Vợ tôi không bình thường
Có việc gì không vừa ý là vợ đập phá, khóc nấc lên, có lần lại khóc gọi cha mẹ, tự đập đầu vào tường, khóc rồi lại cười như giả bộ bị điên, cào cấu vào tôi. Những hành động như thế tôi phải chịu đựng khoảng 4 năm.
ảnh minh họa
Tôi và vợ biết nhau qua bạn bè giới thiệu, khi đó vợ 26, tôi 36, chỉ sau 4 tháng chúng tôi đã tính đến chuyện làm đám cưới (đây là cái giá phải trả của sự vội vàng). Khi chuẩn bị đi mời cưới, tôi phát hiện ra tính cách bướng bỉnh, nóng nảy của vợ. Chỉ vì đòi mua điện thoại trị giá bằng một tháng lương của tôi lúc đó, tôi không đồng ý, vợ hung hăng, có ý không cần đi mời bạn bè đám cưới nữa. Tôi đành xuống nước, xin khất sau khi cưới xong sẽ tính mua.
Rồi tôi phát hiện ra những tính cách rất khác người, đó là khi cha mẹ nói chuyện vợ luôn cắt ngang, thậm chí như dạy bảo cả cha mẹ. Tôi khuyên can việc này, nhưng kiểu nói như dạy bảo người lớn tuổi vẫn không giảm, nếu có việc gì không vừa ý là vợ đập phá, khóc nấc lên, có lần lại khóc gọi cha mẹ, tự đập đầu vào tường, khóc rồi lại cười như giả bộ bị điên, cào cấu vào tôi. Những hành động như thế tôi phải chịu đựng khoảng 4 năm.
Video đang HOT
Con gái tôi 3 tuổi, tôi rất thương cháu, đôi khi nhìn con tôi đau lòng, nhất là những khi cô ấy lu loa giận dữ. Có khi vì không chịu nổi tôi đã nóng lên, chửi và tát cô ấy. Sau đó mình biết làm vậy là sai, ý thức được nên tôi hạn chế hết sức để không xảy ra, nhưng vợ mỗi ngày lại xúc phạm tôi nhiều hơn. Hầu như khi tôi nóng lên cô ấy không bao giờ biết nín nhịn mà bốp chát lại, thậm chí luôn thách thức tôi, cho rằng tôi chỉ biết bắt nạt, không tôn trọng vợ con.
Trước khi lấy nhau, tôi có căn nhà nhỏ, cô ấy dạy ở trường cách 17 km, thấy vất vả, tôi đã bán đi để mua nhà gần trường 3 km, cũng là thuận cho việc chăm sóc con gái. Giờ lấy nhau rồi, vợ luôn chia việc nhà cho tôi, nói như vậy mới là chia sẻ, ví dụ cô ấy nấu cơm, tôi phải giặt giũ quần áo hoặc rửa chén bát. Rồi nói tôi phải ru con để tình cảm cha con được gần gũi.
Tôi luôn phải thức dậy đi làm từ 5h sáng, cách nhà gần 40 km nhưng vợ không hề biết tôi vất vả như thế nào, cũng hầu như không ủi cho tôi quần áo, thời gian gần đây mới biết ngủ dậy gấp chăn màn.
Có lẽ bài viết này đến với tòa soạn thì tôi cũng gửi đơn ra tòa rồi, chỉ có điều tôi mong rằng sẽ có người nói với tôi vài lời để bớt buồn hơn và xin đa tạ những lời tri ân của các bạn quan tâm đến mình. Mong rằng ai đó sẽ rút ra cho mình điều gì đó trong cuộc sống này.
Sau một thời gian tôi đã nín lặng, mong sao cho con gái được bình yên nhưng tính tình cô ấy vẫn vậy. Tôi đã chuẩn bị tinh thần một ngày nào đó có lẽ chuyện gì đến sẽ phải đến, tôi sẽ sống cùng con hoặc một mình nhưng thanh thản, có chăng chỉ có mình cô ấy trách. Có lẽ cô ấy cũng không đủ tư cách, không đủ quyền một người mẹ để trách ai cả.
Theo VNE
Tan nát vì rượu
Thỉnh thoảng xóm tôi lại náo loạn bởi tiếng la hét, chửi bới, đập phá từ nhà bà Bảy. Nhà tôi ở cạnh nhà bà, những lúc như thế, bao giờ vợ chồng tôi cũng chạy qua đầu tiên.
ảnh minh họa
Sau đó là ông tổ trưởng cùng mọi người hớt hải đến, chỉ sợ chậm trễ, thằng Tài con bà gây họa. Nó cầm dao rượt mẹ và vợ đòi tiền. Công an đưa nó lên phường mấy bận rồi cũng thả về, đâu lại vào đó.
Tôi là hàng xóm của bà Bảy từ khi thằng Tài chưa được mười tuổi. Ông Bảy mât sớm, một mình bà nuôi dạy nó. Lúc đó bà là trưởng phòng của một công ty. Bà bận rộn công việc nên có ít thời gian cho con. Bù lại, bà luôn chiều theo ý thích của nó, cho nó tiền xài mà ít để ý xem nó dùng tiền như thế nào. Có lẽ sai lầm của bà là quá nuông chiều con. Lớn lên, Tai theo đòi bạn bè tập tành hút thuốc, ăn nhậu, chẳng chịu học hành. Bà la rầy chẳng có tác dụng. Bà nhờ người xin việc cho nó làm, chỉ được dăm bữa nửa tháng là nó bỏ. Chỗ thì nó than cực, chỗ thì nó chê lương ít. Bà sắm xe máy cho nó đi làm, nó đem đi cầm lấy tiền ăn nhậu; bà chuộc về, rốt cuộc rồi nó mang bán luôn.
Cưới Lài về làm vợ, tưởng thăng Tai sẽ thay đổi, nhưng nó chỉ tử tế được vài tháng, mê nhậu hơn tất cả mọi thứ trên đời. Vợ nó khuyên bảo, rồi năn nỉ, giận hờn, khóc lóc đều vô hiệu. Tài càng nhậu càng lầy, nỗi khổ mà mẹ và vợ nó phải chịu đựng tăng theo những cuộc nhậu. Hàng tháng, lãnh lương hưu, bà Bảy phải gửi hàng xóm, nếu đem về không cách gì giữ nổi với nó. Không lấy được tiền của mẹ, Tài quay sang trấn lột vợ. Nữ trang cưới, vòng vàng mấy năm đi làm dành dụm bị nó lột sạch chỉ sau ngày cưới có vài tháng. Tài đem nướng hết vào những độ nhậu tưng bừng với lũ bạn. Hết tiền, nó lại về đòi tiền vợ, không có thì chửi, đánh không thương tiếc. Lúc đó nhìn nó chẳng khác gì con quỷ đội lốt người. Xe máy Lài sắm ba lần nó bán cả ba, cuối cùng cô phải đi xe đạp. Lài mang bầu, dành dụm được ít tiền, nó lại tìm cách lấy sạch. Thương con dâu, bà Bảy lên tiếng thì nó chửi cả bà, còn dọa đốt nhà. Bà nghe xanh mặt im thin thít. Có tiền trong tay, Tài đi mấy ngày đêm không thèm về.
Tài đi rồi, mẹ chồng con dâu ôm nhau khóc. Đêm đó bà đem số nữ trang lâu nay giấu kỹ đưa hết cho Lài, biểu cô mai đem bán hết gửi ngân hàng đến ngày sinh con có cái mà lo. Con bé Mi ra đời trong nước mắt của bà nội và mẹ nó. Từ nhỏ xíu nó đã phải làm quen với nỗi lo sợ, hãi hùng mà cha nó gây ra. Nhiều lần bà bảo Lài ly hôn cho đỡ khổ nhưng cô không đành. Lài lo cho bà, mà cô cũng không muốn gia đình này tan vỡ. Lài mồ côi cha mẹ từ nhỏ, thiếu thốn tình cảm nên thèm có một gia đình như người ta. Cô muốn bé Mi có cả cha, cả mẹ...
Cách đây vài tuần, Tài đòi một số tiền lớn để hùn hạp làm ăn. Không có tiền, nó điên tiết đập phá, đòi đốt nhà. Thấy nó xách can xăng, bà Bảy và Lài vội nhào tới chụp. Tài hung hăng hất bà Bảy té cái oạch. Lài la lên, giằng co kịch liệt với nó. Tài dùng hết sức đạp vợ té bật ngửa, đầu đập vô cánh cửa, máu tuôn xối xả. Lúc đó nó mới buông tay nhưng còn gằn giọng: "Cho mày chết luôn!" rồi bỏ đi. Lài phải cấp cứu, bị tét đầu may một đường dài, nằm viện mất hai tuần. Ở nhà Tài lùng sục lấy hết số tiền học cô chưa kịp đóng cho con. Lần này bà Bảy kiên quyết bắt con dâu phải ly hôn. Bà bảo, cứ thế này thì không còn là sống nữa. Đừng để bé Mi bị cướp mất tuổi thơ. Bà còn bảo, nó như vậy cũng một phần do bà nuông chiều. Bà già rồi, để bà "sống chết" với nó...
Lài ly hôn. Thoát khỏi "con sâu rượu" ấy, ai cũng mừng cho mẹ con Lài, nhưng lại xót xa đời cô dang dở khi còn quá trẻ. Cứ cuối tuần người ta lại thấy Lài chở bé Mi về thăm bà Bảy, Lài còn hy vọng Tài bỏ rượu. Nhưng cô không biết điều đó là xa vời, bởi chất độc của rượu đã ngấm sâu vào máu thịt nó mất rồi! Rượu đã tàn phá, hủy hoại cơ thể nó, nhân cách nó. Nhìn nó bây giờ đâu có ra con người, chỉ tội bà Bảy không biết phải chịu đựng cái "nghiệp chướng" này cho đến bao giờ?
Theo VNE
69 năm tù cho các đối tượng trong vụ hỗn chiến Chiều nay 1/7, Tòa án nhân dân tỉnh Hà Tĩnh đã tuyên án 7 bị cáo trong vụ hỗn chiến ở Vực Trống, xã Phú Lộc, huyện Can Lộc vào đầu năm 2013 làm chết 1 người với tổng mức án 69 năm tù. Các bị cáo trước vành móng ngựa Theo bản cáo trạng của VKSND tỉnh Hà Tĩnh, do có mâu...