Vợ và gia đình vợ không biết cách tiêu tiền
Tôi và vợ chung sống với nhau tròn 10 năm, có hai con. Tôi làm ra tiền, luôn đảm bảo vật chất cho cả nhà một cách tốt nhất ở tầng thượng lưu.
Vợ tôi là người hòa nhã, dễ gần và biết cách cư xử, họ hàng bên tôi quý mến, đặc biệt là bố mẹ tôi. Từ khi chúng tôi đến với nhau là vợ cũng không phải làm việc nữa, chỉ ở nhà trông con và tìm kiếm cách thức nuôi dạy con cho tốt, phụ giúp tôi một số công trình mà tôi đã định hướng. Bé đầu gần 3 tuổi, chúng tôi đón thêm thành viên nữa. Cuộc sống gia đình luôn vui vẻ, có sự đồng cảm giữa hai vợ chồng.
Có một điều làm tôi lo lắng là sự ảnh hưởng của gia đình nhà vợ và bạn bè cô ấy ngày càng hiện rõ. Xin chia sẻ thêm, gia đình vợ có những sự khác biệt tương đối lớn từ giáo dục, văn hóa, mức sống, lối sống, cách thức thể hiện trong cuộc sống rất nhiều bất thường. Thú thực tôi luôn có thái độ im lặng trong khoảng 10 năm về trước, mỗi khi có dịp tiếp xúc với các thành viên gia đình nhà vợ. Chúng tôi không có bất kỳ điểm chung nào.
Gần đây, nhà tôi có công trình tại Hà Nội, cũng xuất phát từ việc cải thiện cách sống, lối tư duy nhà vợ, đặc biệt là bố vợ nên tôi nhờ ông lên trông coi công trình. Công việc cực kỳ đơn giản, giám sát đội giám sát tại công trình và phối hợp hỗ trợ đội thợ hoàn thiện công trình với chất lượng cao nhất. Tuy nhiên, sự khác biệt quá lớn giữa tôi và bố vợ đã làm căng thẳng không khí trong gia đình.
Video đang HOT
Mỗi bữa cơm như là một trải nghiệm tồi tệ khi nghe ông trình bày một vấn đề nào đó với giọng điệu khoa trương, không bao giờ có thực trên đời. Bố vợ là người gia trưởng, không có ý chí và nghị lực, không chịu khó, làm việc cẩu thả, làm gì hỏng đó, cái nhà ông xây 10 năm không xong trong khi ông là thợ xây chính. Tính cách của bố thì tôi không thể tả nổi. Sức chịu đựng của con người đều có hạn và điều tôi lo ngại nhất là ảnh hưởng đến vợ với hai con tôi.
Tôi luôn ra sức bảo vệ con thoát khỏi những ảnh hưởng cẩu thả của gia đình bên ngoại, kể cả mẹ chúng. Thói quen này của vợ chắc chắn hình thành từ bố vợ. Cô ấy nhiều khi làm không đến nơi đến chốn, một công việc có khi cả năm chẳng xong, cả thèm chóng chán, đặc biệt là sự hoang phí luôn có thừa. Tôi không im lặng nữa, lên tiếng phản đối tất cả những thông tin bịa đặt và không logic của ông với nhiều mục đích khác nhau, gồm đính chính những tư duy lỗi lạc và không có tính logic. Tiếp đến, tôi thay đổi thói quen gia trưởng kiểu thông tin ông đưa ra là số một, không ai được phản đối, phản bác; thứ 3 là tránh cho các con bị ảnh hưởng tiêu cực bởi tính cách và hành động của ông.
Trong gia đình, vì là trụ cột nuôi cả gia đình nên tôi thấm thía công sức tạo ra của cải vật chất cũng như cách thức sử dụng chúng sao cho phù hợp nhất. Tuy nhiên, vợ và gia đình nhà vợ có vẻ không hiểu bản chất của đồng tiền, tiêu pha vô tổ chức và không có kế hoạch. Thậm chí, đưa vợ tôi đưa bao tiền cũng hết, luôn không có một đồng dư. Mỗi tháng cô ấy được cung cấp ít nhất 40 triệu để chi tiêu cho gia đình chưa gồm tiền học của các con. Với tính cách này, tôi không chắc còn có thể trụ được bao nhiêu năm để tiếp tục cuộc sống hiện tại nữa. Khoảng cách giữa tôi và vợ ngày càng xa dần bởi thay đổi một thói quen đã khó và thay đổi một tính cách còn khó hơn rất nhiều. Điều tôi lo lắng là cho thế hệ mai sau, thế hệ các con tôi. Nếu chúng bị ảnh hưởng thói tiêu pha hoang phí của mẹ và gia đình nhà ngoại, chắc chắn cuộc đời các con sẽ rất khổ. Tôi phải làm sao đây, mong được các bạn tư vấn.
Vì sự nông nổi của mẹ mà giờ gia đình anh trai tôi tan nát, bản thân tôi cũng bị bà cấm cửa
Tôi biết chị dâu là một người phụ nữ đoan chính, không có chuyện ngoại tình như mẹ nói nhưng vẫn chở bà đi đánh ghen.
Trong khi anh tôi đẹp trai thì chị dâu ngoại hình chỉ bình thường nên ngay từ những ngày đầu về làm dâu, mẹ đã tạo nhiều áp lực cho chị.
Anh trai tôi hiền khô, lại rất nghe lời bố mẹ nên trong nhà, chị dâu chẳng khác nào người giúp việc. Nhiều lúc nhìn thấy chị đứng ở ngoài ban công khóc mà tôi thương vô cùng nhưng nghĩ không phải việc của mình nên không hề nói giúp chị một câu.
Cho đến khi tôi đi lấy chồng, có về làm dâu người ta, tôi mới cảm nhận được nỗi khổ mà chị dâu đã và đang phải gánh chịu. Từ đó tôi thay đổi thái độ cư xử với chị, những lúc mẹ trách chị ấy, tôi liền phân tích giảng giải cho bà hiểu. Mong mẹ hãy coi chị ấy như con gái và đối xử tốt để gia đình được vui vẻ. Nhưng dường như bà để ngoài tai những điều tôi nói mà còn cho tôi là "trứng đòi khôn hơn vịt".
Mấy hôm trước, tôi nhận được điện thoại của mẹ bảo về gấp, lúc về tới nơi thì mẹ đã đứng sẵn ở cổng và rối rít yêu cầu tôi chở đi bắt quả tang chị dâu ngoại tình. Bà bảo có người bạn của bà nhìn thấy chị dâu vào quán cà phê với một người đàn ông khác. Rồi mẹ đọc địa chỉ bảo tôi tới đó.
Tôi vừa cởi mũ bảo hiểm, chưa kịp nói mẹ bình tĩnh thì bà đã lao vào mắng mỏ con dâu và đòi đánh chị. (Ảnh minh họa)
Đến nơi, tôi vừa dựng xe đã thấy trong quán cà phê đúng là chị dâu và một người đàn ông lạ. Nhưng hai người họ ngồi cách nhau một cái bàn và rất lịch sự chứ. Tôi vừa cởi mũ bảo hiểm, chưa kịp nói mẹ bình tĩnh thì bà đã lao vào mắng mỏ con dâu và đòi đánh chị.
Tôi và nhân viên quán cà phê phải ngăn mãi mới kéo được mẹ ra. Chị dâu thì vừa ôm mặt vừa khóc nức nở. Người đàn ông kia hỏi han chị dâu xong bảo rằng chị cứ giải quyết việc gia đình xong thì tới công ty gặp sau. Nói rồi anh ta cầm tập hồ sơ và bỏ đi.
Mẹ tôi vẫn đay nghiến chỉ trích chị dâu khiến bao nhiêu người nhìn ngó tò mò. Tôi thì xấu hổ cố kéo bà về. Chị dâu vẫn khóc nói một câu: "Đấy là khách hàng của công ty con. Mẹ làm thế này thì con còn ký hợp đồng sao được nữa".
Vậy mà mẹ tôi không chịu hiểu, vẫn cao giọng mắng chị: "Không kí hợp đồng được thì ở nhà, đâu ra kiểu trai gái gặp nhau riêng tư thế này".
Giữa quán cà phê đông người mà mẹ tôi lại cho là nơi riêng tư? Lời mẹ khiến tôi bực quá nên cũng cãi bà vài câu để bênh chị dâu. Vậy là mẹ mắng cả tôi và cấm tôi bước chân vào nhà.
Giờ chị dâu đã bỏ về nhà bố mẹ đẻ. Tôi cũng không dám về ngoại. Anh trai thì trách cứ mẹ nên cũng dọn ra thuê khách sạn ở tạm và nói sẽ thuê phòng trọ để đón vợ về. Nhà tôi bỗng chốc rối tung lên. Thật không biết phải nói thế nào cho mẹ tôi hiểu và đối xử tốt với con dâu, cứ thế này về già, bà càng cô độc, không ai thương mất thôi! Mong mọi người tư vấn cho tôi!
Mẹ chồng bảo chi 100% tiền mua chung cư nhưng câu nói buột miệng của cô út khiến tôi hoang mang tột độ Ngay khi biết các con có ý định mua chung cư, mẹ chồng tôi đã bảo cho 100% giá trị căn nhà. Tôi mừng chứ, cứ nghĩ được bố mẹ tâm lý, nào ngờ vì một câu nói tôi thấy hoang mang quá. Mẹ chồng tôi là người không dễ tính nhưng cũng không phải khắt khe. Làm dâu được hơn 3 tháng...