Vô sinh anh mới tìm về với tôi!
Tôi yếu đuối, bất lực quỳ mọp xuống dưới đất van lơn anh hãy cưới, nhưng anh đưa ra trăm nghìn lý do để thuyết phục tôi phải bỏ con. Tôi biết tất cả những lý do anh đưa ra cũng chỉ với mục đích rũ bỏ trách nhiệm.
Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo khó, quanh năm làm chỉ đủ ăn, chính vì vậy tôi đã cố gắng học thật giỏi, nỗ lực hết sức để đỗ được đại học. Hồi đấy, ở quê tôi đỗ được đại học là một điều vô cùng hãnh diện, cả trường, số học sinh đỗ thẳng được đại học ngay năm đầu chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Một con bé quê mùa, chân chất như tôi lơ ngơ ra thủ đô nhập học đã nhanh chóng bị anh đưa vào bẫy. Tôi vốn được khen là xinh gái, nhưng chưa bao giờ tôi thấy mình xinh bởi tôi chưa bao giờ được mặc đẹp. Tôi gặp anh trong buổi giao lưu bóng đá giữa các trường đại học. Anh đẹp trai, dịu dàng và ga lăng nên tôi lập tức bị thu hút và không làm chủ được cảm xúc khi anh tỏ vẻ quan tâm.
Rồi anh xin số, làm quen, mời tôi đi uống nước, tặng tôi những món quà nhỏ nhỏ đáng yêu… rồi tôi vỡ òa trong hạnh phúc khi anh ngỏ lời yêu. Tôi mộng mơ nghĩ về ngôi nhà nhỏ, có những đứa con mà anh vẽ ra… tôi nhanh chóng trao thân cho anh.
Sau lần trao thân đó tôi ngu ngốc nghĩ rằng mình là người của anh, tôi nghe anh dụ dỗ thế nào tôi lại dọn về sống với anh, tận tụy lo lắng cho anh như một người vợ mà quên mất bố mẹ nghèo khổ nơi quê nhà đang ngày đêm gom góp từng mớ rau, gánh củi cho tôi ăn học. Sau đó tôi có thai, lúc này anh mới lộ nguyên bộ mặt Sở Khanh “đánh trống bỏ dùi”. Tôi yếu đuối, bất lực quỳ mọp xuống dưới đất van lơn anh hãy cưới, nhưng anh đưa ra trăm nghìn lý do để thuyết phục tôi phải bỏ con. Tôi biết tất cả những lý do anh đưa ra cũng chỉ với mục đích rũ bỏ trách nhiệm.
Sau lần đó anh hờ hững với tôi hẳn, chỉ coi tôi như thứ đồ chơi tình dục, là người phục vụ cơm nước, dọn dẹp cho anh. Cuối cùng tôi cũng phát hiện ra anh đang cặp kè với một người con gái khác. Tôi đau khổ, chất vấn anh thì anh không tiếc lời lăng mạ, sỉ nhục tôi, mắng nhiếc luôn cả bố mẹ tôi, khi tôi phản ứng lại thì anh tặng tôi những nhát đánh đấm thâm tím mặt mày.
Tôi quyết định rời bỏ anh, một tuần sau tôi biết mình có thai, tôi hẹn gặp anh để nói chuyện thì anh đến và ném vào tôi lời lăng mạ: “Mày như cave, ngủ với tao được thì cũng ngủ với thằng khác được, chắc gì đã là con tao, thôi đừng có bắt tao đổ vỏ”. Rồi anh bỏ đi, để lại tôi với sự ê chề, nhục nhã.
Video đang HOT
Đến lúc này tôi mới nhớ đến mẹ, đến bố, đến gia đình tôi, tôi không còn sự lựa chọn, tôi phải bỏ đứa con. Ngồi đợi đến lượt mình vào bỏ thai, tôi thấy một chị khóc ngất đi ra, chị như người ngủ mê bám chặt lấy vai tôi lay mạnh: “Em đến phá thai phải không? Đừng phá, chị xin em, hãy giữ lại đứa nhỏ, chị sẽ nuôi dưỡng chăm sóc em, chị sẽ cho tiền em, chỉ cần em để đứa nhỏ đó cho chị”. Nói đoạn, chị kéo tay tôi đi ra ngoài.
Thương cảm cho chị, tôi lặng lẽ ngồi bên nghe chị tâm sự, chị lấy chồng được hơn một năm nay nhưng chưa có con, rồi chị đi khám thì bác sĩ kết luận chị vô sinh do nạo phá thai. Chị đau khổ, chị hối hận, chị muốn tôi giữ lấy con, chị muốn xin con tôi về nuôi… Cuối cùng, chị khuyên tôi rằng “Là người phụ nữ, thiên chức làm mẹ là quan trọng nhất, nếu không còn thiên chức đó cuộc đời coi như vô nghĩa!”.
Tôi như sực tỉnh cơn mê, liền đứng lên cảm ơn chị và ra về, từ lúc đó tôi quyết định nuôi con một mình, quyết định này cũng chấm dứt ước mơ giảng đường của tôi.
Thật ra, việc nuôi con một mình không hề đơn giản, rất nhiều khó khăn, vất vả và gian nan, và nhất là ánh mắt kỳ thị của mọi người xung quanh. Tôi có thể chịu đựng được, chỉ thương thằng bé còn nhỏ mà đã bị mọi người soi mói. Nhưng để vượt qua được tất cả những khó khăn đó, tôi đã nhận được sự giúp đỡ rất nhiều từ người chị gặp ở phòng khám dạo đó. Chị còn giúp tôi mở một quán nước nho nhỏ đủ để trang trải cuộc sống.
Thằng bé càng lớn càng ngoan ngoãn, giống cha nó như tạc, cũng chính vì thế mà nỗi đau anh để lại cho tôi luôn hiển hiện vẹn nguyên. Rồi bất ngờ, anh và bố mẹ anh xuất hiện, họ quỳ mọp xuống xin tôi đem con về nhà. Hỏi ra mới biết anh là con trai đích tôn của dòng họ, và bất hạnh thay trong một lần tai nạn ô tô, mạng anh còn giữ được nhưng khả năng duy trì nòi giống thì không còn nữa.
Anh nói ngon ngọt, xin lỗi rồi dụ tôi về nhà, tôi biết tất cả chỉ vì thằng bé. Anh bảo hãy nghĩ đến con, nhưng giờ nhớ về những hành động anh đã từng đối xử với tôi khiến tôi cảm thấy ghê sợ con người anh. Nhưng nghĩ về con, tôi cũng muốn nó đủ cả cha, cả mẹ, được nuôi dưỡng trong điều kiện đầy đủ. Giờ tôi khó nghĩ quá, không biết nên làm thế nào?
Theo Congluan
Câu chuyện tình như cổ tích với sếp
Mối tình đầu của anh ra đi trong một tai nạn. Anh trầm ngâm từ khi ấy, 5 năm, cho đến khi gặp tôi. Tôi có nụ cười giống hệt cô ấy, đó là lý do anh nhận tôi vào làm...
Đang là sinh viên, tôi muốn thử sức mình nên đi làm thêm. Muốn nâng cao trình độ tiếng Anh tôi chơi khá ngông khi nộp đơn thi tuyển vào một doanh nghiệp nước ngoài. Dù tôi biết với vốn tiếng Anh không lấy gì làm khả quan của mình tôi sẽ không trả lời nổi câu thứ 2 của buổi phỏng vấn. Nhưng để lấy kinh nghiệm phỏng vấn tôi nhắm mắt đưa chân.
Sau hơn một tuần ngồi miệt mài bên quyển "bí kíp" phỏng vấn, tôi có thêm chút tự tin để bước đi. Phỏng vấn tôi là người đàn ông chững chạc, khoảng ngoài 30 có giọng nói trầm ấm.
Với vốn từ vựng ít ỏi của mình tôi cũng qua được vòng 1. Tới vòng 2, anh bóc mẽ ngay tôi là sinh viên, nhưng anh vẫn tạo điều kiên cho tôi được thể hiện bằng nhiều câu hỏi gợi mở.
Cuối cùng, tôi cũng được vào làm, dù không phải là chức danh ban đầu khi tôi phỏng vấn. Có lẽ nhờ anh có cảm tình với tôi. Vào công ty tôi cố gắng không phụ lòng sếp. Hết năm đầu tôi trở thành nhân viên tiêu biểu, anh gật đầu hài lòng, tôi sướng rơn như được tặng quà.
Làm việc bên anh, tôi nhận ra một điều, anh cuốn hút tôi, lạ kỳ là anh hào hoa mà sao không thấy giới thiệu người yêu. Thời gian anh làm việc khiến cho một người bình thường phát sợ, mình anh, với bộ óc khổng lồ của mình ngốn hết khối lượng công việc của 5 cái đầu cộng lại. Tôi thấy lạ, người đàn ông là sếp tôi thật bí ẩn, mỗi ngày tôi thêm chút tình cảm vào tim.
Điều lạ nữa, mà tôi hay nhận ra, đã hơn 1 lần tôi bắt gặp ánh mắt anh nhìn tôi, ánh mắt mơ màng. Có lẽ tôi nhầm, tôi chỉ tưởng tượng ra mà thôi, khuôn mặt ấy, con người ấy lạnh lùng và cao ngạo thế, sao lại để ý tới một con bé hợp đồng như tôi.
Rồi tôi thấy sếp hay cười với tôi, lạ lẫm, tôi cũng đáp lại bằng điệu cười ngô nghê vì chẳng hiểu gì. Chính sếp chủ đông hỏi thăm tôi, điều này khiến tôi bất ngờ. Sếp tôi đang thay áo mới, trút bỏ hoàn toàn vẻ mặt đăm chiêu trước đây.
Người đàn ông là sếp tôi thật bí ẩn, mỗi ngày tôi thêm chút tình cảm vào tim... (Ảnh minh họa)
Cứ thế, chuyện tình tôi cứ tiếp thế, chỉ là nụ cười, vài câu bang quơ, và cả ánh nhìn mơ màng nữa, có thế thôi mà tôi đã say, tôi say sếp mình ngay từ lần đầu gặp anh.
Nếu như không có cái lần, sếp cười với tôi, có lẽ tôi không biết được mình hạnh phúc thế nào. Tôi cứ say thế, cứ tiếp chuyện tình mình như thế, trong sáng như viên pha lê.
Cho đến một ngày, tôi quyết định phải thổ lộ với sếp, tôi không chịu nổi cái cảm giác cả ngày như say ấy. Chuyện tôi tỏ tình, với tôi nó to tát lắm. Cứ ngập ngừng, lần lữa mãi, hết 2 tháng chuẩn bị mà tôi vẫn không thể thổ lộ được.
Rồi một lần sếp bỗng dưng rủ tôi đi uống nước, tôi sung sướng đến nỗi tim mình như muốn nổ tung, sếp hẹn hò với tôi. Đúng thật, sếp mời tôi đi uống nước, rồi mời tôi đi ăn, sếp của tôi thật khác.
Vài lần hẹn, là vài lần tôi thao thức mất ngủ. Thao thức để cố định nghĩa cho ra, có thật sếp đang thích tôi. Rồi miên man trong giấc mơ chuyện tình cổ tích.
Sinh nhật sếp, tôi dành hẳn một tuần để đi mua quà tặng, để cố nghĩ ra cách làm sếp bất ngờ. Nhưng tất cả kế hoạch ấy bị đổ bể, khi chính anh kéo tôi đi băng băng. Sinh nhật anh, chỉ có tôi và anh giữa khoảng không rộng lớn đầy ánh sao. Anh đưa tôi mẩu giấy, bảo tôi viết cảm xúc của mình vào đó. Và anh, anh cũng viết cho tôi một mẩu giấy.
Tôi hồi hộp đến nghẹt thở khi mở giấy, trái tim như vỡ òa: Anh yêu em!. Trùng hợp lạ kỳ, tôi cũng viết: Em yêu anh. Tôi ôm chầm lấy anh, hạnh phúc rưng rưng. Chuyện tình với sếp tôi thế đấy.
Hai năm rồi, tôi vẫn nghĩ mình mơ. Gia đình tôi thật hạnh phúc. Sau này tôi mới biết, trước đây mối tình đầu của anh ra đi trong một tai nạn. Anh trầm ngâm từ khi ấy, 5 năm, cho đến khi gặp tôi. Tôi có nụ cười giống hệt cô ấy, đó là lý do anh nhận tôi vào làm. Chưa bao giờ anh thể hiện ra với tôi, hơn một năm ròng rã, anh chỉ quan sát tôi như để tìm lại hình bóng chị. Và rồi anh nhận ra, anh yêu chính tôi, chứ không phải là hình bóng chị. Anh bắt đầu cười với tôi từ đó.
Theo VNE
Ngoại tình đang rình rập Nói chung, đàn ông và phụ nữ quan niệm về ngoại tình thật khác nhau. Đàn ông quan niệm "thoáng" hơn phụ nữ nhiều. Họ hiểu cái từ trên không đến nỗi trầm trọng, nguy hại như phái đẹp vẫn hằng tâm niệm. Cách hiểu của họ theo lối chiết tự: Ngoại tình là những tình cảm ngoài hôn nhân. Họ cho rằng:...