Vợ sinh non, đêm nào chồng cũng mơ thấy ác mộng nên mời thầy về cúng, thầy bảo vợ phải ngâm mình trong bồn tắm 3 tiếng để rồi…
Vì là dân kinh doanh buôn bán nên Thắng rất mê tín dị đoan. Cũng vì tính đó của anh mà vô tình khiến câu chuyện kinh hoàng này xảy đến với người vợ đáng thương của anh.
Tuần trước, Vy (vợ Thắng) đã sinh đứa con gái đầu lòng, nhưng đáng ra còn 3 tuần nữa mới tới ngày dự sinh. Vì thế, đứa con sinh ra rất ốm yếu và phải nuôi trong lồng kính.
Nhưng cũng từ hôm đó, Thắng bắt đầu gặp những cơn ác mộng triền miên.
Những ngày đầu, anh cứ nghĩ do mình làm việc quá sức nên mới bị như thế, nhưng suốt 1 tuần trời ngày nào cũng như ngày nào, Thắng luôn mơ thấy những điều vô cùng kinh dị, không đánh giết thì là tự vẫn, máu me be bét.
Sợ quá, anh lại tìm đến thầy bói. Thầy nói rằng phải làm cái lễ thật lớn để rước thầy về cúng.
Thắng không ngại chi ra 5 triệu mua sắm lễ lạt rồi mời thầy về cúng bái.
Nhưng tới nhà chỉ thấy mình Thắng ngồi đó, Thầy quát:
-Thế vợ anh đâu?? Cúng kiếng thì phải có đầy đủ gia chủ nó mới thiêng chứ.
Nghe thầy nói thế, Thắng liền gọi vợ ra bắt quỳ xuống cúng. Nhưng được mấy phút thì Vy choáng đầu nên nói:
-Cho em vào giường nghỉ tý được không?? Em mới sinh xong nên còn yếu quá.
Thắng quát:
-Không được, thầy đã bảo ở ngoài này là ở ngoài này, chờ xem thầy phán thế nào đã.
Lão thầy cũng bỗng giật đùng đùng:
-Nhà này có hạn tam tai, bắt nguồn từ việc sinh con gái đầu lòng, không hợp mệnh với bố, vậy nên bố thường hay mơ ác mộng, để tình trạng này lâu còn dẫn tới nhiều hậu quả kinh khủng khác. Coi chừng làm ăn thất bát, tai nạn đến liên hoàn đấy.
Thắng sợ run người:
-Vậy…vậy…có cách nào không thầy?? Làm ăn thất bát thì con chết mất.
Video đang HOT
Thầy cúng nhìn 1 lượt rồi phán:
-Ngâm đứa con vào bồn tắm 3 tiếng mới giải được hết hạn.
(Ảnh minh họa)
Nghe thế, Vy sợ quá hét lên:
-Không được, thầy nói thế mà nghe được sao?? Ngâm 1 đứa trẻ mới sinh vào bồn tắm 3 tiếng chẳng khác gì giết nó hả??
Thầy bói vểnh râu:
-Nếu thế thì cô vào thay nó đi, mẹ hoặc con đều được. Nhưng nhớ không được mặc đồ khi ngâm.
Thắng sáng mắt nói với vợ:
-Em xót con thì vào đi, ngâm 3 tiếng là giải hết hạn, không lẽ chỉ việc nhỏ thế mà em cũng không làm được.
Vy nghiến răng làm theo lời chồng:
-Được, tôi sẽ làm nhưng các người đừng động đến con tôi.
Nói rồi, Vy run rẩy bước vào phòng tắm, cởi đồ và ngồi xuống bồn tắm đầy nước . Lão thầy cúng nhìn Thắng cười:
-Được rồi, cứ để vợ anh ngâm trong đó 3 tiếng mới cho dậy là xong, giờ thì…tôi xin phép về.
Thắng vội dúi vào tay lão 3 triệu:
-Phiền thầy quá, con đội ơn thầy ạ.
Thắng hí hửng lắm vì từ nay sẽ không còn mơ thấy ác mộng nữa.
Khoảng 30 phút sau, Thắng đang dọn đồ cúng lế thì bỗng nghe tiếng hét thất thanh:
-Á…
Rồi lịm luôn, Thắng vôi chạy vào nhà tắm xem sao thì sốc óc khi thấy vợ đang nằm sõng soài trên sàn nhà.
Thắng vội chạy vào :
-Vy, em làm sao đấy??
Thắng sờ vào người vợ thì thấy cảnh tượng đầu vợ chảy đầy máu, cả người lạnh ngắt, hơi thở thoi thóp. Sợ run bắn người, Khánh vội gọi xe cấp cứu. Nhưng thật không may, vợ anh đã không qua khỏi.
Do mới sinh xong sức khỏe còn yếu lại bị quỳ 1 hồi lâu và ngâm trong nước lạnh khiến Vy choáng váng khó thở, trong lúc cô gắng gượng bước ra khỏi bồn tắm thì đã trượt chân ngã xuống sàn đập đầu xuống đất tóe máu.
Tới lúc biết chuyện đó, người thân, bạn bè, hàng xóm láng giềng đều chửi mắng Khánh là người chồng vô lương tâm, cầm thú.
Còn Khánh chỉ còn biết tự dằn vặt bản thân vì quá tin lời bói toán mà đã hại chết vợ mình. Lúc này anh chỉ muốn chết theo vợ nhưng nghĩ tới đứa con bé bỏng, anh quyết định làm lại cuộc đời, nuôi dạy con thật tốt để bù đắp phần nào những lỗi lầm đã gây ra.
Từ sau ngày vợ mất vì sinh non, đêm nào chồng cũng nghe thấy tiếng nức nở lạ
Chúc mừng cậu nhé! Lấy được người chồng tài giỏi như Bình. Mọi người nâng ly chúc mừng cho ngày vui của mình mà sao Hà lại thấy có sự bất an, chông chênh ở đâu đó. Quay sang nhìn Bình, Hà giấu hơi thở dài đi.
ảnh minh họa
Bình đang mải mê bên những ly rượu, những chúc tụng của bạn bè mà quên luôn cả Hà. Ấy cũng chính là điều khiến Hà cảm thấy chông chênh ở cuộc hôn nhân này: Sự vô tâm.
Bình tài giỏi, Hà công nhận. Bình có tài ăn nói, khéo léo, Hà cũng không phủ nhận. Bình rất chiều chuộng Hà, rất yêu Hà, Hà cũng không nói nói sai. Nhưng, sự vô tâm của Bình, làm Hà thấy tủi thân nhiều lắm. Mà mới gần đây, Bình mới như vậy. Chính xác hơn, là từ khi có được Hà. Và nếu như không có cái thai 3 tháng đang ở trong bụng thì chắc đám cưới này cũng không được tổ chức vội vã như vậy đâu.
Hà đã đắn đo trước đám cưới rất nhiều. Nhưng nghĩ đi thì cũng phải nghĩ lại, con người có ai là hoàn hảo đâu, đến Hà cũng có khuyết điểm đấy thôi. Sự vô tâm kia của Bình, cũng mới phát sinh, Hà nghĩ có thể sửa chữa được nó. Có ai ngờ...
- Anh à, em hơi mệt, anh hủy hẹn với bạn về với em được không? - Giọng Hà thều thào
- Không được, cuộc hẹn này anh đã đặt lâu lắm rồi. Em mệt thì lên giường nghỉ đi. Tý anh về.
Nước mắt Hà rơi xuống. Kết hôn đã hơn một tháng rồi mà chưa có ngày nào Bình về nhà trước 10 giờ tối. Và hôm nay, một tý của Bình cũng đến 2 giờ sáng. Bầu bí mệt mỏi, Hà rất cần có người bên cạnh động viên, an ủi, lấy tinh thần. Ấy thế mà Bình, một câu hỏi han cũng không có. Quan tâm kiểu của Bình chính là:
- Em nghỉ làm đi. Mệt thì ở nhà ngủ, anh nuôi.
Hà cười nghẹn ngào, nước mắt tiếp tục rơi xuống. Cái thai đến tháng thứ 7...
Rầm...
Hà thấy trời đất trước mắt đảo lộn, bụng đau ghê gớm. Hà bị choáng nên trượt chân ngã. Lê đến bàn uống nước, Hà với điện thoại bấm số Bình. Chỉ nhận được những tiếng tút dài. Hà đành bấm gọi cho em gái mình rồi ngất lịm. Đồng hồ điểm 11 giờ đêm...
- Chị nhà đã mất vì sinh khó. Anh hãy nén lại đau thương. Xin chia buồn cùng gia đình.
Nhìn đứa con trai bé bỏng hơi thở yếu ớt được chuyển vào lồng kính chăm sóc đặc biệt, còn Hà, người được phủ khăn trắng chuyển ra ngoài, Bình bàng hoàng. Cứ ngỡ mình đang trải qua cơn ác mộng chứ không phải sự thật.
Bình suy sụp, suy sụp thực sự. Nếu hôm đó, Bình nghe điện thoại của Hà thì Hà đã không bị mất quá nhiều máu mà bỏ mạng khi sinh non. Nhưng có đau, có tự trách, có dằn vặt cũng chẳng thay đổi được gì. Hà đã mất, đã không còn bên cạnh Bình nữa vì chính sự vô tâm, ích kỉ của Bình. Và...
Bình giật mình thảng thốt vì tiếng khóc nức nở dưới gầm giường đó đánh thức. Mở mắt ra, trợn trừng nhìn xung quanh, màn đêm tối om, tĩnh lặng đến lạnh người. Con trai Bình đang ngủ ngon trong vòng tay bà nội, đâu có khóc. Tiếng khóc văng vẳng đó là của ai... Lẽ nào nhà có ma. Mà mỗi lần nhìn con, Bình lại nghĩ đến Hà, tiếng chuông điện thoại định mệnh hôm ấy lại hiện về.
Bình ra ngoài uống ly nước lấy lại tinh thần rồi thao thức đến sáng. Ngày hôm sau, vừa chìm sâu vào giấc ngủ, Bình lại tiếp tục nghe thấy tiếng khóc nức nở đó phát ra dưới gầm giường. Mồ hôi lạnh vã ra như tắm. Không lẽ có ma thật. Dưới gầm giường kia, có thứ gì mà lại tạo thành tiếng nức nở vậy cơ chứ. Dồn hết can đảm, Bình ra bật đèn rồi nhìn xuống gầm giường. Mắt Bình tối sầm lại, dưới gầm giường chẳng có gì ngoài mấy bộ đồ trẻ con. Tại sao chúng lại xuất hiện dưới gầm giường này cơ chứ.
Bình lấy tay, lôi đống quần áo ấy ra. Chúng được gấp rất gọn gàng, có lẽ , Hà đã chuẩn bị sẵn mọi thứ cho ngày sinh con. Nước mắt Bình rơi xuống. Phải rồi, từ lúc Hà có con đến giờ, đã bao giờ Bình đưa Hà đi khám thai, đi mua bất cứ thứ đồ gì cho con đâu cơ chứ. Bình hận, hận bản thân lắm, giờ Bình chỉ muốn đập đầu chết quách đi cho xong. Đưa tay nắm chặt mấy bộ quần áo, Bình sờ thấy một vật cưng cứng. Lật quần áo lên, đó là một cuốn sổ nhỏ màu xanh, nhật kí của Hà.
Từng dòng, từng chữ trong đó, chẳng có một lời nào là oán thán Bình mà sao Bình lại thấy cay đắng, dằn vặt đến như vậy cơ chứ. Hà kể cho con trai nghe việc Hà làm mỗi ngày vì con nhưng tuyệt nhiên không có một lời nào nhắc đến Bình. Hình như, Bình đã không còn tồn tại quá nhiều trong tâm trí Hà nữa. Cầm số quần áo đó cùng cuốn nhật kí ra vườn, Bình châm lửa đốt nó, chắp tay lên trời, Bình mong Hà tha thứ. Bình hứa sẽ chăm sóc con thật tốt. Và chẳng thể tin nổi, ngày hôm sau, tiếng khóc nức nở cũng chẳng còn nữa.
Câu chuyện nghe có vẻ hoang đường nhưng với người đã trải qua như Bình thì đó là nỗi đau, nỗi sâu cay, là bài học về đạo làm chồng. Tiền quan trọng lắm nhưng không quan trọng bằng hạnh phúc gia đình. Sự vô tâm của người làm chồng có thể giết chết một cuộc hôn nhân. Vợ là người quan trọng nhất, đừng để những phút giây vui vẻ, hào nhoáng của thế giới bên ngoài cuốn đi hạnh phúc giản dị nhưng đích thực.
Theo Webtretho
Đêm nào chồng cũng làm việc tới khuya, tò mò ghé mắt vào phòng thì chết điếng ... Chuyện xảy ra khiến tôi rất thương chồng nhưng thời điểm hiện tại tôi cũng chẳng có cách nào mà giúp chồng được. Đêm nào chồng cũng làm việc tới khuya, tò mò ghé mắt vào phòng thì chết điếng thấy ang đang tự làm chuyện ấy... Tôi và chồng kết hôn được hơn 1 năm. Bé đầu vừa được 11 tháng thì...