Vợ yêu t.iền hơn yêu tôi
Mấy tháng nay thất nghiệp, không kiếm ra t.iền, nằm ở nhà, tôi suốt ngày bị vợ cằn nhằn, móc máy đủ thứ…
Mấy tháng nay thất nghiệp, không kiếm ra t.iền, nằm ở nhà, tôi suốt ngày bị vợ cằn nhằn, móc máy đủ thứ… (Ảnh minh họa)
Tôi và vợ lấy nhau được hơn 10 năm, chúng tôi có hai đứa con trai. Tôi có bằng đại học, trước đây tôi làm trưởng phòng cho một công ty kinh doanh hàng tiêu dùng. Hàng tháng, thu nhập được hơn 30 triệu, làm được đồng nào tôi đều về nộp hết cho vợ. Vợ tôi thì làm việc cho một công ty chuyên về bất động sản, thu nhập mỗi tháng chỉ 5 triệu đồng, nhưng tôi cũng chẳng so sánh, vì cô ấy còn phải dành thời gian chăm hai đứa con.
Công việc của tôi thời gian này không thuận lợi, có nhiều vấn đề không còn phù hợp, nên tôi xin nghỉ khi chưa có công việc mới. Tôi nghỉ ở nhà để đi xin việc mới, nhưng hơn 3 tháng vẫn chưa xin được, đi phỏng vấn nhiều, nói đến kinh nghiệm thì họ rất thích, nhưng yêu cầu đến mức lương như công ty cũ thì họ lại không nhận. Thành ra vẫn nằm ở nhà chưa đi làm đâu.
Gần 3 tháng nay không có t.iền đưa cho vợ, suốt ngày tôi bị cô ấy cằn nhằn, nói móc máy không kiếm ra t.iền, lấy gì mà tiêu, rồi vợ con sắp c.hết đói rồi. Cô ấy còn gọi điện về cho bố mẹ tôi ở quê, trách móc tôi thiếu suy nghĩ, chưa có công việc mới mà đã tự ái bỏ công việc đang làm, bây giờ đẩy hết gánh nặng kinh tế lên vai cô ấy. Diều này làm bố mẹ tôi rất bức xúc.
Video đang HOT
Vợ tôi nói mà chẳng biết suy nghĩ, lương cô ấy 5 triệu 1 tháng, tôi có nghỉ việc ở nhà hay đi làm thì cô ấy vẫn chỉ kiếm được bấy nhiêu t.iền, có làm thêm gì để có hơn đâu mà nói đảy hết gánh nặng kinh tế lên vai cô ấy. Hơn nữa, sau hơn 10 năm k.iếm t.iền, gia đình tôi mua nhà cửa, nuôi con, rồi tĩnh tích lũy được một khoản vài trăm triệu để gửi ngân hàng, trong lúc công việc của tôi không thuận lợi, lấy tạm khoản đó ra tiêu thì cô ấy lại không đồng ý. Cứ suốt ngày cằn nhằn.
Cô ấy làm tôi thấy buồn quá, vợ chồng gắn bó với nhau bao nhiêu năm, vui vẻ, hạnh phúc là thế. Tôi cứ nghĩ cô ấy yêu thương, chăm sóc chồng, ai dè khi thất nghiệp mới hiểu, cô ấy chỉ yêu t.iền chứ chẳng yêu thương gì tôi.
Theo Đất Việt
Kiếm 10 triệu/tháng, tôi vẫn bị chồng nhiếc là đồ ăn bám vô dụng
T.iền ăn, t.iền học cho con, t.iền điện, t.iền nước trong nhà đều một tay tôi lo. Nhưng chồng vẫn bảo tôi là đồ ăn bám, không kiếm ra t.iền.
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng đã được 7 năm, chúng tôi có một con gái năm nay vào lớp 1. Về cuộc sống vợ chồng, tôi thấy mình khổ vì quá yêu chồng, thành ra chồng làm gì có lỗi, thậm chí là lỗi rất lớn, tôi cũng chỉ giận được một hai ngày rồi bỏ qua.
Chồng tôi là lái xe, trước đây nhà tôi có xe 29 chỗ, chạy tuyến ngắn đi về trong ngày. Mỗi lần như vậy, chồng cũng kiếm được chừng 2 triệu, mỗi tháng 15 chuyến thì tổng cũng được 30 triệu. Nhà chúng tôi ở thành phố nhỏ, thu nhập như vậy là rất lớn, có thể thoải mái chi tiêu mà không cần tính toán.
Có điều, t.iền làm ra dễ thì lại khó giữ. Chồng tôi cờ bạc, nợ nần nhiều, mỗi lần đi trả nợ toàn t.iền trăm triệu. Chưa kể anh còn bồ bịch với một phụ nữ đã có chồng trên tuyến đường lái xe của mình. Chuyện bồ bịch này tôi đã nói nhiều lần, chồng hứa bỏ nhưng mãi vẫn không thực hiện. Đến lúc mắc bệnh t.ình d.ục từ chị ta, chồng mới sáng mắt mà rút ra.
Sau đó, vì nợ nần nhiều, chồng tôi phải bán xe để trả nợ còn bản thân thì đi lái thuê, mỗi tháng được 9 triệu. Số t.iền bán xe được 600 triệu, 200 triệu trả nợ còn 400 triệu, vợ chồng tôi dùng để mua nhà sau khi vay thêm họ hàng, anh em 350 triệu nữa.
Số nợ không hề nhỏ nên tôi đã nhiều lần thủ thỉ chồng tu chí làm ăn, đừng dính vào cờ bạc nữa để tích t.iền trang trải dần, anh ừ à nhưng đâu vẫn đóng đấy. Qua tết vừa rồi, anh mang về khoản nợ 175 triệu. Tôi cắn răng đi vay nặng lãi để trả giúp chồng.
Bế tắc trong chuyện t.iền nong nên chồng suốt ngày nhiếc móc tôi, nói người ta có vợ giỏi giang thì chồng được nhờ, đằng này...Tôi không học hành gì thật nhưng không phải ngồi ì ở nhà cho chồng nuôi mà cũng có công việc, có thu nhập riêng của mình. Tôi chạy buôn, đổ hàng cho các tiệm tạp hoa, mỗi ngày cũng kiếm được 300-400 nghìn. Đều đều như vậy, tháng nào cũng thu được hơn 10 triệu. Có điều, t.iền của tôi không về một cục mà về lẻ theo ngày nên tôi không dồn được khoản nào.
Hơn nữa, 10 triệu đó cũng không thể dồn được vì tôi phải lo t.iền ăn uống cho cả gia đình, t.iền học hành cho con rồi t.iền điện, t.iền nước, thi thoảng về xuôi còn phải mua đồng quà, tấm bánh cho họ hàng, con cháu. Còn t.iền lương của chồng hoàn toàn dùng để trả nợ, tôi không động tới một đồng nào. Vậy mà suốt ngày chồng nói tôi là vô tích sự, ăn bám.
Có lần anh đưa cho tôi 2 triệu, bảo muốn tiêu gì thì tiêu. Tôi dùng t.iền đó mua một lò vi sóng. Ba ngày sau, chồng tự nhiên đòi lại t.iền, tôi nói đã tiêu rồi thì anh lại cằn nhằn: "Đi đổ hàng suốt ngày mà không có t.iền à? Đưa cho bao nhiêu hết bấy nhiêu".
Suốt ngày cãi nhau chuyện t.iền nong nên tôi rất chán, đang tính đến chuyện đưa con về quê còn để chồng tôi sống ở phố một mình, muốn làm thế nào thì làm. Nhưng nhiều người bảo tôi đừng làm vậy, phải ở cùng để quản chồng. Tôi không bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ chồng vì rất yêu, chồng làm gì tôi cũng có thể tha thứ được còn nếu không có anh, tôi thấy cuộc sống của mình không có ý nghĩa gì cả.
Tôi muốn mọi người giúp tôi, cho tôi lời khuyên nên làm thế nào để chồng bỏ thói nhiếc móc, trách vợ ăn bám (trong khi thực tế là tôi đang nuôi anh mới đúng), để anh tu tỉnh làm ăn. Có lẽ chồng phải nhận ra giá trị của tôi trong gia đình thì anh mới biết trân trọng và đối xử tốt với tôi được. Tôi học hành ít, viết vài dòng tâm sự này cũng phải nhờ cô cháu gái chuốt đi chuốt lại, câu từ nếu lủng củng mong các chị bỏ qua và cho tôi xin lời khuyên, tôi vô cùng cảm ơn.
Theo PNO
Chồng nói yêu tôi nhưng chỉ có thể 'gần gũi' với nhân tình Anh không hề yêu cô gái kia nhưng anh tìm tới cô ấy để anh có thể giải quyết vấn đề đàn ông. Vợ chồng chúng tôi đến với nhau rất muộn màng, khi kết hôn tôi đã 33 t.uổi, còn chồng thì 47 t.uổi. Anh là mối tình thứ 2 của tôi, còn với anh tôi là ngươi thứ mấy thì tôi...