Vợ xuống sắc vì sinh con, chồng càng yêu vợ hơn
“Vợ xuống sắc vì sinh con, chồng càng yêu vợ hơn – tôi vẫn động viên cô ấy như thế. Dù hình ảnh của vợ không còn như trước. Ngày ấy, vợ là cô gái năng động, ăn chơi, sành điệu, móng chân móng tay, tóc cắt điệu đà, kiểu cách thì bây giờ đơn giản hết mức có thể”.
Cảm ơn người vợ đã vất vả sinh ra cho chúng tôi một cô con gái kháu khỉnh (Ảnh minh hoạ)
Anh Trần Bùi Kiên, 34 tuổi, ở khu tập thể Trung Hoà, Q. Cầu Giấy, Hà Nội, : Trước giờ tôi luôn nghĩ, vợ tôi chẳng bao giờ có thể già hơn tôi. Ngày còn yêu nhau, vợ còn quá trẻ, quá non, nhìn vợ thật sự xinh đẹp.
Thế mà bây giờ, sau khi vợ mang bầu, sinh con, chăm sóc con cái, lo việc nhà cửa, chỉ mới hơn 2 năm qua, nhìn vợ già đi trông thấy.
Ngày còn yêu, vợ xuân sắc là thế. Trải qua một lần mang bầu, sinh con, người ta thay đổi hẳn về ngoại hình. Nhìn lại những bức ảnh ngày nào hai vợ chồng chụp chung, tôi lại thấy chạnh lòng, thương vợ.
Có những hôm nằm ôm vợ, vợ thủ thỉ “Anh à, bây giờ em xấu thế này, anh có chán em không?”. Nghe vợ nói câu ấy, tôi đã ôm chặt vợ vào lòng và nói: “Em xấu thì em cũng là vợ anh rồi, em hơn hẳn mấy cô gái xinh đẹp trẻ trung ngoài kia, được sở hữu anh. Với lại, mấy em xinh đẹp ngoài kia, cưới xong, sinh con xong, chắc gì được như vợ của anh”.
Nói vậy để vừa động viên vợ, vừa là lời nói thật lòng. Ở bên cạnh vợ, tôi cũng không nhận ra, vợ mình già đi thật. Thương vợ nai lưng đi làm, kiếm tiền. Suốt thời gian vợ mang bầu, ngày nào tôi cũng chở vợ đi làm, chưa một hôm nào tôi để vợ đi một mình, dù ngày đó tôi được nghỉ. Mình làm chồng phải lo cho vợ, phải làm cho vợ cảm thấy được yêu thương và coi trọng.
Vợ đi từng bước khó nhọc khi cái bụng đã quá to, tôi càng thương vợ hơn. Ngày con chào đời, chúng tôi hạnh phúc biết bao khi được làm cha mẹ. Chẳng có người cha nào lại không thích thú, hạnh phúc khi được đón đứa con của mình chào đời. Chúng tôi hạnh phúc trong tổ ấm mới này. Có con, có gia đình vui vẻ…
Video đang HOT
Mỗi ngày, vợ bận bịu chăm con. Con khóc, con quấy suốt đêm, vợ mất từng giấc ngủ. Tôi dậy giúp vợ nhưng vợ bảo: “Anh cứ ngủ đi còn đi làm, em sáng mai còn được ngủ”. Nhìn vợ từng đêm lo cho con mà tôi thương vợ lắm. Thấy hai mẹ con ôm nhau ngủ, tôi thật sự hạnh phúc vô cùng…
Vợ bận đến mức không có thời gian để lo cho bản thân mình. Con ngoan thì không sao, con quấy quá cũng vất vả. Nhưng lại nghĩ người ta bảo, con quấy là thông minh, tôi động viên vợ thêm.
Mất hai năm đầu, nhìn vợ béo ú, xồ xề, xấu đi nhiều. Đầu tóc vợ bù xù. Bảo vợ đi làm đẹp thì vợ bảo không có thời gian. Vợ cũng chỉ biết vấn tóc lên cho gọn, ăn mặc gọn gàng vào thôi. Hình ảnh của vợ không còn như trước.
Cứ về nhà là vợ lăn xả vào con, ôm hôn con rối rít, bảo đi làm cả ngày nhớ con muốn chết. Nhìn vợ âu yếm con mà thấy mát lòng. Đúng là, một người mẹ như thế, đâu yên tâm giao con cho người giúp việc để đi tập tành, làm đẹp dáng. Nghĩ lại, thấy đức hi sinh của người phụ nữ, người vợ, người mẹ thật quá lớn…
Tôi yêu vợ, trân trọng vợ, cảm ơn người vợ đã vất vả sinh ra cho chúng tôi một cô con gái kháu khỉnh. Tôi cũng yêu vợ hơn bao giờ hết, khi ngày ngày những nếp nhăn càng nhiều trên trán vợ. Thật buồn khi có những người đàn ông chê vợ xấu, vợ xồ xề sau khi sinh con. Tôi chẳng tự khen mình nhưng tôi tự hào lắm khi vợ tôi là một người phụ nữ tuyệt vời như thế.
Bao nhiêu việc đổ dồn lên đầu vợ, vợ đúng là một người quả cảm, một người vợ đảm đang, chịu thương chịu khó. Một tay chăm con, vun vén việc nhà, chăm chồng, vậy mà vẫn đi làm, kiếm tiền. Còn ai cao thượng và tốt hơn người vợ đã gắn bó với mình bao nhiêu năm như thế.
Thế nên, những đức ông chồng hãy biết trân trọng những người vợ của mình. Nếu một ngày vợ có già đi, xấu hơn chúng ta, hãy làm cách nào đó để tinh thần vợ thoải mái, để vợ vui, khỏe, trẻ lại giống như ngày đầu. Liều thuốc tinh thần là cách tốt nhất, chẳng có gì tốt hơn một người vợ được chồng yêu thương hết mực.
Theo Phunuvietnam
Vừa mới sinh con được gần 1 tháng mà tôi chỉ muốn ly hôn chồng
Những lời chồng nói với mẹ tôi khiến bà ứa nước mắt mà vẫn phải ngậm ngùi cố gắng ở lại vì tôi.
Nhiều người nói rằng, sau khi sinh con, họ cảm thấy yêu vợ, yêu chồng hơn nhưng tôi thì ngược lại, vừa mới sinh con được gần 1 tháng mà tôi chỉ muốn ly hôn với người đang chung chăn chung gối với mình ngay lập tức.
Tôi và chồng từng có một mối tình lãng mạn, yêu nhau từ thời sinh viên, 2 năm sau khi ra trường có công việc ổn định thì tiến tới hôn nhân luôn. Tôi rất trân trọng tình cảm đó, từng rất cảm động vì anh không chê hoàn cảnh gia đình tôi nghèo mà vẫn cưới về làm vợ.
Vì xác định trước là cưới nên chúng tôi cũng "thả" để có em bé sớm, lúc cưới là tôi đã có bầu được 4 tháng. Hôm đi siêu âm, nhìn thấy chấm tròn trong bụng tôi, anh đã rất vui, còn đề nghị tôi nghỉ làm để dưỡng thai nhưng tôi không chịu vì sợ ở nhà buồn và lạc hậu so với bạn bè, đồng nghiệp.
Anh quá yêu con, không muốn cho mẹ tôi bế vì sợ bẩn. (Ảnh minh họa)
Bố mẹ anh buôn bán đồ điện phát đạt nên cũng giúp đỡ cho vợ chồng tôi rất nhiều, phần lớn căn nhà chung cư chúng tôi đang ở là do ông bà hỗ trợ. 2 tháng cuối thai kỳ, tôi có dấu hiệu dọa sảy nên phải xin nghỉ sớm, không yên tâm nên mẹ tôi đã bỏ cả công việc đồng áng ở quê ra Hà Nội chăm tôi.
Vì mẹ cũng đã già nên mắt hơi kém, mỗi lần rửa bát không sạch là anh lại lấy nước sôi ra tráng lại và tỏ thái độ rất khó chịu. Quần áo sơ sinh mẹ giặt trước cho cháu không dùng nước xả vải anh cũng càu nhàu nói mẹ chẳng ra gì. Sợ mẹ tủi thân, tôi đã góp ý với anh nhiều lần, anh cũng nói sẽ rút kinh nghiệm và bớt khó tính hơn bởi anh biết mẹ chịu ra đây chăm tôi cho anh đi yên tâm đi làm là tốt lắm rồi.
Thế nhưng, sau khi tôi sinh con thì anh còn quá đáng hơn nhiều, khiến tôi gần như phát điên lên. Lý do là anh quá yêu con, không muốn cho mẹ tôi bế vì sợ bẩn, chẳng may bà hắt hơi ra cháu thì nhiễm bệnh.
Hôm tôi vừa xuất viện về nhà, khi bà đang thay bỉm cho cháu, anh mắng xa xả vào mặt tôi: "Có đau thì cũng phải cố dậy mà thay cho con chứ, mà mồm đâu không gọi anh. Bà mắt mũi tèm nhèm, lau cho con làm sao mà sạch được, rồi cái tay đấy không kịp rửa lại bế cháu à". Mắt mẹ tôi ngấn nước, tôi ức nghẹn người nói anh mau xin lỗi mẹ nhưng anh chẳng nói được lời nào tử tế, vùng vằng đi ra hành lang hút thuốc.
Ai đời mẹ đẻ muốn chăm con, chăm cháu mà phải để ý thái độ của con rể từng chút một. (Ảnh minh họa)
Tôi đã thuê giúp việc để bà ngoại có nhiều thời gian chăm tôi và bế cháu hơn nhưng nếu anh ở nhà thì cứ thấy bà ngoại bế cháu là anh lại tiến tới, gần như là giằng cháu khỏi tay bà. Người giúp việc thì anh càng dị ứng, không bao giờ cho bế con.
Tối hôm qua, mẹ tôi nói: "Mẹ thương con, thương cháu nhưng chồng con cẩn thận quá, chắc mẹ nhà quê, chân tay chậm nên con rể cũng không vừa lòng. Cứ ở đây như này, mẹ cũng không giúp được con nhiều nên mấy ngày nữa mẹ về quê với bố. Con chịu khó chăm con, đầy tháng cháu thì bố mẹ ra chơi với con mấy hôm nhé". Tôi bật khóc vì thương mẹ, con gái có lỗi, ai đời mẹ đẻ muốn chăm con, chăm cháu mà phải để ý thái độ của con rể từng chút một.
Không dưới 3 lần tôi cũng thủ thỉ với anh, để anh hiểu và thông cảm với mẹ tôi nhưng anh không những không tiếp thu lại còn bảo, bà chỉ được chăm tôi, còn bế cháu thì tuyệt đối không được. Không chỉ vậy, anh còn tiết lộ, mấy hôm nữa sẽ cho người đến lắp camera trong phòng ngủ xem lúc anh đi làm, tôi có để "cục vàng, cục kim cương" của anh cho bà ngoại bế nữa hay không?
Những lúc cãi nhau với chồng về việc cư xử sao cho phải phép với mẹ, tôi chỉ muốn ly hôn chồng ngay lập tức. Thực lòng thì tôi vẫn còn yêu chồng nhưng cứ nghĩ đến thái độ của chồng với mẹ mình là tôi chỉ muốn ôm con theo mẹ về quê luôn.
Có ai đã từng ở trong tâm trạng của tôi lúc này không? Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Afamily
38 tuổi tôi có nên sinh thêm để có con trai Chúng tôi đã có 2 bé gái nhưng nhà chồng luôn có ý muốn có cháu trai để nối dõi vì anh là con trai duy nhất trong nhà. Tôi và chồng đều làm trong nhà nước, công việc ổn định, kinh tế tốt. Chồng tôi là sếp ở một cơ quan, tôi cũng là kế toán trưởng. Thu nhập của chúng tôi...