Vợ mất trí, chồng thuê người tống cổ khỏi nhà, vài năm sau lại chết đứng khi thấy cô là doanh nhân thành đạt trên TV
Mỗi lần được bạn bè khen: “Mày tốt số mới lấy được Vân”, lại khiến Trung nở mày nở mặt. Anh thầm nghĩ, đời này nhất định sẽ không bao giờ phụ Vân. Cô ấy xinh như vậy, tốt như vậy chỉ lo rằng hở ra là mất, làm sao mà có thể phản bội cô ấy được.
Nhưng đúng là ở đời chẳng thể nào nói trước được điều gì. Từ khi sự nghiệp thăng tiến, quan hệ xã giao ngày càng rộng, hàng ngày Trung tiếp xúc với bao người phụ nữ đẹp rồi cũng có ngày lòng anh thay đổi.
- Anh nói đi! Tại sao anh lại đối xử với em như thế? Bao lâu nay em một lòng một dạ vì anh, vậy mà anh lại bội bạc với em thế?
- Anh biết mình sai rồi, anh nhất định sẽ chia tay với cô ta và hứa sẽ không bao giờ làm em đau lòng nữa.
Dù đau lắm khi biết chồng ngoại tình nhưng còn yêu nên Vân đành tha thứ, nhưng có nằm mơ cô cũng thể không ngờ chia tay ả bồ trước thì Trung lại cặp kè với cô ả sau xinh đẹp hơn. Cay đắng hơn, lần này Trung sống chết bảo vệ người tình…
- Rút cuộc anh có bỏ cô ta không?
- Xin lỗi em nhưng anh thật sự yêu và muốn sống cùng cô ấy.
- Nếu anh nhất quyết không bỏ cô ta, tôi sẽ chết cho anh xem.
Nói rồi Vân ôm mặt khóc chạy thẳng ra ngõ. Trung tưởng vợ chỉ dọa thôi nên mặc kệ, ngờ đâu Vân đâm thẳng vào xe đang đi trên đường. Lúc người dân quanh đó hô hoán rằng Vân bất tỉnh rồi, Trung mới bủn rủn chân tay chạy đi tìm vợ.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Nghe hàng xóm nói, Trung cuống cuồng vào viện. Bất ngờ, sau hơn 1 ngày hôn mê, Vân may mắn giữ được mạng sống nhưng trí nhớ thì mất hết.
- Thế cũng tốt, cô ta mất trí rồi càng tiện cho chúng mình được ở bên nhau.
- Ý anh là sao?
- Là sao thì em cứ đợi đi sẽ rõ.
Vừa nói Trung vừa ôm hôn cô nhân tình cười sảng khoái.
Một tuần sau, trên đường đón Vân từ viện về, Trung giao cô cho anh xe ôm cùng 10 triệu.
- Anh chở cô ta ra ga rồi mua giúp cho một vé vào Nam để cô ta không tìm được đường về nhé. Yên tâm đi, cô ta mất trí rồi không nhớ được gì đâu.
Dứt câu, Trung đặt vào tay anh ta thêm 10 triệu nữa.
- Còn đây là tiền công của anh. Nhớ là phải chắc chắn cô ta lên tàu rồi nhé. Xong việc nhớ báo lại cho tôi.
Anh xe ôm gật đầu rồi chở Vân đi, Trung nhìn theo hí hửng lắm. Có lúc Trung muốn chắc chắn xem anh xe ôm đã đưa cô vợ mất trí nhớ của mình đi đâu nhưng gọi điện vào số điện thoại anh ta đưa đều không liên lạc được. Nhiều lần như thế, Trung nghĩ chắc anh ta làm xong việc rồi không muốn dây dưa với mình nữa nên mới bặt vô âm tín như vậy. Thế là Trung yên chí dẫn ả bồ về sống cùng.
Có điều từ ngày Vân đi, sự nghiệp của Trung như tụt dốc không phanh. Anh suốt ngày mải chơi bời, hú hí với ả người tình. Bao nhiêu tiền đều rót hết vào phấn son, váy áo thời trang các kiểu. Càng ngày, Trung càng rơi vào nợ nần chồng chất. Đến khi Trung trắng tay thì ả bỏ anh để chạy theo người đàn ông khác giàu có hơn.
Trung bắt đầu chìm trong men say. Một ngày kia ngồi bên chai rượ u cạn, vô tình anh ngước lên màn hình ti vi thì chết sững khi thấy vợ mình xuất hiện trong chương trình doanh nhân thành đạt.
Ngụm rượ u trong miệng Trung phì tứ tung khi anh nhận ra người đàn ông đang ngồi bên nắm tay Vân âu yếm tình cảm kia chính là gã xe ôm ngày ấy. Trung vơ vội điều khiện bật volum to hết cỡ.
Đôi mắt như mờ ảo, Trung đưa tay dụi hết lần này tới lần khác. Song anh không nhầm, người phụ nữ quyến rũ sang trọng đầy quyền lực kia chính là vợ anh. Cô ấy đang ngồi kể chuyện với MC về cuộc đời mình những năm về trước. Cô kể, sau khi tự tử không ch ết, cô giả mất trí nhớ thử lòng chồng. Nào ngờ bị chồng thuê xe ốm chở vất đi như vứt 1 thứ đồ. Vừa nói, Vân vừa quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh – người chồng hiện tại của mình.
- Cũng may anh xe ôm đó – chính là người đàn ông đây đã giúp đỡ tôi. Chúng tôi đã dựa vào nhau mà sống rồi cùng nhau gây dựng cơ đồ. Sự nghiệp ngày hôm nay tôi có được đều là nhờ vào anh ấy.
Câu chuyện của Vân khiến Trung ch ết lặng, miệng anh chát đắng. Nhấc chai r ượu lên, Trung ngửa cổ uống một hơi rồi cứ vậy gục mặt xuống bàn khóc như một đứa trẻ. Nghĩ tới Vân, anh thấy ân hận vô cùng, nhưng tiếc rằng nỗi ân hận đó đã quá muộn màng.
Thấy thông gia cho con gái 5 triệu làm quà cưới, mẹ chồng bĩu môi lườm nguýt, mẹ đẻ tôi rút ra túi này khiến ai nấy đều tròn mắt ngạc nhiên
Em xuất thân thành phố, gia đình bố mẹ điều kiện, khá giả. Nhà em kinh doanh 3 đời nên kinh tế có thể nói rất mạnh. Ngược lại chồng em anh ấy chỉ là anh bác sĩ nghèo, lương tháng hơn chục triệu, bố mẹ là công nhân viên nghỉ hưu. Nói chung so về điều kiện thì nhà anh với nhà em khá cách biệt.
Vì yêu em bất chấp tất cả, mẹ đẻ em cứ khuyên rằng hoàn cảnh hai bên khác nhau thế, về làm dâu em sẽ khó hòa hợp nhưng em không nghe. Sau bố mẹ phải chấp nhận cho em qua lại với anh.
Ngày gặp mặt gia đình nhà trai, em giấu không cho bạn trai em nói với mẹ anh ấy về gia cảnh nhà anh. Bản thân em hôm ấy cũng ăn mặc xuề xòa không phấn son váy áo gì cả. Đến chơi, em xách cân hoa quả chợ làm quà. Mẹ anh thấy vậy nhìn lướt em 1 lượt từ đầu tới chân bảo:
- Nhìn cháu nhà quê thế này, không hiểu sao con trai bác lại thích được nhỉ.
Từ cái nhìn đầu tiên, bà đã thiếu thiện cảm với em. Tất nhiên, em hiểu nguyên nhân xuất phát từ đâu. Nhất là khi nghe em giới thiệu, bố mẹ em buôn bán nhỏ, em làm tự do thì mẹ anh càng tỏ ra xem thường em. Thậm chí bà còn bắt anh chia tay với em nhưng anh không chịu. Sau bà buộc lòng phải cho hai đứa cưới.
Vì coi thường nhà gái nên mấy thủ tục cưới xin, ăn hỏi mẹ anh đều gọi qua cho nhà em viện cớ sức khỏe kém không tiện đi lại. Em nghe giọng của bà đoán ngay ra, có điều vì yêu vẫn bơ đi xem như tin thật.
Ăn hỏi và cưới tụi em dồn chung 1 ngày, tổ chức trong nhà hàng luôn. Đến lúc trao quà cưới, mẹ chồng đeo cho em chiếc kiềng 5 chỉ, còn bố mẹ em lại chỉ cho hai đứa em có 5 triệu tiền mặt. Mẹ chồng em thấy thế bĩu môi:
- Gớm, nhà có mỗi cô con gái đi lấy chồng mà ông bà cho rẻ rúm thế. 5 triệu này mà cũng gọi là của hồi môn, còn chưa đủ làm mâm cơm nhà tôi đó.
Chồng em đứng bên nghe mẹ nói mà đỏ bừng mặt. Mẹ em nghe vậy mỉm cười:
- À, 5 triệu này tôi cho tượng trưng thôi. Còn 100 cây vàng, nặng lắm con tôi không đeo nổi. Để tí chúng tôi chuyển tới nhà.
Mẹ chồng em nghe xong tịt ngóm không nói gì. Tối về, em mới nói thật cho bà nghe gia thế nhà em, nghe xong mẹ chồng em sốc tí ngất. Từ đó tới giờ bỏ hẳn kiểu bắt bẻ con dâu.
Đấy người tham tiền là như vậy đấy các chị ạ?
Trong công việc bắt buộc phải dùng một "phép toán" mới thu về "lợi nhuận bội thu" Chỉ cần dám làm phép cộng, kiên trì tới cùng, thế giới này ắt không có chuyện khó khăn. Trong công việc phải dùng "phép cộng" Lão Tử nói: "Cửu tầng chi đài, khởi vu lũy thổ; thiên lí chi hành, khởi vu túc hạ." Câu này có nghĩa, đài cao 9 chín tầng cũng được xây dựng từ trên nền đất, con...