Vợ mất, chồng cười tươi từ lúc khâm liệm tới lúc đưa vợ đến nghĩa trang
Ngày đám tang vợ, Tuấn ngồi thẫn thờ 1 chỗ, nhưng anh không hề khóc mà cứ liên tục mỉm cười từ lúc khâm niệm tới lúc đưa vợ ra nghĩa trang…
ảnh minh họa
Người ta thường nói “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”, vì vậy, người ngoài cuộc vĩnh viễn không bao giờ hiểu được những câu chuyện mà người trong cuộc đã và đang trải qua. Bởi thế, chúng ta không nên đánh giá người khác chỉ bằng cách nhìn phiến diện của mình, đến khi sự thật được phơi bày, biết đâu ta sẽ hối hận vì những suy nghĩ sai lầm của mình.
Cưới nhau đã được 3 năm nhưng vợ chồng Tuấn vẫn chưa có con. Không phải vì sức khỏe của họ có vấn đề mà là vì cuộc sống khó khăn nên 2 vợ chồng anh quyết định kế hoạch. Lúc quen Lan, Tuấn đã 30, là 1 anh chàng nông thôn lên thành phố lập nghiệp, anh vẫn còn chơi vơi chưa tìm ra lối thoát. Mọi thứ đối với anh vẫn vô cùng bấp bênh vì vậy anh chưa nghĩ đến chuyện yêu đương.
Thế nhưng, Lan lại là người chủ động tỏ tình trước khiến Tuấn siêu lòng. 1 phần vì cô gái dễ thương xinh xắn như thế đã hiểu rõ tâm tư của anh nên không chờ đợi anh nói lời yêu mà tự mình làm trước. 1 phần thông qua đây anh cũng hiểu được Lan thương anh thật lòng ngay cả khi anh còn đang chật vật kiếm không đủ tiền cơm mỗi ngày.
Biết tin con trai có người yêu, bố mẹ Tuấn giục cưới ngay vì tuổi anh đã lớn, họ thì ngày 1 già không thể chờ thêm được nữa. Tuấn hỏi Lan có đồng ý làm vợ anh không thì Lan mỉm cười gật đầu.
Năm đó, cưới nhau xong, có 1 khoản tiền mừng, Tuấn đổ dồn hết vào thành lập 1 công ty kinh doanh. Nhưng chuyện làm ăn, không ai nói trước được điều gì, trong khi cứ ngỡ đã sắp đổi đời thì đột ngột Tuấn bị lừa sạch tài sản khiến anh như rơi xuống vực thẳm.
May mắn thay thời gian đen tối đó còn có vợ anh bên cạnh. Thấy chồng cả ngày ủ rũ, mặt mày cau có, Lan rất xót xa, nhưng cô vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ để động viên chăm sóc cho chồng.
Hôm đó, đi làm về thì thấy chồng đang ngồi im như tượng, Lan đến gần anh cũng chẳng nói chẳng rằng, cô liền nắm tay anh:
-Làm ăn thắng thua là chuyện bình thường, thất bại là mẹ thành công. Anh phải cố vực dậy tinh thần, còn người là còn tất cả, người làm ra tiền chứ tiền có làm được ra người đâu. Em tin anh sẽ làm được, em sẽ luôn ở bên anh.
Nghe câu đó, Tuấn rơi nước mắt ôm cứng lấy vợ. Dần dần, anh lấy lại được tinh thần bắt đầu tiếp tục vay vốn làm ăn, có 1 hậu phương vững chắc là Lan luôn bên cạnh động viên chăm sóc thật tốt khiến Tuấn cũng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Mỗi ngày, Tuấn bận rộn đến mức còn không gặp mặt vợ, về đến nhà là anh nằm lăn xuống giường ngủ, mặt mày lúc nào cũng vô cùng nghiêm túc và căng thẳng. Suốt 2 năm trời, cuối cùng Tuấn cũng thành công khi anh đã tìm đúng con đường đi và phất lên như diều gặp gió.
Video đang HOT
Nào ngờ, ông trời thích trêu người, đúng lúc kinh tế bắt đầu ổn định thì vợ anh lại bị viêm phổi nặng.
Bác sĩ nói với Tuấn:
-Vợ anh làm việc quá lâu trong môi trường độc hại nên dẫn đến viêm phổi mãn tính, tại sao anh lại để cô ấy vất vả như vậy?
Nghe câu đó Tuấn mới giật mình, bao lâu nay vợ anh ngày đêm tăng ca, Lan làm công nhân trong nhà máy thuốc lá thử hỏi làm sao không độc hại cho được. Vậy mà, anh đã ích kỷ biết bao khi chỉ biết buồn chán 1 mình và để vợ gánh hết mọi trách nhiệm.
Thế nhưng nhập viện được 2 tháng thì Lan đã qua đời trong sự đau đớn tột cùng của gia đình, đặc biệt là Tuấn.
Ngày đám tang vợ, Tuấn ngồi thẫn thờ 1 chỗ, nhưng anh không hề khóc mà cứ liên tục mỉm cười từ lúc khâm niệm tới lúc đưa vợ ra nghĩa trang. Hành động khó hiểu đó của anh khiến người xung quanh không ngừng bàn tán xì xào rằng anh bây giờ giàu có rồi nên mất vợ này thì lấy vợ khác 1 cách dễ dàng.
Có người chửi sau lưng rằng Tuấn là “thằng khốn nạn, trơ trẽn, mặt dày”.
Nào ngờ, sau khi chôn cất vợ, người ta đắp vòng hoa bịt kín ngôi mộ, Tuấn mới ôm chầm lấy ngôi mộ và bật khóc tức tưởi:
-Anh xin lỗi, anh là thằng chồng tồi, kể từ khi chúng ta lấy nhau, anh còn chưa mang lại hạnh phúc cho em được ngày nào. Tại sao em nỡ bỏ anh mà đi?
Người hàng xóm đỡ Tuấn dậy và hỏi:
-Sao bây giờ anh mới khóc? Vừa nãy anh còn cười tươi lắm cơ mà.
Tuấn mỉm cười xót xa rồi ôm di ảnh vợ:
-Em hay cằn nhằn và nói anh thường cau có, rất hiếm khi thấy anh cười, vì thế em muốn anh cười nhiều hơn, như vậy em cũng sẽ vui hơn phải không? Hôm nay anh đã cười cho em thấy rồi. Giờ em nằm dưới đó không còn trông thấy anh, anh mới dám khóc. Vợ ơi, tại sao em lại bỏ anh? Nếu biết trước, anh đã quan tâm em nhiều hơn, anh sẽ không lãng phí thời gian để tức giận hay cau có, dù là trong hoàn cảnh khó khăn nhất, anh cũng sẽ mỉm cười với em. Giờ nhận ra thì quá muộn rồi phải không em?
Tuấn cứ gào thét như vậy bên cạnh mộ vợ còn những người xung quanh thì nhìn nhau rồi lặng lẽ cúi mặt.
Theo Phununews
Từ hôm vợ mất, đêm nào chồng cũng nghe tiếng la hét vọng ra từ phòng mẹ mình
Cứ ngỡ mọi chuyện như thế là tốt đẹp nhưng không ngờ Trung đi được 1 tháng thì ở nhà xảy ra chuyện tày định. Hôm ấy vừa đi làm về thì bất ngờ mẹ anh gọi điện. "Con ơi về ngay, con Thúy khó qua khỏi rồi".
Trước khi đi chuyến công tác 2 tháng này Trung cứ thấy nóng ruột trong lòng anh đã định không đi rồi vì vợ mới bầu bí lại nghén ngẩm dữ quá. Trước đây Thúy vợ anh đã từng sảy thai 1 lần ở tháng thứ 3, hơn 1 năm sau vợ chồng anh mới có tin vui lại. Giờ vợ cũng đang trong 3 tháng đầu thai kì, anh sợ nhỡ có mệnh hệ gì thì với vợ con thì anh lại hối hận cả đời.
Trung đã định từ chối chuyến công tác nhường cho người khác dù biết chuyến này đi công tác phí được chi khá cao và đây cũng là cơ hội cho anh thăng chức lên phó phòng. Ngay hôm anh định bàn với vợ không đi nữa thì bất ngờ mẹ anh nghe thấy:
- Tại sao lại không đi hả? Làm vợ phải biết hi sinh vì sự nghiệp của chồng chứ. Vừa mới bầu có 2 tháng chứ đã đến lúc đẻ đâu mà giữ chặt chồng ở nhà. Phải để cho nó đi làm mà kiếm tiền về còn có tiền cho chị sinh nở chứ.
- Là con lo vợ con.
- Lo lắng cái gì, anh cứ đi công tác cho tôi. Chị ấy có phải là trẻ con đâu mà ở nhà chăm sóc. Người ta chửa đẻ như chị ấy chắc chết hết.
Có lẽ Thúy sợ mẹ chồng phật ý nên cô bảo chồng đi luôn chứ không dám để chồng ở nhà. (Ảnh minh họa)
Có lẽ Thúy sợ mẹ chồng phật ý nên cô bảo chồng đi luôn chứ không dám để chồng ở nhà. Trung đi công tác mà thì thoảng cứ lo, gọi điện về cho vợ liên tục. May mắn Thúy ở nhà nói mẹ không làm khó gì cho cô cả, mỗi tội cô vẫn hơi nghén nên ăn không được nhiều. Trung cố gắng động viên vợ đợi lúc anh về sẽ bồi bổ cho vợ thêm.
Cứ ngỡ mọi chuyện như thế là tốt đẹp nhưng không ngờ Trung đi được 1 tháng thì ở nhà xảy ra chuyện tày định. Hôm ấy vừa đi làm về thì bất ngờ mẹ anh gọi điện. "Con ơi về ngay, con Thúy khó qua khỏi rồi". Trung mua vội vé máy bay về nhà thì sốc ngất khi chỉ kịp nắm tay vợ lần cuối trước khi Thúy trút hơi thở cuối cùng.
Thúy bị ngã cầu thang, nhà lại không có ai nên không phát hiện ra kịp thời. Mãi gần trưa mẹ chồng cô đi chơi nhà bạn về mới biết đưa con dâu thì viện thì quá muộn rồi. Trung đau đớn khóc than bên thi thể vợ trẻ và đứa con chưa kịp chào đời. Giá anh đừng đi công tác thì đâu tới nỗi này.
Ngày làm đám tang cho vợ và con ai nhìn Trung cũng phải gạt nước mắt. Trung đau đớn vật vã trước linh cữu vợ: "Em ơi tại anh, vì anh... Nếu anh không bỏ mặc em ở nhà thì giờ anh đâu phải lìa xa em với con thế này. Tại anh... là anh không tốt... Anh không xứng đáng là người chồng, người cha. Ông trời sẽ quả báo, sẽ phạt nặng anh, anh sẽ phải chịu hậu quả...".
Để vợ ở nhà 2 ngày Trung mới chịu đêm thi thể Thúy đi chôn. Cái chết của người vợ trẻ khiến anh như người mất hồn, nhưng mẹ anh thì thấy thần thái của bà không biến sắc nhiều lắm. Trung nghĩ vốn bình thường mẹ với vợ cũng không hợp nhau, không tình cảm nhiều nên con dâu mất bà cũng không quá đau lòng.
Nhưng từ sau khi chôn vợ đêm nào Trung cũng nghe thấy tiếng ú ớ, rồi cả tiếng la hét vọng ra từ phòng mẹ mình. Bình thường bà ngủ rất sâu giấc không hiểu sao dạo này bà lại lên cơn mê sảng như thế?
Không hiểu chuyện gì đang xảy ra, một đêm Trung thấy tiếng mẹ hét to quá nên quyết định chạy sang phòng mẹ xem có chuyện gì đang xảy ra thì bất ngờ qua khe cửa anh thấy mẹ đang quỳ lạy trước cửa sổ đang mở: "Tha cho mẹ con ơi, mẹ không cố tình giết...".
Ảnh minh họa.
Trung choáng váng vô cùng, lẽ nào mẹ anh đã làm chuyện gì có lỗi với Thúy? Lẽ nào cái chết của vợ anh liên quan tới bà? Trung đạp cửa xông vào phòng mẹ, để rồi sốc ngất khi thấy mẹ lăn ra giữa sàn nhà bất tỉnh. Anh vội vàng gọi xe đưa bà đi cấp cứu, bác sĩ nói vì bà hay mở cửa sổ ban đêm nên trúng gió độc.
Mẹ vừa tỉnh dậy, Trung đã vội vàng hỏi bà:
- Tại sao mẹ lại quỳ lạy ra ngoài cửa sổ vậy mẹ?
- Là mẹ có lỗi với vợ con. Lúc con Thúy còn sống, thấy nó nghén mẹ cứ nói ra nói vào vì nghĩ nó giả vờ để con phải quan tâm tới nó. Thậm chí dạo con đi rồi, có lần nó nghén mệt nằm ở nhà không chịu xuống nấu cơm giúp mẹ, mẹ đã mắng nó, thậm chí là rủa nó chết luôn đi cho mẹ đỡ phải hầu hạ.
Mẹ gở mồm không ngờ con bé lại ra nông nỗi này. Thực lòng mẹ không hề muốn cái Thúy và cháu chết đâu. Từ hôm nó mất tới giờ không đêm nào mẹ ngủ ngon, đêm nào cũng mơ thấy cảnh nó đầy máu về đứng đầu giường mẹ. Mẹ sợ lắm, mẹ xin lỗi...
Thì ra là như vậy? Trung ôm chặt mẹ vào lòng, động viên bà và nói lỗi không phải do mẹ, Thúy mất không ai mong muốn cả. Sau hôm ấy anh quyết định đưa vợ lên chùa cho hồn vợ siêu thoát và cũng là muốn cho mẹ được thanh thản. Bà cũng đã nhiều tuổi rồi, giờ cứ bị cái chết của con dâu ám ảnh sẽ sinh bệnh nặng mất.
Minh Minh/ Theo Thể thao xã hội
Từ ngày vợ mất, con chó cứ 9 giờ tối là ra sủa ư ử bên mộ vợ tới sáng Từ ngày vợ mất đến giờ cũng được 1 tuần rồi, gần 1 tuần nay con Bốp cứ 9h tối là bỏ nhà ra nghĩa trang nằm bên mộ vợ rên ư ử đến sáng mới về. Nghĩ nó xót chủ nên đâm ra thì Hùng không cấm... Đang khỏe mạnh bình thường không sao, bỗng dưng Lê đổ bệnh ốm nặng rồi...