Vợ qua mặt chồng ngoại tình suốt 10 năm
Đến bây giờ tôi vẫn không tin được vào mắt mình những gì nhìn thấy. Tôi không ngờ mình đã lấy phải một người vợ lăng loàn, sống “ giả tạo” tới như vậy.
Tôi đã ngu ngốc tin vào lời người đàn bà xấu xa đó (Ảnh minh họa)
Bây giờ tôi đã có đủ chứng cứ để khẳng định cô ấy ngoại tình. Suốt 10 năm qua cô ấy đã lừa dối bố con tôi để dành thời gian ở bên người đàn ông khác. Khi tôi đưa những tấm hình vợ tôi ân ái bên người đàn ông đó, cô ấy vẫn một mực khẳng định đó chỉ là ảnh ghép, ảnh người khác vu oan. Nhưng khi tôi đưa ảnh chụp màn hình những tin nhắn mùi mẫn vợ gửi cho hắn ta, cô ấy mới thừa nhận. Ban đầu là khóc lóc, van xin, nhưng khi tôi không tha thứ, cô ta lại giở giọng trách móc tôi.
Theo như cô ấy nói “Anh ta – người đàn ông Tây đó mới là đàn ông, anh ta mới mang lại cho tôi những cảm xúc mãnh liệt của tình ái. Anh ta luôn ở bên tôi, động viên tôi. Điều mà một người như anh chẳng bao giờ làm được. Giá như tôi chưa lấy anh, thì tôi đã có một ông chồng Tây như ý”.
Chỉ nghe đến câu đó thôi, lòng tôi đã uất nghẹn không nói nên lời. Đã có với nhau hai mặt con, đứa lớn 18 tuổi, đứa thứ 2 đã 15 tuổi mà cô ấy còn nói được những lời cạn tình cạn nghĩa như vậy.
Nhớ ngày vợ nhận công tác một năm, tôi đã bao đêm không ngủ được. Phần vì lo cho vợ ở nhà quen lên đó lạ nước lạ cái, ốm ai chăm. Phần thì thương con vì xa mẹ. Những đêm tôi ngủ mơ về vợ là những đêm đầu óc nhức nhối. Bao phen tôi xin để chuyển cô ấy về gần nhà cũng là những lần nhận được hồi âm rằng vợ muốn ở lại để rèn luyện, dạy chữ cho dân vùng cao.
Video đang HOT
Nhưng tôi đâu ngờ, vợ tôi lên đó lại quên chồng theo trai lạ. Khi tôi được bạn bè cho biết vợ cặp bồ với trai trẻ mà lại là người Tây, tôi đã không tin. Nhưng nhiều lần người ta nói làm tôi phải suy nghĩ. Thuê thám tử điều tra, cuối cùng tôi như chết đứng khi biết, vợ tôi và anh thầy giáo người Tây dạy tiếng Anh đã sống với nhau như vợ chồng suốt 10 năm nay.
Giờ tôi đã hiểu vì sao, hết 1 năm công tác như trong hợp đồng vợ tôi lại không về. Hóa ra cô ấy nặng tình nặng nghĩa với thầy giáo cùng trường và không muốn chia tay với anh ta. Hết lần này đến lần khác, cô ấy lấy lý do vì yêu trường, yêu lớp vì “quy định bắt buộc em phải ở lại trên đó. Anh yên tâm hết năm nay em sẽ về với bố con anh”. Thế rồi cứ năm này qua năm khác cho tới khi hết 10 năm, cô ấy mới về với bố con tôi.
Nghĩ cảnh gà trống nuôi con đã cực, nghĩ tới vợ lăng loàn ngoại tình với Tây tôi còn nhục nhã hơn. Chỉ vì không vượt qua được ham muốn của bản thân mà cô ấy sẵn sàng cắm sừng tôi. Còn tôi cứ như một ông chồng khờ khạo, chỉ biết đi làm kiếm tiền cắm đầu nuôi con. Nghĩ cô ấy vất vả, tôi thương lắm, tôi dành hết thời gian thay vợ chăm con học hành nên người. Tới nay con gái tôi đã 18 tuổi, còn con trai tôi cũng được 15 tuổi.
Tôi còn ngu ngốc hơn khi sợ vợ thiếu hơi ấm chồng mà cứ mỗi tháng tôi lại dành một khoản tiền, chuẩn bị đồ ăn mang lên thăm vợ. Cái cơ bản cũng là muốn gửi con cho bà để lên hâm nóng tình cảm vợ chồng. Phần vì nhớ, vì muốn bù đắp cho cô ấy.
Nhưng tôi đâu biết, hóa ra tất cả chỉ là sự giả dối. Vợ nói, nhớ tôi nên bao đêm cô ấy mơ thấy tôi và nhớ cảnh vợ chồng bên nhau. Điều đó khiến tôi vui mừng biết bao nhiêu. Nhưng có điều cô ấy chỉ cho tôi ở được hai hôm, xong viện cớ quy định này nọ để đuổi tôi về rồi sống cùng trai lạ. Tôi đã ngu ngốc tin vào lời người đàn bà xấu xa đó. Để rồi khi tôi về họ lại ôm nhau cười chế nhạo ông chồng ngu ngốc như tôi.
Khi chuyện vỡ lở, vợ tôi không chút xấu hổ, cô ấy vẫn thản nhiên sống trong nhà của tôi như chưa có chuyện gì. Thậm chí cô ta còn hẹn hò với anh chồng hờ kia cùng nhau ra nhà nghỉ hú hí. Còn bố mẹ tôi thì nhất quyết đuổi cô ta ra khỏi nhà, đánh chửi không thương tiếc. Tuy nhiên tôi vẫn một mực bảo vệ cô ấy vì các con của chúng tôi.
Tuy nhiên, khi các con tôi biết chuyện về mẹ nó, cả hai đứa không những không tha thứ mà chúng con tuyên bố “chúng con không muốn ở bên một người mẹ như thế, bố đuổi bà ấy đi đi”. Có lẽ chúng đã đủ nhận thức để hiểu được rằng đâu là luân thường là đạo lý làm người.
Mặc cho cô ấy khóc lóc quỳ xin nhưng hai đứa con tôi nhất quyết không đồng ý, chúng còn to tiếng khi nói rằng “chúng tôi đã quen không có bà bên cạnh, nếu có người mẹ như bà, chúng tôi thà không có còn hơn. Trong khi bố vất vả nuôi chúng tôi ăn học thì bà ở đâu, làm gì?”.
Cô ấy cầu xin tôi, nhưng có lẽ giờ tôi cũng không thể quyết định được gì. Chắc có lẽ duyên phận của chúng tôi chỉ đến đấy. Giờ tôi chỉ còn lại một cảm giác đau lòng, đầu óc trống rỗng.
Theo VNE
Hạnh phúc giả tạo
Hằng tỉnh giấc, đầu óc còn vướng vất, loáng choáng vì rượu mạnh, căn phòng bộn bề những chai, cốc, bát đĩa ngổn ngang, trên mặt bàn, những ngọn nến đã cháy hết chảy tràn nhem nhuốc, tụi bạn đã ra về từ lâu...
Ánh mặt trời đã nhô cao báo hiệu đất trời sang một năm mới, chỉ có con đường vẫn như ngày nào, đông tắc, uể oải cõng trên lưng hàng nghìn chiếc xe cố nhích từng centimet, nàng ngao ngán nhìn thiên hạ đua chen, khẽ thở dài.
Đã thành lệ, cứ đến cuối năm Hằng lại tụ tập bàn bè ăn uống, hát hò vừa mừng sinh nhật vừa đón chào năm mới và tàn cuộc bao giờ cũng một ngày vất vả vừa lau nhà vừa rửa chén bát. Nhưng Hằng không lấy đó làm buồn, ngược lại những lúc ấy cô thấy mình như trẻ lại, bản ngã của một thời chưa xa hiện về ngây ngất.
Trong men rượu cay nồng, chen lẫn giữa giai điệu mừng năm mới của ban nhạc ABBA là những tình khúc của Trịnh Công Sơn, Ngô Thụy Miên, một thói quen cố hữu mà cô không thể bỏ.
Từ lâu đối với Hằng, gia đình là một thứ gì đó vừa xa xôi vừa xa xỉ... Mọi cái đã diễn ra theo một chu trình được lập sẵn, từ ăn uống, đưa con đến trường, đi siêu thị hay thể dục thẩm mĩ tùy thích, cô là tỉ phú thời gian, tiền chi tiêu hàng tháng được Thắng chuyển thẳng qua tài khoản. Cô có một cuộc sống đủ đầy tỉ lệ thuận với nỗi lạnh lẽo như chính căn nhà sang trọng cùng những ánh đèn màu ma quái mà cô đang sống.
Ngày thường Thắng đã vắng nhà, cuối năm lại càng vắng, thôi thì đủ lý do, công tác xa, gặp đối tác... Hằng lắc đầu chua chát, chắc giờ gã đang mê mụ cùng con bồ trẻ ở một bãi biển nào đó.
... "Cô xem đi! Qua tay bao nhiêu thằng trước khi đến với tôi", Thắng quăng mạnh chiếc khăn vào mặt Hằng, đôi mắt cô thẫn thờ. Mang tiếng là người hào hoa, làm việc trong môi trường hiện đại vậy mà phải đợi đến đêm tân hôn để kiểm tra tư cách của vợ...
"Anh thì sao? Lần đầu chắc?" - Giọng cô khựng lại, im bặt vì ánh mắt tóe lửa xoắn xiết cùng cái tát nổ đom đóm. Phút chốc những kỷ niệm xưa hiện về, nó từng cho cô lâng lâng hạnh phúc thì giờ đây ngột ngạt, cay đắng...
Lần đầu tiên trong đời cô tổ chức sinh nhật, có nến, có bánh ga tô và cả hoa nữa, bó hoa hồng rực rỡ như lời thú nhận "anh yêu em", ngoài kia mọi người vẫn nô nức ra phố đón chào năm mới. Căn phòng nhỏ như ấm hơn, huyền hoặc khác hẳn ngày thường vương mùi ẩm mốc, không gian như lắng đọng, hình như họ không ai muốn làm nó bị phá vỡ dù là tiếng động rất khẽ hay có nỗi sợ vô hình: Tiếng yêu chưa kịp nói ra đã hững hờ đứt đoạn, sau này nhắc lại cảm giác ngây ngô của buổi ban đầu cả anh và nàng đều thẹn thùng đỏ mặt, hai con tim loạn nhịp bỗng hòa vào nhau, ngọt ngào, tắc nghẹn, rên xiết đê mê trong tiếng nhạc dằt dìu. Nhưng mưa chưa đến mà anh đã đi, nhanh nhẹn, gấp gáp và khốn khiếp như lần đầu anh đến với sự lý giải ráo hoảnh, vô trách nhiệm "không hợp nhau, tình yêu và cuộc sống là hai phạm trù hoàn toàn khác". Bóng dáng của hạnh phúc le lói như chút ánh sáng cuối đường hầm khi cu Tin ra đời, kết quả của nghĩa vụ hai bên phải chịu đựng nhưng không khỏi háo hức, nhưng, đâu lại vào đó, cả Thắng và cô là những kịch sĩ tuyệt vời trong mắt hàng xóm và hai bên nội, ngoại.
Khi màn đêm buông tất cả trở về với chiều sâu và không gian mặc định mà vì chút quyền lợi nhỏ nhen, người ta không nỡ phá bỏ cái mái ấm giả tạo. Gió lùa khiến Hằng thấy lạnh, dù ngoài kia vẫn trời nắng, khí hậu biến đổi cho gió mùa len vào tận vùng đất phương Nam xa xôi này... Một ngày mới, một năm mới bắt đầu, tuổi ba mươi rập rìu gõ cửa.
Theo VNE
Đừng cố che giấu những nghĩ suy Em như thể một người diễn viên đóng rất đạt vai diễn mà chính mình là người tự tay viết kịch bản. Tạo hóa sinh ra những người đàn ông để chở che và bảo vệ cho những người phụ nữ, thế nhưng đôi khi trong cuộc đời này ta gặp những người phụ nữ mạnh mẽ hoặc cố tình tỏ ra mạnh...