Vợ vắng nhà, em hàng xóm mỗi ngày lại sang xin rau một lần
Vợ con đi rồi trong lòng tôi thấy chống trải như sắp mất một điều gì. Vừa về đến nhà đã thấy Trang nằm sõng soài trên ghế vẫn kiểu mời gọi đó…
Vợ tôi là giáo viên còn tôi chỉ là công nhân. Vì muốn được biên chế và có một chức tước gì đó trên con đường công danh nên cô ấy quyết định chuyển công tác đến một tỉnh vùng núi. Dù cho tôi ngăn cản thế nào em cũng không chịu nghe bởi tính em rất cầu tiến không chịu thua chị kém em nên sẵn sàng đánh đổi tuổi trẻ gia đình để gắn bó với những đứa trẻ vùng cao. Sau 5 năm công tác từ một cô giáo chưa được biên chế em đã đạt được điều đó thậm chí còn trở thành hiệu trưởng của một trường tiểu học nữa.
Cứ nghĩ vợ có được cái biên chế rồi sẽ quyết định trở về quê để đoàn tụ gia đình ai ngờ em lại thấy thương cảm lo lắng cho những đứa trẻ, vợ tôi sợ nếu không có cô ấy ở đó thì nhiều đứa trẻ sẽ bỏ học. Chẳng biết cô ấy lo cho những đứa trẻ hay có mưu tính khác nữa chỉ biết tình cảm giữa hai vợ chồng càng ngày càng bị chia cắt.
Bạn bè tôi thì luôn châm chọc:
- Mày mà cứ để vợ đi biền biệt như thế có ngày mất vợ đấy.
- Cô ấy có hoài bão lớn lắm tôi chịu không thể níu kéo được vợ.
Ở cạnh nhà tôi có Trang hàng xóm góa chồng mới được mấy tháng nhìn lúc nào cũng tươi mát, em thường hay qua nhà xin rau vì nhà tôi có trồng một vườn rau nhỏ. Lúc đầu tôi hờ hững chẳng thèm để ý nhưng cách nói chuyện của em cứ mời chào vẫy gọi. Nhiều buổi đêm tối tờ mờ em ăn mặc chẳng có áo con gì cả cứ thế hớ hênh sang xin rau còn ngồi trò chuyện cả mấy chục phút nữa. Thử hỏi thằng đàn ông xa vợ nào mà chịu nổi chứ.
Tôi tỏ ra khó chịu xa lánh thì em lại càng xích lại gần với những lời nói khiêu khích:
- Anh việc gì phải giữ gìn của quý làm gì biết đâu chị ấy hiện giờ đang ôm ấp thằng nào bên cạnh thì sao.
- Em đừng nghĩ ai cũng như mình.
- Thật nực cười quá thôi, anh mới đúng là kẻ ngốc nghếch, thử hỏi tại sao nhiều lần chị ấy có cơ hội về quê mà sao lại cứ ở lì đó chắc có anh nào níu kéo không về được nữa chứ gì. Chắc khi nào đưa đơn li dị về cho anh ký thì anh mới tỉnh giấc mộng chăng. Mất gì của giời mà anh lại lãng phí tuổi trẻ để đợi về già thì còn làm ăn được gì.
Lời Trang vừa dứt tôi không chịu nổi nữa liền lao vào ôm chặt Trang ăn ngấu nghiến như kẻ bị bỏ đói lâu ngày vậy. Hai kẻ vụng trộm sung sướng nằm bên nhau suốt đêm cho đến gần sáng Trang mới chịu về nhà kẻo mọi người trong khu phố phát hiện.
Từ đó ngày nào cũng như ngày nào cứ mọi nhà tắt điện hết là lúc Trang lò mò sang nhà tôi để giải quyết nỗi buồn, có lúc em ở lại qua đêm, đôi lúc sang làm tí cho đỡ nhớ rồi về. Suốt mấy tháng trời Trang phục vụ tôi nhiệt tình mà không đòi hỏi một điều gì, còn tôi cũng bớt nỗi nhớ vợ con.
Đến kỳ nghỉ hè vợ con tôi về nhà chơi. Lâu ngày không được gặp Trang tôi cảm thấy nhớ nhung da diết muốn được gặp em một lần sao mà khó quá trong khi lúc nào vợ cũng kè kè bên cạnh. Hôm ấy nhân lúc vợ đưa con đi bơi tôi gọi Trang sang nhà để hành sự cho vơi đi nỗi nhớ. Đang lúc tình cảm dạt dào thì vợ lù lù ở đâu xuất hiện khiến chúng tôi không kịp trở tay. Chúng tôi bối rối vội vơ quần áo che lấy người rồi mỗi người chạy một đường để tránh cơn ghen của vợ.
Tưởng vợ sẽ nhảy vào cào cấu xé quần xé áo của tình địch nào ngờ cô ấy chỉ bước vào nhà lấy cái ví tiền rồi đi ra xe luôn mà chẳng nói một câu nào. Buổi chiều cô ấy về mặt tươi cười như chưa có chuyện gì xảy ra và nhiều ngày sau đó cô ấy cũng chẳng đả động gì đến việc chồng phản bội khiến cho tôi cảm thấy khó chịu. Thà cô ấy cứ giận hờn ghen tuông đi tôi còn biết đường để mà đỡ đằng này lại tỏ ra hạnh phúc khi chồng ngoại tình. À hay là cô ấy cũng có thằng khác nên sẵn sàng chấp nhận chồng hư hỏng để vợ có cớ ngoại tình.
Video đang HOT
Tự nhiên nghĩ đến vợ có người khác tôi giật thót mình bực bội ghen tuông khó chịu vô cùng nhưng biết nói gì bây giờ. Đang phân vân chẳng biết nói gì thì vợ bảo:
- Ngày mai em đi làm rồi.
- Sao em đi sớm vậy.
- Từ khi làm hiệu trưởng họp hành nhiều lắm anh ạ.
- Họp hay là nhớ nhung thằng nào.
- Anh đừng nghĩ em như thế, em không phải là người đàn bà dễ bị xa ngã đâu mà anh phải lo.
Vợ con đi rồi trong lòng tôi thấy chống trải như sắp mất một điều gì đó. Vừa về đến nhà đã thấy Trang nằm sõng soài trên ghế vẫn kiểu mời gọi đó, nếu như mọi ngày tôi sẽ lăn xả vào nhưng lần này thì tôi không còn thích thú chuyện trai gái nữa mà sợ vợ con ra đi lần này sẽ không bao giờ quay trở lại nữa. Tôi tức giận đuổi Trang về:
- Em về đi lần sau đừng sang đây nữa, anh mệt mỏi lắm rồi.
- Sợ vợ à, bị chị ấy đánh chửi à hay anh li dị chị ấy rồi đón em về nhà này ở đi.
- Cô bị điên à, ai mà thèm lấy loại người chưa hết tang chồng đã đi mời gọi đàn ông, hãy biến khỏi nhà tôi luôn.
Trang lì lợm không về, cứ lải nhải bêu xấu vợ khiến tôi tức quá cầm lấy chiếc ấm trà ném choang một cái, thấy tôi nóng nảy Trang sợ xanh mắt lại chạy vội về nhà. Vợ con đi rồi, nhân tình cũng biến luôn trong lòng tôi trống trải chỉ còn mỗi sự ghen tuông vợ có thằng khác đang cào xé tâm can tôi. Phải làm gì bây giờ, vò đầu suy nghĩ nhiều ngày trời, thân thể tôi gầy sụp đi trông thấy, chẳng còn tâm trạng làm việc. Tôi quyết định lên chỗ vợ làm một chuyến để tận mắt bắt kẻ tình địch trả lại vợ cho mình.
Sau hai ngày lăn lộn trên xe và nhiều tiếng hỏi thăm nơi ở của vợ, tôi cũng được tận mắt chứng kiến cảnh vợ con sống. Vừa nhìn thấy tôi vợ con vội chạy ra đón trong sự ngạc nhiên hết mức, vợ hỏi:
- Nhà có việc gì gấp đâu mà anh phải lên tận đây để tìm mẹ con em vậy.
- Nhớ em nên đến thăm vậy thôi.
- Anh đừng giấu em nữa, thôi vào ăn cơm với mẹ con em đã mình sẽ nói chuyện sau.
Nhìn qua ngôi nhà lợp bằng lá dựng tạm bằng những tấm gỗ, thấy mọi thứ thật đơn giản quá, chẳng có gì đáng giá ngoài chiếc máy tính xách tay. Nhìn mâm cơm hai mẹ con ăn chỉ một bát mắm với rau luộc làm cổ họng tôi nghẹn đắng không thể cầm được nước mắt:
- Sao em là hiệu trưởng mà ăn khổ vậy?
- Chợ ở xa lắm một tuần hai mẹ con mới đi được một chuyến, hôm nay hết thức ăn rồi ăn tạm vậy anh ạ, mẹ con em ăn còn sướng chán đấy chứ những người dân ở đây còn khổ hơn anh ạ.
Ôm vợ vào lòng tôi đang định nói hết nỗi lòng, em vội bịt miệng tôi lại và nháy mắt ra hiệu không được để con biết.
Có đến chỗ vợ làm tôi mới hiểu cô ấy rất kiên cường và thương lũ trẻ đến mức nào, thảo nào vợ chấp nhận hi sinh gia đình để mang lại ánh sáng cho trẻ con nơi đây. Đêm nằm bên cạnh vợ tôi bắt đầu thổ lộ hết tâm can của mình mong muốn được vợ tha thứ. Em buồn rầu đáp:
- Em biết anh và Trang đã qua lại từ lâu rồi nên nhìn thấy hay không nhìn thấy có khác gì nhau đâu, cũng tại em đã trọn sự nghiệp thì đâu có thể hoàn thành nhiệm vụ làm vợ được chứ.
Từ bữa lên thăm vợ sự ghen tuông trong lòng tôi biến mất mà thay vào đó là lòng thương vợ con và nhớ nhung da diết chỉ mong đến hè để được ôm vợ con vào lòng.
Theo Ngoisao
Cho vợ đi thẩm mỹ đẹp như gái Hàn rồi mất luôn
Mẹ tôi chẳng thèm bảo vệ cô ấy mà hả hê nghe những lời nhận xét của các bà, các cô, còn tôi thì cố tỏ ra vui vẻ nói trả lời qua quýt cho xong chuyện.
Tôi không cần một người vợ đẹp mà chỉ cần người vợ biết thương yêu chồng con và chăm sóc gia đình là đủ rồi. Sau nhiều năm kén cá chọn canh tôi cũng tìm được em, là kế toán một ngân hàng. Tôi mến cái tính hiền lành giản dị của em ngay từ cái nhìn đầu tiên, khi tình yêu đã chín muồi tôi đưa em về ra mắt bố mẹ vậy mà vừa giới thiệu vợ tương lai bố mẹ tôi đã phản đối kịch liệt ngay trước mặt cô ấy.
Đến khi người yêu ra về mẹ tôi chửi mắng:
- Mày đẹp trai phong độ lấy đâu mà chẳng được vợ sao lại yêu được người xấu thế răng thì cái chìa cái thụt, mắt trắng môi thâm lòng dạ chẳng tốt đẹp gì đâu, lại còn nhìn cái mắt một mí mà nhức hết cả mắt rồi.
- Nhưng bác sĩ bảo chúng con phải cưới rồi.
Nghe đến đây mẹ tôi đang trên đà chê bai. Tôi chỉ biết câm nín chịu trận.
Ngày đám cưới mới thật tội nghiệp cho cô ấy chứ, anh em nhà bố mẹ tôi ở quê lên ăn cỗ cứ túm tụm lại rồi xì xào nào là chú rể đẹp vậy mà sao lấy vợ xấu thế chắc thằng cháu mình lại ham của đấy mà, có người thì chê hơi quá đáng tưởng con gái thành phố thế nào ai ngờ cả quê tôi chẳng có ai xấu vậy. Mẹ tôi chẳng thèm bảo vệ cô ấy mà hả hê nghe những lời nhận xét của các mợ các cô, còn tôi thì cố tỏ ra vui vẻ nói trả lời qua quýt cho xong chuyện.
Mẹ tôi hết lời chê con dâu xấu (Ảnh minh họa)
Lấy nhau về được nửa năm chưa thấy có bầu bì gì thế là mẹ tôi biết đã bị mắc lừa kèm theo vốn ghét cô con dâu xấu xí nên bà suốt ngày mắng chửi mỗi khi nhìn thấy em. Bất cứ việc gì có bàn tay em nhúng vào bà cũng bới lông tìm vết để gây sự với em. Em biết phận mình làm dâu nên cũng chẳng cãi lại mà luôn tìm mọi cách để lấy lòng mẹ chồng cho không khí gia đình vui vẻ. Vậy nhưng nhiều lần đi làm về nhìn thấy vợ ấm ức khóc trong phòng có hỏi thì em lắc đầu không nói, định xuống nói với mẹ đối xử tốt với con dâu thì cô ấy ngăn lại bảo "thôi bỏ đi em quen rồi".
Suốt ngày nghe mọi người chê bai vợ mình xấu xí tôi cũng phát bực, nhiều người đâu có đẹp gì mà đi chỉnh sửa các bộ phận mới trở lên hoàn hảo đấy thôi. Để vợ trở lên đẹp hơn trong mắt mọi người tôi quyết gom toàn bộ số tiền của hai vợ chồng tiết kiệm được để đưa cô ấy sang xứ Hàn thay đổi diện mạo cho hợp với mắt mẹ và mọi người.
Sau nhiều ngày ăn trực nằm chờ bên đất người vợ tôi cũng thay đổi được diện mạo khiến tôi cứ ngờ ngợ không biết là vợ mình hay là cô gái Hàn quốc nữa, chỉ đến khi cô ấy nói mở lời tôi mới tin thực sự là vợ mình. Trước khi về hai chúng tôi hạnh phúc sánh vai bên nhau đi thăm vài nơi đẹp ở đất Hàn và vợ tôi không quên mua quà cho mọi người.
Từ khi vợ tôi biến thành thiên nga xinh đẹp cuộc sống của tôi dễ thở hẳn lên mẹ chồng không còn điểm gì để mà chê con dâu nữa nhưng bà cũng chẳng vui vẻ gì khi tôi tự ý đầu tư một số tiền quá lớn cho vợ đi làm đẹp. Thật hạnh phúc khi sở hữu một người vợ vừa đẹp người đẹp nết tôi chẳng còn mơ ước gì nữa ngoài chờ đợi vợ sinh cho đứa con nữa là vẹn toàn.
Chẳng hiểu sao từ khi vợ tôi xinh đẹp ra lại mắc chứng thích ăn mặc đẹp nên mỗi ngày trở về nhà trong tay cô ấy không xách bộ quần áo thì cũng là hộp trang sức hay đôi giày, toàn những thứ đắt tiền không biết một tháng lương của cô ấy có đủ để trả không chứ. Có thắc mắc và góp ý với vợ cần tiết kiệm để tiền mua chung cư nhưng cô ấy chỉ cười và bảo "người đẹp thì phải xài hàng hiệu thì mới tương xứng anh ạ".
Rồi cô ấy thường xuyên đi làm về muộn có hôm người còn hơi mùi rượu nữa, có hỏi thì lúc cô ấy bảo ở chỗ làm có tiệc mừng khi thì bảo hẹn hò với bạn nên về muộn,...lần nào cũng có lý do chính đáng. Nhưng chẳng hiểu sao dạo này mỗi lần tôi muốn được gần vợ thì cô ấy toàn tìm cách từ chối. Có lúc không chống cự được thì đến lúc cao trào thì cô ấy cố đẩy ra như không muốn có con với tôi hay sao vậy.
(Ảnh minh họa)
Vào một buổi sáng khi mọi người vẫn còn ngủ ngon lành thì tôi bị đánh thức bởi ánh điện lấp loé trong nhà tắm, chẳng hiểu giờ này vợ dậy làm gì mà sớm vậy, tôi lò mò bước khẽ đến nhà tắm, nhìn qua cánh cửa khép hờ tôi thấy vợ đang giơ một chiếc que thử thai hai vạch lên mặt có vẻ không vui lắm. Vừa nhìn thấy tôi mừng rỡ vội về giường nằm chờ đợi vợ báo tin vui.
Vậy mà nằm mãi chẳng thấy vợ nói gì tôi vội ôm chặt lấy em mà hạnh phúc như muốn hét lên khi mình sắp được làm bố. Nhưng chưa kịp thổ lộ nàng đã cho tôi một gáo nước lạnh, "mình chia tay thôi anh". Tôi tròn xoe mắt chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Thì nàng tiếp lời:
- Từ khi em được sở hữu vẻ đẹp mà anh ban cho thì lần đầu tiên em có nhiều người đàn ông thích và em đã ngã lòng trước một anh chàng trai tân giàu có là khách hàng ở nơi em làm. Và đứa con em đang mang trong bụng là con của anh ấy.
Vừa nghe xong tôi điên tiết đá vợ văng ra khỏi giường và gào ầm lên chửi mắng người vợ hư hỏng mất nết chỉ mới có được chút nhan sắc mà đã không thể giữ được đức hạnh của người vợ. Đúng lúc đó bố mẹ tôi chạy vào sau khi biết đầu đuôi câu chuyện thì bà lẳng lặng xách vali và ấn hết quần áo đuổi cô ấy ra khỏi nhà rồi nói một câu:
- Tưởng cô ngoan hiền nhưng chẳng qua vì xấu xí nên cam chịu bây giờ xinh đẹp rồi mới biết bản chất thật sự của cô con dâu thảo hiền.
Dù còn rất yêu vợ nhưng sự sĩ diện của thằng đàn ông đã bị vợ trà đạp nên không còn đủ niềm tin để níu kéo cô ấy ở lại.
Theo Ngoisao
Đau đớn mất vợ chỉ vì một buổi đi họp lớp cũ của cô ấy Tôi từng biết trước kia vợ đã có một mối tình sâu đậm. Nhưng làm vợ chồng với nhau cũng đến nay đã 5 năm, cuối cùng tôi vẫn thua người tình cũ của cô ấy. Tôi và Lành quen nhau từ cái ngày mà tôi đi dự đám cưới của một đứa bạn học đại học. Thật sự mà nói thì gương...