Vợ về quê nghỉ đẻ, chồng dọn qua sống với bồ
Đến bây giờ, Vinh vẫn không tin được vào sự thật quá phũ phàng: Hơn 3 tháng cô về quê sinh con, Đông – chồng cô đã trả hẳn phòng trọ, chuyển hết đồ đạc sang sống với bồ.
Muốn cho con quen thuộc với khí hậu và không gian sống trước khi mình đi làm, nên khi cháu được 3,5 tháng, Vinh quyết định lên Hà Nội. Trước đó, cô đã gọi điện cho chồng về việc này, nhưng anh bảo anh đang đi công tác, chờ hai tuần nữa anh về rồi đưa hai mẹ con lên.
Không muốn chồng vất vả, vừa đi công tác về đã phải về quê đón mẹ con, Vinh và mẹ chồng đón taxi đi trước. Thế nhưng, khi bà chủ nhà thấy cô cùng với bao nhiêu đồ đạc kèm theo thì ngạc nhiên hỏi: Sao cháu còn đến đây, cháu về nghỉ sinh thì chồng cháu cũng trả phòng luôn mà.
Nghe bác chủ nhà nói, Vinh vô cùng bất ngờ vì cô không thấy Đông nói gì về việc chuyển nhà. Vinh đành xin phòng hàng xóm cho mẹ chồng và cháu vào nghỉ tạm trong khi cô gọi điện cho chồng.
Nhận điện thoại của Vinh, biết cô đã lên Hà Nội, Đông trách móc: Đã bảo chờ anh về thì không chịu, em lúc nào cũng thích tự làm theo ý mình. Giờ đã thấy hậu quả chưa.
Khi bị chất vấn vì sao trả phòng mà không bảo, Đông không được tự nhiên giải thích: Em về quê, một mình anh sống ở phòng đó cũng phí nên anh trả phòng qua sống với thằng bạn cho tiết kiệm. Đồ đạc nhà mình anh chuyển hết sang bên này.
Nghe chồng nói mà Vinh tức anh ách. Phòng trọ này hai vợ chồng đã sống được hơn 3 năm, ngay từ khi mới kết hôn. Xóm trọ sạch sẽ, an ninh lại đảm bảo, giá cả phù hợp nên cô định sống lâu dài. Thế mà chồng cô không nói không rằng lại tự ý chuyển nhà, giờ biết đi đâu tìm được phòng vừa rẻ, vừa sạch sẽ thế này. Mà vấn đề trước mắt là, mẹ con, bà cháu ở đâu bây giờ.
Vinh định sang nhà anh bạn mà chồng cô đang ở vài ngày trong khi tìm phòng. Thế nhưng, khi nghe cô nêu ý định này, Đông chối đây đẩy: Không được, nó là đàn ông con trai. Nhà mình đông người, lại có cả trẻ con, phiền hà lắm. Mà giờ anh cũng không ở đó rất bất tiện. Hơn nữa, nhà cũng cách xa xóm trọ cũ, em không tìm được đâu.
Video đang HOT
- Không ở đấy thì giờ ba mẹ con cùng bao nhiêu đồ đạc, biết ở đâu bây giờ.
- Em ra nhà nghỉ ở tạm đi. Mai anh về rồi đi tìm phòng.
- Anh bảo còn 2 tuần nữa mới về cơ mà. Bao nhiêu đồ, lại có trẻ con không biết họ có cho thuê không nữa.
- Thì phải tranh thủ về sớm chứ sao. Tất cả là tại em hết, cứ tự ý làm theo ý mình. Em cứ ra nhà nghỉ đi, có tiền là nó cho thuê hết.
Không còn cách nào khác, mẹ con, bà cháu lại kéo nhau ra nhà nghỉ gần đó. Sau một hồi nài nỉ, chấp nhận trả giá cao thì nhà nghỉ cũng đồng ý cho thuê. Xót tiền, buổi chiều Vinh tranh thủ chạy về xóm trọ mượn xe đạp đi tìm phòng.
Vào đầu năm học, nên việc tìm phòng trọ khá khó khăn. Vinh đi hết lượt quanh khu vực cô ở mà không còn phòng nào vừa ý, có mấy phòng trống thì quá nhỏ, không phù hợp với gia đình.
Tranh thủ về cho con bú, Vinh lại tiếp tục đạp xe sang khu vực khác để tìm. Thế nhưng, Vinh thật không ngờ, khi cô gõ cửa một phòng trọ để hỏi thì thấy chồng mình đang quần đùi, cởi trần ngồi trên giường chơi máy tính, trong phòng còn có một cô gái lạ. Trong phòng, ti vi, tủ lạnh, tủ áo quần… đều là của nhà cô.
Sững sờ, Vinh chỉ vào cô gái kia rồi hỏi: Cô ta là ai, anh bảo đi công tác sao lại ở đây.
Đông cũng bất ngờ, chưa kịp nói gì thì cô gái kia chỉ Vinh cũng đứng dậy hỏi: Cô ta là ai, sao lại hỏi như thế, anh đi công tác khi nào…
Sau một lúc thì Vinh và cô gái kia đều vỡ ra, họ đều bị lừa. Trong thời gian Vinh có bầu, Đông đã tán tỉnh cô ấy, lừa là chưa lập gia đình. Đông cũng đã về nhà cô gái chơi và đưa ra lời hứa hẹn về một đám cưới không xa, nên cô gái vô cùng tin tưởng. Khi Vinh về nghỉ đẻ, Đông gợi ý sang ở cùng và được cô gái đồng ý.
Ba năm hôn nhân, con gái chưa đầy 4 tháng tuổi, Vinh không ngờ chồng cô lại đốn mạt như vậy. Dối vợ, gạt con, lừa con gái nhà lành.
Vinh vừa đau lòng vừa thương cô gái đang khóc lóc, chửi rủa Đông vì bị lừa. Còn Đông, đứng như trời trồng để mặc cô gái đấm đá. Không phải là kiểu đàn bà đanh đá, có thể chửi bới nặng lời trước đám đông nên Vinh để mặc chồng và cô gái kia dắt xe ra về.
Tối đó, Đông quỳ xuống xin vợ và mẹ tha lỗi. Anh bảo, đó chỉ là một phút say nắng trong lúc vợ mang bầu. Anh cũng định kết thúc với cô ấy ngay khi cô lên Hà Nội, nhưng chưa kịp nói gì thì đã bị cô bắt gặp.
Mẹ chồng cũng khóc, khuyên cô tha thứ cho Đông vì phút dây lầm lỡ. Vinh không biết nên làm gì bây giờ. Nghĩ đến việc chồng phản bội cô, lừa con gái nhà lành là cô thấy anh thật xấu xa, bỉ ổi nhưng nghĩ đến con, đến gia đình hai bên, cô lại không thể đưa ra được quyết định…
Theo Khám Phá
Bố mẹ lo sợ tôi lấy chồng cách 200 km sẽ mất con
Ví dụ bố mẹ có đau ốm cũng không bên cạnh chăm sóc được, có con rồi còn càng ngại về hơn.
ảnh minh họa
Tôi và bạn trai quen nhau đã được 7 năm. Hai gia đình cũng muốn hai đứa về chung một nhà sau khi tôi tốt nghiệp đại học. Tôi năm nay 24, ra trường cách đây một năm nhưng vẫn chưa xin được việc như ý muốn, giờ làm những việc chân tay để trang trải cuộc sống qua ngày. Quen nhau khá lâu, vì vậy chúng tôi có ý định sang năm tổ chức, gia đình anh thuộc dạng bình thường, vì lo cho bốn người con ăn học nên bố mẹ cũng không có gì dư dả.
Gia đình tôi chỉ có hai con, tôi và một đứa em trai. Điều băn khoăn nhất là tôi và gia đình bạn trai cách nhau gần 200 km. Dù đã yêu rất lâu và xác định đến với nhau nhưng giờ đây tôi phân vân quá, anh không quá hoàn hảo nhưng yêu thương và chăm sóc tôi vô cùng. Từng ấy năm bên nhau tôi luôn cảm thấy mình thật may mắn, không xinh đẹp, không tài giỏi nhưng luôn được anh cưng chiều, dành những gì tốt đẹp nhất cho tôi.
Gia đình tôi cũng rất hài lòng với cách cư xử của anh. Bố mẹ buồn nhất là anh xa quá, nhà chỉ có tôi là con gái, bố mẹ sợ lấy chồng xa thế có ngày mất con. Hơn nữa công việc hai đứa cũng chẳng khá giả gì, anh đi làm gần hai năm mà lương giờ được khoảng 10 triệu, còn thu nhập tôi cũng chẳng khá hơn. Gia đình tôi không quá quan trọng giàu nghèo nhưng vì không mấy khá giả, gia đình anh lại cũng khó khăn nên bố mẹ sợ tôi lấy xa rồi đi lại không được nhiều, cả năm chỉ mấy lần về quê. Bố mẹ có đau ốm cũng không bên cạnh chăm sóc được, có con rồi còn càng ngại về hơn.
Tôi là đứa con gái thiên về tình cảm, nhiều lần đề nghị chia tay nhưng anh không đồng ý. Anh bảo bao nhiêu người cũng như thế, tại sao tôi không vượt qua được, khó khăn lắm mới ở bên nhau (ngày xưa bố mẹ tôi ngăn cấm, giờ đồng ý). Tôi không dứt áo ra đi được vì còn yêu anh nhưng cứ nghĩ về gia đình, nghĩ những lúc buồn một mình trên Hà Nội thế này nhớ nhà quá, chẳng biết làm gì nữa. Nghĩ đến cảnh lấy chồng xa xôi, tết nhất không được bên gia đình tôi thấy mình mất phương hướng. Nếu lấy chồng gần lỡ không hạnh phúc thì còn khổ hơn.
Mẹ anh rất tốt nữa, 7 năm chúng tôi quen nhau, tôi thấy bố mẹ anh như bố mẹ mình, mẹ anh tâm lý, giục anh đưa tôi đi chơi còn bếp núc bác lo hết, không phải ngại gì. Chính vì thế tôi thấy phân vân quá, có chị em nào lấy chồng xa rồi mà hối hận lắm không? Hãy cho mình lời khuyên được không?
Theo VNE
Thưởng 2 tháng lương, về quê vợ ăn tết cũng hết Mang tiếng tết năm ngoái tôi được thưởng 2 tháng lương, nhưng chỉ cần dắt nhau về quê vợ vài ngày là tiền như bay hơi hết sạch. Lấy vợ ở quê, đông anh em bà con đến là khổ. Vợ chồng tôi chỉ là công chức, đi làm ăn lương, còn nuôi con nhỏ nhưng mang cái tiếng làm ngân hàng, làm...