‘Vỡ tim’ khi biết lý do thật sự khiến bạn trai từ chối lời tỏ tình
Chàng nhấp một ngụm café rồi nhả lời vàng ngọc: “Cái này, để sửa được thì em sẽ phải chịu đau đớn lắm đấy, em có dám không?”.
Ảnh minh họa
Nàng đang rối bời buồn rầu và lo lắng. Nàng không hiểu được chàng đang nghĩ gì nữa. Chẳng lẽ, mấy tháng qua, chàng là trêu đùa, cợt nhả nàng hay sao? Nhưng rõ ràng 2 người đã vui vẻ, hạnh phúc đến thế cơ mà.
Chàng với nàng quen nhau từ 3 tháng trước. Vì nàng cũng ưng chàng nên khi chàng tán tỉnh, nàng không hề làm vẻ kiêu kì mà liên tục “bật đèn xanh” đáp lại chàng. Hai người rơi vào một mối quan hệ vừa như tìm hiểu nhau nhưng cũng như yêu nhau, vô cùng vui vẻ, có điều chưa có một lời yêu nào được nói ra mà thôi.
Thậm chí, chàng và nàng đã ôm hôn nhau thắm thiết như những cặp đôi yêu đương nồng nàn khác ấy chứ. Nàng cứ nghĩ, cần gì một lời yêu cho có hình thức, quan trọng là người trong cuộc nghĩ và cảm thấy thế nào ấy chứ. Có cặp còn chẳng cần tỏ tình, đùng một phát cầu hôn luôn đấy thây.
Thế nhưng bây giờ bỗng dưng chàng lại tỏ ra dửng dưng, lạnh nhạt với nàng, như chưa hề có những phút giây hạnh phúc bên nhau. Chàng chẳng còn chủ động nhắn tin, gọi điện và hẹn hò nàng đi chơi nữa. Nàng có liên lạc thì chàng thờ ơ, đáp lại cụt lủn. Nàng lấy dũng khí đòi hẹn gặp, chàng liền từ chối không do dự. Nàng sốc lắm, héo hon gầy mòn vì không biết có chuyện gì đang diễn ra nữa.
Chẳng lẽ cứ như thế mà một mối lương duyên vừa nảy mầm mập mạp lại bị héo rũ hết yểu? Nàng không cam tâm! Nàng quyết định phải dõng dạc tỏ tình với chàng. Biết đâu, chàng đang có chuyện gì khó xử. Vì thế nàng cần tỏ rõ tình yêu chân thành của mình với chàng, dù chàng có thế nào cũng nguyện ở bên chàng không đổi thay. Đúng vậy, nàng nên làm như thế, phải làm như thế!
Vào một ngày đẹp trời, nàng kiên quyết đòi gặp chàng: “Anh phải gặp em, em có chuyện vô cùng quan trọng muốn nói. Nếu không đợi được anh đến, em sẽ không về!”. Chàng cực chẳng đã, đành phải nhận lời với nàng. Nàng vui lắm, ăn mặc trang điểm rực rỡ, ôn lại một lượt trong đầu những gì muốn nói rồi mang theo tâm trạng hồi hộp, bồn chồn tới gặp chàng.
Video đang HOT
Gặp chàng sau bao nhiêu ngày xa cách, nàng xúc động nói không nên lời. Nàng nghẹn ngào đọc bài diễn văn tỏ tình dài dằng dặc mình đã dày công chuẩn bị, nào là thề nguyền sống chết, nào là dù sông có cạn đá có mòn cũng nhất quyết không đổi thay, nghe tha thiết da diết vô cùng. Ấy thế nhưng khi nhìn vào khuôn mặt điển trai của chàng, thì nàng chỉ thấy một ánh mắt thản nhiên, chẳng có chút lay động nào.
Nàng bỗng dưng thấy lúng túng vô cùng, chân tay thừa thãi không biết để vào đâu. Dẫu sao đây cũng là lần đầu nàng đi tỏ tình với đàn ông. Chàng nhìn bộ dạng của nàng thì hơi nhếch môi cười, sau đó thủng thẳng đáp lại: “Anh hiểu tình cảm của em dành cho anh, nhưng có lẽ anh không thể đón nhận nó. Anh cũng không hề có chuyện gì khó nói như em nghĩ, em yên tâm. Chỉ là anh nhận thấy chúng ta không hợp nhau mà thôi, nến mới muốn kết thúc mối quan hệ trong hòa bình như vậy”. Nàng ngây ngốc nhìn chàng. Chàng là nói thật ư?
Nàng không muốn tin tí nào nhưng cứ nhìn thái độ bình thản của chàng mà xem, hẳn là thật rồi. Nhưng nàng vẫn thấy ấm ức vô cùng, bèn cất giọng chất vấn chàng: “Sao anh lại nói chúng ta không hợp? Mình ở bên nhau vui vẻ thế cơ mà. Hay anh có điều gì không hài lòng ở em?”. Chàng nghe thế thì chỉ nhìn nàng cười cười mà không đáp. Nàng càng sốt ruột: “Anh nói đi, nếu anh có điều gì không thích ở em, em có thể sửa mà”.Chàng nhấp một ngụm café rồi nhả lời vàng ngọc: “Cái này, để sửa được thì em sẽ phải chịu đau đớn lắm đấy, em có dám không?”. Nàng giật thót rồi ngước ánh mắt hồ nghi, thắc mắc nhìn chàng. Chàng không phụ sự mong đợi của nàng, liền đáp luôn, rõ ràng rành mạch: “Ngực em lép quá. Mà anh thì không thích mẫu con gái như vậy”.
Nàng há hốc miệng trước câu trả lời của chàng. Nàng thậm chí còn nghe tiếng trái tim của mình vỡ tan thành từng mảnh. Nàng nhớ ra rồi, sau cái buổi tối ấy chính là lúc chàng bắt đầu ngãng ra với nàng. Lúc đó, chàng với nàng đang trong một nụ hôn nồng nàn, chàng có đưa tay vào trong áo nàng để sờ soạng. Nàng có ngăn lại nhưng chàng đã thành công sờ được vòng 1 của nàng rồi. Sau đó về nhà chàng tỏ thái độ xa cách với nàng luôn. Hóa ra là vậy!
Chàng thấy nàng ngây ra như phỗng, hồn vía như bị ai bắt mất thì đứng dậy thanh toán ra về trước, bỏ lại cho nàng một câu ngắn ngủn: “Em thông cảm cho anh nhé!”. Có trong mơ nàng cũng không ngờ được lí do mà chàng đưa ra sẽ là như vậy, thành thật đến phũ phàng, khiến nàng vừa tổn thương vừa tức giận vì như bị xúc phạm. Nàng nhìn theo bóng chàng xa khuất, biết rằng chẳng còn hi vọng gì ở mối quan hệ này được nữa.
Theo Afamily
Bạn gái từ chối lời cầu hôn vì "Thà khóc trên ô tô còn hơn cười sau xe đạp" và cái kết sốc
Nhìn em thế này mà lại phải gắn bó với một anh thợ sửa xe đạp sao? Nói thật với anh nhé, em thà khóc trên ô tô 1 ngày còn hơn cười sau xe đạp cả đời.
Anh sao thế, nhìn em thế này mà lại phải gắn bó với một anh thợ sửa xe đạp sao? Nói thật với anh nhé, em thà khóc trên ô tô 1 ngày còn hơn cười sau xe đạp cả đời. (Ảnh minh họa)
Đạo và Duyên yêu nhau khi cả hai cùng bước vào cấp 3, mối tình của hai người được bạn bè ủng hộ vì họ khá xứng đôi vừa lứa. Vì hoàn cảnh khó khăn nên hết cấp 3 cả hai đều không thể tiếp tục học lên dù Đạo học khá giỏi. Đạo quyết định nối nghề sửa xe đạp của bố còn Duyên thì theo người cô lên thành phố học nghề cắt tóc trang điểm cô dâu để sau này về quê mở cửa hiệu.
Duyên dự định đi khoảng 2 - 3 năm, học xong rồi ở lại làm thêm cho tới khi thành thạo thì trở về. Tin tưởng ở bạn gái tuyệt đối, với lại tuổi còn khá trẻ nên Đạo tán thành quyết định đó của Duyên. Sau khi Duyên trở về chắc chắn họ sẽ làm đám cưới.
Suốt thời gian Duyên lên thành phố học rồi làm thì Đạo ở nhà vẫn chuyên tâm vào quán sửa xe đạp. Những lúc rảnh rỗi hay mùa màng thì anh lại sang giúp đỡ bố mẹ Duyên công việc ruộng đồng. Đạo chăm chỉ chịu khó như thế thì bố mẹ Duyên quý lắm coi anh như con cái trong nhà. Ai cũng bảo Duyên lấy được Đạo sau này sẽ sướng lắm.
Suốt thời gian Duyên lên thành phố học rồi làm thì Đạo ở nhà vẫn chuyên tâm vào quán sửa xe đạp. (Ảnh minh họa)
Năm đầu Duyên còn hay về nhưng năm thứ 2, rồi thứ 3 thì ít về hơn. Đạo đòi lên thăm Duyên nói công việc bận mà chủ quán cũng không cho tiếp người thân nên anh đành thôi. Mỗi lần Duyên về nhìn bạn gái lại sành điệu hơn trước, Đạo cũng lo mất người yêu lắm nên cuối năm ấy anh ngỏ lời kết hôn. Đạo cũng đã dành được một khoản tiền nho nhỏ đủ cưới vợ rồi. Muốn làm duyên bất ngờ anh cũng đã mua một cái nhẫn vàng tây để ngỏ lời cầu hôn với người anh yêu.
Thế nhưng thật không ngờ, khi Đạo chìa chiếc nhẫn ra thì nhận ngay được lời từ chối thẳng thừng của Duyên.
- Em xin lỗi, mình không thể cưới nhau được đâu. Em dự định ở lại thành phố làm luôn chứ em không về quê nữa.
- Thế anh cũng sẽ lên thành phố cùng em, anh sẽ mở quán sửa xe đạp trên đó.
- Anh sao thế, nhìn em thế này mà lại phải gắn bó với một anh thợ sửa xe đạp cả đời sao? Nói thật với anh nhé, em thà khóc trên ô tô 1 ngày còn hơn cười sau xe đạp cả đời.
Nói rồi Duyên quay gót bỏ mặc Đạo đứng đó chết lặng với cái chiếc nhẫn cầu hôn trên tay. Sau lần đó Duyên ở lại thành phố thật và không về nữa, bố mẹ Duyên thương Đạo lắm nhưng không nói được con gái. 2 tháng chia tay người ta cũng không còn thấy Đạo ở làng nữa, quán sửa xe ngày ngày chỉ còn bóng dáng người bố lưng đã còng của anh ra vào. Nhiều người hỏi thăm thì ông bảo: "Nó bảo nó vào Nam làm với bạn, tôi cũng chẳng biết nò làm gì nữa".
Thời gian cứ thế trôi đi, 1 năm sau người ta nghe nói Duyên lấy chồng giàu, đám cưới to nhất xã một đoàn ô tô sang trọng về đón dâu. Ai cũng thương cho Đạo, nhưng họ cũng mừng cho Duyên vì đúng là thân con gái ai chẳng muốn gửi vào nơi sung sướng.
Nhưng sau khi cưới người ta cũng thấy Duyên với chồng về thăm bố mẹ họ hàng có một lần còn sau đó thì biệt tăm. Bố mẹ Duyên cũng khá kín tiếng nên không ai rõ tình hình của cô nhưng mọi người đoán chắc chắn là Duyên đang hạnh phúc và sung sướng bên chồng giàu. Nhưng rồi một ngày người ta thấy Duyên thất thểu về làng trong hình dáng tiều tụy.
Hóa ra đám cưới năm đó là Duyên bị lừa, rước dâu xong thì gã chồng giàu của cô đã bán luôn cô cho một đường dây mại dâm. Và cô phải sống trong chuỗi ngày nhơ nhớp kéo dài bao năm qua cho tới khi may mắn trốn thoát được. Người thì thương nhưng cũng nhiều người trách Duyên hám tiền nên mới thế.
Bố mẹ Đạo thì mỏi mòn không biết con trai trong đó ra sao. Nhiều lần bố anh muốn vào Nam thăm con nhưng sức khỏe không cho phép, rồi thì vợ vì nhớ con lại đổ bệnh nên không đi được. Bẵng đi 5 năm trời Đạo và Duyên cũng mất hoàn toàn liên lạc với nhau, dạo ấy vì mẹ Đạo ốm nặng quá nên bố anh đã gọi điện báo anh vềgấp.
Nhận được tin ấy, Đạo vội vàng thu xếp về ngay. Người ta thấy chiếc xe ô tô sang trọng đỗ trước cửa nhà Đạo và choáng váng khi người bước xuống xe chính là anh. 5 năm qua Đạo đã miệt mài gây dựng một cơ sở sản xuất cùng bạn và giờ thì anh đã thành ông chủ có tiếng rồi. Gặp lại Đạo trên đường, Duyên đứng hình không nói ra thành tiếng. Giá như ngày đó cô đừng có chối bỏ tình yêu của Đạo thì giờ đây đã không phải chuốc lấy kết cục đau đớn này.
Theo blogtamsu
Tôi từ chối làm bạn với người cũ Tôi buông tay vì không thể níu anh nữa, vì cái tôi của bản thân lớn quá không cho phép tôi phải nước mắt ngắn dài trước anh. Ảnh minh họa Tình cảm là một thứ khó lý giải nhất đúng không anh? Niềm tin khi đã trao đi rồi chỉ cầu mong nhận được sự chân thành từ người ấy nhưng cớ...