gì cho mệt óc.
Hôm đó chồng tôi mới về nhà được 10 phút thì có điện thoại, anh nghe xong thì lấy áo rồi tất tả đi ngay, tôi thấy vậy thì chạy theo. Tôi điếng người khi thấy anh rẽ vào bệnh viện phụ sản. Có lẽ là cô ta đã sinh rồi. Tôi muốn nhìn xem đó là con trai hay con gái, nếu là con trai thì có lẽ, anh đã nghe theo lời xúi giục của mẹ anh, đi kiếm con bên ngoài vì tôi không sinh con được nữa. Tôi nước mắt ngắn nước mắt dài, giờ thì mọi chuyện rõ như ban ngày rồi, còn chối gì nữa. Anh vào đây để đưa người khác đi đẻ, thế là anh lại được làm bố, chắc anh sung sướng lắm.
Tôi trở về nhà. Tối đó anh thông báo có việc bận nên không về. Tôi nằm ở nhà suy nghĩ thật lâu, tôi ngồi dậy viết lá đơn ly hôn đang viết dở. Tôi đã quyết định rồi, khi nào anh về tôi sẽ đưa đơn anh ký.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Nhưng 3 ngày sau vẫn chưa thấy chồng về, tôi gọi điện thì không liên lạc được. Ngặt chẳng đã, tôi lại mò vào viện xem thế nào. Phần vì tôi cũng tò mò muốn xem chồng có con trai hay con gái. Thế là tôi cải trang thật kỹ, chạy vào bệnh viện. Lúc tôi vừa đến nơi thì cũng là lúc chồng bế con của nhân tình đi ra. Lạ là mẹ chồng tôi cũng lên và nhìn ai cũng phấn khởi. Tôi nhìn biết ngay là con trai, cơ mà lạ quá, sao con trai của nhân tình chồng tôi lái có mái tóc xoăn vàng như Tây thế kia? Chưa kịp định thần thì mẹ chồng tôi đã oang oang: “Cái Vân sau này cứ về ở với bác, có đứa con là được rồi cháu ạ, thôi xem như là lần vấp ngã, giờ được đền đáp. Bố mẹ cháu cũng sẽ hiểu sớm thôi”.
Tôi ngớ người, tôi có nghe chồng nói về cô em họ tên Vân đợt trước, có lẽ cô ấy lỡ có thai với một người nước ngoài nào đó nên cầu cứu chồng tôi chăm hộ. Tôi thấy vậy thì chuồn vội về nhà xé ngay lá đơn ly hôn tôi đã để sẵn trên bàn làm việc của chồng. Tôi không muốn mất anh tí nào vì anh đúng là đã thực hiện được lời mình hứa.
Theo blogtamsu
Vốn dĩ không có ai ngốc cả, họ chỉ giả vờ ngốc thôi
Đừng nghĩ rằng mau quên là không trân trọng, mà chính vì trân trọng mới phải học cách buông bỏ. Đừng bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gục ngã. Có thể bây giờ chưa dứt bỏ được, nhưng học từ từ rồi cũng quen.
Cuộc sống là vô vàn những mảng màu lắp ghép, những cung bậc cảm xúc như nối tiếp nhau: buồn, vui, hạnh phúc, chán nản, thất vọng, vui tươi, xót xa... của hàng loạt số phận. Những niềm vui nho nhỏ, những nỗi buồn man mác tiếp nối nhau, đan xen những giây phút ấm áp, tươi vui.
Đừng nghĩ rằng mau quên là không trân trọng, mà chính vì trân trọng mới phải học cách buông bỏ. Những lần gánh gồng quá khứ sẽ khiến bản thân mệt mỏi, yếu đuối và nhiều khi còn tuyệt vọng.
Nhưng đừng bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gục ngã. Có thể bây giờ chưa dứt bỏ được, thì học từ từ. Dần dần sẽ hiểu và sẽ quen. Đừng bao giờ cố chấp với chuyện cũ chỉ vì đang bước đi trong hành trình đơn độc.
Tư be đên bây giơ, khi tôi đang ơ tuôi 20, tôi luôn đăt ra cho minh nhưng chuân mưc cua cư xư, du nhiêu luc no không đươc ap dung đung cho lăm... Nhưng tôi nghi, đa tưng nghi răng, khi môt ngươi ban hen tôi, va nêu tôi đông y thi tôi se danh khoang thơi gian cho ngươi ây. Nêu hen tôi, thi tôi hôm đo la cua tôi va ban đo. Noi chung, đa hen ai thi tôi muôn co môt cuôc găp gơ vui ve va tron ven.
Nhưng...co le đo chi la do tôi nghi. Phai không nhi?
Co môt ngươi, tôi rât quy, trên ca quy va thương. Ngươi ban đo hen tôi, vơi tinh cua minh, tôi chuân bi moi thư, va như moi cuôc hen, đêu đi trươc 15 phut, bơi tinh tôi không thich ngươi khac đơi minh va ngươc lai.
Nhưng đên nơi thi ngươi ban ây nhăn tin cho tôi noi răng ngươi nha ôm, phai vê bên đo xem thê nao, trong khi tôi đang ơ nha ngươi ban đo... Tôi chi biêt mim cươi, nhăn tin răng không sao hêt. Va tôi đi vê. Vê vơi nhưng ngươi vân luôn đơi tôi trơ vê vơi bưa cơm thân mât va âm cung.
Luc đo, tôi nhân ra răng, co le ngươi ta co viêc thât. Rât vô tư, không môt suy nghi. Nao ngơ đâu biêt đươc răng ngươi đo tôi đo đi ra ngoai vơi một nhom ban. Luc đo tôi hoan toan rơi vao trang thai chông chênh. Bơi, bây lâu nay nghi răng minh chơi vơi ban tôt bao nhiêu thi se đươc bây nhiêu. Nhưng đo cung chi la tôi nghi ma thôi.
Tư hôm đo, tôi trơ nên tư ti. Tôi cam thây minh không đươc tôn trong. Hoăc cung co thê tôi đang ngô nhân, ban trân trong ngươi ta, chăc gi ngươi ta đa trân trong ban. Nhiêu luc biêt đo la lưa dôi nhưng vân chi mim cươi xem ho tra lơi như thê nao ma thôi. Tôi co măt na, ban cung co măt no cua riêng ban...
Cang đeo măt na lâu, sưc năng cua no cang lơn. Co le, viêc lam ngươi tôt la qua kho trong cai thê giơi nay sao? Ngươi ban ây noi ban ây va một ngươi nưa cung thân thương hen nhưng đên la đên, không đên thi thôi, nhưng tôi đâu phai ngươi ta, chung ta không ai giông nhau hêt.
Nhưng, co ngươi đa noi: "Có một số việc, vừa phân trắng đen đã trở thành quá khứ. Có một số người, giận hờn vài ngày đã trở thành dĩ vãng. Có những nỗi đau, vừa cười lên đã tan thành bọt nước. Có những hoàn cảnh, nhờ chịu chút thương đau mà trở nên kiên cường."
Co le, tôi nên điêu chinh ban thân, giư lai nhưng cai tôt, cô găng thich nghi vơi cai xa hôi nay. Biêt đâu đo, đang co ngươi trân trong tôi như tôi trân trong tinh ban cua chung tôi thi sao. Thê giơi như đang vôi vang trôi mau, con tôi vân ơ đây.
Đôi khi, học cách quên đi chính là một điều vô cùng quan trọng trong cuộc sống. Mọi thứ đều cần có trật tự. Hãy sắp xếp từng thứ một cho tới khi trái tim đủ nhận thức rằng nó phải quên đi một hình ảnh không thể nào thuộc về mình. Chỉ lúc ấy, cuộc sống mới trở nên thật nhẹ nhàng. Dù sau đó yêu ai cũng vậy, có thể dễ mở lòng và thấu hiểu cho nhau hơn.
Hãy tự dành cho mình những khoảnh khắc yên bình, những khoảng lặng để suy tư về cuộc sống và niềm tin vào phía trước, "luôn luôn có niềm hy vọng cho người nào bình tâm suy nghĩ về cuộc sống".
Hãy một lần ngồi lại và nhìn ngắm cuộc sống xung quanh, trái tim mỗi người hãy tự vấn rằng, liệu có phải mình đã để trôi lãng những khoảnh khắc tưởng như vô nghĩa, nhưng kỳ thực lại giá trị hơn rất nhiều những thứ vật chất khác.
Hãy sống chậm lại và cảm nhận, mỗi người đôi khi hãy để mình sống chậm hơn một chút để quan sát con người xung quanh, để lắng nghe những âm thanh rất đỗi thân thương, để tìm kiếm những vẻ đẹp bình dị, để gạn bớt những lo toan, những vội vã trong tâm trí, cảm nhận từng phút giây, từng khoảnh khắc của cuộc sống kỳ diệu và để hi vọng về một ngày mai tươi mới.
Và ở đời, vôn di không co ai ngôc ca, ho chi gia vơ ngôc thôi. Vi trong giây phut ngôc nghêch đo ho cam thây hanh phuc, theo môt cach ngôc nghêch, va chiu đưng cung ngôc nghêch.
Theo Phununews
Bạn trai yêu suốt một năm mới chỉ nắm tay... Nếu một cái nắm tay có thể làm mình cảm động, nếu tình yêu có thể đơn giản như thế, thì có thể, cái nắm tay còn quan trọng hơn chuyện lên giường. Có một người bạn tôi thổ lộ, cô ấy yêu anh bạn trai suốt một năm, mà mới chỉ nắm tay, còn chưa hề hôn. Cô ấy không còn trinh,...