Vợ mắc kẹt trong suy nghĩ có thể “cải tạo” được chồng
Em thực sự thấy sợ, cảm giác như mình đang sống với một con người hoàn toàn khác so với người đàn ông mà em yêu trước đây.
Chị Thanh Tâm ơi!
Em năm nay 27 tuổi, tự tin mình là một cô gái hiện đại, ưa nhìn, có nhiều kỹ năng tốt, tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng và đang có việc làm thu nhập cao. Em đón nhận tình yêu của chồng năm em 21 tuổi.
Anh biết em trong một lần sinh nhật bạn thân của em. Anh hơn em 7 tuổi, lúc đó đã có sự nghiệp vững vàng. Anh gây ấn tượng với em bởi tính cách nhẹ nhõm, hài hước. Đặc biệt, anh đã thay đổi một số thói xấu vì sự góp ý, mong muốn của em.
Từ một người hay lỡ hẹn người yêu, người thân vì ưu tiên công việc hay cả nể bạn bè, anh đã học cách cân bằng giữa công việc và cuộc sống hàng ngày. Tính anh bừa bộn, hay tiện đâu vứt đấy, lúc nào mẹ anh cũng phải theo sau dọn dẹp, sau khi yêu em thì anh đã biết để mọi thứ đúng nơi quy định, không vứt lung tung. Chính vì vậy, tình yêu của chúng em toàn màu hồng.
Nhưng bước vào hôn nhân chưa đầy một năm, từ một người luôn tin rằng tình yêu có thể thay đổi mọi thứ, kể cả những thói xấu của chồng, em thấy mình như bị lạc vào một cuộc chơi mà mọi quy tắc em từng nghĩ ra đều không còn giá trị.
Một tuần sau đám cưới, em đã phải chứng kiến cảnh chồng em không chỉ bừa bộn mà còn có những thói quen không tốt. Anh ấy quên đóng nắp bồn cầu sau khi dùng xong, đồ đạc thì vứt khắp nhà như thể chúng tự bay ra khỏi tủ.
Những cuộc nhậu nhẹt trở thành cơn ác mộng của em khi có những hôm anh say đến mức về nhà nôn khắp sàn nhà. Em vừa dọn dẹp vừa khóc. Có lần, anh ấy say quá đến nỗi lầm bầm trong cơn mê sảng và gọi nhầm tên người yêu cũ! Em bắt đầu nghi ngờ liệu mình có thật sự hiểu anh ấy trước khi cưới hay không?
Điều đáng nói là mỗi lần em cố gắng chia sẻ suy nghĩ và mong muốn anh ấy thay đổi, chồng em lại nổi giận đùng đùng, cho rằng em đang kiểm soát và “lên mặt” với anh ấy. Có lần anh ấy còn đập vỡ cả cái điện thoại trong cơn giận.
Em thực sự thấy sợ, cảm giác như mình đang sống với một con người hoàn toàn khác so với người đàn ông mà em yêu trước đây.
Video đang HOT
Chị ơi, em có sai khi quá mơ mộng về khả năng thay đổi một người? Liệu có phải em đang cố cứu một con tàu đắm, khi mà người lái tàu lại không hề muốn lái nó đi đúng hướng? Sự thất vọng và mệt mỏi cứ lớn dần trong em mỗi ngày chị ạ.
Em xin được giấu tên.
Ảnh minh họa
Chào em!
Hôn nhân là một hành trình đầy thử thách. Sự khác biệt giữa kỳ vọng trước khi cưới và thực tế sau khi chung sống là điều không hiếm gặp. Em đã rất dũng cảm khi chia sẻ nỗi lòng của mình. Chị nghĩ rằng việc tìm kiếm sự hỗ trợ là một bước quan trọng trong việc hiểu rõ vấn đề này hơn.
Việc em nghĩ rằng có thể thay đổi thói quen hoặc tính cách của chồng sau khi cưới là một suy nghĩ khá phổ biến. Rất nhiều người tin rằng, tình yêu sẽ giúp đối phương thay đổi theo hướng tốt hơn.
Tuy nhiên, thực tế là thay đổi bản thân đã khó, thay đổi một người khác lại càng khó hơn, đặc biệt nếu người đó không nhận ra hoặc không muốn thay đổi. Những tình huống mà em mô tả như sự bừa bộn, vô trách nhiệm, thậm chí là thái độ nóng nảy của chồng, đều cho thấy có những vấn đề trong cách anh ấy nhìn nhận về trách nhiệm của mình trong hôn nhân.
Hôn nhân không chỉ là sự gắn kết về mặt tình cảm mà còn đòi hỏi sự chia sẻ, hỗ trợ lẫn nhau trong cuộc sống hàng ngày. Nếu chồng em không nhận thức được điều này thì việc em cố gắng thay đổi anh ấy sẽ chỉ khiến em cảm thấy mệt mỏi và thất vọng hơn.
Những biểu hiện như giận dữ, đập vỡ điện thoại hay nóng nảy một cách quá mức có thể là dấu hiệu của vấn đề lớn hơn, liên quan đến cách anh ấy kiểm soát cảm xúc hoặc cách anh ấy đối mặt với áp lực. Điều này có thể gây hại cho cả hai nếu không được giải quyết đúng cách. Em có quyền cảm thấy bất an và lo lắng về những hành động này.
Nhưng không phải em sai hay thất bại trong việc thay đổi chồng, mà là sự thay đổi thực sự phải đến từ chính anh ấy. Thay vì cố gắng sửa những hành vi của anh ấy, em nên tập trung vào việc thiết lập ranh giới rõ ràng.
Em có thể bắt đầu bằng cách trao đổi thẳng thắn với chồng về cảm xúc của mình bằng một cuộc nói chuyện bình tĩnh và chân thành, không phải dưới hình thức trách móc hay áp đặt. Em có thể cùng chồng tham gia các buổi tư vấn hôn nhân để có sự can thiệp từ chuyên gia, giúp cả hai thấu hiểu và xây dựng mối quan hệ dựa trên sự tôn trọng và hỗ trợ lẫn nhau.
Chị mong em luôn nhớ, em xứng đáng với hạnh phúc và sự tôn trọng trong hôn nhân. Nếu em cảm thấy những nỗ lực của mình không được đền đáp, thì em cần cân nhắc về giá trị của bản thân và sức khỏe tinh thần của mình.
Buổi sáng đăng ảnh con lên mạng, tối đến vợ chồng tôi ly hôn
Gia đình chồng tôi hình như bị mắc chứng ảo tưởng!
Kể chuyện bỏ chồng vì đăng ảnh của con lên mạng thì chắc là nhiều người bảo tôi nông cạn, nhưng đúng là tôi mới bỏ chồng chỉ vì một bức hình.
Thật ra chuyện gì cũng có nguyên nhân của nó, không phải bỗng dưng mà tôi có quyết định chóng vánh như vậy đâu. Đúng lúc ấy tôi chợt nhận ra rằng vì sao tôi lại phải chịu đựng người đàn ông này cùng với gia đình kinh khủng khiếp của anh ta?
Tôi lấy chồng cách đây 4 năm, lúc ấy tôi nghĩ anh ta là một người đàn ông có chí tiến thủ. Trong khoảng thời gian yêu nhau tôi cũng thấy anh ta rất hào phóng với mình về mặt kinh tế. Lúc ấy tôi còn trẻ nên cứ nghĩ rằng, nếu có thể cầm được ví của người đàn ông thì tức là đã chạm vào được trái tim họ.
Tôi xin nhấn mạnh là nhà chồng tôi không hề giàu có, bản thân chồng tôi thu nhập cũng không quá cao, chỉ vừa đủ để trang trải chi phí gia đình và dư ra được một ít mà thôi. Đấy là tôi chưa nói đến việc muốn tiết kiệm với thu nhập như vậy là cả một sự chi li tính toán và tiêu pha có kế hoạch của chính bản thân tôi đây.
Tuy không phải gia đình trâm anh thế phiệt, cũng không phải triệu phú đại gia nhưng gia đình chồng tôi luôn cho rằng dòng họ của mình là một dòng họ cao quý. Họ sống như một danh gia vọng tộc với mức chi phí của dân lao động bình thường. Điều kì lạ là đến giờ họ vẫn tự huyễn hoặc rằng mình là thành phần quý tộc, chiếm tỉ lệ rất nhỏ trong dân số cả nước vậy đó.
Chồng tôi là một luật sư. Trong khi các đồng nghiệp của anh sống như những người bình thường thì anh luôn cho rằng mình ở đẳng cấp cao và hiếm có ai đạt được vị thế như anh. Trong khi đó, thu nhập của anh còn thấp hơn lương tháng của tôi gần 10 triệu.
Nhắc đến chuyện thu nhập thấp hơn vợ thì mẹ chồng tôi cho rằng con trai bà là dân trí thức, không được đặt nặng áp lực kiếm tiền lên những người học thức cao như anh. Thế nên tôi có nghĩa vụ phải kiếm tiền để chồng mình toàn tâm toàn ý đi theo học thuật. Nghĩ lại, chẳng hiểu sao tôi lại nghe theo những lời ngớ ngẩn ấy suốt 4 năm trời.
Thôi thì những cái dị hợm ở nhà đấy tôi coi như là mình không hợp nên thấy không thoải mái đi. Thế nhưng đứa con do tôi dứt ruột sinh ra, nhiều khi tôi cứ có cảm giác như tôi đi đẻ thuê đẻ mướn cho họ vậy.
Bé Hạt Dẻ nhà tôi rất đáng yêu, có lẽ thằng bé là điều duy nhất mà tôi không hối hận trong cuộc hôn nhân này. Mặc dù sinh con khó khăn, thằng bé cũng hay đau ốm nhưng trộm vía con vẫn khôn lớn phát triển tốt mỗi ngày.
Sau nhiều đấu tranh thì cuối cùng con tôi cũng được đi học mẫu giáo, chứ nhà chồng tôi muốn thằng bé ở nhà đến khi nào học lớp 1 thì mới cho đến trường.
Hôm con nhập học, tôi có chụp 1 cái ảnh đăng lên mạng gọi là lưu giữ khoảnh khắc cột mốc trong đời của con. Tôi nghĩ đấy là chuyện hoàn toàn rất bình thường.
Thế nhưng tối hôm đó nhà tôi loạn thành một mớ bòng bong. Bố chồng chửi tôi là "loại đàn bà suy nghĩ ngắn một mẩu", dám đăng ảnh cháu đích tôn của họ lên mạng mà không xin phép. Mẹ chồng thì nghĩ ra bảy bảy bốn mươi chín kịch bản cháu nội mình bị bắt cóc, rồi nói tôi là đồ vô trách nhiệm.
Cuối cùng là chồng tôi, từ đầu đến cuối im lặng không bênh vợ câu nào. Anh ta nói tôi rảnh rỗi đăng ảnh con sao không tập trung mà kiếm tiền đi!
Đến đây tôi đứng phắt dậy, lên dọn ít đồ đạc giấy tờ quan trọng rồi xuống bế Hạt Dẻ về nhà ngoại luôn. Chuyện ly hôn là chắc chắn rồi nhưng tôi đang lo không biết có được quyền nuôi con hay không nữa.
Chồng thay đổi 180 độ, ăn chơi như thiếu gia và cái kết bẽ bàng không người vợ nào muốn thấy Tôi chỉ muốn qua sự việc đáng tiếc này bạn sớm rút ra bài học cho bản thân để có cái nhìn đúng, đừng quá nhẹ dạ, đặt niềm tin vào đối tác chỉ qua cảm tính bên ngoài, qua lời thề tốt yêu thương đầu môi, chót lưỡi của họ mà vội trao trái tim của mình. Sau những gì đã xảy...