Vợ mất đã nhiều năm, ngày giỗ tôi say khướt sáng tỉnh dậy lại thấy tay đang ôm 1 cô gái nuột nà, xa lạ
Tôi đưa tay kéo gương mặt cô ấy lại để nhìn cho rõ, đây có đúng là người vợ mất sớm của tôi không? Có phải cô ấy vì biết tôi và con trai nhớ thương nên đã tìm cách quay về?
Hai tuần trước là ngày giỗ của vợ tôi. Tôi cùng con trai đã 6 t.uổi đã cố gắng sống tốt suốt 2 năm qua. Có lẽ bị cuốn vào cuộc sống mưu sinh, cố gắng k.iếm t.iền nuôi con trai nên đôi khi tôi đã thấy lòng mình đã ổn định lại. Nhưng tôi biết mình vẫn chưa thể quên được vợ. Càng đến gần ngày giỗ của vợ, tôi lại buồn đau vô cùng. Ngày giỗ của vợ, tôi uống đến say quên đất trời. Tôi chỉ nhớ mình về được tới nhà, sau đó ngã ra giường ngủ say.
Đến nửa đêm, tôi bất ngờ tỉnh dậy. Tôi hoảng hốt khi thấy có một người đang nằm kế bên. Vừa nhìn thấy vóc dáng của người phụ nữ đó, lòng tôi run rẩy. Cô ấy nhìn rất giống vợ tôi, đặc biệt là mái tóc đen suông dài đến lưng.
Tôi đưa tay kéo gương mặt cô ấy lại để nhìn cho rõ, đây có đúng là người vợ mất sớm của tôi không? Có phải cô ấy vì biết tôi và con trai nhớ thương nên đã tìm cách quay về?
Nhưng khi nhìn rõ khuôn mặt của người phụ nữ bên cạnh, trong lòng tôi vừa chua chát vừa phẫn nộ. Đó không phải là vợ tôi mà là Thảo, cô đồng nghiệp! Tôi vội vàng ngồi dậy, Thảo cũng bối rối nhìn hai chúng tôi không mảnh vải che thân. Tôi không nhớ gì chuyện hôm qua, thật sự không thể nhớ. Tôi chỉ biết trong mơ đã gặp vợ, không phải là Thảo!
Video đang HOT
Hóa ra tối qua Thảo đi theo tôi suốt chặng đường về nhà. Cô ấy còn đội bộ tóc giả để trông giống vợ tôi. Tôi vì say nên nhận nhầm đó là vợ, vậy là mọi chuyện xảy ra mà tôi chẳng nhớ gì cả.
Tôi biết Thảo đã có cảm tình với tôi từ lâu, nhưng tôi không thể đáp trả vì còn nhớ thương vợ qua đời sớm. Sau khi vợ tôi mất, Thảo luôn ở bên giúp tôi chăm sóc con cái, kiên nhẫn đợi tôi hồi đáp tình cảm của cô ấy. Nhưng tôi không thể ngờ được cô ấy lại dùng cách giả dạng vợ tôi để trèo lên giường cùng tôi thế này.
Vì quá tức giận, tôi đuổi Thảo đi ngay sau đó. Nhưng tôi nào ngờ, một tháng sau cô ấy thông bao đã có thai. Cô ấy tìm đến mẹ tôi, bà muốn chúng tôi kết hôn. Tôi thật sự rất khó xử. Tôi không thể vô trách nhiệm với đứa con trong bụng của Thảo. Nhưng tôi cảm thấy có lỗi với vợ cũ, tôi vẫn còn thương cô ấy lắm. Giờ tôi phải làm sao đây?
'Say nắng' em nhân tình bé bỏng, tôi bỏ mặc vợ con chẳng màng đến, và cái kết cay đắng chỉ sau vài tháng
Thời gian đầu tôi thấy vô cùng thoải mái, cảm giác như 'con chim sổ lòng' nhưng nào ngờ cái kết lại chẳng ngọt ngào như tôi tưởng.
Trâm là một người phụ nữ giỏi giang, bản lĩnh. Chúng tôi làm chung được hơn 5 năm, có thể nói tình cảm hơi khác biệt so với những đồng nghiệp khác. Cô ấy tâm lý, hài hước lại khôn khéo trong giao tiếp nên được mọi người yêu mến, trong đó có tôi.
Chịu cảnh vợ càm ràm mỗi ngày nên tôi luôn thèm khát có được một người phụ nữ dịu dàng hơn một chút. Vậy là tôi bắt đầu cuộc tình chớp nhoáng với Trâm.
Thời gian ở bên cô ấy, tôi như sống lại thời trai tráng mới biết yêu lần đầu. Trâm không nói nhiều, cô ấy luôn im lặng mỗi khi giận dỗi và luôn nhường nhịn mỗi khi tôi nóng tính. Khi đó tôi còn tự nhủ, giá như mình gặp cô ấy sớm hơn một chút thì mọi chuyện đã khác.
Tôi nghĩ thầm, phụ nữ là phải như thế này, chứ ai như người vợ lắm lời của tôi ở nhà. Lúc đó, tôi chìm đắm trong men say tình ái nên không suy nghĩ gì nhiều.Thậm chí tôi còn không cảm thấy có lỗi với người vợ của mình. Thậm chí tôi thường xuyên nói những lời khiến vợ tổn thương. Và kể từ đó, cô ấy không hề đá động đến những việc tôi làm. Tất nhiên tôi cảm thấy vô cùng vui mừng vì điều đó.
Đã lâu lắm rồi ngôi nhà của tôi mới bình yên, không có tiếng càm ràm như thế này. Tôi vui như mở cờ trong bụng, thoải mái quăng đồ, vứt giày lung tung mà không còn sợ vợ phải cằn nhằn. Thời gian đó, cô ấy giận dỗi mang con về nhà ngoại. Tôi như chú chim được thả tự do, lòng càng vui hơn bội phần.
Tôi không còn đi làm về đúng giờ. Tôi dành thời gian nhiều hơn cho Trâm, cho bạn bè. Nhưng sau một thời gian, tôi bắt đầu cảm thấy không quen với cuộc sống hiện tại. Tôi thường xuyên quên những hồ sơ quan trọng. Căn nhà cũng trở nên bừa bộn, rối tinh rối mù không ai dọn dẹp.
Mỗi lần đi làm về, không ít lần tôi đá trúng thứ này rồi đụng phải thứ kia. Không còn bữa cơm gia đình đầm ấm như trước, tôi cảm thấy vô cùng trống vắng. Ăn cơm ngoài hàng mãi cũng chán, tôi thèm một bữa cơm gia đình đúng nghĩa.
Dạo gần đây, tình cảm của tôi và Trâm có nhiều xung đột. Chúng tôi cãi nhau vì những chuyện nhỏ nhặt, cô ấy cũng trở nên lắm lời hơn. Cô ấy nói không thể cứ mãi sống với danh phận "tiểu tam" như thế này nên chủ động chia tay. Tôi cũng chẳng còn thiết tha gì nên đồng ý.
Bây giờ tôi mới nhận ra rời xa vợ chẳng có gì tốt đẹp. Không có vợ bên cạnh, tôi dường như mất đi thăng bằng, không biết mục tiêu của mình là gì. Ngày còn vợ, tôi sẽ không quên tập hồ sơ quan trọng vì cô ấy luôn nhắc nhở. Tôi cũng chẳng bao giờ bị đau bao tử vì lúc nào về đến nhà cũng đã có sẵn mâm cơm canh ngon ngọt trên bàn.
Tôi cũng sẽ không mất ngủ vì những cuộc vui chơi thâu đêm. Tôi sẽ không tiêu xài phung phí, mua những món đồ đắt đỏ nhưng vô dụng. Không có vợ bên cạnh, mọi thứ với tôi quá đỗi nặng nề. Quả thật rời xa vòng tay vợ là bão tố. Giờ đây tôi mới nhận ra thì đã muộn.
Trở về nhà sau chuyến công tác, đang hạnh phúc khi thấy phòng ngủ được tân trang, nào ngờ tiếng phụ nữ vọng vào khiến tôi ngã quỵ Dù đang buồn ngủ nhưng tôi cũng phải gọi chồng vào bên trong và tán dương anh ấy. Chồng ôm tôi từ đằng sau, thơm lên mái tóc tôi và nói 'Thấy có đẹp không? Anh đích thân đi mua rồi thay cho em đấy!'. Tôi không lựa chọn cách sống an phận, bám víu lấy chồng hay cắm mặt với 4 bức...