Vợ ngoại tình còn bắt chồng phải đồng tình
Nghe chính người gối ấp tay kề với mình nói thế, tôi thật sự choáng váng. Vợ đã ngoại tình trơ trẽn còn cáu gắt đòi tôi phải thông cảm là sao?
Đọc “Tự sự của người đàn ông từng rũ bỏ vợ con để ngoại tình” của anh bạn Đỗ Duy mà tôi đau đớn. Tôi ước rằng, giá như vợ tôi cũng đã nhận ra sai lầm để sớm quay đầu lại với gia đình. Giá như vợ tôi cũng có một giây phút hối lỗi như anh. Nhưng đáng buồn thay, vợ tôi đang ngoại tình. Khi tôi có cuộc nói chuyện thẳng thắn, cô ấy thậm chí còn cáu gắt, đòi tôi phải thông cảm cho vợ. Rồi tất cả những hành vi ngoại tình của cô ấy trong hơn 3 tháng vừa rồi, cô ấy như muốn đổ lỗi tại tôi. Còn cô ấy không có bất cứ lỗi lầm nào.
Tôi xin kể ngắn gọn chuyện nhà mình để các bạn có thể hình dung và cho tôi lời khuyên với người vợ như thế này.
Tôi và vợ tôi đã có 15 năm bên nhau. 15 năm sống trong hôn nhân, chúng tôi đã có với nhau 2 mặt con. Các con tôi năm nay đứa lớn cũng đang học cấp 2, đứa nhỏ đang học lớp 5. Tôi và vợ đều có công việc ổn định nên cuộc sống của chúng tôi khá hạnh phúc.
Gần 2 năm trở lại đây, vì công việc nhiều áp lực, lại thêm bệnh tật nên tôi gần như không có nhu cầu gần vợ. Nhưng từ đó, vợ cũng không có một hành động nào gọi là chăm sóc chồng như mua thuốc cho tôi, tẩm bổ hoặc động viên tôi mà cô ấy luôn tỏ thái độ. Tuy chưa một lần thóa mạ chồng về điều này nhưng vợ tôi luôn cằn nhằn, khó chịu với chồng.
Tuy chẳng bao giờ có hành động kiểm tra điện thoại của vợ hay theo dõi cô ấy, song bản thân tôi cảm nhận 99% là vợ tôi đang ngoại tình (Ảnh minh họa)
Nghĩ nguyên nhân do mình nên một mặt tôi vẫn cố xuề xoà làm lơ với vợ. Mặt khác, tôi cũng tự động viên mình chịu khó uống thuốc thang, tự mua nhiều món ăn tẩm bổ những mong cải thiện được vấn đề sinh lý của mình. Từ đó, chuyện vợ chồng cũng được cải thiện hơn trước song chưa được là bao.
Video đang HOT
Bắt đầu từ 3 tháng trước, một ngày tôi giật mình nhận ra vợ tôi bỗng ăn mặc đẹp hẳn lên. Mỗi khi đi làm, cô ấy cũng trang điểm nhẹ và chăm chút cho vẻ bề ngoài. Có đôi lúc, buổi tối cô ấy để mặc bố con tôi ở nhà và thông báo ra ngoài chơi với bạn bè. Tuy chẳng bao giờ có hành động kiểm tra điện thoại của vợ hay theo dõi cô ấy, song bản thân tôi cảm nhận 99% là vợ tôi đang ngoại tình.
Thấy vợ như vậy, tôi càng dằn vặt bản thân. Tôi muốn trách cứ cô ấy nhưng suy cho cùng tôi là người có lỗi. Có lúc tôi đã tự nhủ phải nghĩ thoáng đi, cứ cho vợ thoải mái bên ngoài và quay về nếu vẫn yêu chồng. Nghĩ vậy và làm vậy, nhưng tôi lại không thể chịu được thái độ trơ trẽn và quá quắt của vợ tối hôm qua.
Tối hôm qua, thấy vợ son phấn đi về, tôi nói rằng tôi và em nên trao đổi thẳng thắng với nhau trục trặc này vì hai đứa không thể cứ nhắm mắt như vậy mà sống qua ngày. Tôi cũng không nói vợ tôi chấm dứt hành động này vì tôi biết nếu có bảo vậy chắc gì cô ấy đã chịu. Nhưng không ngờ, vừa nói nhẹ nhàng được vài câu mà vợ tôi cáu gắt loạn lên. Cô ấy bảo rằng, biết vậy thì tốt và tôi phải hết sức thông cảm cho cô ấy.
Rồi vợ tôi nói 1 thôi 1 hồi rằng, cô ấy vẫn tràn đầy sức sống mà tôi là chồng thì chán ngắt. Chính vì không thể kiềm chế được nên cô ấy đi tìm sự thiếu hụt đó chứ không phải vì cô ấy không còn yêu thương chồng nữa. Thực tế, lời vợ tôi nói cũng khá đúng. Ngoại trừ lơ là chăm chút cho chồng trong chuyện kia còn cô ấy vẫn luôn làm tròn trách nhiệm và yêu thương chồng con cũng như là người biết giữ gìn danh tiếng của mình. Có lẽ cô ấy ngoại tình với người khác chỉ là do nhu cầu sinh lý thôi.
Chốt lại vợ trách tôi ích kỷ. Vợ tôi bảo cô ấy không chấp nhận hy sinh sống như hiện tại được thì tôi là đàn ông phải chấp nhận hy sinh và để vợ như thế. Rồi cô ấy còn nói, nếu tôi không chấp nhận nhìn vợ như vậy thì có thể chia tay cho bớt đau khổ bởi sống mà đằng nào cũng muốn được như vậy thì khó lắm.
Chốt lại vợ trách tôi ích kỷ. Vợ tôi bảo cô ấy không chấp nhận hy sinh sống như hiện tại được thì tôi là đàn ông phải chấp nhận hy sinh và để vợ như thế (Ảnh minh họa)
Thấy vợ nói vậy, tôi cũng đặt trường hợp ngược lại rằng nếu cô ấy mà bệnh tật tôi hành xử như cô ấy đang hành xử thì cô ấy có chấp nhận được không? Tất nhiên vợ tôi bảo có rồi vùng vằng trèo lên giường ngủ kết thúc câu chuyện.
Nghe chính người gối ấp tay kề với mình nói thế, tôi thật sự choáng váng. Vợ đã ngoại tình trơ trẽn còn cáu gắt đòi tôi phải thông cảm là sao? Mong được nhiều bạn đọc đóng góp ý vụ này giúp tôi. Bởi thú thật mà nói, sau khi chuyện giảm ham muốn kia xảy ra, tôi cảm giác mình không đủ bản lĩnh hay suy nghĩ sáng suốt để ra quyết định đúng đắn nữa. Xin cám ơn mọi người.
Theo Afamily
Hãy cho em một lần được ở bên cạnh anh!
Em mong anh hãy thông cảm, hiểu và tha thứ cho những lỗi lầm mà em đã gây ra. Hãy để em một lần nữa được ở bên cạnh anh, cùng anh đi chung trên một con đường!...
Gửi anh - người đàn ông em yêu!
Anh nè! Người ta nói rằng nếu mình xếp được 1000 con hạc thì sẽ nhận lấy một điều ước. Giờ đây em đã làm được điều đó, nhưng... em không muốn nhận lấy điều ước ấy. Em sẽ mang nó đến với anh, em muốn chính em tặng anh một điều ước vào ngày anh có mặt trên thế gian này.
Cảm ơn ba mẹ đã tạo ra anh! Cảm ơn Thượng đế đã mang anh đến bên em! Mặc dù giờ đây em không còn cơ hội để được bên anh, không còn được gặp anh, được anh ôm và được nhìn thấy anh cười nói, anh nhăn mặt như một ông cụ nữa... Nhưng em vẫn yêu anh!
Em biết em đã sai rất nhiều, em trẻ con, nông nỗi và thiếu suy nghĩ. Có lẽ anh nói đúng, từ trước đến nay em đã quen sống trong sự bao bọc của gia đình, em sống trong sự lo lắng đầy đủ từ bà nội. Xung quanh em lúc nào cũng có những vệ tinh theo đuổi, họ chiều chuộng và sẵn sàng làm theo những gì em muốn. Chính vì những điều đó mà giờ đây, em đã đánh mất đi tình yêu của mình.
Lúc nào em cũng ngang bướng và luôn cho rằng những gì em muốn là phải làm cho bằng được. Rồi những lời nói giận hờn của em làm tổn thương đến lòng tự trọng của anh. Những hờn trách vu vơ làm anh mệt mỏi. Em xin lỗi, xin lỗi anh về tất cả! Có thể cái gì mất đi rồi mới thấy quý... nhưng, chẳng lẽ như vậy mà mình mất nhau thật sao anh? Chẵng phải anh từng nói với em rằng, đợi đến lúc em ra trường đi làm, những suy nghĩ của em lớn hơn, em mới có thể hiểu và thông cảm cho anh nhiều hơn sao? Giờ đây em chưa ra trường, chưa đi làm nhưng sao anh lại vội vàng rời xa em như vậy? Sao anh không cho em một cơ hội để hiểu anh nhiều hơn?
Hãy để em một lần nữa được ở bên anh! (Ảnh minh họa)
Em mong anh hãy thông cảm, hiểu và tha thứ cho những lỗi lầm mà em đã gây ra. Hãy để em một lần nữa được ở bên cạnh anh, cùng anh đi chung trên một con đường! Thời gian qua mọi sinh hoạt của em vẫn bình thường khi không có anh. Em vẫn đi học, vẫn nấu ăn mỗi ngày, vẫn online và thỉnh thoảng cũng đi đâu đó với nhóm bạn thân. Em không buồn, không khóc, không uống bia để giải sầu rồi nhắn tin cho anh... Em vẫn là em, vô tư và hồn nhiên. Nhưng, anh có biết bên trong đó là một sự cô đơn bao trùm lấy em? Đâu ai biết rằng mỗi ngày trôi qua em đang sống trong sự nhớ nhung tiếc nuối. Mọi ngõ ngách trong suy nghĩ và trái tim em đều là hình ảnh anh. Đối với em đó là sự tồn tại chứ không còn là cuộc sống nữa.
Em không thể tin rằng em lại yêu một người nhiều đến thế! Em yêu anh nhiều hơn cả những gì em thể hiện!
Em hy vọng khoảng thời gian qua mình xa nhau cũng một chút gì đó xóa mờ những lỗi lầm cùng những suy nghĩ không tốt của anh về em. Đánh người chạy đi chứ ai đánh người chạy lại bao giờ phải không anh?
Hãy để em một lần nữa được ở bên anh!
Theo VNE
Em biết phải làm sao? Anh yêu! Đọc những dòng tâm sự của những người con gái yêu người đã có gia đình, em nghĩ về chuyện tình mình. Những giọt nước mắt thi nhau rớt xuống bàn phím, em giật mình em khóc từ bao giờ... Em luôn phản đối việc những người con gái yêu người đàn ông đã có gia đình vì như thế là...