“Vợ ơi chờ đèn đỏ hết thì lâu quá hay là anh cứ nhắm mắt làm liều nhé” và cái kết
Năn nỉ 1 lúc cuối cùng Thùy quyết định cho chồng vượt rào trong hoàn cảnh không được mấy sáng sủa. Khương hí hửng lắm, anh chuẩn bị tinh thần để chiến đấu nhưng vừa giở cái ấy của vợ ra thì…
ảnh minh họa
Yêu nhau 3 năm nhưng chưa một lần Thùy cho Khương động chạm đi quá giới hạn chỉ vì cô muốn giữ gìn trinh tiết cho đêm tân hôn. Thùy là 1 cô gái đoan trang cô đã chứng kiến bạn bè mình khổ sở vì trao đi cái ngàn vàng không đúng người nên cô tự rút kinh nghiệm cho bản thân mình. Mỗi lần Khương năn nỉ được ôm Thùy ngủ, cô không nói năng gì chỉ lườm cháy mắt, vừa nhìn thấy vậy Khương liền nói:
- Anh biết rồi, anh không đòi nữa đâu. Người gì mà ghê gớm, sau này lấy về em phải bù đắp cho anh đó.
- Xem xét thái độ anh thế nào đã nhé.
- Anh không biết đâu, sau này anh sẽ không xin phép năn nỉ em như bây giờ nữa mà tiến tới luôn.
- Kinh nhở nói nghe hay đấy.
Nói xong Thùy và người yêu nhìn nhau cười sặc sụa. Nhiều lúc cô phải công nhận rằng ở bên cạnh người đàn ông ấy cô thấy rất bình yên, anh ấy là người đáng để cô tin tưởng. Ngày Thùy bị tai nạn chính Khương là người luôn ở bên chăm sóc, mọi người còn lầm tưởng họ là vợ chồng. Bố mẹ Thùy luôn xem Khương là con cái trong nhà nên có việc gì họ cũng gọi điện cho Khương trước.
Ra trường Thùy đi làm được 2 năm khi mọi thứ ổn định rồi Khương quyết định cầu hôn Thùy. Khỏi phải nói cô đã hạnh phúc nhiều đến nhường nào. Rồi họ làm đám cưới và rước nhau về dinh, hôm đó Khương hạn chế uống tối đa để còn dành sức và sự tỉnh táo cho đêm tân hôn. Còn Thùy thì bối rối không biết giải quyết thế nào vì cô vừa mới gặp sự cố ngay đêm hôm trước.
Đêm tân hôn Khương là người hào hứng nhất, nhìn chú rể cười tươi rói mà Thùy dở khóc dở cười. Cởi váy tắm rửa xong Thùy ngồi ôm khư khư cái gối, còn Khương thì nhảy lên giường ôm lấy vợ:
- Tối nay thì em chết với anh nhé, ôi 3 năm đợi chờ của tôi, hôm nay tôi được làm đàn ông chính thức rồi, sung sướng quá.
- Sung sướng cái đầu anh ấy, có chuyện rồi chồng ơi.
Nhìn vợ buồn thiu, Khương sửng sốt:
- Sao có chuyện gì kể anh nghe, ai nói gì hay làm gì em à, hay ở nhà có chuyện gì?
- Không em có chuyện thôi.
- Sao em bị làm sao, nói đi đừng làm anh sốt ruột.
Video đang HOT
- Em đang có đèn đỏ.
- Hả? Cái gì, đèn… đèn đỏ ư? Hì em đùa anh phải không?
- Đùa cái đầu anh mà đùa thật chứ đùa gì.
- Ôi mẹ ơi, tại sao nỡ đối xử với con như vậy.
Nhìn Khương đau khổ mà Thùy thấy vừa thương vừa buồn cười.
- Thế đêm nay mình không được tân hôn à.
- Anh chờ đi 1 tuần nữa rồi tính.
- Ôi tôi đi chết đây.
(Ảnh minh họa)
Thùy nịnh chồng 1 lúc rồi hai người hôn nhau nhiệt tình, được làm vợ chồng của nhau rồi ai cũng hạnh phúc hứa hẹn đủ kiểu. Nằm nhìn ngắm vợ mình 1 lúc, Khương thấy khó chịu quá đành bảo:
- Vợ ơi chờ cho hết đèn đỏ thì lâu lắm, hay anh cứ nhắm mắt làm liều nhé.
- Này này, không được đâu nhé, anh không biết cái đó nó đáng sợ thế nào đâu. Hơn nữa, phải chờ hết đèn đỏ thì anh mới biết được sự trong trắng của em chứ.
- Anh tin em mà với lại em còn hay mất đâu quan trọng đâu. Anh yêu con người em nên anh mới cưới đấy chứ, hay em cho anh làm liều đi nhé.
- Không được là không được.
Năn nỉ 1 lúc cuối cùng Thùy quyết định cho chồng vượt rào trong hoàn cảnh không được mấy sáng sủa. Khương hí hửng lắm, anh chuẩn bị tinh thần để chiến đấu, Khương còn xé cả túi bóng đặt phía dưới để không bị dính ra giường. Thùy vừa xấu hổ nhắm mắt lại để chồng tự xử lý, Khương nín thở cởi từng lớp quần áo của vợ ra, nhưng rồi mọi ham muốn của anh bị xịt hẳn thay vào đó anh chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo khiến Thùy nóng ran mặt ú ớ:
- Anh ơi sao vậy, anh ổn chứ?
Cô ỉu xìu mặc lại quần áo, miệng mếu máo:
- Em đã bảo rồi mà, dở ra làm gì để giờ nôn hết mọi thứ như vậy chứ? Anh làm em tự ái quá.
1 lúc sau, khi nôn hết mọi thứ rồi Khương mệt lả thều thào:
- Anh xin lỗi, thôi em đậy cái đó lại đi, anh sẽ cố chờ cho hết đèn đỏ vậy. Hì hì, anh uống rượu vào nên hơi nhạy cảm vợ đừng buồn nhé.
Thùy hơi giận dỗi bỏ đi ngủ, từ sau đêm đó Khương mòn mỏi nằm chờ đợi cho đến khi vợ qua hết ngày đèn đỏ. Nhiều lúc Thùy vừa thấy thương vừa thấy buồn cười, giờ đây cứ mỗi lần nhắc lại sự cố đêm tân hôn Thùy đều nóng ran mặt. Mà cái số cô cũng có duyên với đèn đỏ ghê, tân hôn dính, đi du lịch với chồng dính, chồng đi công tác về cũng dính… Nhiều lúc Khương gãi đầu cười: &’Số anh đúng là số đỏ mà, lần nào có sự kiện gì quan trọng cần sử dụng là nó lại bị đèn đỏ là sao?”. Thùy nhìn nhau cười ngặt nghẽo&’Thôi cái số rồi, anh ráng mà chờ đi”.
Theo blogtamsu
Vợ ơi, vơ hết 'đèn đỏ' chưa... chồng không chịu được nữa rồi
Lấy nhau 6 năm và đã có 2 mặt con rồi mà tháng nào em cũng phải hỏi vợ câu này đấy các bác ạ. Hẳn nhiều bác sẽ nghĩ em là cái thằng ham hố quá hay thế nọ thế kia nhưng mà thực tình là em "nghiện" vợ em thật sự đấy ạ.
Em với vợ cũng phải khó khăn lắm mới lấy được nhau vì hồi yêu nhau em bị gia đình vợ phản đối. Vợ con nhà có điều kiện lại có công việc tử tế, trong khi em thì nhà ở quê, bố mẹ làm nông em lại còn là nhân viên dưới quyền vợ nữa chứ. Ối trời, mỗi lần nghĩ lại cái thời gian em theo đuổi cô ấy mà mồ hôi em chảy ra như tắm, thậm chí còn són tiểu nữa cơ ạ. Gian nan vô cùng các bác ơi.
Lần đầu tiên đi phỏng vấn, em đã chết đứ đừ cái chị ngồi trước mặt mình rồi. Lúc ấy vẫn gọi chị, xưng em đàng hoàng nhé vì chưa biết tuổi nhưng họ đang là nhà tuyển dụng. Sau này mới biết bằng tuổi, vì em học xong 2 năm trung cấp rồi mới thi tiếp đại học mà. Hôm ấy cũng vì cảm nắng chị rồi nên em quyết định nếu lần này không trúng, em sẽ tiếp tục gửi CV. Ai ngờ... 1 tuần sau nhận được mail báo trúng tuyển. Mừng hơn bắt được vàng các bố ạ.
Lần đầu tiên đi phỏng vấn, em đã chết đứ đừ cái chị ngồi trước mặt mình rồi. (Ảnh minh họa)
Nói là em mới ra trường nhưng em đã có kinh nghiệm trong công việc rồi vì vừa học đại học em vừa làm mà, nên em bắt việc nhanh lắm. Lại công thêm cái mồm hơi lắm lời nên em cũng được nhiều cô gái trong công ty để ý và phát tín hiệu. Nhưng khi thấy em không bắt một cột sóng nào, mà lại còn tự dưng ít nói hẳn thì họ bóng gió nói em chảnh, rồi thế nọ thế chai. Khổ lắm, có ai hiểu cho em, tại là lúc nó em đang yêu đơn phương và ốm tương tư đấy ạ.
Ngày ngày ngắm nhìn chị trưởng phòng mà mất ăn mất ngủ. Vợ em lúc đó lại lạnh lùng lắm, chả bao giờ thèm ngó mặt em một lần quá 5 giây, cứ vất xấp tài liệu trước mặt rồi đi luôn. Có lần em mang tài liệu vào định nán lại kiếm câu chuyện thì đã bị xua tay ra ngoài luôn vì cô ấy có điện thoại đến. Phải 2 tháng làm việc em mới có cơ hội nói chuyện với vợ em lần đầu tiên. Mà lần đó là cô ấy chủ động chứ không phải em nhé, em tự dưng thấy mình đúng là thằng ngốc. Đứng trước mọi người thì khua môi múa mép, mà đứng trước cô ấy thì cứ câm như thóc vậy.
- Tôi với cậu bằng tuổi nhau mà sao cứ gọi tôi là chị hoài vậy? Bộ tôi già tới vậy sao?
- Em... chị...
- Đừng có chị chị, em em nữa mà, tôi tổn thọ lắm rồi. Cậu có biết mỗi ngày cậu gọi tôi bằng chị là tôi tổn mất 1 ngày tuổi thọ hay không. Từ ngày gặp cậu tuổi thọ của tôi giảm đi mất 2 tháng rồi đấy. Giờ chúng ta xưng tên thôi nhá.
- Nhưng chị là sếp...
- Tôi là sếp tôi ra lệnh mà nhân viên vẫn cãi à.
Ối trời, mặt em đỏ như quả gấc chín các bác ạ. Mà sao lúc đấy em ngu thế, vợ em phát sóng cho như vậy mà em vẫn không nhận ra cơ. Hóa ra nàng cũng bồ kết em rồi nhá, nhưng mà vì là sếp nên đang kiêu.
Từ sau lần đó được chị sếp cho phép em đã thay đổi cách xưng hô, rồi thì bắt đầu chuyện trò cởi mở với nhau hơn. Cô ấy quý em vì không chỉ em có năng lực lại còn rất nhiệt tình, có lần còn trêu em là sợ có ngày em lấy mất ghế của cô ấy, em sao dám thế cơ chứ.
Cuối năm đó cô ấy đi ra nước ngoài tu nghiệp và người ngồi vào ghế trưởng phòng chính là em đấy ạ. Em nghe mà há hốc mồm, nhưng mọi người chúc mừng thì em buồn lắm, vì em phải xa cô ấy mất rồi. Lúc đấy thực sự em đã nghĩ sẽ chẳng bao giờ em đến được với cô ấy đâu, chúng em cách xa nhau quá, công ty này là công ty của bố cô ấy mà.
Nhưng rồi trước ngày chia tay em đã lấy hết can đảm nói lời yêu cô ấy. Em nghĩ đằng nào cũng có thể bị ăn tát, chi bằng cứ nói thật lòng mình cho nó thanh thản. Nhưng rồi lại một lần nữa em bị bất ngờ. Đúng là em ăn tát thật nhưng sau khi tát em cô ấy lại ôm chặt em vào lòng: "Đồ ngốc... sao bây giờ anh mới nói... Anh có biết em đợi câu này lâu rồi không"?
"Vợ ơi, vợ hết &'đèn đỏ' chưa" (Ảnh minh họa)
Em sướng như điên bế bổng cô ấy lên xoay mấy vòng. Từ đó bọn em yêu xa suốt 3 năm và bị bố cô ấy ngăn cấm khi biết chuyện vì ông muốn con gái ở lại nước ngoài. Ông cho em nghỉ việc, nhưng em vẫn can đảm nói với ông rằng: "Cháu yêu H. và chỉ có chết cháu mới hết yêu cô ấy". Nghe cứ như phim ấy các bác nhỉ nhưng mà chuyện của em đúng là như vậy đấy.
Lúc ấy em cũng buồn lắm, vì chẳng biết có tới được với cô ấy không. Nhưng hóa ra vợ em cũng không phải dạng vừa đâu nhé, năn nỉ bố mẹ không được cô ấy quay ra đe dọa tự tử. Vậy là hết 3 năm bố cô ấy triệu hồi về nước và cho hai đứa làm đám cưới. Cuối cùng thì bọn em cũng được sống chung nhà sau 4 năm yêu nhau.
Giờ thì bố mẹ vợ quý em ra trò các bác nhé. Chuyện, vì sợ em cáu là em hành con gái ông bà mà. Nhưng mà em có muốn hành cũng chẳng bao giờ hành nổi vợ em đâu vì đến giờ vẫn đang là sếp của em mà.
Em chỉ dám hành mỗi khi ở trên giường thôi. Thế nên là lần nào nghe em gọi : "Vợ ơi, vợ hết &'đèn đỏ' chưa" là cô ấy tiếp lời ngay:
- Chồng không chịu nổi nữa rồi chứ gì.
- Vợ biết rồi còn hỏi, mau mau chiều chồng tí đi.
- Tí là tí thế nào, vợ giao chỉ tiêu phải vài tí mới được nghỉ.
Ấy đấy, số em nó khổ thế đấy ạ, trên giường rồi mà vẫn bị vợ giao định mức. Có bác nào khổ giống em không?
Theo Một Thế Giới
"Em cứ thở đều, nhắm mắt tận hưởng anh sẽ giúp em có con trong đêm nay!" "Em cứ thở đều, nhắm mắt tận hưởng anh sẽ giúp em có con trong đêm nay. Tin anh đi, anh sẽ không làm em thất vọng đâu! Nào bắt đầu nhé". Em sẽ không thất vọng đâu (ảnh minh họa) Kết hôn 1 năm nay rồi mà vợ chồng Tú vẫn tịt, vấn đề lại do Tú yếu sinh lý nên chuyện...