‘Với chị, chồng giờ chỉ là cái quần rách, chị không dùng nữa, nhường cho em’
Chồng liên tục gọi điện xin lỗi, cầu xin nhưng chị không về. Chị biết anh phản bội vợ được một lần thì ắt có lần thứ 2, thứ 3. Chị đã quyết tâm vất cái quần rách ấy đi rồi thì sẽ không bao giờ nhặt…
Cái tin chồng phản bội như một mũi dao đâm vào tim chị. Đúng là người ta bảo càng tin càng yêu thì lại càng đau. Nhìn những dòng tin nhắn tình tứ chồng gửi cho nhân tình mà đầu óc chị quay cuồng. Chị nhốt mình trong phòng, khóc suốt một ngày. Chị không thể để chồng hả hê, sung sướng khi phản bội vợ như vậy được.
Chị gọi điện cho cô bạn thân:
- Lão Thành nhà tao ngoại tình mày à. Tao thật không ngờ. Tao phải thuê người cho con kia một trận, tao không thể để yên thế này được.
- Mày cứ bình tĩnh, tao từng như mày nên tao hiểu cảm giác lúc này của mày. Nhưng đánh ghen không phải là cách khôn ngoan nhất đâu. Mày hãy tạo một cú đáp trả khôn ngoan hơn nhưng khiến chồng và nhân tình vừa sợ, vừa nể. Có như vậy, mày mới chứng tỏ được mình và nhẹ nhàng ra đi.
Lão Thành nhà tao ngoại tình mày à. Tao thật không ngờ. (Ảnh minh họa)
Nghe lời người bạn khuyên, chị thuê thám tử theo dõi chồng tuần để lấy hình ảnh, video. Trong thời gian đó, chị vẫn chăm sóc anh chu đáo chứ không hề tỏ ý ghen tuông hay căm ghét gì cả. Anh nói dối về trễ vì bận tiếp khách hàng, chị cũng gật đầu, vẫn nhắc nhở anh uống ít và đi đường cẩn thận. Tuy cố gắng mạnh mẽ nhưng đêm đến nước mắt chị vẫn ướt gối hàng đêm.
Video đang HOT
Khi có đầy đủ bằng chứng về việc chồng ngoại tình, chị bắt đầu kế hoạch với sự giúp đỡ của cô bạn thân. Ngày nào chị cũng thuê người gửi một tấm thiệp và một món quà tới nơi cô ta làm việc. Trên những tấm thiệp ấy ghi rất nhiều những lời âu yếm ngọt ngào và tất nhiên phía dưới người ta không quên ghi tên chồng chị.
Khỏi phải nói, cô ta hạnh phúc đến cỡ nào. Một lần đang ăn cơm, chồng chị vội vã đi nghe điện thoại, chị đã biết ngay ai gọi. Lúc anh quay vào dù cố tỏ ra bình thường, nhưng chị quan sát vẫn thấy sắc mặt chồng có thay đổi. Chắc chắn anh đang thắc mắc ai là người gửi quà cho cô ta mà lại lấy tên anh.
1 tuần liền như thế, khi đã tốn khá nhiều tiền quà cho cô ta chị quyết định chơi bài ngửa. Tôi gửi cho cô ta chiếc váy cưới mà 2 năm trước chị đã mặc trong lễ cưới của mình kèm với đó là tấm thiệp hẹn địa chỉ một nhà hàng: “Anh muốn dành cho em điều bất ngờ nhất, 2 giờ chiều nay”. Đồng thời chị cũng hẹn chồng tới chính địa chỉ đó với lý do đi dự sinh nhật cô bạn thân của hai vợ chồng.
Tất nhiên để kế hoạch trót lọt ngay đêm hôm trước chị đã cố tình làm hỏng cái điện thoại của chồng để anh và cô ta không liên lạc được với nhau vào ngày hôm sau.
Đúng như chị dự đoán, cô ta đã rất vui mừng, có lẽ chiếc váy cưới làm cô ta tưởng rằng anh sẽ nói với cô ta một việc vô cùng hệ trọng nên đã diện đồ rất đẹp và đến nhà hàng đó rất sớm để đợi. Lúc chồng chị bước vào, khỏi phải nói chồng chị và cô nhân tình sửng sốt đến thế nào khi mặt đối mặt tại nhà hàng đó.
Với chị, anh ta giờ chỉ như một cái quần rách, chị không dùng nữa, nhường cho em”. (Ảnh minh họa)
Lúc ấy chị mới bước vào và bày hết những thứ tang chứng vụng trộm giữa họ ra bàn. Chồng chị há hốc mồm không nói được câu gì. Chị chỉ nhẹ nhàng nói với cô ta: “Chúc em và chồng chị hạnh phúc bên nhau và không bao giờ phải đau khổ như chị đã từng đau khổ. Với chị, anh ta giờ chỉ như một cái quần rách, chị không dùng nữa, nhường cho em”.
Nói rồi, chị bình thản bước đi mặc kệ họ sửng sốt nhìn nhau. Ra đến ngoài cổng nhà hàng chị mới cho phép mình được chảy nước mắt. Những ngày sau đó chị ôm con về nhà ngoại, chồng liên tục gọi điện xin lỗi, cầu xin nhưng chị không về. Chị biết anh phản bội vợ được một lần thì ắt có lần thứ 2, thứ 3. Chị đã quyết tâm vất cái quần rách ấy đi rồi thì sẽ không bao giờ nhặt lại nó nữa.
Theo ST/Phununews
Em đã mạnh mẽ nhiều rồi, giờ em chạy trốn... để yếu đuối
Có một người bạn đã nói với em thế này: Buồn thì khóc, vui thì cười, sống đơn giản hơn thì sẽ hạnh phúc hơn.
Người ta luôn thích chỉ trích những ai cố gắng viện lý do để chạy trốn.
Em không những muốn chạy trốn mà còn muốn phủi sạch, rũ bỏ hết những thứ khiến em đau buồn. Không có anh ở bên nữa, mỗi ngày qua đi em cảm thấy mình như chỉ còn là cái xác vô hồn vô cảm. Không có anh ở bên, em chỉ như một cái bóng không tên giữa cuộc đời. Em thực sự đã cố gắng đeo mặt nạ vui vẻ mỗi sáng, nhưng khi đêm về, em có gào khóc bao nhiêu, khổ đau bao nhiêu cũng không có anh ở đây vỗ về nữa rồi. Lạc mất anh giữa dòng đời, em dường như không còn không khí để thở nữa...
Em không rõ người ta có phải đối mặt với những thứ đó hàng ngày giống em không nhưng việc đó khiến em cảm thấy mắt cứ ngày một mờ đi, đầu ngày một đau, đêm ngày càng ngắn và những giấc mơ thì cứ miên man trải dài từ ngày này qua ngày khác.
Có thể em luôn là người mạnh mẽ, nhưng em muốn chạy trốn để yếu đuối. Em đã sống phần 'người' rất nhiều và có lẽ em đang đi tìm phần 'con' trong tim, đi tìm cái bản năng vốn có để không phải suy nghĩ quá nhiều. Lúc muốn cười thì sẽ cười, muốn khóc thì sẽ khóc, muốn hò hét thì sẽ gào thật lớn.
Em đã bị chỉ trích quá nhiều rồi, sự mệt mỏi đối với những lời nói ấy cũng đã biến mất từ bao giờ không rõ.
Giống như những năm tháng ấy, em cứ trôi nổi vô định trong cái dòng thời gian và không gian của cuộc sống này. Không tin tưởng bất cứ ai hay bất cứ thứ gì, thậm chí cả bản thân. Không thể định nghĩa được ngay cả những thứ gần gũi nhất, mà cái gì gần gũi nhất thực ra cũng vẫn chưa hiểu rõ.
Cứ khi nào tìm ra được một mục đích, một cái điểm tựa tưởng như vững chắc, thì ngay lập tức sau đó sẽ bị phá vỡ một cách tàn nhẫn, và rồi cuối cùng tiếp tục trôi nổi vô định như thế. Trôi nổi với nỗi lòng chất chứa đầy những suy nghĩ xấu xa, hèn hạ của sự căm hờn.
Em vẫn luôn cố gắng tận hưởng hết mình cái cuộc sống này với những hành động chỉ luôn vì bản thân. Em vẫn cứ thế một mình bước đi lên trong cái mớ hỗn tạp ấy. Em vẫn luôn hài lòng với bản thân tới mức tưởng như đã đạt được đến một mức kha khá của sự tu thân. Ấy thế nhưng cuối cùng em vẫn tìm thấy sự kém cỏi và yếu đuối của linh hồn mình.
Không ai muốn buồn đau, em càng không bao giờ muốn. Nhưng mọi thứ cứ luôn kéo em lại cái bóng tối tưởng như đã trôi qua ấy. Có lẽ vì thế mà em chưa bao giờ hết hối hận vì ngừng chạy trốn nó. Chưa bao giờ...
Theo Hà Linh/Emdep
"Chỗ đó của em vẫn căng tròn, cho anh làm tí đi, 2 phút là xong!" Nhìn tôi nóng bỏng, quyến rũ trong bộ váy hở ngực đó, lão cứ nuốt nước bọt ừng ực. Lúc tôi cảnh cáo lão là 2 tuần nay chỉ được ngắm thôi, cấm sờ vào hiện vật, lão tỏ ra bất mãn lắm. Chuyện là thời con gái, tôi đã nổi tiếng vì vòng 1 có như không của mình. Chính cái vòng...