Vợ suốt ngày “dội nước đá” lên đầu chồng
Em thề với anh, từ giờ đến lúc chết em sẽ không bao giờ tặng hoa cho con vợ em nữa.
Nói rồi, thằng em kết nghĩa của tôi tu một mạch hết vại bia. Nhìn cái kiểu uống cho bõ tức ấy, tôi biết là chú em đang bực mình không biết trút vào đâu cho hết nên tôi mở vòi để chú xả:
- Mà cơ sự là sao?
Chạm đúng mạch, chú em phun hết ra. Dạo gần đây, vợ chồng chú ấy lục đục, căng thẳng. Cũng chẳng phải xảy ra chuyện long trời lở đất gì mà chỉ luẩn quẩn quanh chuyện làm, chuyện ăn, chuyện ngủ, chuyện nghỉ. Vợ vốn tính hiền lành, làm nhiều thành ra cũng sinh bệnh nói lắm.
Chật vật kinh tế đã đành, nhưng cuộc sống cũng chẳng mấy khi có niềm vui nhỏ mọn. Những lúc ấy, vợ lại nhớ đến cái thời son rỗi của mình, bao kẻ đưa người đón cuối cùng lại chọn lấy cái “của nợ” này. Ngày xưa còn tết nhẫn cỏ tặng người yêu vậy mà cưới nhau rồi thì sinh nhật vợ có lúc nhớ, có lúc con phải nhắc, cả năm trời chẳng tặng vợ nổi bông hoa. Ngày xưa, cứ đến ngày trời đẹp lại rủ người yêu đi ngắm trăng, ngắm sao, nhưng giờ vợ muốn hâm nóng tình cảm rủ chồng đi mua sắm thì rút ví ra:
- Em rủ bạn đi nhé, anh đàn ông biết gì mà chọn.
Vợ nghe mà hẫng hụt trong lòng. Bao nhiêu bực tức cứ dồn thành một cục nên hễ thấy mặt chồng về là cau có, gắt gỏng.
Chú em tôi vốn tốt tính, ngày trai trẻ cũng ga lăng có tiếng, đi thực tập nhớ người yêu đạp xe hơn 70 cây số chỉ để ngó cái mặt, nắm cái tay rồi lại ngược đường đạp xe về. Nhưng từ khi lấy vợ, không muốn ở trọ mãi nên lăn ra làm ngày làm đêm để mua cho được căn nhà. Rồi vợ sinh liền tù tì ba năm hai đứa con, lại phải nai lưng lo cho chúng ăn học. Công việc của chú ấy bận nên cứ mở mắt là đi, tối mịt mới về, sểnh ra chút nào thì bạn bè lại lôi đi nhậu, nên nhiều bữa không về ăn cơm với vợ con chứ đừng nói đỡ đần công việc nhà cho vợ.
Hai vợ chồng như hai mảnh gỗ ép ngày càng vênh nhau. Ngày thì đi làm, tối về việc ai nấy lo. Chú em tôi cũng thấy bí bách, bức bối. Không biết nghe tư vấn ở đâu mà chú nhận ra những thứ thiếu sót và cả những thứ đúng với mình nhưng chưa hẳn đã tốt với người bên cạnh, nên chú quyết định “gia cố” lại quan hệ vợ chồng. Chiều hôm đó, công việc vẫn còn bề bộn nhưng gác lại, trên đường về chú ghé vào cửa hàng hoa. Lâu rồi không mua hoa nên có chút lóng ngóng. Cô bán hoa tinh ý nhìn ra nên hỏi:
- Anh mua hoa tặng ai, người yêu hay vợ?
Video đang HOT
- Cả hai.
Chú em cười trong lòng lại rộn ràng, rạo rực nhớ lại cái thời sinh viên trời mưa phùn, gió bấc rét căm căm vậy, mà dậy từ 4-5 giờ sáng để mua cho bằng được bó hoa còn ướt đẫm sương đêm người ta mang từ các vùng ven đô về bán, để tặng người yêu, là cô vợ bây giờ. Rồi lại hình dung ra ánh mắt long lanh đẫm lệ của vợ khi lâu lắm rồi mới được chồng tặng hoa…
Cuối ngày, đường đông nghịt, chỉ lo kẻ nào đó chen lấn va vào làm hỏng mất bó hoa nên anh chàng cứ phải vừa rê chân vừa giữ. Ôm bó hoa bước lên khu tập thể, vài người hàng xóm cứ nhìn vẻ tò mò.
Cửa không khóa nhưng trong cái khoảnh khắc này, chú em không mong muốn gì hơn là nhìn thấy vợ xuất hiện nên bấm chuông. Hoa thì đã giấu ở sau lưng. Cửa kéo roẹt một cái, một cái đầu thò ra:
- Bộ không thấy cửa mở hay sao mà còn bấm chuông.
Hẫng hụt đôi chút nên cũng quên luôn lời chúc ngọt ngào nghĩ ra lúc đứng ở quầy hoa, đành nói đại:
- Tặng em này.
Tưởng là vợ mắt sẽ ngấn nước, tay sẽ xòe ra ôm hoa, ôm luôn cả ông chồng, nhưng mặt vợ cau lại:
- Hoa với hoét, ngày gì mà tặng hoa? Nhà đang hết nước mắm kia kìa, mua chai nước mắm có phải hơn không.
Chú em ôm bó hoa, người như đang rơi tự do trong khi cô vợ đã ngúng nguẩy đi vào.
Nghe đến đây thì tôi cũng rơi. Lại chạnh lòng nhớ đến chuyện mình. Ba năm trước, có lần vợ chồng giận nhau, vì muốn làm hòa với vợ nên tôi cũng mày mò mua cho vợ lọ nước hoa. Biết vợ kỹ tính nên tôi phải chọn đúng gu của nàng, vậy mà cô vợ tôi đã quay ngoắt sang nhìn chồng đầy ngờ vực:
- Chắc lại rủ rê con nào đi cùng chọn cho anh chứ gì?
Chao ôi, các bà vợ! Chúng tôi biết mình còn nhiều khiếm khuyết, thế nhưng sao đúng lúc những ông chồng đang cao hứng và đầy thiện chí thì các bà lại nỡ dội một gáo nước đá lạnh buốt lên đầu chồng như thế chứ?
Theo Danviet
Xấu hổ vì chồng không thích mặc quần lót
Luc nay tôi vưa tưc vưa phi cươi khi chợt hiêu ra moi chuyên. Chỉ vì chuyện thích "thả rông" bị bia đổ xuống quần mà bao hai hôm ây tôi phai ngôi lai cung chông 30 phút nữa tai quan.
Gân nhưng ngay cuôi tuân, công viêc ơ cơ quan ranh hơn môt chut, buôi trưa vao mang đoc tin tưc thi tôi băt găp bai viêt "Am anh vơi nhưng chiêc quân lot hoa hoe hoa soi cua chông" cua ban P.L.
Khi đoc nhưng tâm sư nay cua ban, thu thưc co nhiêu tinh huông tôi đa phai phi cươi. Noi chung tôi thây ban kêu ca như vây nhưng vân yêu chông nhiêu lăm. Va ban thân tôi cung nghi, chông ban hoan toan binh thương. La vơ, ban nên tôn trong sơ thich sưu tâp quân lot hoa hoe hoa soi cua chông và đưng lam moi chuyên trơ nên phưc tap hơn.
Như tôi đây, mấy năm sống trong hôn nhân với chồng, tôi cứ muốn chồng tôi như chồng người khác: có ý thức hơn trong việc mặc đồ lót để không gây ra những chuyện dở khóc dở cười làm xấu mặt chồng, xấu mặt vợ con. Bơi vi chông tôi không hiêu thuôc tuyp đan ông đan ang gi nhưng lai chi thich đươc tha rông vung đo.
Suốt 32 năm, chồng tôi không hề có thói quen mặc quần lót. Do đó, anh cực khó chịu khi mặc nó nên nhất quyết từ chối không mặc (Ảnh minh họa)
Suốt 32 năm lam đan ông cua chông, anh thường bảo rằng, trong ngăn tu cua anh chưa bao giơ co chiêc quân lot nao. Nhưng 3 năm sống với chồng, nhiều lần tôi cố tình mua quần lót cho chồng mặc nhưng anh nhất định không. Hoặc anh cứ để lâu một thời gian trong tủ rồi vứt xó hoặc giấu vứt vào thùng rác bởi kêu "chật nhà". Cũng vì năm lần bảy lượt như thế, tôi thấy chán ngán vì không còn khả năng cứu vãn thói quen đã ăn sâu mấy chục năm nay của chồng.
Nhưng cũng chỉ vi chuyên tha rông cua chông ma tôi la vơ đa phai chưng kiên bao nhiêu tinh huông dơ khoc dơ cươi. Thâm chi nhiêu phen tôi xâu hô chi muôn đôn thô xuông đât. Xin noi thêm la vi tư be đên lơn, anh xa đa không măc quân lot rôi nên giơ măc cư bao kho chiu. Nhưng khi ra bên ngoai, anh hay măc quân đui rôi đên quân dai ơ ngoai. Trơi nong hay lanh, anh đêu măc thê. Riêng ơ nha, anh măc quân đùi va tha rông vung ây luôn.
Co môt lân, hai cô ban thân có việc đi qua nha vơ chông tôi. Ho goi điên cho tôi rôi chung tôi keo nhau ra mây quan ăn gân đo ăn văt. Đang ngôi ăn thi chung co nhăc đên chông tôi. Nghi giơ nay chông đi lam vê đa lâu lâu, tôi mơi goi cho anh bao ra quan ăn quen đâu phô ngồi ăn cùng và gặp mấy bạn thân của tôi ngày nhỏ.
Chăc la do vôi đi, chông tôi vân măc cai quân short gần tới đầu gối và cai ao phông rồi chay ra quan ăn. Vơ chông tôi va 2 ngươi ban hôi tu rôm ra.
Ăn xong, tôi đưng dây tinh tiên, 2 ngươi ban cua tôi cung treo lên xe từ biệt vê hêt. Thê ma chông tôi vân ngôi im chăng nhuc nhich. Tương chông mai ngăm gai đep, tôi chay đên huych tay: "Vê thôi bô tre". Chăng ngơ, chông cư cui xuông li nhi bao: "Anh không vê đươc". Cau qua, tôi noi: "Anh không vê thi em vê trươc, cư thoai mai ngôi ma ngăm gai?!". Chông tôi măt mui khô sơ mơi noi: "Anh ma đưng dây vê đươc đa vê rôi. Nhin nay (chông chi xuông chiếc quần đùi bị cốc bia đổ đúng chỗ đó)".
Luc nay tôi vưa tưc vưa phi cươi khi chợt hiêu ra moi chuyên. Chỉ vì chuyện chồng thả rông, lại bị cốc bia đổ vào nên ngại không còn mặt mũi nào nhấc chân lên để về được nên bao hai hôm ây tôi phai ngôi lai cung chông 30 phút nữa tai quan đợi cho quần đùi của chồng khô.
Cư tương sau lân đo, chông tôi đa rut ra kinh nghiêm ăn măc cho riêng minh và sẽ tự nguyện mà mặc quần lót bên trong. Thê nhưng, chông vân chưng nao tât ây. Tôi co nhăc thi anh bao măc quân lot kho chiu va không tôt. Nhưng tôi chưa bao giờ đông tinh vơi quan điêm nay. Bởi với tôi, đan ông không măc quân lot trông cư mât lich sư va thiêu văn hoa.
Cũng chỉ vi chuyên tha rông cua chông ma tôi la vơ đa phai chưng kiên bao nhiêu tinh huông dơ khoc dơ cươi. Thâm chi nhiêu phen tôi xâu hô chi muôn đôn thô xuông đât (Ảnh minh họa)
Mỗi khi đi làm thì chẳng nói làm gì. Bởi vì anh sẽ không bao giơ bị lô hang vi đa co quân đui bên trong nguy trang. Nhưng nhiêu lân chồng ơ nha, tôi rât hay băt găp canh tương bi lô cua chông. Ví như, không hề mặc quân lot bên trong ma anh cư hôn nhiên mai miêt ngôi đanh cơ cùng bac hang xom.
Rôi đê y nhưng lân chông chơi câu lông ngay trong ngõ cung mây ngươi hang xom cung vây... Vì thế, mỗi lần nhìn chồng vô ý vô tứ như vậy, tôi thấy khó chịu và tự thấy "ê mặt" khủng khiếp. Nhưng chồng tôi thì cứ cười hề hề, bảo rằng chắc không ai thấy anh bị lộ cả, mà chỉ có tôi mới thấy vậy do tôi để ý kỹ quá!?
Nói thật, 3 năm sông trong hôn nhân vơi ngươi chông không chiu măc quân lot, thích thả rông tôi thấy hơi chán ngán rồi. Chồng cứ tênh hênh như vậy, nói thật tôi ngứa mắt và ức lắm. Mang tiếng người đàn ông có học, gia đình gia giáo, lại sống ở giữa cái đất Hà Nội này mà tôi không tin vẫn còn một người đàn ông trẻ không mặc quần lót như chồng tôi.
Tôi phải làm sao bây giờ với người chồng này? Tôi chỉ sợ anh cứ vô ý và tênh hênh thế, mấy năm nữa, con gái tôi lớn hơn, nó sẽ nhìn thấy những pha bị lộ hàng của bố thì vô duyên chết đi được. Tôi nên làm gì đây?
Theo VNE
Có nên lấy cô gái tham tiền làm vợ? Tôi cũng không phải là người đàn ông quá nặng nề chuyện trinh tiết. Quá khứ là cái đã qua rồi, quan trọng là tương lai. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và quyết định viết lên những dòng tâm sự này. Ở cái tuổi 30, chính tôi cũng không biết mình nên làm gì, nên quyết định ra sao cho đúng nữa....