Vợ mất, chồng đi thêm bước nữa nhưng đưa vợ mới về được 3 ngày đêm nào cô cũng khóc, đến khi biết nguyên nhân cả nhà chết điếng
Cứ tưởng rằng người vợ mới của tôi là cô gái ngoan hiền, nhưng sự thật đằng sau khiến cả nhà không thể kiềm nén cơn tức giận.
Hà qua đời đến nay đã được hơn 1 năm, người ta vẫn thấy Kiên lẻ bóng một mình trong căn nhà 3 tầng lạnh lẽo. Có người nói Kiên chung tình với vợ nên chưa đi thêm bước nữa, ấy thế nhưng có một sự thật là đúng giỗ 49 ngày của vợ thì Kiên đã có bồ. Và cô bồ của Kiên không ai khác chính là bạn thân của Hà, ngày vợ mất Kiên cũng muốn chết theo vì quá đau khổ. Cũng may là có Ly ( tên cô bồ ) ở bên cạnh an ủi chăm sóc.
Ly vốn có tình cảm với chồng của bạn đã lâu nên khi Hà chết thì cô ta nhân cơ hội để chiếm lấy tình cảm của Kiên. Đêm nào Ly cũng qua nhà Kiên nấu nướng rồi thậm chí đòi ngủ luôn với Kiên.
- Em về đi, ở lại đây không tiện lắm…vợ anh mới mất, hàng xóm sẽ dị nghị.
- Có gì mà nói chứ? Chúng mình trong sáng mà, anh đang bị khủng hoảng em không an tâm để anh ở lại một mình. Hà đã mất rồi, anh nhất định phải khỏe mạnh để thay cô ấy chăm sóc cho đứa con trai 3 tuổi.
Nghe lời Ly nên Kiên cố gắng vực lại tinh thần vì anh biết như vậy thì ở dưới suối vàng Hà mới an nghỉ được. Vậy nhưng cảnh “gà trống nuôi con” thì khó khăn vô cùng, lắm lúc dỗ con mãi không được Kiên đành phải gọi Ly sang. Thấy con ôm Ly ngủ mà Kiên nghĩ đến việc mình phải đi thêm bước nữa để cho con người mẹ chăm sóc. Đêm đó Kiên cầm lấy tay Ly thỏ thẻ.
- Ly à, anh biết em tốt với bố con anh. Vậy nên anh muốn hỏi rằng…em có đồng ý làm vợ anh không. Em là bạn thân của Hà…chắc cô ấy cũng muốn em làm mẹ chăm sóc cho đứa con nhỏ của mình. Anh hứa sẽ chăm sóc tốt cho em.
- Anh nói thật ư? Anh có sợ hàng xóm dị nghị khi cưới bạn của vợ không?
- Anh mặc kệ….họ không biết được em tốt như nào với bố con anh. Vậy nên họ cũng không có quyền xen vào cuộc sống của chúng ta. Sống vì miệng đời thì không bao giờ sống được mình cứ bơ đi mà sống em ạ.
Và rồi một đám cưới của Kiên và Ly diễn ra, tất nhiên đúng như Ly nghĩ thì hàng xóm lại dị nghị rằng chính Ly đã cướp chồng bạn. Dù vậy Ly cũng chẳng an tâm, mọi chuyện vẫn diễn ra tốt đẹp khi Kiên và Ly có một đêm tân hôn trọn vẹn. Vậy nhưng khi cái điều khiến Kiên bắt đầu lo lắng đó là 3 ngày sau cưới thì Ly bắt đầu cười như điên dại…cô cứ luôn miệng nói:
Video đang HOT
- Hà ơi…cậu tha cho tớ đi.
Thấy vợ mới nhắc tên vợ cũ thì Kiên lo sợ vô cùng, ngày mà Kiên cưới Ly anh đã xin phép vợ rồi không lẽ Hà lại nổi giận vì chuyện đó. Kiên quyết định đi xem bói, vừa nói xong thì thầy nhìn Kiên phán.
- Muốn kết thúc mọi chuyện thì 3 giờ sáng dắt theo vợ mới của anh cùng 3 bó hương ra mộ vợ cũ thì sẽ rõ.
Ngay lập tức Kiên làm đúng như lời thầy bói dặn, và rồi khi đưa Ly ra đứng trước mộ của Hà thì Kiên vừa đốt nhang thì Ly đã quỳ xuống.
- Hà ơi…cậu sống khôn chết thiêng…cậu tha cho tớ đi. Ngày hôm đó tớ không cố tình đẩy cậu ngã xuống cầu thang đâu. Tớ sai rồi…chỉ vì tớ yêu chồng cậu quá nên mới hãm hại cậu để có được anh ấy. Xin oan hồn của cậu đừng tìm đến tớ nữa…tớ sai rồi. Lúc đó tớ biết cậu đang mang thai 2 tháng thì tớ đã không làm vậy…mẹ con cậu đừng tìm đến tớ nữa.
- Cô nói cái gì hả? Hà đang có thai 2 tháng ư?
- Đúng vậy, lúc đó vợ cũ anh đã định nói với anh nhưng do em hãi hại. Em không cố ý…em chỉ định đẩy ngã cô ta để sảy thai thôi.
- Cô… sao cô độc ác thế hả?
- Em sai rồi…anh nói vợ anh tha cho em đi…cô ta ám ảnh em mỗi đêm…
Nghe đến đó thì Kiên chết lặng, còn Ly khóc lóc xong bó hương tắt thì cô ta cũng ngất. Đến tận lúc này thì Kiên mới biết hóa ra cái chết của vợ không phải là lên cơn đau tim mà là Ly đã hãm hại vợ mình còn giết chết đứa con trong bụng. Kiên ôm lấy mộ vợ khóc nức nở vì hối hận…giờ đây anh biết phải làm sao bây giờ…
Mẹ vợ vừa khóc vừa xách va ly hành lý rời đi, tôi hổ thẹn nhìn theo chứ không dám ngăn cản
Tất cả cũng vì sự hèn kém của tôi mà giờ phải chứng kiến cảnh tượng đau lòng này.
Vợ tôi là con một. Trước khi đến với tôi, nhà vợ đã từng tìm cho cô ấy vài mối khác gần nhà, có thể ở rể. Nhưng chúng tôi lại như phải duyên phải số, đến với nhau như ông trời sắp đặt. Nhà tôi có 2 chị em, tôi là con trai duy nhất.
Lúc chúng tôi lấy nhau, bố mẹ tôi vẫn khỏe mạnh, còn bố vợ thì đang ốm nặng nên tôi đồng ý ở lại nhà vợ để tiện chăm sóc ông bà. 2 năm sau thì bố vợ qua đời. Đúng lúc này thì công ty tôi có nhiều sự thay đổi, tôi được thăng chức và về tổng bộ làm việc. Thế nên tôi phải lên thành phố, vợ cũng quyết định chuyển việc để đi theo tôi, vì chúng tôi quyết không sống xa nhau. Vợ chồng trẻ, con cái chưa có, sống xa nhau rất dễ nảy sinh nhiều rắc rối phức tạp, tình cảm có thể tăng lên nhưng cũng có thể nhạt đi. Tôi không muốn có chút rủi ro gì trong hôn nhân nên sắp xếp xin cho vợ làm thu ngân ở một siêu thị đồ mẹ bé gần công ty mình.
Tôi và vợ gom tiền mua được căn hộ chung cư 2 phòng ngủ ở thành phố. Căn nhà này có 500 triệu của bố mẹ tôi và 100 triệu mẹ vợ cho nên chúng tôi không phải nợ ngân hàng đồng nào.
Nhà mua xong được vài tháng thì vợ tôi có bầu. Khi bầu được 5 tháng, cô ấy đón mẹ vợ lên ở cùng, gọi là nhất cử lưỡng tiện, vừa để mẹ chăm sóc vợ tôi lúc bầu bì và sinh nở, vừa để bà vui sống với con cháu, không phải lủi thủi ở quê nhà một mình.
Vợ tôi sinh liền 3 năm 2 đứa con, mẹ vợ hỗ trợ chăm sóc các cháu nhiệt tình. Có thể nói, nếu không có bà ngoại thì chúng tôi không biết phải làm sao nữa. Chúng tôi được nhờ bà rất nhiều, bà khỏe mạnh, nhanh nhẹn, có kinh nghiệm chăm sóc trẻ, thế nên giao 2 con cho bà, chúng tôi vô cùng yên tâm. Vợ tôi cũng đi làm lại từ tháng thứ 4, mình bà đảm đương 2 đứa trẻ, công to như thế nào, tôi đều biết hết và ghi nhớ trong lòng. Tôi cũng dự tính sau này sẽ báo đáp bà, không để bà phải lạc lõng tuổi già.
Ảnh minh họa
Nhưng người tính không bằng trời tính. Anh rể tôi ở quê đổ nợ. Chị gái về khóc lóc van xin khiến bố mẹ tôi động lòng nên đã bán căn nhà đi, cho chị gái nửa tiền trả nợ. Còn bố mẹ gọi điện bảo tôi về đón lên ở cùng.
Vốn dĩ, nếu tôi biết chuyện sớm hơn thì tôi đã phản đối việc bố mẹ bán nhà. Nhưng tôi không ngờ mọi người lại giấu tôi, chờ khi bố mẹ không có nơi chốn để ở thì mới gọi cho tôi, đặt tôi vào tình thế "chuyện đã rồi". Tôi không thể làm gì khác ngoài việc đón bố mẹ lên sống cùng.
Bố mẹ tôi còn khỏe mạnh nhưng rất khó tính và thú thật là hơi lười biếng. Cả đại gia đình sống trong căn hộ chỉ có 65m2 2 phòng ngủ, rất chật chội và cũng va chạm nhau liên tục.
Bố mẹ tôi coi bản thân như chủ nhà, mặc dù khi nói thì đều là kiểu: "Bà thông gia giúp tôi việc này với", "Nay bà thông gia nấu cơm tối thì thêm món này nhé", "Bà thông gia cứ đưa cháu đây tôi bế cho mà đi lau nhà"... Nghe thì là lời nhờ giúp nhưng rõ ràng là đang sai vặt mẹ vợ tôi.
Tôi cũng nhắc bố mẹ nhiều lần, nhưng tính bố mẹ tôi thế nào, tôi hiểu rõ, ông bà nghe tai này ra tai nọ, chẳng nể nang gì người khác, sai bảo được gì là cứ thế. Bố tôi còn thích nói đạo lý răn dạy người khác nữa. Tôi là con đẻ, nghe nhiều còn đau đầu, hỏi làm sao mẹ vợ tôi chịu được. Về vai vế, 3 người ngang bằng nhau, thế mà giờ có 2 người tự coi mình như bề trên, ai mà chẳng tức.
Tôi từng nói với mẹ vợ thông cảm cho bố mẹ mình, bà đều hiền lành gật đầu nhưng tôi biết bà chẳng vui vẻ gì khi sống chung thế này.
Ảnh minh họa
Có lần, mẹ tôi nói chuyện với tôi, còn cố tình nói to: "Nhà này bố mẹ cho tiền để con mua, đứng tên 2 vợ chồng con mà sao con phải sống khổ thế".
Mẹ tôi nói vậy là do từ ngày ông bà lên ở, tôi để phòng ngủ thứ 2 cho bố mẹ đẻ, còn mẹ vợ ngủ với vợ tôi và 2 con trong căn phòng ngủ chính, tôi nằm ở sô pha phòng khách.
Sau hôm đó, mẹ tôi thường nói bóng gió tỏ ra khó chịu với sự xuất hiện của thông gia. Vợ tôi từng vì mẹ đẻ mà cãi nhau với mẹ chồng. Nhà cứ rối tung lên.
Mấy hôm trước, vợ tôi còn tuyên bố không sống chung với bố mẹ chồng nữa. Ép tôi thuê nhà cho ông bà ở nơi khác. Bố tôi nghe được liền quát con dâu hỗn láo, ông khăng khăng bản thân không đi đâu cả, ai muốn đi thì đi. Vợ tôi liền đòi ly hôn. Mẹ vợ nghe vậy thì nói nhớ quê, muốn về quê ở.
Tôi biết, mẹ vợ nghĩ bản thân là nguyên nhân gây ra mâu thuẫn nên chọn cách rời đi. Tại tôi hèn kém, tôi không có khả năng để mua một căn hộ to hơn, đủ phòng cho mọi người ở. Tôi cũng không thể cãi lại bố mẹ đẻ của mình để bênh vực mẹ vợ được. Thế nên tôi đành bảo vợ để mẹ về quê.
Ngày mẹ vợ ôm 2 cháu, khóc thút thít nói lời tạm biệt rồi xách va ly hành lý về quê, tôi cũng đau lòng và thấy hổ thẹn vô cùng. Tôi nên làm gì để bù đắp và báo đáp cho mẹ vợ đây? Nhìn vợ giờ lạnh nhạt với mình, lúc nào cũng đòi ly hôn, tôi rất khổ sở.
Nghe con gái 7 tuổi ngủ phòng riêng nhưng sáng ra cứ than chật, bật camera lên xem thì người mẹ khóc ngất Tôi chỉ nghĩ chắc tối con lười dọn giường nên sáng ra mới than với tôi như thế. Nhưng chuyện này lặp lại nhiều lần, con gái thường than với tôi khó ngủ vì giường chật. Thấy tình hình càng tệ, tôi khó hiểu nên quyết định lắp camera trong phòng ngủ của con để xem thế nào. Vợ chồng tôi có một...