Vô tình nhìn thấy chiếc quần rách tả tơi của vợ, tôi chợt nhận ra mình đã vô tâm và ích kỉ đến thế nào
Nhìn chiếc quần lót rách tả tơi, tự nhiên tôi ứa nước mắt và đau thắt cả ruột gan.
Tôi và em kết hôn khi cả hai chẳng có gì trong tay. Gia đình hai bên đều chẳng giàu có gì, nên khi lấy nhau chỉ được cầm vỏn vẹn hai chỉ vàng. Lúc đó, công việc của chúng tôi cũng đều chưa ổn định mà tương lai phía trước thì còn bao nhiêu thứ phải lo.
Sau cùng, chúng tôi quyết định lên thành phố thuê nhà rồi tìm việc làm. Cuộc sống ban đầu vô cùng khó khăn vất vả. Vì không có nhiều tiền, chúng tôi phải thuê tạm một căn phòng nhỏ trong một khu nhà trọ tồi tàn. Đến khi công việc, lương lậu của cả hai cũng khá hơn thì chúng tôi chuyển đến một căn chung cư mini sạch sẽ hơn.
Tôi làm được 8 triệu một tháng, còn vợ thì chỉ được 5 triệu. Cứ đến ngày lấy lương là tôi đưa hết tiền cho vợ để vợ chi tiêu. Quả thực, ban đầu tôi nghĩ rằng hai vợ chồng chưa có con mà tổng thu nhập là 13 triệu thì sống vậy cũng thoải mái rồi. Giờ tôi chỉ cố gắng đi học, đi làm, nâng cao tay nghề để kiếm thêm cho kế hoạch sinh con vào cuối năm mà thôi.
Nhưng đến khi tôi nói với vợ là mình muốn có con, thì vợ tôi lại lắc đầu. Em nói hiện tại chi tiêu còn chẳng đủ, mà lại còn tiền học cho tôi, rồi còn phải gửi tiền về cho ông bà ở quê, nếu đẻ con nữa thì không kham nổi. Chưa kể là em mà bầu bí thì phải nghỉ mất một thời gian dài, một mình tôi làm sao mà kiếm đủ tiền để trang trải.
Nghe vậy tôi khá là hoang mang. Chẳng lẽ bao năm nay đi làm mà vợ chồng tôi lại không tiết kiệm được đồng nào hay sao. Lúc nghe tôi hỏi vậy vợ mới lắc đầu, em nói làm gì có dư ra đồng nào để mà tiết kiệm đâu.
Quá chán nản, tôi không nói không rằng lên giường nằm một góc rồi ngủ một mạch đến sáng hôm sau. Chiều hôm đó tan làm, tôi không đi thẳng về nhà như mọi lần nữa mà đi nhậu cùng đám đàn ông trong công ty. Thấy tôi xuất hiện trên bàn nhậu, nhiều người tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Rồi trong bữa nhậu hôm đó, tôi được nghe rất nhiều người chỉ cho mình cách không sợ vợ. Có người còn nói tiền lương đừng có đưa hết cho vợ, vợ đem tiền mình làm vất vả cả tháng đi mua sắm cho bản thân đấy.
Video đang HOT
Sau bữa nhậu đó tôi cũng bắt đầu nghi ngờ về cách chi tiêu của vợ mình. Thế là dù tôi vừa nhận được quyết định tăng lương thì tôi cũng chỉ gửi tiền về cho vợ đúng 8 triệu, số còn lại tôi cất làm quỹ riêng để thỉnh thoảng đi nhậu với đám bạn hoặc là chi tiêu những thứ khác. Kể từ đó, tôi cũng ít ăn cơm nhà hơn, rồi cũng hay nhậu nhẹt cùng đám bạn hơn. Thậm chí, có lúc tôi còn nghĩ đến chuyện sẽ ngoại tình. Tôi biết vợ mình buồn, nhưng tôi mặc kệ.
Cho đến một hôm, mẹ vợ tôi bị ốm nên vợ tôi phải về quê gấp, còn tôi ở lại lo công việc xong xuôi rồi về sau. Chiều hôm đó, tôi gấp một ít quần áo đem về cho vợ thì vô tình phát hiện ra chiếc quần lót bị rách. Giật mình, tôi nhìn vào tủ quần áo của vợ mới phát hiện ra rằng đã từ rất lâu rồi em chẳng sắm sửa gì cho bản thân mình. Vậy mà đôi lúc em vẫn mua cho tôi một chiếc áo sơ mi trắng, một đôi giày hay một chiếc áo phông. Còn những món đồ trước mặt tôi đây, đều là những bộ đồ em mặc từ ngày trước khi lấy tôi đến giờ. Thậm chí chiếc quần lót rách mà em vẫn tiếc rẻ chẳng dám đem vứt đi. Tự nhiên tôi ứa nước mắt và đau thắt cả ruột gan.
Hóa ra trước giờ tôi lại chỉ nghĩ cho mỗi bản thân mình. Tôi đã vô tâm và ích kỉ đến như thế. Số tiền 13 triệu một tháng, trong đó em phải chi trả tiền nhà, tiền học cho tôi, rồi tiền ăn uống dịch vụ của hai vợ chồng, chưa kể em còn phải gửi tiền về cho bố mẹ chồng để nuôi em gái ăn học. Tôi đã không sáng suốt mà suy nghĩ, chỉ vì vài câu khích bác của đồng nghiệp lại quay sang nghi ngờ và nói dối em. Tôi thực sự thấy mình không hề xứng đáng làm chồng em.
Tôi giận mình không thể chăm lo cho em tử tế, không để em có quần áo đẹp mà mặc. Tôi giận mình đã quá ích kỉ, chỉ nghĩ cho bản thân. Em lấy tôi đã khổ rồi, vậy mà tôi lại chẳng biết điều. Càng nghĩ, tôi càng giận bản thân và thương em nhiều thật nhiều. Tôi tự hứa với mình rằng từ giờ sẽ không để em phải sống khổ như thế này nữa.
Theo afamily.vn
Được vợ tha thứ dù trót ngoại tình, nhưng hành động của cô ấy khiến tôi suốt đời không dám nhìn mặt các con
Cứ ngỡ vợ tôi hiền lành và vị tha, cô ấy sẵn sàng bỏ qua hết dù tôi ngoại tình.
Ấy thế mà không, hóa ra đằng sau sự tử tế ấy lại là màn trả thù cao tay, khiến tôi luôn mặc cảm và tội lỗi, suốt đời không dám nhìn mặt các con.
Tôi lấy Hương đã tròn 15 năm. Lúc mới kết hôn, tôi cũng biết cô ấy chịu khổ nhiều bởi gia cảnh tôi cũng chẳng khá giả gì, mẹ tôi lại rất khó tính. Gần 2 năm đầu, tôi gần như không thấy nụ cười tươi vui và hạnh phúc của vợ. Tới khi chính tôi còn chịu không nổi vì sự kỹ tính và khó chịu của mẹ đẻ, tôi lôi Hương ra ngoài sống riêng dù con mới được 1 tuổi.
Cũng chính khoảng thời gian này, hai vợ chồng tôi vô cùng khó khăn. Nhưng có lẽ Hương hiểu tấm lòng của tôi nên cô ấy không ngại cùng tôi vượt khó, vượt khổ. Tôi cố gắng cày cuốc 1, Hương cũng cố gắng làm việc chỉ hơn không kém.
Cuối cùng, sau 5 năm, hai vợ chồng cũng có được chút thành tựu, công việc kinh doanh khấm khá và chúng tôi đã mua được căn nhà đầu tiên ở thành phố. Cứ thế, hai vợ chồng không ngừng nỗ lực và cho tới ngày hôm nay, tôi đã làm giám đốc của doanh nghiệp tư nhân chuyên cung cấp các thiết bị đồ điện, điện tử. Hương thì giúp tôi quản lý cả bên kế toán và nhân sự. Hầu như chỉ khi gặp vấn đề về các loại giấy tờ quan trọng hoặc bổ nhiệm nhân cấp cao Hương mới can thiệp. Thời gian còn lại, cô ấy dành để chăm sóc 2 con đang tuổi ăn tuổi lớn.
(Ảnh minh họa)
Có thể nói, gia đình chúng tôi khá viên mãn trong mắt mọi người xung quanh. Tôi cũng luôn tự hào vì những gì hai vợ chồng đã làm được và luôn tự nhủ không được làm gì ảnh hưởng tới hạnh phúc gia đình. Thế nhưng, có lẽ cuộc sống sung túc đã khiến tôi dần thay đổi...
Mỗi khi đi tiếp khách, tôi lại thích cảm giác có những cô gái trẻ trung, xinh đẹp ở bên nhõng nhẽo cho vui tai. Có những lần trở về, tôi bỗng thấy vợ mình già nua và xấu xí so với những cô gái vừa bên cạnh mình. Sao người đàn ông có tiền, có quyền như mình gái trẻ đẹp bám đầy mà lại phải gắn bó mãi với người vợ đang có dấu hiệu tuổi tác thế này?
Tôi cũng không thể hiểu nổi những suy nghĩ đó của bản thân, nhưng tôi đã bắt đầu ăn chơi và qua lại với rất nhiều cô gái trẻ. Tôi vung tiền không tiếc tay cho những cuộc ăn chơi trụy lạc. Và đặc biệt, sau gần 2 năm như thế, tôi chính thức rơi vào lưới tình của một cô gái xinh đẹp và dịu dàng. Tôi dồn không biết bao nhiêu tiền để chiếm được trái tim của cô ấy. Thậm chí, dù biết cô ta đã có người yêu, tôi cũng chẳng quan tâm. Vì chính bản thân tôi cũng biết, mình không bao giờ từ bỏ gia đình đi theo tiếng gọi tình yêu.
Đương nhiên, Hương biết. Lần đầu tiên khi phát hiện ra thì cô ấy khóc lóc ghê gớm lắm. Thậm chí, Hương còn nằm ốm, sốt cả tuần liền. Tôi phải hứa sẽ cắt đứt hoàn toàn vì đó chỉ là phút bồng bột nghe theo đối tác.
Thế nhưng lần 2, lần 3,... rồi tới lần 7,8... Hương chán, cô ấy không buồn nói nữa. Cô ấy vẫn đối xử với tôi một cách ân cần. Tôi thì nghĩ: "Ừ, vui vẻ bên ngoài 1 chút, dù sao vợ mình cũng tha thứ và sẽ hiểu tôi."
Nhưng có vẻ tôi đã nhầm... Khoảng thời gian này, tôi đang đắm chìm trong tình yêu mới nên hay bỏ bê gia đình. Những ngày cuối tuần, tôi cũng không đưa các con đi dã ngoại, đi resort nữa. Một buổi tối, khi tôi trở về sớm và chưa kịp ôm đứa con gái cả thì nó đã ném thẳng bộ ấm chén về phía tôi:
- Con ghét bố, bố đi đi. Bố đã không cần tụi con, không cần mẹ thì đừng về nhà này làm gì nữa? Con sẽ không thi vào trường điểm bố thích nữa, tại sao con cần phải nghe theo bố khi bố chẳng mảy may quan tâm tới con, tới gia đình này? Giờ phút này bố chỉ biết có nhân tình của bố thôi.
(Ảnh minh họa)
Thằng bé con thì không khóc lóc, nó nhìn tôi bằng ánh mắt đầy căm phẫn. Tôi sợ hãi, lập tức tiến tới để an ủi, để giải thích nhưng con gái tôi càng đẩy ra xa. Lúc này, vợ tôi mở cánh cửa phòng, bước ra và bình tĩnh bảo:
- Các con biết cả rồi...
Tôi chết điếng. Tôi vẫn tưởng Hương là người biết suy nghĩ, biết lo cho các con vậy mà... Tại sao cô ấy lại nói cho chúng? Ngần ấy thời gian gắn bó bên nhau, xây dựng tổ ấm, cùng nhau vượt qua khó khăn, dần dần tích cóp được cơ ngơi như ngày hôm nay chẳng còn tình thì cũng còn nghĩa. Ấy thế mà, chỉ vì phát hiện tôi ngoại tình, cô ấy lại lỡ ra tay tàn độc tới mức này.
Những ngày sau đó, các con tôi cũng trở nên lạnh lùng dù tôi đã cắt đứt với bồ nhí. Tôi như một người vô hình trong căn nhà. Dù các con làm sai tôi cũng không dám nói vì tôi chẳng còn mặt mũi nào. Tôi phải làm sao đây?
Theo afamily.vn
Định nghỉ việc vì bị sếp già gạ gẫm, nhưng tôi lại mủi lòng rồi phản bội chồng sau khi nghe ông ta nói câu này Tôi đã làm chuyện tội lỗi, đó là phản bội lại chồng mình và cướp đi tổ ấm hạnh phúc của một người phụ nữ khác nhưng tôi không muốn dừng lại việc đó. Tôi năm nay 30 tuổi, đã có chồng và 2 đứa con. Cuộc sống hôn nhân của tôi không hạnh phúc, tất cả cũng bởi chữ tiền. Tôi và...