Vô tình thấy ảnh màn hình điện thoại của sếp, tôi bủn rủn chân tay, quá khứ bị tổn thương ùa về
Giờ đây thì tôi đã hiểu, vì sao mình bị đối xử bất công đến thế.
Công ty hiện tại và công ty trong quá khứ tôi làm đều mang đến cho tôi những trải nghiệm không tốt. Tôi tin rằng bản thân mình là một người có tính nhẫn nại và chịu đựng tốt, thế mà vẫn bị cấp trên gây khó dễ cũng như phải rời đi trong nước mắt.
Sau khi ra trường, tôi vào làm nhập liệu ở một công ty vận tải. Sếp ở đây là một người dễ tính với tất cả các nhân viên, trừ tôi. Mặc dù tôi làm việc chăm chỉ, cẩn thận, việc nhập liệu ít xảy ra sai sót, nhưng hễ bắt được lỗi, sếp sẽ nói đi nói lại những vấn đề đó. Trong khi nhân viên khác, anh ấy chỉ nhắc nhở rất nhẹ nhàng. Rất nhiều lần tôi tủi thân và phải chạy vào nhà vệ sinh khóc. Đúng là “giọt nước tràn ly”.
Ảnh minh họa.
Tôi gắn bó với công ty ấy trong khoảng 1 năm rưỡi. Thời gian đầu tôi khá là chịu đựng, kiên nhẫn. Nhưng nỗi uất ức tích tụ từng ngày. Bùng nổ nhất là hôm tôi cãi tay đôi với sếp giữa công ty, trước mặt mọi người. Tôi nói thẳng anh ta hẹp hòi, ích kỷ, và nói ra một lời thẳng thừng “Em sẽ nghỉ việc ngay tức khắc, không thể chịu đựng một người sếp như anh được!”. Sau đó, sếp cũng chấp thuận yêu cầu xin nghỉ việc của tôi rất mau chóng. Có vẻ như anh ta muốn tôi rời khỏi công ty từ lâu lắm rồi.
Sau khi rời công ty, tôi nghỉ nửa tháng để tĩnh tâm và tìm định hướng mới. Trong khoảng thời gian đó, tôi lên các diễn đàn, trang web tìm kiếm cơ hội tại các công ty khác. Mục tiêu của tôi vẫn là vừa duy trì được mức thu nhập tốt, vừa có thể vui vẻ mỗi ngày đi làm. Vừa đúng lúc công ty A. tuyển nhân sự, mức lương thỏa thuận nhưng cam kết sẽ không dưới 17 triệu, mắt tôi bừng sáng lên và ứng tuyển rất nhanh chóng. Tôi được nhận vào công ty này làm việc sau 2 vòng phỏng vấn cũng như test chuyên môn.
Video đang HOT
Tính đến nay, tôi đã gắn bó được 4 tháng với công ty mới, tuy nhiên tình hình chẳng mấy khả quan. Trên tôi là một người sếp cũng rất khó tính. Nhiều hôm anh ta còn bắt tôi tăng ca đến muộn mới được về. Cuối tháng lại còn chẳng thèm tính lương thêm giờ cho tôi. Hỏi sếp thì sếp bảo sẽ bù vào thưởng của mỗi quý sau. Nói chung mỗi ngày qua đi, tôi lại thấy mình lạc lõng, chẳng được quan tâm, ân cần hỏi han.
Tôi định làm ở đây đến khoảng giữa năm, bởi nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì tôi sẽ rơi vào cảnh stress, căng thẳng tột độ. Buổi sáng tôi không muốn tới công ty, cứ nghĩ linh tinh này nọ. Và rồi một việc tình cờ xảy ra, khiến cho tôi biết thêm sự thật khủng khiếp.
Hôm đó, cả phòng của tôi ra ngoài ăn buffet. Tôi ngồi cạnh những chị đồng nghiệp thân thiết trong phòng. Còn sếp thì ngồi riêng với các leader. Đi ăn buffet thì mọi người sẽ đứng dậy lấy đồ. Vô tình đi ngang qua bàn của sếp, lúc đó điện thoại sếp sáng lên. Tôi cũng chẳng tọc mạch, song màn hình nền điện thoại như đập vào mắt tôi.
Ảnh minh họa.
Sếp hiện tại đang chụp ảnh cùng sếp cũ, họ cười rất tươi ở một quán cafe, trông giống như là bạn bè bình thường vậy. Chắc chắn tôi không thể nhìn lầm được, bởi cái áo đó của sếp cũ là kiểu dáng anh ta hay mặc.
Lòng tôi bỗng khựng lại, nhưng tôi không dám đứng nhìn lâu sợ bị phát hiện. Trong đầu tôi lóe lên rất nhiều suy nghĩ vẩn vơ. Tôi nghĩ có khi nào sếp cũ thù ghét tôi, và khi anh ta biết tôi vào công ty này, đã nói cho bạn anh ta về tôi? Và giờ đây sếp hiện tại cũng đối xử với tôi chẳng khác gì sếp cũ.
Trước đây, tôi từng nghe nói về “blacklist” tức là “danh sách đen” những nhân viên từng gây hấn với sếp. Nhưng rõ ràng, chỉ là tôi phản kháng và quá bất bình thôi chứ tôi không hề làm việc gì xấu xa cả. Tôi khá sợ, không biết về sau này, tôi có thể yên ổn đi làm ở một công ty nào đó hay không. Thế giới này tưởng rộng nhưng hóa ra mọi người cũng quen biết nhau, đặc biệt là các sếp ở mấy công ty cùng ngành nghề. Giờ đây tôi suy nghĩ mãi, không biết bản thân mình nên thay đổi tính cách, hay là thay đổi môi trường làm việc nữa…
Ngay khi biết tôi được một suất đất, chị dâu liền quậy phá để phản kháng, nào ngờ mẹ tôi nói một câu làm chị ấy sợ run người
Từ ngày chị về làm dâu, đây là lần đầu tiên mẹ tôi giận dữ đến vậy.
Chỉ vì quá yêu và tin tưởng người ta một cách mù quáng mà tôi đã đánh mất tất cả. Từ một cô sinh viên với bao nhiêu ước mơ hoài bão chưa thực hiện được. Tôi trở thành mẹ đơn thân bị mọi người chế giễu coi thường.
Đúng lúc tôi không biết bấu víu vào đâu thì mẹ giang cánh tay ra đón tôi về nhà sống. Bà chịu tất cả áp lực của mọi người thay tôi. Mỗi lần tôi bị bố mắng mỏ đuổi đi thì mẹ lại lao vào bênh vực bảo vệ. Nếu nghe thấy người hàng xóm nào nói xấu tôi thì bà tìm đến tận nhà họ để trút giận thay tôi. Nhờ có sự bao bọc của mẹ mà tôi đã có những ngày tháng bình yên.
Sau khi bố mất, tưởng cuộc sống của tôi sẽ dễ chịu hơn, nào ngờ anh trai rước chị dâu gớm ghê về nhà làm gia đình không một ngày được yên ổn.
Khó khăn lắm mới lấy được vợ nên anh tôi rất cưng chiều chị dâu. Có chồng con rồi mà chị tối ngày đi tụ tập với bạn bè, phó thác việc chăm sóc con cho bà nội. Mẹ lớn tuổi rồi, cả ngày trông cháu cũng mệt, đêm đến còn phải chờ đợi chị dâu đi chơi đến 12h về mới được ngủ.
Vì tôi đã là mẹ đơn thân rồi nên mẹ không muốn anh trai tôi không vợ nữa. Thế nên bà luôn nhẫn nhịn tất cả, để vợ chồng anh chị được hạnh phúc.
Mấy năm nay tôi làm việc chăm chỉ nên có một chút tiền tiết kiệm. Tôi nói với mẹ là muốn mua mảnh đất rẻ tiền, đợi khi nào thuận lợi sẽ xây nhà ra ở riêng, không thể sống chung mãi thế này, bất tiện lắm.
Không ngờ ngày hôm qua, trong bữa ăn tối, có cả vợ chồng anh trai ở nhà. Mẹ nói sẽ cắt cho tôi một mảnh đất để xây nhà. Anh trai tôi không có ý kiến gì nhưng chị dâu lại nổi đóa lên.
Chị nói tôi là gái, sau này sẽ đi lấy chồng, cắt đất làm gì, mảnh đất đó để cho cháu đích tôn xây nhà. Chị bảo nếu mẹ mà cho đất con gái thì sau này vợ chồng chị sẽ không chăm sóc khi bà ốm đau, cũng không thờ cúng ông bà tổ tiên.
Sau đó chị như phát điên, rửa bát thì như muốn đập bỏ vậy. Tắm cho con thì không biết mắng con hay nói mát mẹ chồng. Buổi đêm anh chị cãi nhau rầm rầm trên phòng làm cả nhà không ai ngủ được.
Không thể nhún nhường chị dâu được nữa, mẹ tôi đã lên phòng và chỉ thẳng mặt chị ấy nói đuổi ra khỏi nhà. Mẹ bảo: "Tôi không thể chấp nhận nổi cô con dâu không có phép tắc nữa, đi ngay ra khỏi nhà tôi".
Đến lúc mẹ tôi nóng tính lên rồi, anh trai cũng chẳng thể đứng ra bênh vực chị dâu. Thấy anh tôi đứng bất lực, chị dâu lại sợ hãi run rẩy đứng sau lưng anh để mong chờ được bảo vệ.
Vì mảnh đất mà mọi người cãi nhau loạn xạ làm tôi rất buồn. Theo mọi người tôi có nên xây nhà trên mảnh đất mẹ đẻ cho không?
(kimhuong...@gmail.com)
Em chồng nói thẳng mặt chị dâu "Cô là người khiến nhà tôi tan nát", người phụ nữ chìa cánh tay ra rồi khiến đối phương nín lặng Người phụ nữ sắc sảo không chỉ học cách cư xử với chồng mà còn đối với cả gia đình chồng sao cho vẹn toàn nhất. Đôi khi mâu thuẫn trong hôn nhân không đến từ hai vợ chồng mà gây ra bởi người ngoài. Thậm chí, đó hoàn toàn có thể là người thân. Điều này đặt ra nhiều vấn đề phức...