Vô tình để mẹ chồng tương lai thấy cảnh này mà cuộc hôn nhân của tôi bị hoãn vô thời hạn
Nỗi oan ức này thực sự tôi chẳng biết tỏ cùng ai, trong mắt mẹ chồng tương lai có lẽ tôi thực sự là “cái con hổ vồ” rồi!
Ảnh minh họa
Thứ 7 tuần trước tôi theo người yêu về quê ra mắt gia đình anh. Buổi ra mắt là một bữa cơm ấm cúng với sự có mặt của bố mẹ và anh chị người yêu tôi. Khi tới chơi nhà tôi cũng biết ý mua chút quà mọn, sau đó lăng xăng phụ việc cơm nước chứ không tỏ ra cành cao cành thấp gì quá đáng.
Trong bữa cơm, mọi người rôm rả trò chuyện, bố mẹ anh cũng có hỏi qua về gia cảnh nhà tôi, công việc và ý định của hai đứa về việc kết hôn. Mọi câu hỏi đều được tôi trả lời trót lọt, vì thực ra tôi cũng “mót chồng” lắm rồi. Người yêu hiện tại của tôi là một người hiền lành, tốt tính, lại yêu chiều tôi hết mức nên tôi quyết “chốt” luôn kẻo lỡ.
Sau khi ăn, tôi cũng chạy theo ra bếp rửa bát cùng mẹ người yêu. Mẹ anh nhẹ nhàng lắm, còn kẻ chuyện ngày xưa của người yêu tôi cho tôi nghe. Anh có tính tốt hay tật xấu gì bà cũng khoe với tôi hết. Bà nói bà cũng mừng vì cuối cùng con trai cũng chịu dắt bạn gái về ra mắt, và bà mong tôi có thể thấu hiểu con trai bà để hai đứa được đến với nhau, chăm sóc lẫn nhau đoạn đường về sau.
(Ảnh minh họa)
Sau khi rửa bát xong, bố mẹ người yêu tôi cũng biết ý khi giục chúng tôi lên trên phòng người yêu tham quan và nghỉ ngơi đôi chút vì sợ tôi mệt. Chẳng ngại ngùng làm khách nữa, tôi tót lên phòng theo sau chân anh. Kể ra đi đoạn đường xa hơn 70km về nhà anh đúng là cũng khiến tôi hơi mệt thật, nhất là sau khi cố “gồng” để diễn ra hiền thục thảo mai khác với tính khi ngày thường.
Video đang HOT
Lên trên phòng anh người yêu ngồi, chúng tôi trò chuyện về những câu chuyện vặt hoặc ngồi lướt facebook cùng với nhau. Anh khoe bố anh có vẻ ưng tôi lắm, còn mẹ thì anh chưa có dịp gặp riêng để hỏi nên sẽ hỏi lại bà sau. Tôi cũng khoe những giây phút rửa bát cùng mẹ anh sau bếp, hai bác cháu nói chuyện thân tình nên chắc không có chuyện gì phải lo lắng.
Ngỡ mọi chuyện đều tốt đẹp và trót lọt để hai đứa có thể tiến thẳng tới cái đích hôn nhân rồi, nhưng ai nào ngờ được chỉ vì hành động này trong lúc quá trớn mà tôi bị mẹ chồng tương lai “cạch mặt”, thậm chí cuộc hôn nhân còn có khả năng “hoãn vô thời hạn”…
Chẳng là lúc ấy, trong lúc bạn trai cao hứng trêu chọc nên tôi cũng cao hứng tung cho anh vài cước. Vốn liếng mấy năm học võ, đai đen karatedo của tôi chắc chắn dễ dàng có thể khiến anh khuất phục rồi. Nhưng của đáng tội, lúc ấy cũng vừa lúc mẹ anh bê đĩa hoa quả đứng ở cửa phòng, bà thấy to tiếng uỳnh uỳnh nên hốt hoảng vặn nắm cửa xem có chuyện gì.
Trời ơi, cái khoảnh khắc đó, mẹ người yêu tôi tròn xoe mắt nhìn tôi đang ngồi đè lên người bạn trai tôi, anh ấy ở bên dưới bẹp dí, mặt đỏ gay đỏ gắt. Thoáng thấy nét mặt mẹ người yêu không hài lòng nhưng tôi cũng không biết phải làm sao, chỉ quýnh quáng nhảy xuống dưới. Đã thế, trong lúc hấp tấp tôi còn va đầu vào kệ trang trí khiến đồ đạc rơi loảng xoảng.
Khỏi nói, buổi ra mắt đầu tiên tưởng có hậu cuối cùng lại vô hậu. Hiện tại theo như lời bạn trai tôi nói lại thì mẹ anh ấy không ưng con gái động tay động chân đánh lại chồng một tí nào. Dù cho anh vẫn ra sức giải thích đó chỉ là phút đùa vui nhưng bà vẫn không tin. Bà cho rằng tôi giỏi giả nai ngây thơ để hòng qua mặt người lớn, cũng may mà bà phát giác sớm hơn.
Bây giờ thì hay rồi, tôi chẳng biết làm sao để cứu vãn tình thế. Hóa ra xây một tòa tháp ba năm thiêu đốt trong một giờ là có thật 500 chị em ạ. Chẳng có lẽ tôi bị mang danh “đả nữ” mà phải chấp nhận lỡ một chuyến đò định mệnh hay sao? Ai có cao kiến giúp tôi xóa nhòa ấn tượng xấu trong mắt mẹ chồng tương lai được không, tôi “mót chồng” lắm rồi.
Theo Afamily
Về ra mắt, mẹ chồng tương lai tuyên bố xanh rờn: "Cứ chửa đi rồi cưới xin gì cũng được"
Giữa cuộc họp gia đình, tôi có cảm giác mình như kẻ vô giá trị và chỉ có một chức năng là... cái máy đẻ. Cách mà mẹ chồng tương lai đối xử khiến tôi sợ hãi và hoài nghi về cuộc hôn nhân của mình.
Cho đến giờ, tôi thực sự hối hận vì mình đã không chịu tìm hiểu kĩ lưỡng, không về thăm gia đình anh nhiều hơn. Hơn 3 năm yêu nhau, tôi đã quá chủ quan nên giờ mới rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan như thế này.
Tôi và anh yêu nhau từ cuối năm học Đại học. Chuyện tình của chúng tôi khá êm đềm. Yêu anh, tôi cảm nhận được sự chân thành và tử tế. Nhưng cái sai lầm lớn nhất của tôi là chỉ biết đến người mình yêu mà không chịu tìm hiểu về gia đình anh. Trong ngần ấy năm yêu nhau, chúng tôi sinh sống và làm việc trên thành phố. Hai đứa đều bận rộn lao vào làm ăn, kiếm tiền, tích lũy. Hơn nữa, thú thật là bản thân tôi cũng lo sợ nhiều cái nên chưa muốn ra mắt gia đình anh.
Hơn 3 năm yêu nhau, tôi đã quá chủ quan nên giờ mới rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan như thế này. (Ảnh minh họa)
Cho tới khi tình cảm đã chín muồi, hai đứa cũng có đủ điều kiện kinh tế để tự lo cho cuộc sống của mình, chúng tôi mới quyết định về thăm gia đình và xin phép cưới. Tôi theo anh về nhà, ra mắt. Và cuộc gặp gỡ ngày hôm đó như một cú tạt nước vào mặt làm tôi hoang mang vô cùng.
Ngay từ lúc tôi bước chân vào, tôi đã cảm thấy mình không được chào đón. Thế rồi tôi vô tình nghe thấy câu chuyện của mẹ anh với chị gái. Thì ra, mẹ anh thích anh cưới một cô bé gần nhà. Bà đã mai mối nhiều lần nhưng anh không chịu. Mẹ anh chắc có lẽ không thích tôi vì cưới tôi sẽ xa xôi, hơn nữa ông bà muốn kéo anh về quê cho gần. Tôi đoán anh sợ tôi buồn nên cũng giấu không kể chuyện này. Giờ anh đưa tôi về ra mắt, bố mẹ anh mới không thích và tỏ thái độ như vậy.
Tôi đoán anh sợ tôi buồn nên cũng giấu không kể chuyện này. Giờ anh đưa tôi về ra mắt, bố mẹ anh mới không thích và tỏ thái độ như vậy. (Ảnh minh họa)
Sau bữa cơm, anh chính thức thưa chuyện xin cưới. Tôi có cảm giác cả nhà anh không ai muốn nghe. Người thì xem tivi, người thì quay sang trò chuyện với nhau. Chốt hạ, khi anh hỏi thẳng thừng, mẹ anh tuyên bố:
"Thế này nhé, hai đứa tự yêu nhau, không cần quan tâm tới ý kiến bố mẹ thì giờ phải hỏi han với xin phép làm gì. Tốt nhất giờ cứ dắt tay nhau lên thành phố, ăn ở với nhau, bao giờ có bầu thì về đây, chúng tôi lo liệu đám cưới cho tròn nghĩa vụ. Giờ cái cảnh tịt đẻ thiếu gì... Cưới nhau về mà không có con, thiên hạ họ lại chửi gia đình này vô phúc. Chúng tôi cũng chẳng cấm cản làm gì, nhưng cứ có bầu thì cưới. Vậy thôi".
Tôi có cảm giác bao nhiêu gáo nước dội vào mặt mình. Nhục nhã, ê chề... mọi thứ tồi tệ nhất đều ập xuống đầu tôi. Tôi là cô gái được giáo dục đàng hoàng, tôi cũng có sĩ diện và lòng tự trọng của tôi. Rõ ràng, cách mà bố mẹ anh đang đối xử là coi tôi như một loại gái vớ vẩn đầu đường xó chợ, thích thì lang chạ ở với đàn ông...
Tôi thương mình một mà xót cho bố mẹ mình mười. Bố mẹ tôi đã khổ cực trăm bề để nuôi tôi như ngày hôm nay. Tôi là sự tự hào, là niềm hãnh diện của bố mẹ, tại sao giờ tôi lại phải nghe những lời xúc xiểm này?
Anh hiểu và nói rằng cái Tôi của tôi quá lớn, không đủ để bao dung và chấp nhận. Anh nói nếu tôi yêu anh, tôi sẽ vượt qua được... (Ảnh minh họa)
Chúng tôi trở lại thành phố. Từ hôm đó tới giờ, tôi trốn không muốn gặp anh. Tôi ghét cái cảm giác nhìn thấy anh là một nỗi hận trào lên trong lòng. Tôi không thể nào sống chung với người mẹ chồng khinh rẻ con dâu đến như vậy. Mà cưới rồi, tôi không thể coi bà như người dưng...
Bao nhiêu kỉ niệm và tình nghĩa giữa tôi với anh giờ bỗng nhiên trở nên vô giá trị. Anh hiểu và nói rằng cái Tôi của tôi quá lớn, không đủ để bao dung và chấp nhận. Anh nói nếu tôi yêu anh, tôi sẽ vượt qua được... Vậy mà chỉ vì vài câu nói tôi đã chán và muốn buông xuôi.
Phải chăng tôi quá nhạy cảm và ích kỉ, hay tình yêu của chúng tôi còn chưa đủ lớn? Tôi có nên tiếp tục cuộc tình này nữa hay không đây?
Theo Eva
Vô tình để mẹ chồng tương lai thấy cảnh tượng này mà cuộc hôn nhân của tôi rơi vào tình trạng "hoãn vô thời hạn" Nỗi oan ức này thực sự tôi chẳng biết tỏ cùng ai, trong mắt mẹ chồng tương lai có lẽ tôi thực sự là "cái con hổ vồ" rồi! Thứ 7 tuần trước tôi theo người yêu về quê ra mắt gia đình anh. Buổi ra mắt là một bữa cơm ấm cúng với sự có mặt của bố mẹ và anh chị...