Vợ mất, anh muốn đón tôi về sống cùng sau 17 năm ròng
Phải mất một thời gian khá dài, mẹ con tôi mới có được cuộc sống yên bình. Tôi đã tưởng, cuộc sống của chúng tôi từ nay sẽ cứ thế này êm đềm trôi đi.
Nhưng, sự xuất hiện của người đàn ông ấy, người mà tôi đã cố quên đi 17 năm nay lại có nguy cơ làm đảo lộn tất cả những gì yên ổn trong gia đình tôi bấy lâu…
Sau bữa cơm chiều, khi tôi đang lúi húi dọn dẹp thì có tiếng chuông bấm cửa. Tôi vội bước ra ngoài xem ai thì gần như chết sững bởi hình bóng, khuôn mặt ấy. Dù đã cố giữ nét mặt mình được bình thản nhất nhưng giọng tôi vẫn lộ nguyên sự run rẩy: “Anh hỏi ai?”.
Người đàn ông có khuôn mặt chằng chịt nếp nhăn, tóc đã muối tiêu giọng cũng gần như lạc đi: “Em đã quên rồi sao? Nam, ở Nguyễn Văn Cừ, TP. Bắc Giang đây. Tôi vào nhà được chứ?”.
Từ trong nhà, nghe tôi nói chuyện với người lạ, cậu con trai 16 tuổi gọi vọng ra: “Mẹ ơi, ai vậy?”. Tôi hốt hoảng chạy vào giục con đi tắm. Đoạn tôi nói với người đàn ông kia rằng, có chuyện gì hãy đợi tôi ở một quán cà phê cách đó khoảng 2 km.
Sau khi dọn dẹp nhà cửa xong và thấy con trai đã ngồi vào bàn học, tôi mới bần thần tự hỏi, có nên đi gặp người đàn ông ấy không? Tại sao anh ta lại đi tìm tôi sau chừng ấy năm? Biết bao câu hỏi dồn dập kéo đến khiến lòng tôi bồn chồn không yên. Cuối cùng, tôi vẫn khoác áo lên và ra khỏi nhà.
Vợ mất, anh muốn đón tôi về sống cùng sau 17 năm ròng (Ảnh minh họa)
Bước vào quán cà phê, nhìn người đàn ông vẫn lặng lẽ kiên nhẫn ngồi đợi tôi, ký ức về 17 năm trước bỗng ùa về. Năm đó, tôi 39 tuổi, còn anh ấy 45 tuổi. Tôi là một cán bộ hội phụ nữ ở huyện. Tôi chưa chồng và đã xác định ở vậy cả đời, còn anh đã có gia đình cùng hai đứa con đáng yêu. Chúng tôi gặp nhau khi tôi từ Hiệp Hòa (Bắc Giang) ra TP. Bắc Giang tập huấn bồi dưỡng thêm kiến thức.
Tôi không phải là phụ nữ xấu, trái lại khá ưa nhìn, duyên dáng. Tôi có học thức và đối xử với mọi mối quan hệ được đánh giá là khéo léo, nhưng không hiểu sao, người đàn ông nào đến với tôi cũng đều bỏ đi rất nhanh.
Video đang HOT
Khi đã vào tuổi băm, bố mẹ, họ hàng, bạn bè bắt đầu sốt sắng cho tôi. Rồi một công cuộc mai mối cho tôi được mở ra rầm rộ khắp người nhà, người thân, người quen rồi lại bạn bè, ai cũng tích cực giới thiệu người này, người kia cho tôi và bắt ép tôi bố trí thời gian đi cà phê với anh này, anh nọ.
Có không ít anh chàng “rất được”, gia thế, công việc, nhà cửa và hình thức đều ổn nhưng sau buổi gặp đầu tiên, tôi đều không muốn gặp lại. Cho tới khi bước qua tuổi 35, bố mẹ tôi chẳng còn muốn giục con gái đi lấy chồng nữa. Riêng tôi thì đã gần trơ như đá và ngại ngần khi tiếp xúc với đàn ông.
Công việc cuốn tôi đi, cho đến khi lên thị xã công tác, tôi gặp Nam. Một người đàn ông chất phác, hiền lành đã có gia đình và hai con. Chúng tôi gặp nhau ở một quán cà phê nhạc Trịnh. Tối đó, vì thấy buồn chán, tôi lang thang quanh thị xã thì thấy một quán cà phê đang phát bản nhạc mà tôi rất thích.
Rẽ vào đó, tôi chọn một góc khuất để ngồi. Lát sau, một người đàn ông tiến lại bàn tôi và hỏi lịch sự: “Tôi có thể ngồi cạnh đây được không?”. Hóa ra đây là chỗ quen thuộc của người đàn ông ấy. Rồi những lần sau, cũng vô tình gặp nhau ở đó, chúng tôi đã làm quen và nói chuyện với nhau.
Thấy Nam thật thà, tôi tin tưởng tâm sự với anh chuyện của mình. Và như một thói quen, suốt 3 tháng tập huấn, tối nào tôi cũng đến quán cà phê, một phần muốn nghe nhạc, một phần mong được gặp Nam. Tôi cũng không biết có phải mình thích anh ta hay không, nhưng tối nào không thấy Nam đến là lòng lại rất buồn.
Một hôm, đến quán chờ mãi không thấy Nam, tôi đã định ra về thì gặp anh với khuôn mặt trĩu nặng ưu phiền bước vào. Anh nói có chuyện buồn muốn tâm sự với tôi. Và đến bây giờ, tôi không nhớ ngày ấy Nam đã nói những gì mà đêm đó, chúng tôi cùng nhau bước vào một nhà nghỉ gần đó.
Những ngày sau, chúng tôi hẹn hò nhiều hơn. Tôi không dám đòi hỏi bất cứ danh phận gì từ người đàn ông ấy, chỉ cần mỗi tối, thấy anh đến quán cà phê là tôi thấy ấm lòng. Cho đến lúc kỳ tập huấn chỉ còn khoảng 1 tuần, tôi hốt hoảng khi thấy que thử thai hiện lên 2 vạch đỏ chót.
Tôi run sợ, loay hoay không biết phải làm sao. Rồi tôi quyết định giấu Nam và lặng lẽ về quê sau khi kết thúc đợt tập huấn.
Trở về quê, tôi sinh con một mình trong sự dè bỉu, gièm pha của xóm làng. Và suốt 15 năm qua, tôi giấu với tất cả mọi người về cha đứa bé. Con trai tôi lớn lên càng ngày càng giống Nam. Đôi lần, con hỏi về cha nhưng tôi đều lảng tránh, thậm chí quát mắng, cấm con không được nhắc tới chuyện này. Tôi đã nghĩ rằng, quá khứ đó, tôi sẽ chôn vùi mãi mãi. Ai ngờ…
Lần này gặp lại, nhìn Nam đã già đi rất nhiều. Anh nói, ngày ấy nhận được bức thư của tôi, anh rất hụt hẫng. “Sau đó, tôi có nghe tin em mang bầu và tôi biết đó là cái thai của ai. Nhưng lần đó, vì gia đình, tôi đã không dám đến gặp em. Vợ tôi mất cách đây hơn 1 năm và tôi đã suy nghĩ rất nhiều mới lặn lội tìm đến đây. Em hãy cho tôi nhận con và đón mẹ con em về ở cùng…”, Nam nói.
Lời đề nghị của anh ta khiến tôi rất bất ngờ. Hôm đó, anh còn tha thiết xin tôi cho gặp con nhưng tôi không đồng ý. Tôi sợ con bị sốc và ảnh hưởng đến việc học hành. Tôi bảo với Nam để cho tôi thời gian suy nghĩ và sẽ trả lời sau.
Sau buổi gặp Nam, lòng tôi lúc nào cũng như chất một gánh nặng. Tôi vừa muốn con sẽ có hơi ấm của người cha, muốn con có một mái ấm trọn vẹn nhưng lại lo sợ con không chấp nhận được sự thật này. Tôi phải làm sao đây?
Theo Dân Việt
Bị chồng bắt quả tang ngoại tình, vợ nức nở "tại anh công tác xa, mà trai trẻ lại quá quyến rũ..."
Bước chân vào nhà, tôi chết sững, máu nóng bốc dồn lên mặt khi nhìn vợ mình váy ngủ mặc trái, nét mặt sợ sệt, sau lưng em là một gã trai trẻ mặt cúi gằm...
Tôi thuộc dạng may mắn "chuột sa chĩnh gạo... nếp" khi mà Hương con gái rượu của bà chủ cửa hàng trang thiết bị nội thất cao cấp chủ động ngỏ lời yêu. Thực lòng tôi cũng thích Hương lắm, nghĩ mình hơn người ở khoản là bạn thân của anh trai Hương suốt mấy năm cùng học cấp III và "chuẩn men" theo lời nhận xét của bạn bè, còn cái bằng kĩ sư xây dựng thì đâu có gì để cạnh tranh, khi mà người học đại học, nhà nhà có con thành đạt gấp mấy lần tôi?
Được bố, mẹ đôi bên cùng anh trai Hương nhiệt tình ủng hộ, đám cưới của tôi và Hương diễn ra hoành tráng chỉ sau một năm tôi cùng em yêu thương mặn nồng. Bố, mẹ tôi đi làm cho nhà nước, quà mừng cưới chỉ mang tính chất tượng trưng, ngược lại Hương nhận được của hồi môn là căn nhà rộng rãi trên phố và số vốn đủ để em mở cửa hàng kinh doanh tại nhà theo nghề buôn bán thiết bị nội thất của bố, mẹ.
Hương thẳng thắn ngay khi chưa cưới là em không muốn vì có em mà bố, mẹ tôi phải thu hẹp diện tích căn phòng bố, mẹ đang ở và phòng khách vốn đã chật chội của gia đình tôi, để vợ, chồng tôi có nơi an cư!
Vợ trẻ ngoại tình nhưng vẫn nói yêu thương chồng. Ảnh minh họa
Hương cũng động viên tôi rằng thời buổi này đâu thuận lợi cho sự phát triển kinh tế thì ở, chứ dâu, rể gì cũng là con của bố, mẹ, ngại ngùng sợ mang tiếng ở rể chỉ thiệt...Mặc dù Hương của tôi mới bước vào tuồi 22, thua tôi 6 năm nhưng em sắc sảo, khôn ngoan hơn tôi tưởng nhiều.
Thấy vợ vất vả điều hành buôn bán ở cửa hàng tôi bảo em tôi có bằng cấp đào tạo bài bản, có nhiều mối quan hệ với khách hàng suốt mấy năm ăn lương của công ty xây dựng, tôi sẵn sàng nghỉ việc, ở nhà giúp Hương kinh doanh. Thế nhưng Hương một mực từ chối, em đưa ra lí do công việc ở cửa hàng tuy có bận rộn nhưng em đã được bố mẹ huấn luyện từ ngày 18, 19 tuổi, vả lại mấy người làm công toàn họ hàng, thân quen họ đủ sức cùng em phát triển nghề truyền thống của gia đình.
Em cũng bày tỏ quan điểm tôi là đàn ông, là chỗ dựa tình cảm, tinh thần cho em, tôi cần phấn đấu sự nghiệp chứ không phải quanh quẩn bên em được. Nghe Hương nói có lí, tôi yên tâm tiếp tục công việc của mình.
Hương làm tôi yên tâm bởi không có ngày nào Hương quên gọi điện thoại thông báo tình hình của em và việc buôn bán xuôi chèo, mát mái thu nhập ổ định...Việc khảo sát bộn bề, một tháng tôi có thể thu xếp để về thăm Hương 2 ngày nghỉ cuối cùng của tháng.Ở bên vợ trẻ chưa đầy nửa năm tôi được giám đốc công ty cử lên một tỉnh phía Bắc khảo sát công trình cho đối tác, thời gian lâu mau chưa nói trước còn phụ thuộc vào hoàn cảnh thực tế nên tôi dặn dò Hương chu đáo trước khi lên đường.
Thời gian đầu liên lạc giữa tôi và vợ thường xuyên, thông suốt, tình cảm cũng mặn nồng những ngày bên nhau, nhưng gần đây tôi nhận thấy Hương có nhiều thay đổi, những cuộc trao đổi qua điện thoại giữa tôi và em cứ thưa dần, ngắn dần và chuyện tế nhị vợ, chồng Hương cũng trở nên lạnh nhạt, qua loa cho xong.
Nghĩ chắc tại tôi đi công tác dài ngày, Hương nhớ thương nên làm mặt giận, tôi cố gắng hoàn thành nhiệm vụ để về với em sớm chừng nào tốt chừng đó. Rồi may mắn công việc kết thúc trước hẹn cả 10 ngày, tôi hăm hở bắt xe về nhà mà không báo trước với Hương.
Mường tượng cảnh vợ, chồng quấn quít nồng ấm bên nhau như xưa sau nhiều ngày xa cách tôi vội vã bấm chuông gọi vợ khi ngoài kia thành phố đã chìm trong màn đêm.
Thế nhưng tôi đứng chờ đến chồn chân gần 20 phút mới thấy Hương ra mở cửa. Bước chân vào nhà, tôi chết sững, máu nóng bốc dồn lên mặt khi nhìn vợ mình váy ngủ mặc trái, nét mặt sợ sệt, sau lưng em là một gã trai trẻ mặt cúi gằm...
Hương quỳ sụp xuống chân tôi, khóc nức nở bảo tại tôi công tác xa, trai trẻ quá quyến rũ nên em sa bẫy, chứ em vẫn yêu thương tôi và một lòng một dạ với chồng.
Theo An Trí (Tiền Phong)
Đưa bồ nhí đi du lịch, chết sững khi nhìn thấy giữa bãi biển vợ ôm ấp nhân tình Đang hí hửng khoác tay cô nhân tình ra bãi biển, anh sững lại khi nhìn thấy bóng hình quen thuộc. Người phụ nữ đó, vợ anh đang ôm ấp một gã trai mặt non choẹt. ảnh minh họa Gần 10 năm là vợ chồng, điều khiến anh Tú tự hào nhất có lẽ là lấy được cô vợ không những ngoan mà...