Vợ ở cữ thì chồng “trốn” đi công tác hẳn 3 tháng trời, lúc về nghe mẹ vợ tuyên bố mà anh ta ngã gục vì ân hận
Thời điểm H. đi công tác được hơn 2 tháng thì nghe chị gái báo tin vợ anh đã được mẹ vợ đón về quê chăm sóc.
Vợ ở cữ, chồng trốn đi công tác vì sợ phiền phức
Dù đàn ông không khéo bế con hay chăm vợ “nằm ổ” thì khoảng thời gian phụ nữ mang bầu và sinh con vẫn rất cần chồng bên cạnh. Vậy nhưng H. (28 tuổi) lại tự nguyện xin đi công tác hẳn 3 tháng ngay khi vợ con vừa xuất viện về nhà.
“Mấy ngày vợ đẻ ở viện, nghe tiếng con khóc và chứng kiến cảnh chăm bà đẻ mà tôi hãi hùng. Dù khi ấy có bà nội và bà ngoại bên cạnh, tôi cũng không phải động tay làm gì. Mẹ tôi sức khỏe yếu, còn mẹ vợ phải chăm bố vợ, nên các bà sẽ sớm về quê. Tôi nghĩ mà thấy uể oải quá nên quyết định xin sếp đi công tác”, H. thành thật nói.
H. tự nhận anh rất có trách nhiệm khi sắp xếp người chăm lo cho vợ đâu vào đấy. Chị gái anh đã ly hôn, một mình nuôi con nhỏ lại đang bị mất việc. Anh thuê chị gái về chăm sóc em dâu sẽ vẹn cả đôi đường. Ở chỗ công tác, mỗi ngày H. chỉ cần gọi video cho vợ hỏi thăm vài câu và ngắm con là “xong trách nhiệm”.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
“Trong thời gian đó vợ tôi nhiều lần than phiền chị chồng chăm sóc không chu đáo, cơm nước sơ sài, quần áo cháu sơ sinh mà giặt còn không sạch. Vợ bảo tôi mời chị ấy về, cô ấy một mình tự chăm được con. Chị ấy còn đưa con nhỏ đến, cả ngày nghịch ngợm ồn ào nên cô ấy không có thời gian nghỉ ngơi, em bé cũng không được tròn giấc…”, H. kể.
Tuy nhiên khi H. gọi điện hỏi chị gái thì chị anh phủ nhận hoàn toàn những điều trên. Và H. chọn tin chị ruột, cho rằng vợ đòi hỏi, yêu cầu vô lý, ích kỷ không muốn tạo điều kiện cho chị chồng đang khó khăn. Thậm chí anh còn cho vợ ở cữ hẳn 3 tháng, gửi tiền nhờ chị gái mua đồ, cơm bưng nước rót tận nơi, song vợ H. vẫn không muốn.
“Thậm chí cô ấy còn ghen tuông tôi và 1 cô đồng nghiệp đi công tác cùng. Chỉ vì cô gái kia thi thoảng đăng 1 tấm ảnh chúng tôi chụp chung, chứ thật sự chẳng có gì cả. Về sau mỗi lần vợ cằn nhằn, trách móc gì đó là tôi cúp điện thoại, chẳng buồn nghe nữa”, H. kể.
Lời tuyên bố của mẹ vợ khiến người chồng “ chết đứng”
Thời điểm H. đi công tác được hơn 2 tháng thì nghe chị gái báo tin vợ anh đã được mẹ vợ đón về quê chăm sóc. H. tức giận vì cô chẳng hề nói lời nào với chồng nên mặc kệ không gọi điện hỏi han.
“Khi tôi về nhà thì cô ấy vẫn ở quê ngoại. Lo cho con nên tôi thuê xe về quê đón. Ai ngờ không gặp được vợ cũng chẳng được nhìn con, người tiếp tôi là mẹ vợ”, H. cho hay.
Mẹ vợ H. đưa cho con rể xem một hồ sơ bệnh án mang tên vợ anh, căn bệnh cô mắc phải là trầm cảm sau sinh. Hiện tại qua điều trị thì tình trạng sức khỏe của cô đã khá hơn. Cũng may bà phát hiện ra vấn đề khi nghe con gái gọi điện trò chuyện. Bà lập tức lên thành phố đưa vợ H. đi khám, sau khi có kết quả thì đón con gái và cháu ngoại về quê chăm sóc.
Ảnh minh họa
Vì quá thất vọng về con rể nên mẹ vợ H. thậm chí không gọi điện thông báo cho anh. “Anh về đi, con gái tôi không muốn gặp anh. Một thời gian nữa nó sẽ gửi đơn ly hôn lên, nó quyết định rồi và tôi cũng hoàn toàn ủng hộ. Sống với người chồng như anh, lúc cần chồng bên cạnh nhất lại không có…”, mẹ vợ H. tuyên bố rành rọt.
H. lên thành phố chất vấn chị gái, lúc đó anh mới biết những điều vợ kể đều là sự thật. Chị gái anh vô tâm, chăm sóc em dâu ở cữ rất chểnh mảng, nhận khoản tiền công riêng nhưng vẫn bớt lại cả nửa tiền chi tiêu anh đưa với lý do “chị khó khăn quá”.
“Không được chăm sóc tử tế, mâu thuẫn với chị chồng, chưa nói còn chuyện nghi ngờ chồng mà tôi thì chẳng giải thích, trấn an… Áp lực tứ phía khiến cô ấy lâm vào trầm cảm. Tôi suy sụp khi biết mình đã gây ra sai lầm lớn, không biết còn cơ hội nào để chuộc lỗi không?”, H. nói. Rõ ràng anh đã khiến vợ tổn thương sâu sắc, nếu muốn được tha thứ thì không chỉ vài lời xin lỗi suông mà còn phải là những hành động thực tế.
Biết mẹ vợ đến thăm, chồng tôi vội vã đi chợ nấu ăn, nhưng nhìn mâm cơm, tôi lảo đảo muốn ngã
Đôi khi tôi nghĩ, lấy chồng không biết nấu ăn đã khổ. Mà đã không biết nấu ăn lại còn nhiệt tình vào bếp thì đúng là tai họa.
Một tháng nay ở cữ, tôi đến ngán ngẩm các món ăn do chồng nấu. Vốn dĩ, anh không biết nấu ăn, chỉ biết luộc rau luộc trứng hoặc úp tô mì tôm (nửa sống nửa chín). Từ lúc cưới, chỉ có tôi vào bếp hoặc bận rộn quá thì đặt thức ăn bên ngoài về ăn. Còn chồng, anh ỷ lại có vợ đảm đang nên chẳng chịu học nấu nướng.
Đến khi đẻ, tôi muốn thuê bảo mẫu hoặc giúp việc thì anh không cho vì sợ bất tiện khi có người lạ trong nhà. Mẹ tôi lại đau bệnh suốt nên cũng chẳng đến chăm con gái được. Còn mẹ chồng thì... tôi chịu, tôi chả dám nhờ vả. Mà chồng tôi cũng sợ bà khó chịu nên bàn với vợ là để anh chăm sóc tôi luôn, khỏi phải nhờ cậy ai. Thế là anh bắt đầu vào bếp. Tôi thật không hiểu vì sao sách hướng dẫn nấu ăn chỉ cặn kẽ thế mà chồng tôi vẫn nấu không ra món gì. Đến mức tôi hãi quá, phải gọi điện nhờ mẹ mình đến nhà bế con giúp một tuần để tôi "huấn luyện" chồng khoản bếp núc.
Biết tin mẹ vợ đến thăm, chồng tôi vội vã đi chợ rồi xung phong vào bếp nấu một bữa cơm thịnh soạn đãi cả nhà. Lâu rồi mới gặp mẹ nên tôi ghi sẵn công thức nấu và để chồng tự lo liệu, còn mình ngồi tâm sự với mẹ.
Đến trưa, chồng gọi mẹ con tôi ra ăn cơm. Vừa nhìn mâm cơm, tôi đã lảo đảo muốn ngã. Chồng tôi nấu món gà lá é nhưng gà chưa vặt sạch lông. É thì nguyên cọng dài và chưa chín hẳn. Món thịt nướng thì bên ngoài cháy đen mà bên trong vẫn còn sống. Món canh chua cá lóc thì cá chưa làm ruột nên nổi lềnh bềnh. Tôi nhìn mâm cơm, nhìn lại mặt chồng tươi phơi phới mà không biết diễn tả bằng câu gì cho chuẩn.
Mẹ tôi đứng bên cạnh, vừa cười vừa hỏi tôi đã "sống sót" bằng cách nào trong một tháng qua. Tôi cười đau khổ. Hôm đó, ba món kia tôi phải đem đi nấu lại hết mới ăn được. Thật khổ quá đi mà.
Nhưng cũng vì tôi đem nấu lại hết nên chồng tôi đâm "quạu". Anh hờn dỗi, cho rằng tôi khinh thường chồng. Đúng là hết thuốc chữa. Giờ tôi có nên "chiến đấu tới cùng", kiên quyết thuê người giúp việc hoặc đăng ký cho chồng học một khóa nấu ăn cho êm chuyện không? Tôi định dạy chồng mà sợ anh "quạu quọ", giận dỗi thì gia đình lại mất vui.
(hongvi...@gmail.com)
Đi công tác nửa năm dẫn bồ về công khai với vợ, tôi chết đứng khi nhìn người mở cửa Đã hạ quyết tâm bỏ vợ nên tôi cũng chẳng muốn giấu giếm gì nữa mà đưa thẳng Trinh về nhà công khai với vợ. Tin rằng cô ấy cũng là người có lòng tự trọng, khi chồng hết yêu mình thì chắc sẽ không cố chấp níu kéo. Cách đây 7 tháng, tôi xung phong xin sếp đi công tác xa nhà...