Vỡ mộng vì chồng sau khi cưới?
Tôi chán ngán vì cưới xong chồng không chịu giúp vợ điều gì.
Tôi năm nay 25 tuổi và cưới chồng đến nay được hơn 2 tháng. Tôi và anh ấy quen rồi yêu nhau đến lúc kết hôn là tròn 6 tháng. Trước khi bước vào hôn nhân tôi hoàn toàn mơ hồ về mọi thứ. Tôi không hề nghĩ đến những sự cố có thể xảy ra. Tôi bắt đầu nó như cách mà người ta gọi là điều tất yếu của cuộc sống.
Bây giờ, tôi đang không thể định nghĩa nổi 2 chữ “gia đình”. Đôi khi tôi bị ức chế vì cứ phải là người chủ động trong mọi việc. Anh ấy không hiểu và chia sẻ cùng tôi. Tôi thừa nhận mình là người sống tình cảm, cần sự quan tâm từ phía anh ấy. Bây giờ hai vợ chồng chưa có con nhưng sau này liệu anh ấy có lo được cho gia đình không? Rất nhiều câu hỏi cứ xoay quanh trong đầu tôi và làm tôi bế tắc.
Xin chị hãy cho tôi biết, liệu tôi có quá vội vàng trong cuộc hôn nhân này, liệu có phải 6 tháng chưa đủ để mình hiểu hết một con người? Và tôi phải làm gì bây giờ khi mà mỗi lần tôi đưa ra suy nghĩ và cái cần của mình trong một việc nào đó thì lần sau anh ấy vẫn chứng nào tật ấy. Anh ấy luôn luôn lắng nghe nhưng không bao giờ thấu hiểu. Tôi thật sự rất buồn. Tôi cũng không biết phải làm như thế nào cho hạnh phúc này lúc nào cũng tràn đầy. Một mình tôi cố gắng chắc không đủ nhưng tôi cần phải nói với anh ấy thế nào đây khi tính cách con người như vậy? Rồi cuộc sống của tôi tiếp theo sẽ như thế nào? Đôi khi tôi thấy mệt mỏi và với con người như tôi thì cứ tiếp tục như thế tôi sẽ không đủ sức để bước tiếp. Hãy cho tôi một lời khuyên để tôi thoát khỏi bế tắc này. Tôi xin chân thành cảm ơn! (Bạn đọc)
Trả lời:
Bạn thân mến! Cảm ơn bạn đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư tôi hiểu rằng bạn đang vô cùng đau khổ khi bước chân vào cuộc hôn nhân và cảm thấy thất vọng về người chồng của mình khi anh ấy không chia sẻ mọi chuyện trong cuộc sống.
Video đang HOT
Đề nghị sự thay đổi với chồng một cách dịu dàng sẽ có hiệu quả hơn việc cáu gắt (Ảnh minh họa)
Hoàn cảnh của bạn thường được gọi bằng cụm từ “ vỡ mộng sau khi cưới”. Ngay cả những cặp đôi yêu nhau rất lâu, có thời gian tìm hiểu về con người, tính cách, sở thích của nhau nhưng sau khi thành vợ chồng, những ngày tháng đầu tiên cũng không tránh khỏi cảm giác thất vọng, lạ lẫm và có phần hụt hẫng.
Khi yêu, bạn ở trong tâm thế của một người đang yêu, nó hoàn toàn khác xa với việc khi bạn làm vợ và anh ấy cũng vậy. Chỉ lấy một ví dụ nho nhỏ để bạn thấy được sự khác biệt. Khi yêu, có thể anh ấy sẽ là người bắt bạn ngồi ra ghế salon và anh ấy lăng xăng vào bếp nhưng khi là vợ chồng, anh ấy có thể sẽ là người ngồi xem tivi trong khi đó bạn làm việc. Tất nhiên, nếu sự thay đổi đó diễn ra một cách tuyệt đối hóa, tức là anh ấy không hề giúp đỡ bạn mà bỏ mặc mọi chuyện cho bạn thì thật là đáng trách. Nhưng nếu đó chỉ đơn giản là sự vô tâm, bạn nên mở lòng hơn một chút.
Đàn ông thường không nghĩ quá nhiều, càng không để tâm tới những điều nhỏ nhặt, phần lớn đều như vậy. Có thể trong suy nghĩ của anh ấy, việc để cho bạn làm giống như việc tận hưởng sự chăm sóc của vợ dành cho mình mà thôi. Vì thế, hãy giữ sự bao dung và ôn tồn để giúp anh ấy thay đổi một chút cho phù hợp hơn.
Không thể nói 6 tháng là đủ hay không đủ cho một cuộc hôn nhân. Có những người yêu nhau 6 năm cũng vẫn phải trải qua bi kịch hôn nhân. Điều quan trọng là trong quãng thời gian yêu ấy hai người hiểu được những gì và sự yêu thương dành cho nhau tới đâu. Bạn mới chỉ bước vào cuộc hôn nhân được 2 tháng, mọi thứ chỉ vừa mới được mở ra. Nó giống như bạn chuyển từ một môi trường cũ, sang một môi trường mới vì thế cần phải có thời gian để thích nghi. Mọi sự nỗ lực của bạn mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Hướng dẫn anh ấy nhẹ nhàng và không quên nói lời cảm ơn (Ảnh minh họa)
Thật may là chồng bạn biết lắng nghe, chỉ có điều anh ấy có thể chưa tập trung lắm để làm tốt được ngay. Có thể công việc và những thứ bận rộn khác khiến anh ấy không nhớ hết được mọi điều. Giờ là lúc bạn nên ngồi lại và nói với anh ấy về mọi chuyện. Hãy mở đầu câu chuyện bằng việc nói về sự hạnh phúc của bạn khi được anh ấy giúp đỡ, được anh ấy chia sẻ công việc cùng (những kỉ niệm từ thời yêu và khi vừa cưới chẳng hạn) để anh ấy thấy mình quan trọng với bạn đến thế nào. Tuyệt đối bạn không nên giải quyết mọi vấn đề bằng việc trút mọi ấm ức lên anh ấy ngay từ khi bắt đầu câu chuyện. Nó sẽ tạo ra một áp lực tinh thần và sự tiêu cực trong cách tiếp nhận. Và nó hoàn toàn không có lợi cho bạn.
Tiếp theo đó, bạn hãy thể hiện sự thông cảm của mình bằng cách nói về việc bạn hiểu anh ấy bận rộn, vất vả nhưng bạn vẫn cần có anh ấy ở bên. Hãy nhớ rằng sự nhẹ nhàng, thủ thỉ bao giờ cũng là cách tiếp cận nam giới hiệu quả nhất chứ không phải sự khó chịu, cáu gắt. Sau đó, hãy hướng dẫn cho anh ấy từng thứ một thay vì bắt anh ấy phải tự biết mình phải làm gì. Nam giới thường không đủ tinh tế để nhận ra điều đó. Bạn đừng chỉ nói không thôi rồi mặc cho anh ấy mệt nhoài với việc đoán xem phải làm gì. Hãy giúp anh ấy từ những điều nhỏ nhất.
Có thể lúc đầu nó sẽ giống như một sự “chỉ đâu đánh đấy” nhưng lâu dần anh ấy sẽ hình thành thói quen hơn. Ban đầu, khi bạn muốn anh ấy giúp điều gì, hãy nói với anh ấy. Một thủ thuật nữa là hãy dành cho anh ấy những lời khen ngợi và sự cảm ơn để anh ấy có cảm giác vui khi làm cùng bạn chứ không phải là nghĩa vụ. Mỗi lần anh ấy quên hoặc không làm tròn công việc, hãy nhắc nhở anh ấy bằng sự dịu dàng và không quên mỉm cười hoặc làm bộ giận dỗi một chút.
Hãy nhớ rằng, cuộc sống của vợ chồng nào cũng phải trải qua những phút thăng trầm như thế. Nhưng nếu có tình yêu, sự chân thành và bao dung, vợ chồng sẽ vượt qua được những thử thách đó để sống với nhau lâu dài.
Chúc bạn mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mẹ một bên và... chồng một bên!
Mọi việc giữa mẹ tôi và chồng tôi rất căng thẳng, hai bên giận dỗi nhau và xâu xé tôi, tôi không biết phải xử sự thế nào.
Chồng tôi là người miền Trung, rất yêu thương và lo lắng cho vợ con. Tuy nhiên, vì tôi là con gái miền Nam đi lấy chồng miền Trung nên trong đám cưới có một số tục lệ hai miền khác nhau từ đó nảy sinh mâu thuẫn mà chủ yếu xuất phát từ gia đình tôi.
Mẹ tôi sớm góa bụa, một mình nuôi 3 con khôn lớn nhưng tính bà rất hay hờn dỗi con cái, ưa trách móc. Trước ngày cưới mẹ tôi đã nhiều lần gọi chồng tôi ra nói chuyện và so sánh thẳng thừng anh với những người mà lúc trước tôi quen biết. Bà có ý không hài lòng vì tôi lấy anh là người "tha phương lập nghiệp", gia đình không khá giả.
Bà còn nhiều lần nặng lời nói bóng gió với anh nhưng vì thương tôi nên anh chấp nhận bỏ qua, mong sao đám cưới được diễn ra tốt đẹp. Tuy nhiên, trong đám cưới ở quê anh không có thủ tục nạp tài cho nhà gái nên bị gia đình tôi, đặc biệt là mẹ tôi vô cùng không hài lòng. Bà sinh ra ghét chồng tôi rất nhiều, nhưng vì tôi đã chọn anh nên bà vẫn để trong lòng.
Sau đám cưới, tôi dọn về ở với anh, ở nhà thuê xa nhà hơn 100 cây số. Vợ chồng tôi tự lo vun đắp cuộc sống của mình, còn mẹ tôi có vài lần sang thăm nhưng mỗi lần như vậy tôi đều phải năn nỉ và tự lo trả mọi chi phí. Có lần bà gọi điện cho chồng tôi nói anh là "rể điên điển","rể lựu đạn"... Anh rất buồn và tự ái trong lòng. Tôi cũng khổ tâm lắm nhưng không biết làm sao.
Mới gần đay nhất, bà có gọi cho chồng tôi nhờ anh mượn cho bà 20 triệu đồng trả tiền ngân hàng, chồng tôi cũng vì thương tôi nên cố gắng đi mượn giùm mẹ vợ. Nhưng đến ngày hẹn trả mà mẹ tôi vẫn không gửi, tôi phải gọi qua nói rất nhiều lần mà bà chỉ trả 15 triệu, còn thiếu 5 triệu và tiền lãi vợ chồng tôi phải gánh gồng trả cho bà. Vậy nhưng bà không gọi cho chồng tôi lấy một lần, không thèm nói lời nào mà còn tỏ ý giận hờn vì tôi đã gọi điện đòi tiền. Chồng tôi buồn và rất tự ái vì mẹ vợ không coi anh ra gì, có việc thì nhờ vả xong rồi thì không thèm điếm xỉa.
Nửa tháng sau mẹ tôi gọi qua cho tôi, khi đó anh cũng có mặt nhưng anh lại nổi cơn tự ái, không cho tôi nghe máy và còn bảo tôi phải chọn giữa chồng và mẹ. Tôi đau khổ lắm, trách ai cũng không được. Giờ thì mọi việc giữa mẹ tôi và chồng tôi rất căng thẳng, hai bên giận dỗi nhau và xâu xé tôi, tôi không biết phải xử sự thế nào mặc dù đã nhiều lần tôi khuyên nhủ chồng mình nhưng không được, giờ tôi rất rối trí, mong bạn đọc giúp tôi với.
Chân thành cảm ơn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hai tâm hồn 'hút dấu' Hút dấu vì anh khác em, vì chúng ta chẳng có gì giống nhau và vì em yêu anh. Em và anh. Đơn giản là chúng ta khác nhau. Ấy vậy mà lại bước vào cuộc đời nhau lúc nào không hay. Một đứa con gái như em, không dễ bảo, không ngoan ngoãn, không chịu theo bất cứ một nguyên tắc nào....