Vợ tôi ” gái một con, trông…. như mẹ mướp ” !
Tôi vẫn thường tự hào với đám bạn nam sinh viên cùng khóa rằng người yêu tôi tuy không xinh, nhưng em là cô gái thuần quê, hiền lành, giản dị và thật thà như đếm.
ảnh minh họa
Tình yêu sinh viên nghèo nhưng đầy mộng mơ, lãng mạn. Ra trường sau khi cả hai đã ổn định công việc, tôi mới đưa em về nhà ra mắt bố mẹ và vợ chồng chị gái tôi.
Cả gia đình đều quý mến em, đám cưới của chúng tôi được tổ chức ở quê em và ở thành phố nơi gia đình tôi đang sống. Quà mừng cưới là một căn hộ tập thể nho nhỏ, đủ cho đôi vợ chồng trẻ đầm ấm bên nhau.
Chúng tôi định sẽ ” vui chơi thoải mái ” một thời gian rồi hẵng sinh em bé, nhưng bố mẹ và chị gái tôi không đồng tình, bởi nhà có 2 chị em, chị tôi thì lấy chồng ở riêng, toi lại là con trai một.
Bố mẹ bảo không đẻ bây giờ, mai kia các cụ già yếu chẳng giúp gì được. Vả lại biết đâu Trời thương cho thằng cu đích tôn thì còn gì bằng.
Thôi thì chiều ý các cụ, tôi động viên vợ bồi dưỡng sức khỏe để sinh em bé. Mấy tháng sau thì vợ báo có tin vui và như cầu được, ước thấy, em sinh cho họ tộc nhà tôi một thằng cu bụ bẫm, khỏe mạnh giống tôi như tạc.
Hai bên nội ngoại phấn khởi, thay nhau chăm sóc hai mẹ con cô ấy, nên hầu như mang tiếng trai nuôi vợ đẻ mà tôi cũng chẳng phải nhúng tay, động chân vào việc gì.
Có lẽ do đạt được ý nguyện mà bố mẹ tôi chăm vợ tôi kỹ lắm, có thức ăn gì ngon, bổ dưỡng là ông, bà bắt vợ tôi ăn cho bằng hết. Tự tay bà nội chế biến, bê vào tận phòng, dỗ vợ tôi như dỗ đứa trẻ, mục đích là bắt vợ tôi ăn để có đủ sữa cho thằng cu bú.
Video đang HOT
Sau 3 tháng ở cữ mà vợ tôi tăng đến hơn chục ký, vốn thấp bé nay tăng cân đến chóng mặt, quần áo chật hết, chị tôi sắm cho mấy bộ rộng rãi, vợ mặc vào trông không khác gì cái thùng phi di động.
Từ khi có con, vợ tôi như thay đổi tính nết, cô ấy dành tất cả cho con mà không để ý gì đến bản thân mình. Đi làm thì thôi, về đến nhà nhìn thấy vợ, tôi phát chán.
Lúc nào trông cô ấy cũng tất ta, tất tưởi, đầu bù, tóc rối, áo quần xộc xệch, làm việc gì cũng vội vội, vàng vàng nhanh chóng cho xong để bế ẵm con. Cô ấy làm như cả bà nội lẫn bà ngoại trông cháu không bằng cô ấy vậy.
Còn một việc bức xúc nữa, nói ra thì ngượng mà không nói thì không chịu được. Đấy là vợ tôi đứng đâu, ngồi đâu cũng có thể vạch áo ra cho con bú được.
Đồng ý là con đói, mẹ phải cho bú, nhưng cho thế nào kín đáo, lịch sự một tí, đằng này, lắm hôm trước mặt bố chồng, anh rể hay mấy đứa bạn đồng nghiệp nam đến thăm, cô ấy cũng vô tư, thản nhiên thực hiện thiên chức như chỗ không người.
Đến khi thằng cu được gần 1 tuổi, vợ có nhu cầu đi siêu thị mua sắm ít đồ cho 2 mẹ con, tôi bảo để con ở nhà cho bà nội trông, cô ấy dứt khoát bế nó theo. Đến khi con khát sữa, cô ấy ngồi bệt luôn xuống giữa 2 kệ hàng vạch áo cho con bú, mặc người qua lại khó chịu vì vướng víu, vì ngượng ngùng.
Tôi có góp ý thì vợ làm mặt giận bảo cô ấy có xấu xí, có mất dáng hay nọ kia cũng vì con. Cô ấy chấp nhận tất cả, miễn sao con khỏe mạnh, mau lớn là được rồi.
Cô ấy lấy thằng bé ra để biện minh tất cả các việc làm không hay của mình, khiến tôi thật khó xử. Càng ngày tôi càng thấy chán. Người ta cứ ca ngợi ” gái một con trông mòn con mắt ” còn em thì gái một con trông như mẹ mướp.
Nói thật, nhiều khi muốn ” hâm nóng tình yêu ” cùng vợ mà thấy em xập xệ, lôi thôi, xuống cấp trầm trọng mà tôi hết cả hứng. Tôi phải làm gì để vợ biết là tôi đang chán em đây?
Theo TienPhong
Có người yêu rồi nhưng vẫn còn say mê gái một con
Tôi yêu Linh được 3 năm, chúng tôi đã đính hôn và cuối năm sẽ làm đám cưới. Tôi trân trọng tình cảm ấy, bản thân Linh luôn quan tâm và chăm sóc tôi chu đáo. Tình cảm của tôi sẽ không bị xáo trộn nếu Vân không xuất hiện.
ảnh minh họa
Tôi với Vân là đồng nghiệp. Cô ấy đã ly dị chồng và đang nuôi con trai 4 tuổi. Vân có vẻ đẹp của gái một con nên được nhiều đồng nghiệp nam "chăm sóc" đặc biệt. Tôi dù sắp lấy vợ nhưng lại chiếm được tình cảm của Vân bởi sự chân thành và cởi mở.
Ngoài giờ làm việc, tôi và Vân thường hẹn hò riêng tư. Cứ như vậy, giữa chúng tôi nảy sinh tình cảm và chuyện "vượt rào" đã diễn ra khi những khoảng cách dần được xóa bỏ. Sau lần ấy, Vân nghĩ mình có lỗi với vợ sắp cưới của tôi và đề nghị cả hai nên dừng lại. Vân không muốn là người cướp đi hạnh phúc của người khác vì Linh không đáng phải chịu đối xử như vậy.
Về phần tôi, cũng không biết từ bao giờ không còn cảm xúc và tình cảm với Linh nữa. Tôi lấy cô ấy chỉ vì trách nhiệm, vì danh dự với hai bên gia đình, vì Linh cần tôi. Tình cảm của tôi hiện giờ đã dành hết cho Vân. Tôi chỉ tiếc không thể hủy bỏ hôn ước với Linh để đến với Vân. Vì không muốn rời xa Vân nên tôi đã ngỏ ý muốn có con chung với cô ấy và sẽ chăm lo cho mẹ con Vân một cách chu đáo.
Biết rằng làm như thế là có lỗi với cả Linh và Vân, nhưng tôi không thể bỏ được ai trong lúc này. Tôi đang trong tình thế rất khó xử nên xin giúp tôi cách giải quyết êm đẹp. (Hữu Nguyễn)
Trả lời:
Nguyễn thân mến,
Qua chia sẻ trên, tôi nhận thấy việc bạn rơi vào tình thế khó xử như hiện tại hoàn toàn do ý muốn chủ quan của bản thân. Do vậy, lời khuyên đầu tiên tôi muốn gửi tới bạn là hãy biết dừng lại khi mọi chuyện còn có thể giải quyết được.
Nguyễn sắp cưới Linh nhưng lại có tình cảm sâu đậm với Vân và cũng đã quan hệ với cô ấy như vợ chồng. Biết làm như vậy là không đúng nhưng bạn vẫn làm để rồi mang suy nghĩ "bỏ thì thương, vương thì tội" với hai người phụ nữ đó.
Với Linh, bạn hãy tự chất vấn mình xem vì sao lại hết tình cảm với cô ấy sau 3 năm gắn bó như vậy? Có phải vì sự xuất hiện của Vân mà bạn trở nên hững hờ với vợ sắp cưới của mình? Bạn nói trân trọng tình cảm của Linh nhưng thử hỏi việc bạn đang làm có phải là sự trân trọng không? Thực sự Linh có cần một người chồng như vậy?
Bạn nên xem lại tư tưởng của mình khi cho rằng đến với Linh hoàn toàn là vì trách nhiệm và danh dự của hai gia đình. Nếu vì lý do ấy, sớm muộn hạnh phúc của bạn cũng sẽ tan vỡ, bởi ngoài Linh, bạn còn có Vân ở bên nữa. Sống với suy nghĩ ấy, hôn nhân của bạn sẽ trong cảnh "đồng sàng dị mộng" và tự nhiên, Linh và Vân lại trở thành nạn nhân trong mối quan hệ này.
Đối với Vân, dù bạn không thừa nhận nhưng rõ ràng, sự xuất hiện của Vân đã làm cho mối quan hệ giữa Nguyễn và vợ sắp cưới không được như trước nữa. Những gì Vân mang lại đã làm phai mờ tình cảm cũng như hình ảnh của Linh trong bạn. "Có mới nới cũ" là lẽ thường nên khi so sánh giữa 2 người phụ nữ ấy, việc bạn không còn tình cảm với vợ sắp cưới cũng là điều không khó để lý giải.
Hiện tại, bạn yêu Vân rất nhiều nhưng giả như đến một lúc nào đó bạn cũng nói không còn yêu cô ấy nữa mà chỉ còn tình nghĩa thôi? Bạn hãy suy xét xem tình cảm đó là chín chắn hay chỉ một phút "say nắng". Còn về mong muốn có con với Vân và sẽ chăm lo cho mẹ con cô ấy, việc này nói thì dễ nhưng để chu toàn trách nhiệm lại không dễ chút nào. Bạn đã làm tổn thương Linh rồi và đừng làm tổn thương thêm Vân vì sự ích kỷ của mình nữa.
Để có được hạnh phúc, Nguyễn hãy cân nhắc thật kỹ và buộc lựa chọn hoặc là Linh, hoặc là Vân mà thôi. Đa mang như vậy sẽ không có được hạnh phúc mà còn mang đến đau khổ và tổn thương cho người khác.
Đừng đến với vợ sắp cưới nếu chỉ vì trách nhiệm và danh dự với hai bên gia đình vì Linh không đáng phải chịu như vậy. Cũng đừng vì sự ích kỷ của bản thân để rồi vừa lấy vợ lại vừa chăm lo cho mẹ con Vân, bởi cô ấy cũng có quyền được hưởng hạnh phúc riêng khi xung quanh luôn có nhiều người theo đuổi. Nếu quả thực có những bất ổn trong mối quan hệ với Linh, cả hai nên thẳng thắn với nhau trước khi có những ràng buộc về pháp lý cũng như trách nhiệm thực sự với gia đình hai bên.
Nếu chọn Vân, bạn hãy thẳng thắn với Linh. Còn nếu vẫn cưới Linh, nhất thiết bạn phải ngưng lại mối quan hệ với Vân để bạn toàn tâm toàn ý vun vén cho hạnh phúc của mình. Hãy dứt khoát để nắm lấy một hạnh phúc chứ đừng để mọi thứ mất hết rồi mới hối tiếc bạn nhé.
Mong bạn sáng suốt lựa chọn để có được hạnh phúc thực sự. Thân mến.
Theo VNE
"Gái một con" tôi chẳng còn gì để mất Chấp nhận sự từ mặt của ba mẹ để được kết hôn với người mình yêu thương. Cứ tưởng đám cưới và một đứa con ra đời tôi sẽ nhận được sự tha thứ của ba mẹ và đó sẽ là cái kết viên mãn cho cả hai. Thế nhưng... Tôi và anh vẫn quyết định kết hôn mặc cho bố mẹ tôi...