Vợ tôi, tôi chiều, ai nói mặc kệ ai!
Tôi chiều vợ tôi, ai nói mặc ai, nếu họ thích nói tôi là kẻ sợ vợ cũng được, tôi nhận… Thế thôi!
Tôi, thân là đàn ông nhưng nhiều khi thấy, mấy ông cùng giới với mình thật sự là lắm chuyện. Các ông tự cho mình cái quyền được nhậu nhẹt, ăn chơi, được tụ tập bạn bè, được rượu chè trong khi vợ các ông ở nhà đầu bù tóc rối lo chăm con, chăm chồng, làm việc nhà. Cái đó tôi có thể thông cảm, không sao. Nhưng khổ cái, các ông lại không chấp nhận việc mình cũng phải thông cảm với những sở thích, thú vui của vợ…
Có những người, thời son trẻ xinh đẹp mỹ miều, ăn diện, sành điệu nhưng từ khi lấy chồng, đặc biệt là khi sinh con, họ đã thay đổi hoàn toàn diện mạo. Họ kém xinh đẹp hơn, họ tiều tụy hơn, họ lôi thôi hơn và nhìn có khi họ còn già hơn chồng vài tuổi. Chỉ vì, ngày họ đi làm, kiếm tiền, tối họ về nấu cơm, chăm con, cho con ăn. Nhà có vài người nhưng mà lúc nào họ cũng phải là người ăn cơm sau cùng, vì còn trông con. Đấy, thế mà nhiều ông chồng còn không biết thông cảm, cứ chửi vợ, nói vợ là không biết ăn diện, lôi thôi, bôi nhếch. Nếu nghĩ được vậy, các ông nên tìm cách để vợ đẹp đi, vợ sang đi, hay giúp đỡ vợ mấy công việc vặt đi, cho vợ nhàn hạ…
Các ông tự cho mình là trụ cột trong gia đình, cho mình có trọng trách kiếm tiền nuôi vợ, nuôi con. Nói thật, nếu các ông là trụ cột giỏi thì vợ đã chẳng phải đầu bù tóc rối như thế. Vợ có thể nhàn hạ hơn, ít gánh nặng kinh tế hơn, cũng không bị áp lực tiền bạc từng đồng một để lo tiền mua sữa cho con…
Tôi không phê bình đàn ông khi họ đi chơi, nhậu nhẹt này nọ. Tôi nói việc này ra là nhân cái sự, hôm rồi tôi đi chơi, ngồi cùng bàn nhậu với mấy tay cùng giới, hắn nói chuyện như không quan tử chút nào…
Có ông thấy tôi đang &’chém gió’ mạnh trên bàn nhậu nhưng khi nhận được điện thoại của vợ thì nhẹ nhàng, ra ngoài nghe, rồi nói thủ thỉ, ông ấy cười ha hả. Khi tôi vào bàn nhậu, ông ấy loa lên &’hóa ra cha này sợ vợ. Đời sao phải khổ, ngồi đây mà nghe này, nói cho vợ biết là tao đang nhậu, đang ngồi với mấy ông bạn, còn lâu mới về. Ở nhà thì cứ ăn cơm trước, ở nhà cứ cho con ăn đi, không phải phần…’. Nghe đến đấy tôi lộn ruột, không lẽ lại cãi nhau.
Thế theo các ông, thế nào là sợ vợ? Ra ngoài nghe điện thoại, tránh ồn ào để vợ nghe rõ hơn là sợ vợ? Không nói với vợ đang đi nhậu cũng là sợ vợ? Có những việc nói dối lại mang lại lợi ích tốt, thì tại sao không nói dối cho vợ an lòng? Hay, bảo vợ &’tí nữa anh về’ cũng là sợ vợ, phải nói thẳng toẹt ra là, &’tôi không về, cô ở nhà ăn cơm đi, không phải phần’.
Video đang HOT
Cái chính yếu không phải là nói dối hay nó thật, mà chính là, làm cho vợ an tâm, yên lòng về mình, bởi cái việc nhậu nhẹt này, thực ra đâu phải là việc xấu. Cần gì phải buông lời phũ phàng để một người vợ đã nấu cơm, chờ mình cả tối đau lòng?
Hôm rồi, 20/10, các ông ấy hẹn tôi đi với mấy em xinh tươi, tổ chức cho các em ấy, tôi từ chối. Mấy ông hỏi tại sao, tôi bảo ở nhà nấu cơm cho vợ, ăn cơm với vợ, tặng hoa vợ… (ảnh minh họa)
Có nhiều hôm, đi chơi về, dù đã ăn no rồi, tôi vẫn ngồi vào mâm cơm, cố ăn thêm một bát dù bụng căng đẫy. Nhưng tôi biết, nếu vợ cảm thấy chồng ăn ngon miệng, vợ cũng thấy rất ngon, rất vui. Nếu có chồng ngồi cùng mâm cơm, vợ cảm thấy rất hạnh phúc. Vậy tại sao điều nhỏ nhặt thế không làm được, trong khi vợ đã mất cả chiều đi chợ, nấu cơm cho chồng…
Nói đến đây, có ông vỗ đùi đen đét bảo &’ông hèn thật, ăn no thì bảo ăn no. Không ăn thì bảo dọn cho sớm, hơi đâu mà ngồi, nhét vào vỡ bụng ra à?’. Buồn vì suy nghĩ của mấy ông gọi là chồng…
Hóa ra, các ông lấy vợ về để khiển vợ, để coi vợ như người giúp việc, như ô-sin trong nhà. Các ông thích đi, thích về, thích ăn, thích ngủ ở đâu thì ăn à? Các ông quát nạt vợ, cho mình cái quyền cao chức trọng, sẵn sàng làm vợ mình đau lòng, vậy mới là đàn ông &’cứng’sao? Nghĩ mà buồn cười. Thân là đàn ông, tôi chẳng hài lòng với cách làm của các ông…
Hôm rồi, 20/10, các ông ấy hẹn tôi đi với mấy em xinh tươi, tổ chức cho các em ấy, tôi từ chối. Mấy ông hỏi tại sao, tôi bảo ở nhà nấu cơm cho vợ, ăn cơm với vợ, tặng hoa vợ… Các ông ấy cười như ma làm, bảo tôi là &’thằng sợ vợ, lấy rồi thì việc gì phải khúm núm, phải hoa hoét làm gì cho mệt người. Giờ cứ kinh tế, đưa tiền lương hàng tháng cho vợ, vợ mừng, ông ạ’. Tôi nản, cái suy nghĩ ấy không giống tôi. Kết hôn không có nghĩa là đã hết lãng mạn, hết ngọt ngào. Phụ nữ vốn khi lấy chồng, sinh con đã thiệt lắm rồi, tôi muốn bù đắp thêm cho vợ. Chiều vợ, yêu vợ, nghĩ đến vợ, mua quà cho vợ, tặng hoa, nấu cơm cho vợ những ngày quan trọng… đó là điều tôi nghĩ, cánh đàn ông, người làm chồng nên làm. Nhỏ nhẹ với vợ, đôi khi nói dối vợ cho vợ an tâm không phải là sợ vợ, mà là tôn trọng vợ.
Tôi chiều vợ tôi, ai nói mặc ai, nếu họ thích nói tôi là kẻ sợ vợ cũng được, tôi nhận… Thế thôi!
Theo NLĐ
Bạn gái đòi chia tay vì ham hố xuất ngoại
Đùng một cái, bạn gái em nói phải đi nước ngoài vì muốn cho ba mẹ cuộc sống giàu có, thêm nữa người họ hàng sẽ giới thiệu cho cô ấy một người khá giả.
Em năm nay 26 tuổi, ở miền trong, bạn gái em bằng tuổi với em, nhưng khác quê. Trước đây bạn gái em làm chung nhà hàng với em, cô ấy từng yêu em nhưng vì thời gian đó em thích đi chơi đã bỏ mặc cô ấy. Tuy vậy tình cảm của em chưa bao giờ thay đổi.
Cách đây ba năm chúng em chính thức quen nhau và tình cảm rất tốt đẹp, nhưng vì khoảng thời gian trước em nhậu nhẹt, say sỉn nhiều nên khi yêu nhau cô ấy nói vì sợ gia đình phản đối nên hai đứa qua lại lén lút. Gia đình cô ấy cũng biết em, ba mẹ cô ấy cũng không phản đối. Mỗi khi cô ấy về quê em cũng đưa về rồi rước lên, ba mẹ cô ấy cũng biết.
Trong khi hai đứa quen nhau, em đã cố gắng sửa đổi không nhậu nhẹt, ăn chơi nữa, và cô ấy cũng tin về một tương lai hạnh phúc, khi hai chúng em tiến tới hôn nhân. Em là con út trong gia đình, cô ấy cũng vậy nhưng cô ấy thương ba mẹ nên đề nghị sau khi cưới thì theo cô ấy về sống gần ba mẹ cô. Em đồng ý vì ba mẹ em cũng có anh chị lo hết rồi, em cũng yên tâm.
Ảnh minh họa: InImages.
Chuyện tưởng chừng có vậy, nhưng đùng một cái, tháng trước, bạn gái em nói phải đi nước ngoài vì muốn cho ba mẹ cuộc sống giàu có thoải mái thêm vào đó người bà con của bạn gái em muốn giới thiệu người khá giả cho cô ấy.
Bạn gái em tỏ ra mệt mỏi, chán nản và có dấu hiệu buông xuôi. Cô ấy tháng trước cũng từng nói lời chia tay với em một lần, nhưng rồi cô ấy lại quay lại và nếu em đồng ý giấu diếm quan hệ thì sẽ tiếp tục. Chuyện tưởng chỉ có vậy, vì em yêu cô ấy nên đã cố gắng tiếp tục. Cố thêm vài năm nữa đủ điều kiện chúng em sẽ xin cưới, rồi lúc đó tính.
Không những thế, mấy ngày hôm nay hình như cô ấy bắt đầu tránh mặt em, gọi điện và nhắn tin đều không thấy trả lời. Chỗ ở hai đứa cũng gần nhau nhưng em không dám ghé qua, vì sợ vô tình gây áp lực cho cô ấy. Việc chọn lựa giữa gia đình và em, em sợ mình là thứ yếu nên đành phải im lặng. Nhưng thật sự em đang thấy vô cùng hoang mang, em sợ mất cô ấy. Cũng chính vì cô ấy là con ngoan, nhà nói gì đều gật đầu đồng ý, trước giờ toàn chịu trận và hầu như không có chính kiến của bản thân, không dám nói cảm xúc thật của mình. Em thấy vô cùng bối rối.
Em sợ cô ấy sẽ buông xuôi và mặc cho gia đình gán ghép, em đang rất lo lắng các anh chị ạ. Em có nói với bạn gái em rồi, nhưng cô ấy cứ bảo thấy áp lực và muốn yên tĩnh một thời gian. Giờ em nên im lặng để bạn gái em yên tĩnh một thời gian để cô ấy suy nghĩ hay em phải làm gì bây giờ ạ? Mong mọi người cho em lời khuyên em nên làm gì cho phải?
Theo VNE
Sau hai năm ly hôn, tôi vằn không quên chồng cũ Tôi không thể nào quên những kỷ niệm với chồng, nhất là khi con cái nhắc về chả - mẹ. Tôi là một người phụ nữ không được may mắn cho lắm. Tôi sống và tin vào số phận từ khi tôi liên tục gặp phải chuyện đau lòng. Nên tôi chấp nhận số phận mình là vậy. Tôi là một người phụ...