Vợ mang bầu mới biết ngoạ.i tìn.h
Nhưng giờ tôi đã vô sinh, đã không thể có con, thế nên, dù vợ có ngoạ.i tìn.h vơi ai đi chăng nữa nhưng vẫn yêu tôi, muốn giữ gia đình yên ấm và sẽ bên tôi, liệu tôi có nên chấp nhận không.
Biết vô sinh mà không dám nói
Tôi và vợ lấy nhau đã 3 năm, nhưng vợ không có tín hiệu mang thai. Trước áp lực của gia đình, người thân, bạn bè, tôi lo lắng lắm. Nhiều lần đi khám, bác sĩ nói chỉ là hiếm muộn, cứ đợi thêm thời gian và nên có chế độ ăn uống, tập luyện đều đặn. Tôi cũng nghe lời bác sĩ, cố gắng chăm sóc bản thân nhưng mãi chẳng thấy kết quả gì. 3 năm, đâu phải thời gian ngắn để chúng tôi có thể cứ vô tư, yên tâm chơi bời mãi được. Vợ chồng định chỉ tính kế hoạch nửa năm sau đó sẽ sinh con. Nhưng nào ngờ, đợi mãi không thấy tín hiệu gì.
Vì lo lắng quá tôi đã tự mình tìm địa chỉ chữa trị, cũng không rõ có phải nguyên nhân do mình hay không nhưng nghĩ lại chuyện ngày bé tôi bị quai bị nên cũng hoài nghi. Nhưng chuyện này tôi không nói cho vợ biết. Và tôi cuối cùng đã biết được kết quả khiến tôi bàng hoàng. Đó là thật sự tôi đã bị vô sinh. Bác sĩ nói, nhưng người trước họ chỉ muốn an ủi tôi, nói như vậy để vợ chồng cố gắng, còn thật tình có lẽ họ cũng biết tôi đã không thể có khả năng có con. Tôi buồn vô cùng, nhưng ngày ấy tôi gầy hẳn, ăn uống ít nhưng vẫn cố gắng giữ tinh thần, tâm lý để vợ không phát hiện ra.
Vợ mang bầu mới biết ngoạ.i tìn.h
Video đang HOT
Tôi cứ sống với vợ như vậy, vẫn ăn những món vợ tẩm bổ cho cả hai vợ chồng. Tôi cũng chưa biết mình nên đi con đường nào. Cho tới một ngày, khoảng nửa năm sau, vợ thông báo có bầu. Vợ mừng quýnh, rơi nước mắt vì biết tin mình có con sau gần 4 năm chung chăn chung gối với chồng. Tôi cười ngượng trước thông báo của vợ, giả vờ tỏ ra vui mừng nhưng lòng tôi bỗng cồn cào khó hiểu.
Tôi nghĩ, hay là cho vợ thêm thời gian, xem thật sự tình cảm vợ dành cho mình có phải chân thành không. (ảnh minh họa)
Tôi không biết cái thai là sản phảm của ai và vợ thật sự là người như thế nào. Trong đầu tôi hỗn độn những suy nghĩ. Hay là vợ thử đi ngoạ.i tìn.h xem có phải là nguyên nhân do tôi hay không, và vợ cũng không cần biết cái thai của ai, chỉ cần có con là được, vì vợ cũng đang có một gia đình êm ấm? Và có thật sự là vợ yêu tôi, muốn có con để tôi vui hay là vợ đang yêu người đàn ông nào đó.
Nhưng dù thế nào, chuyện vợ có con với người khác và tôi phải nhận là con mình và nuôi, tôi thật đau lòng và khó chấp nhận.
Nhưng giờ tôi đã vô sinh, đã không thể có con, thế nên, dù vợ có ngoạ.i tìn.h vơi ai đi chăng nữa nhưng vẫn yêu tôi, muốn giữ gia đình yên ấm và sẽ bên tôi, liệu tôi có nên chấp nhận không. Vì nếu căm ghét vợ, b.ỏ v.ợ thì tôi cũng chỉ sống cô độc một mình suốt đời. Tôi nghĩ, hay là cho vợ thêm thời gian, xem thật sự tình cảm vợ dành cho mình có phải chân thành không. Nếu đó là việc vợ đi kiếm con để có động lực, giữ mái ấm thì phải chăng tôi nên chấp nhận chuyện này và coi như đó là con của mình. Nhưng điều quan trọng, bố đứ.a b.é là ai, tôi rất cần biết…
Các bạn ạ, thật sự lúc này tôi rất đau lòng, hỗn độn mọi suy nghĩ, liệu ai đó có thể cho tôi lời khuyên không. Tôi cám ơn rất nhiều!
Theo VNE
Trách bản thân vô dụng vì chưa sinh được con
Nếu không lấy tôi, anh chắc hẳn sống hạnh phúc biết bao. Anh chưa bao giờ oán trách nhưng tôi luôn tự trách mình vô dụng.
Hiện tại tôi rất buồn về viễn cảnh tương lai của mình. Tôi năm nay gần 30, chồng rất mực yêu thương. Thật không may, tôi bị bệnh buồng trứng đa nang, chắc nặng nên đi làm thụ tinh nhân tạo thất bại, tôi đang chờ lần tới đi làm lại nhưng chẳng có niềm tin gì hết. Cứ nghĩ đến viễn cảnh không còn con đường nào khác phải đi làm thụ tinh ống nghiệm là tôi sợ lắm. Mỗi lần nghĩ về những người bạn, giờ đã có nhà cửa yên ấm, công việc ổn định, con cái khỏe mạnh là tôi thấy tủi cho mình ghê gớm.
Ảnh minh họa.
Đường đời của tôi từ lúc bắt đầu đã không bằng phẳng, giờ chỉ gần như số 0, chưa có nhà cửa, thất nghiệp, bị bệnh. Đôi lúc chồng đi làm, ở nhà tôi tự khóc thầm nhưng chẳng dám nói cho chồng biết, sợ anh lo lắng. Tôi đã cố gắng tìm kiếm công việc nhưng ở thành phố nhỏ này đa phần xin việc dựa vào quan hệ thì một kẻ thân cô thế cô như tôi thật bế tắc. Tôi rất thương chồng, nhiều lúc nghĩ anh phải chịu khổ vì lấy tôi; hoặc nếu không lấy tôi, anh chắc hẳn đã có cuộc sống hạnh phúc biết bao. Anh chưa bao giờ than vãn hay nửa lời oán trách nhưng tôi lại luôn tự trách mình vô dụng, không giúp anh được gì, để mình anh lo toan gánh nặng kinh tế. Tôi thật khổ tâm.
Đến giờ lại chuyện con cái nữa, từ lúc chạy chữa bệnh hiếm muộn này, tôi tốn không ít tiề.n bạc. Nhiều lúc không dám đi gặp mặt bạn bè, không đi chơi nhà họ hàng, họ chắc đang suy đoán vợ chồng tôi có vấn đề gì mà cưới mấy năm rồi chưa sinh con. Chuyện con cái là của trời cho, càng mong ngóng càng thất vọng nhưng tôi không ngày nào không nghĩ đến, càng nghĩ càng đau khổ và tự dày vò mình.
Người ta nói buồng trứng đa nang nguy cơ hiếm muộn cao, tôi rất sợ. Kin.h nguyệ.t tôi từ năm 17 tuổ.i đã không đều, bệnh chắc nặng và khó chữa. Có ai bị bệnh này tìm được niềm vui làm mẹ chưa, xin chia sẻ kinh nghiệm và cho tôi một lời trấn an để được trấn tĩnh, tâm trí đang bấn loạn. Xin chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Tham khảo "bí kíp" giữ chồng của vợ... hổ Chồng tôi là người đàn ông hiền lành, chơi với bạn bè, ai cũng thích, vì anh... nể bạn. Nghề tài xế khiến chồng tôi luôn đi đây đi đó, tất nhiên, tôi vẫn có thể bám sát anh qua chiếc điện thoại nhỏ bé. Nhờ nó mà vợ chồng tôi gần như luôn luôn... có nhau! Hễ muốn biết anh đang ở...