“Vợ ơi! Cho anh ra ngooài kiếm thằng con trai nối dõi”
Tôi như chết đứng khi nghe câu nói gần như khẩn cầu của chồng: “Vợ ơi! Cho anh ra ngoài kiếm thằng con trai nối dõi. Nếu không, có chết anh cũng không thể nhắm mắt…”
Tôi và anh quen nhau trong hoàn cảnh khá éo le. Hôm đó, vì muộn giờ học, tôi vội vàng phi như tên bay trên chiếc xe đạp cà tang đến trường học. Gần đến cổng trường, bỗng đâm sầm vào chiếc ô tô rẽ sang đường, tôi nằm sõng xoài trên đường và bất tỉnh. Mở mắt, thấy mình đang nằm trên giường bệnh viện tôi mới hay mình vẫn còn sống, đưa mắt sang phải, tôi lấy một người đàn ông lạ hoắc đang nằm gục xuống dường bệnh.
Cả thời gian tôi nằm viện, vì không muốn bố mẹ phải lo lắng nên tôi không báo cho mọi người biết. Trong suốt những ngày ấy, anh là người lo cho tôi từng bữa cháo, chạy đi chạy lại với viện phí…. Cũng đáng thôi, vì anh đã gây ra tai nạn cho tôi và giờ đó là những việc đương nhiên phải làm
Sau ngày ra viện, anh vẫn muốn giữ liên lạc với tôi. Tình cảm dần nảy sinh trong những lần trò chuyện, hẹn hò, và cuối cùng, đám cưới là cái kết cho một tình yêu đẹp.
Tôi nhanh chóng có cô con gái đầu lòng, chồng tôi từ trước đến giờ vẫn thích có một thằng con trai nên khi thấy tôi sinh con gái anh không hào hứng lắm. Ba năm sau, chúng tôi lại tiếp tục đón chào một nàng công chúa. Lần này anh tỏ thái độ ra mặt, anh vẫn rất thương con yêu con nhưng nhất quyết không chịu bế, chịu dỗ dành mỗi khi con khóc.
Khi con thứ hai được một tuổi, tối nào anh cũng gạ gẫm, thủ thỉ mong tôi sinh thêm đứa nữa, cố lấy thằng cu. Ban đầu tôi nhất quyết không đồng ý, nhưng sợ anh vì muốn có con trai quá mà làm liều ra ngoài vụng trộm, tôi cố gắng mang bầu lần ba mặc dù trong lòng không hề muốn vì mỗi lần sinh đẻ của tôi rất vất vả.
Nhưng “người tính không bằng trời tính”, lần thứ ba cũng vẫn là một cô con gái. Lần này anh không kêu ca, than vãn nữa mà ít nói, tính tình trở nên trầm lặng hơn. Vì muốn bù đắp cho anh, tôi càng chuyên tâm hơn với nhiệm vụ làm vợ, làm mẹ, chăm sóc chu đáo cho chồng, con. Ba cô con gái của tôi càng lớn càng xinh xắn, học giỏi, còn anh cũng được thăng chức. Đi đến đâu, tôi cũng được khen có ba con con gái đáng yêu, ngoan ngoãn như vậy.
Thời gian 10 năm thấm thoắt trôi qua, tôi cứ ngỡ chồng cũng hài lòng về gia đình nhỏ của mình ai dè những thể hiện yêu thương, lo lắng với mẹ con lâu nay là do trách nhiệm phải làm thế. Trong lòng anh vẫn chưa khi nào nguôi ngoai chuyện cần phải có con trai. Tối hôm trước, khi chúng tôi chuẩn bị đi ngủ, anh nói gần như khẩn cầu: “Vợ ơi! Cho anh ra ngoài kiếm thằng con trai nối dõi. Nếu không, có chết anh cũng không thể nhắm mắt vì bị mang tiếng là đứa con bất hiếu”.
Dĩ nhiên, chẳng bà vợ nào chịu đồng ý trước lời nói ấy của chồng và tôi cũng vậy. Tôi khóc và bảo anh ích kỷ, và rồi anh cũng khóc, thậm chí, anh còn quỳ xuống xin lỗi tôi, mong tôi bằng lòng cho anh đi kiếm đứa con trai.
Video đang HOT
Chồng tôi nói rằng: “Em thực sự không hiểu được nỗi khổ của anh. Bao nhiêu năm nay, lần nào về quê ngồi mâm cơm cùng anh em họ hàng, anh cũng bị mọi người nói bóng gió về chuyện vô phúc nên không có đứa con trai. Bố mẹ lại chỉ có mình anh, nếu không có đứa cháu trai chỉ sợ ông bà ra đi mà không thể nhắm mắt. Rồi bạn bè đồng nghiệp, cả phòng anh đứa nào cũng có con trai, chỉ riêng anh là sếp mà lại thua kém chúng nó. Anh uất lắm. Hơn nữa bây giờ, em nhiều tuổi không thể đẻ được. Xin em, cho anh đi kiếm thằng con trai”.
Tôi đã sốc thực sự khi nghe chồng nói vậy. Càng sốc hơn khi không thể tưởng tượng được tại Sao một người có học thức, có địa vị như anh ở trong xã hội này lại vẫn còn những suy nghĩ và tư tưởng lạc hậu như vậy.
Ngày hôm sau, tôi dẫn con ra ở riêng. Tôi thương mình, thương các con bao nhiêu thì càng hận anh bấy nhiêu. Tôi đau khổ không dám tin chồng mình lại ích kỉ đến như vậy. Hóa ra lâu nay, tôi và các con chỉ là cái gai trước mắt chồng.
Chồng tôi hôm sau tìm đến và khuyên tôi quay trở về nhưng tôi vẫn không chấp nhận, mặc dù anh nói anh vẫn luôn yêu tôi và các con. Tôi nói với chồng tôi sẽ chỉ trở về khi nào anh từ bỏ hẳn ý nghĩ kiếm con trai nối dõi nhưng chồng tôi không đồng ý. Anh nói bằng giá nào anh cũng phải có một đứa con trai.
Tôi yêu chồng nhưng cũng hận chồng. Tôi sẽ không để các con tôi trở về với người cha lúc nào cũng chỉ “con trai, con trai”. Các con tôi đã lớn và chắc chắn chúng sẽ bị tổn thương bởi một người bố như vậy.
Theo Saoonline
Quan hệ với bạn của chồng khi chồng say
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Đã nửa tháng kể từ hôm chuyện ấy xảy ra, tôi vẫn không thể thanh thản, luôn chìm ngập trong cảm giác phập phồng lo sợ và hối hận. Nếu cứ tiếp tục thế này chắc tôi phải thú nhận với chồng, để chồng trừng phạt, phó mặc cho hậu quả ra sao thì ra.
Tôi đã có chồng và một con gái. Tình cảm vợ chồng tuy có những lúc sóng gió nhưng cho đến nay vẫn hoàn toàn hạnh phúc. Chồng tôi thường mang tôi đi đến các buổi họp mặt bạn bè của anh, cũng hay mang một vài người bạn và đồng nghiệp thân về nhà tụ tập. Trong số đó tôi có cảm tình đặc biệt với một anh bạn của chồng. Người đó thân với chồng từ cấp 3, công việc lẫn gia cảnh đều rất tốt nhưng vẫn chưa lập gia đình.
Tình cảm của tôi đối với anh ta chỉ dừng lại ở mức ngưỡng mộ, tôn trọng và thầm kín. Tôi xem anh ấy như bạn, mỗi lần đến nhà đều tiếp đón rất nồng nhiệt. Và khi anh nhờ vả vợ chồng tôi làm điều gì tôi đều giúp rất nhiệt tình.
Tôi chưa bao giờ có tư tưởng ngoại tình. Và có lẽ anh cũng thế. Anh rất quý tôi, nhưng chỉ như một người anh đối với em dâu. Chúng tôi có nói chuyện riêng trên facebook và thấy quá hợp. Có một lần anh ấy còn nói chồng tôi sướng khi lấy được một người như tôi.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay.Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi (Ảnh minh họa)
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi chưa bao giờ có ý lăng nhăng với người ấy mà phản bội chồng.
Mồng 4 Tết vừa rồi bạn bè chồng đến nhà tập trung nhậu nhẹt đến tận khuya. Chồng tôi và người đó say nhất. Hai người lăn quay ra phòng khách ngủ không biết trời đất. Khoảng 11 giờ, khách khứa đã ra về hết chỉ còn chồng và người đó ngủ vẫn chưa tỉnh.
Đáng lý ra tối hôm ấy tôi nên liên lạc với người nhà của người đó đến đưa về. Nhưng không hiểu sao lại không muốn làm thế. Thậm chí tôi còn ngắm trộm anh lúc ngủ. Chồng tôi không thua kém gì người đó nhưng trong lòng tôi vẫn có chút gì tham lam.
Một mình tôi không thể dìu chồng vào phòng nên đành phải để anh ngủ luôn tại phòng khách. Tôi lấy gối và chăn ra đắp cho cả hai người. Rồi tôi dỗ con gái ngủ. Con gái tôi 3 tuổi ngủ phòng riêng. Dọn dẹp xong xuôi tôi về phòng.
Lại thêm một điều khó hiểu về bản thân tôi. Tôi đã không khóa cửa phòng mà chỉ khép hờ, lại còn mặc chiếc váy ngủ sexy nhất, đẹp nhất. Tôi đã tự trấn an rằng mình không khóa cửa vì đợi chồng tỉnh rượu sẽ vào phòng. Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn khao khát chờ đợi một điều gì khác.
Khoảng 1 giờ sáng, có người đi vào phòng tôi thật, tôi chỉ mới ngủ lơ mơ nên tỉnh ngủ ngay. Người đó tung chăn nằm xuống bên cạnh tôi. Và người đó không phải chồng tôi mà là bạn chồng.
Sau một thoáng bối rối, tôi ngồi dậy vặn to đèn ngủ để trông thấy rõ mặt anh. Người đó vẫn mệt và tỏa ra mùi rượu nồng nặc nhưng lại hấp dẫn không cưỡng nổi. Người đó đặt tay lên môi bảo tôi im lặng. Tôi trố mặt thảng thốt nhìn ra cửa sợ chồng vào bất ngờ. Nhưng tôi biết chồng tôi rất rõ, anh ngủ rất say. Và nếu có chút rượu, giấc ngủ anh càng sâu càng khó tỉnh giấc. Một thoáng tội lỗi, chúng tôi bắt đầu quan hệ.
Xin mọi người hãy tin tôi, tôi đã mặc cảm tội lỗi với chồng rất nhiều. Đó là điều tôi chưa từng dám nghĩ đến, tôi đâu dám ngoại tình. Vậy mà mọi chuyện cứ xảy ra nhẹ nhàng như lập trình sẵn.
Lúc quan hệ xong, chúng tôi vẫn không ai nói gì với nhau. Anh nằm ôm tôi trong vòng tay thêm một lát trước khi quay trở lại phòng khách nằm cạnh chồng tôi. Anh có thiếp đi một lúc, nhưng tôi không sao ngủ được, mắt mở thao láo vì sợ và giận mình.
Nhưng chưa dừng ở đó, khoảng 5 giờ sáng, người đó lại quay trở vào và chúng tôi đã quan hệ lần nữa. Thậm chí còn cuồng nhiệt và thoải mái hơn lần đầu. Tôi đã phải cắn gối vào miệng để ngăn mình không thét lên vì hưng phấn.
Xin mọi người hãy cứ chửi bới, vì ngay lúc viết ra những lời này tôi đã rất hối hận và phỉ nhổ bản thân mình. Nửa tháng nay có giây phút nào tôi được yên ổn, lương tâm luôn cắn rứt rất nhiều.
Sau 2 lần quan hệ đấy, người đó vẫn cư xử giống như chưa hề có chuyện gì. Còn tôi dù đã cố gắng nhưng không sao tự nhiên được. Có lẽ mặc cảm tội lỗi nên tôi không dám nhìn thẳng chồng hay người đó. Khi anh đến nhà chơi, tôi tìm mọi cách để ở trong bếp hoặc trong phòng không ra tiếp.
Đêm mồng 4 Tết đó, có lẽ tôi hơi hưng phấn nên không kiểm soát được cảm xúc. Bây giờ tự trách mình thì đã muộn. Người đó không phải là người tiểu nhân, anh không hề nhắc lại chuyện này, cũng không đem chuyện đó ra đe dọa tôi.
Nhưng tôi cảm giác, ánh mắt của anh dành cho tôi không còn thuần tình cảm bạn bè như trước. Anh nhìn tôi xoay xoáy như lột trần, ánh mắt cũng đa tình hơn. Tôi không biết liệu anh đang có ý nghĩ gì xấu hay là tôi thần hồn nát thần tính.
Tôi sợ lắm mọi người ơi, sợ chồng tôi biết, sợ người đó ngày nào đó sẽ mang chuyện này ra đe dọa. Tôi không làm sao sống thanh thản được. Tôi biết tội lỗi của mình, nhưng làm sao để tự thú với chồng đây? Liệu chồng có tha thứ cho tôi?
Quan hệ một lần có thể châm chước rằng người đó đang say. Nhưng tôi đã đồng ý quan hệ đến 2 lần, có người chồng nào chấp nhận được không?
Theo VNE
Anh không bỏ vợ dù em đã có thai Anh đã có vợ và nói rằng không hạnh phúc nhưng giờ anh bắt em phá thai vì chưa muốn ly hôn. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang rất rối bời và lo lắng, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh quen nhau đã được gần 3 năm. Bọn em cùng chỗ làm. Anh hơn em 6 tuổi...