Vợ tôi bị điên
Chỉ có bị điên mới luôn quá nhiều suy nghĩ như thế, chỉ có điên mới không hiểu vấn đề và cứ nhai đi nhai lại chuyện đã qua, để tự làm khổ mình và khổ chồng con.
Tôi vẫn biết vợ tôi có nhiều điểm tốt: Vợ tôi bản tính lương thiện, hòa đồng với mọi người dù không phải là khéo lắm, cô ấy yêu chồng thương con, chăm lo gia đình , giàu tình cảm dù bản tính rất mạnh mẽ nhưng vợ tôi cũng lại rất hay cả nghĩ. Vì giàu tình cảm nên khi có vấn đề xảy ra thì suy nghĩ suốt ngày này qua ngày khác, hay suy nghĩ những cái không đáng nghĩ rồi thỉnh thoảng không chịu nổi thì lại cáu gắt và hay nhắc lại những chuyện đã qua làm tôi cũng điên theo.
Ví dụ việc tôi chỉ ngoại tình qua email – Đúng! bây giờ tôi công nhận đó là ngoại tình tư tưởng. Nhưng làm gì có ai hoàn hảo? Ai là người không có lỗi lầm.
Sự việc thế này…
Dù tôi là người rất ngại viết lách, ít tâm sự và buôn chuyện vớ vẩn, nhưng cô gái đó đã viết rất nhiều email cho tôi, cô ấy mến tôi vì tôi là hình mẫu người chồng lý tưởng, cô ấy thiếu thốn tình cảm của chồng, cô ấy có nhiều nỗi buồn không biết chia sẻ cùng ai, vì thế sau rất nhiều mail cô ấy gửi, tôi cũng quyết định viết đáp lại và cứ thế, chúng tôi tâm sự với nhau, chúng tôi mới cùng nhau đi chơi xa với nhau 1 lần. Tất nhiên ban đầu vợ tôi không hay biết, ngày tôi ra khỏi nhà để đón bồ đi chơi thì vợ tôi vẫn ôm thằng con ngủ ngon lành, với lại thật dễ dàng thuyết phục vợ tôi không đi cùng vì vợ tôi đang mang thai đứa thứ 2 gần 8 tháng, tôi đã nói là tôi đi với một số đồng nghiệp trên công ty, chúng tôi rất muốn đi với nhau nhưng sợ lộ nên rủ thêm 2 người khác đi cùng, chúng tôi hẹn đón nhau từ 3h sáng và đã có thời gian cả ngày bên nhau hôm đó đến tận 9h tối.
Đi chơi về chúng tôi vẫn tiếp tục tâm sự qua email, chúng tôi nói với nhau mọi thứ. Cô gái kia cũng có chồng và 2 con trai, cô ấy già hơn vợ tôi hai tuổi. Về mặt nhan sắc thì đúng là không bằng nửa vợ, vợ tôi đầy đặn cao ráo, xinh xắn, nhanh nhẹn hoạt bát. Còn người đó là một cô gái nhỏ thó, gầy guộc, dáng đi hơi khom về phía trước với vẻ tự ti tội nghiệp, và khuôn mặt thì không thể mang ra để so sánh với vợ tôi vì mặt cô ấy nám đen với cái trán ngắn và kiểu tóc không hợp thời, khác hẳn với mái tóc dài suôn mượt nữ tính của vợ tôi. Nhưng… cô ấy có thể nói với tôi mọi chuyện mà những chuyện đó cô ấy không thể tâm sự với chồng, đúng cuộc đời có những chữ nhưng này mới thành ra nhiều vấn đề. Vì chồng của bồ tôi không quan tâm tới vợ, nên cô ấy buồn lắm, có lẽ vì thế mà trông cô ấy già trước tuổi, người khác nhìn vào thấy cô ấy tầm thường nhưng tôi thì lại thấy thương cảm và cô ấy muốn dành nhiều thời gian cho tôi để tâm sự, để gần nhau hơn, cô ấy cũng nói là được gần tôi cô ấy thấy cuộc đời này có ý nghĩa hơn hẳn chồng cô ấy, điều đó làm tôi thấy mình trở nên quan trọng.
Sau chuyến đi chơi xa về ít ngày thì vợ tôi biết chuyện, vợ tôi đã khóc rất nhiều, ngày thì đi làm ở công ty và tỏ ra bình thường, hết giờ về nhà lầm lũi chăm con, nhưng ban đêm khi con ngủ thì sang phòng khác đóng cửa khóc một mình với cái thai 8 tháng. Tôi sợ ảnh hưởng đến cái thai nên đã hứa sẽ dừng lại ở đó rồi thuyết phục một hồi vợ tôi cũng nói tha thứ và bỏ qua mọi chuyện cho chúng tôi, cô ấy cũng tỏ ra cao thượng là chỉ nhắc nhở chúng tôi và giữ kín bí mật không để cho chồng của bồ tôi biết chuyện, có lẽ cũng là để giữ thể diện cho mọi người. Vợ tôi sinh sớm 2 tuần sau chuyện đó.
Thời gian trôi qua khoảng hơn 6 tháng, lúc này đứa con thứ 2 mới sinh được khoảng 5 tháng, vợ tôi lại bắt gặp bồ tôi chủ động gọi điện cho tôi, rủ rê tôi và tâm sự với tôi.
Video đang HOT
Vợ tôi lại khóc và nói không còn tin tôi nữa, cô ta báo tin cho chồng của bồ tôi và kể hết mọi chuyện, vì xấu hổ, bị mất sĩ diện tôi bực quá không đủ bình tĩnh nên đã đánh cho cô ấy một trận thừa sống thiếu chết và đuổi cô ta ra khỏi nhà, tất nhiên vợ không chịu đi, cô ta nói khi nào bố mẹ tôi đuổi thì mới đi, còn tôi thì không có quyền. Lúc đó, nhà tôi loạn lắm, Đứa con lớn thấy mẹ bị đánh thì khóc váng nhà, đứa em nghe tiếng đứa lớn khóc cũng khóc theo, mẹ khóc con khóc làm tôi càng điên. Nghĩ lại cảnh đó thật khủng khiếp và tôi thấy hối hận thật sự. Dù sao người có lỗi cũng là tôi và vì tôi không đủ bình tĩnh nên mới xử sự như thế.
Sau hành động đó tôi rất hối hận đã xin lỗi vợ nhiều lần, chăm vợ chăm con nhiều hơn và cuộc sống có vẻ đã lắng dịu trở lại
Cô gái kia vì bị chồng hành sau khi lộ chuyện đã buông những lời xúc phạm vợ tôi ghê gớm, chửi rủa vợ tôi bằng tin nhắn và email với những lời lẽ chợ búa hàng tôm hàng cá, vợ tôi cho tôi xem nhưng tin nhắn và email đó, tôi đã xin vợ tôi đừng đáp lời vì không đáp lời là thể hiện mình ở đẳng cấp khác, không nên nói lại với những lời tục tĩu đó, và tiếp tục nhấn mạnh rằng tôi chỉ yêu vợ, với cô kia chỉ là sự sai lầm mà thôi, tôi đã hiểu ra một điều lẽ ra không nên đáp lại những mail của người con gái đó. Dù không nói gì nhưng tôi biết, với cái tính hay suy nghĩ của vợ thì chuyện này thật khó để quên đi.
Thế nhưng, bây giờ khi sóng gió đã qua, thi thoảng không vừa ý hay bực dọc chuyện gì thì vợ tôi lại lôi chuyện cũ ra nói lại, cô ấy gọi bồ tôi là con điếm, là cave, tôi bảo vợ câm mồm đi lại thì bảo tôi bênh bồ, vợ nói tại sao lại bảo vợ phải nhường nhịn con kia, và vì chồng nên vợ đã phải nhường nhịn loại đàn bà lẳng lơ đĩ thõa đó? Bảo tôi sao không chấn chỉnh lại cô kia để cô ta dựng chuyện là vợ gây chuyện trước, bảo tôi yêu nó thì đi mà ở với nó, tôi bảo tôi không yêu cô kia thì vợ tôi chất vấn rằng không yêu thì tại sao lại tâm sự với nhau thắm thiết thế, tại sao lại nói là tâm sự với em anh thấy cuộc đời có ý nghĩa, thế vợ con không có ý nghĩa gì hay sao mà lại thốt ra những lời như thế, rằng sao lại tâm sự với con đó là vì muốn tìm sự hoàn hảo nên anh mới viết tâm sự cùng em, con đấy hoàn hảo hơn vợ hay sao?
Rằng chỉ có đĩ điếm cave mới lẳng lơ mồi chài chồng người như thế, chỉ có đàn bà lẳng lờ một chồng hai con rồi nhưng lại cố tình viết mail tâm sự ngọt ngào lôi kéo chồng ngườikhác như thế. Tại sao vợ đã bỏ qua hơn 1 lần rồi mà vẫn lén lút điện thoại quan tâm nhau rồi bảo nhau xóa cuộc gọi để xóa dấu vết, rồi lại hỏi sao anh không tìm con nào hơn em mà cặp lại cặp với một con như con vượn già, vừa đen vừa lùn, vừa xấu kém vợ về mọi mặt như thế khiến lòng tự trọng của vợ bị tổn thương nghiêm trọng, rằng vợ đã luôn bên anh vượt qua quãng thời gian khó khăn nhất trong cuộc sống… Rằng vợ chửa vượt mặt vừa chăm con nhỏ vừa đi làm mà chồng đi công tác không gọi điện về hỏi thăm vợ con một câu mà ngày đêm chỉ biết dành thời gian tâm sự với bồ mà thôi… Và từ tâm sự đó sẽ dẫn đến cái gì? Sao anh không nghĩ đến điều đó mà hiểu cho vợ, cứ tâm sự email với vợ người khác như thế. Để rồi vợ cứ suy nghĩ hết ngày này đến ngày khác không thể quên được…
Sau khi biết cô kia có những lời lẽ thô tục với vợ thì tôi cũng không muốn đáp lời với cô ấy vì nghĩ mình là đàn ông nên không nên chấp đàn bà hàng tôm hàng cá như vậy, chính vì thế tôi cứ để người thứ 3 mặc sức chửi rủa và đặt điều cho vợ tôi.
Nhưng tôi cũng đã giải thích rất nhiều lần với vợ, là giữa tôi và cô gái kia chưa xảy ra việc đi quá giới hạn, chúng tôi chưa đi nhà nghỉ lần nào, chúng tôi chỉ quan tâm nhau mọi thứ và giành thời gian tâm sự chia sẻ với nhau qua email vậy thôi, tôi vẫn làm tròn nghĩa vụ của một người chồng, một người cha, tôi vẫn yêu vợ và không bao giờ bỏ vợ để lấy bồ. Đúng! tôi có điên đâu mà bỏ vợ, như vậy còn đòi hỏi gì nữa.
Tôi điên lắm, chửi luôn vợ là con điên! Có tí chuyện mà cứ nghĩ mãi tự làm khổ bản thân rồi dằn vặt chồng. Mà đúng như vậy thật, thật ra cũng chỉ là việc cô gái kia thiếu thốn tình cảm thì tâm sự vậy thôi, với lại người ta đã cầu cứu mình thì mình tâm sự cùng, mọi chuyện đã có gì đâu mà phải lo rồi làm khổ mình như thế?
Tình hình bây giờ vẫn vậy… Bây giờ vợ tôi bị điên thế không biết, thỉnh thoảng lại gây chuyện không đâu với tôi. Làm gì để vợ không nhắc lại chuyện cũ và quên đi chuyện đó bây giờ nhỉ, mà thật dở là vợ tôi vẫn biết em kia thỉnh thoảng vẫn liên lạc với tôi qua email mặc dù tôi không còn đáp lại. Vì thế nên vợ vẫn cứ lải nhải chuyện này mãi không dứt được. Tôi phải làm gì với vợ bây giờ. Các ông bố, bà mẹ xin cho tôi lời khuyên để giải quyết mọi việc hiện nay!
Theo blogtamsu
Vợ càng giỏi, chồng càng xa
Chị đưa tiền, anh không màng tới bởi anh sợ cảm giác bị xin tiền vợ, bám váy vợ.
Bỏ phiếu bầu ban chấp hành tại Đại hội Đảng bộ xã Hạ Sơn khóa 20 nhiệm kỳ 2015-2020.
Từ ngày chị lên chức, chị thấy chồng không còn được như xưa nữa. Ban đầu, chị lấy làm lạ lắm. Hồi chị thông báo với chồng tin mình được thăng chức, chồng chị vui như mở cờ trong bụng, lòng rộn ràng, còn mua hoa tặng chị, mua quà cho chị rồi đưa chị đi liên hoan, khiến chị bất ngờ. Anh còn tổ chức một bữa tiệc nhỏ trong gia đình để vợ con được vui lòng. Thế mà, chỉ sau đó gần 1 năm, anh không còn là chồng của chị như trước kia nữa.
Chị buồn, chị nghĩ mãi không hiểu chuyện gì xảy ra. Trước đây, anh đều nói với chị bằng giọng hân hoan rằng &'em lên chức anh mừng quá, cuối cùng thì sự cố gắng khổ công của em cũng được đền đáp. Anh chúc mừng vợ. Từ nay về sau, vợ chồng mình sẽ giảm bớt gánh nặng kinh tế'.
Từ ngày có chút chức tước, chị đi làm cũng nhiều hơn trước nhưng vẫn cố gắng về nhà cơm nước cho chồng. Chị cũng không la cà quán xá, hạn chế tất cả các mối quan hệ có thể. Tất nhiên, thời gian dành cho chồng con không nhiều và đôi khi, chị cũng phải làm nhiệm vu mà sếp trên giao phó như đi tiếp khách này kia. Chỉ là, chị luôn cố gắng bằng mọi cách để chồng vui, không muốn làm anh phiền lòng.
Chị đưa tiền, anh không màng tới bởi anh sợ cảm giác bị xin tiền vợ, bám váy vợ. Đàn ông sợ nhất là bị người khác nói, ngửa tay xin tiền vợ.
Càng ngày anh càng xa chị, anh không còn yêu thương chị như trước nữa, hoặc cũng có thể anh không dám thể hiện tình cảm của mình. Anh thường nói bằng giọng tiêu cực &'lương làm được mấy mà bày vẽ chi tiêu'. Anh cũng không bao giờ hỏi tiền lương của chị. Anh làm được bao nhiêu tiêu từng ấy. Có việc trọng đại, chị bảo anh lấy tiền, anh cũng nhất định từ chối.
Thời gian chị được thăng chức, khách khứa đến nhà nhiều hơn. Dưới chị có vài chục nhân viên, nên họ thường xuyên qua nhà chị quà cáp, mua hoa quả thăm hỏi con cái chị. Chẳng có dịp gì họ cũng tới chơi. Đi du lịch về cũng mang quà tới biếu. Tất cả những người khách đến nhà, anh đều không muốn gặp. Chị bảo anh ra gặp mọi người nói chuyện cho vui thì anh đều tìm cách trốn tránh.
Tình cảm vợ chồng ngày càng xa cách. Chị muốn anh đi liên hoan cùng chị, anh cũng không đi, còn nói giọng &'mình thấp cổ bé họng, địa vị gì mà ngồi vào hàng ngũ ấy'.
Nói chuyện với một người bạn, thắc mắc tại sao chồng lại như thế, chị đã nhận được lời giải thích thỏa đáng.
Với đàn ông, họ luôn mặc cảm khi mình kém cỏi hơn vợ mình. Một người vợ càng giỏi thì càng khiến người chồng của mình trở nên xa cách. Xa cách vì họ sợ mình bị thua kém so với vợ, sợ hơn là ánh mắt coi thường, khinh miệt của người đời.
Chị đưa tiền, anh không màng tới bởi anh sợ cảm giác bị xin tiền vợ, bám váy vợ. Đàn ông sợ nhất là bị người khác nói, ngửa tay xin tiền vợ. Và dù họ có đi vay chỗ khác cũng không bao giờ muốn hỏi xin tiền vợ mình. Đàn ông luôn có tự trọng và sĩ diện của bản thân mình, nên làm phụ nữ, nhất là làm vợ, đừng bao giờ tự đề cao sự tài giỏi của mình mà hạ thấp chồng mình. Cũng không nên khoe khoang trước mặt bạn bè về mức lương, công việc của mình, để người chồng cảm thấy thua kém vợ.
Chị chỉ mong sao anh hiểu một điều, dù vợ có giỏi hơn chồng cũng không bao giờ coi thường chồng. (ảnh minh họa)
Chị không phải là người vợ không hiểu phép tắc, lễ nghĩa. Chị cũng luôn sợ chồng có cảm giác thua vợ nên về tới nhà là gác chuyện ở công ty lại. Chị không dám khoe khoang thành tích của mình cũng như lương thưởng, sợ chồng bị tổn thương. Thế mà không hiểu sao, anh vẫn chạnh lòng.
Thật ra, đàn ông rất khó chiều. Có hèn hay không, có thua kém vợ hay không là do tư tưởng của mỗi người. Không lẽ, cứ sợ chồng thua mình thì mình không thể giỏi hơn chồng, không thể phấn đấu hơn chồng hay sao? Chị đã làm hết sức mình, cũng hoàn thành công việc thật tốt nhưng không quên nhiệm vụ làm vợ, làm mẹ, lo cho gia đình. Nếu vậy anh vẫn không hài lòng, chị cũng không còn con đường nào khác.
Chị chỉ mong sao anh hiểu một điều, dù vợ có giỏi hơn chồng cũng không bao giờ coi thường chồng. Chồng chưa thể kiếm được nhiều tiền, vợ chung tay giúp sức. Vợ may mắn hơn và có vị trí tốt hơn chồng, đó cũng là điều đáng mừng. Không lẽ, đàn bà cứ phải để cho đàn ông hơn mình? Có ai quy định, chỉ có đàn ông mới được ở vị trí cao hơn đàn bà? Nếu đàn ông tâm lý và hiểu chuyện, họ sẽ không vì những lời xì xào của bàn dân thiên hạ mà về nhà tự làm khổ mình, làm khổ vợ con.
Chị hi vọng anh hiểu, trong lòng chị, anh vẫn là bờ vai vững chắc, là chỗ dựa cho mẹ con chị. Vậy là quá đủ rồi...
Theo VNE
Dại khờ khi yêu phải người đàn ông đã có vợ Làm cách nhà năm mươi cây số nên Chiến chỉ có thể về vào cuối tuần. Vợ chồng anh chưa có con và lúc nào nó cũng tin lời Chiến phỉnh rằng vì anh chưa bỏ vợ vì thương cô ấy và vì bố mẹ cần người chăm sóc. Hàng ngày anh như một người chồng rất cần mẫn, chăm chỉ với vợ...