Vợ ly dị vì tôi không đáp ứng đủ nhu cầu tình dục
Tôi đã phát hiện vợ mình ngoại tình, đang mặn nồng trong chính phòng ngủ của vợ chồng tôi. Đặc biệt hơn nữa cô ấy làm tình với chính lái xe riêng của tôi.
Tôi năm nay đã ngoài 50 tuổi. Do thời trai trẻ mải mê làm ăn, đến khi công thành danh toại tôi mới nghĩ đến chuyện gia đình. Chính vì vậy mà ngoài 40 tuổi tôi mới kết hôn. Vợ tôi là một người trẻ tuổi kém tôi đến gần 20 tuổi.
Một lần đi công tác xa trở về mà không báo trước cho vợ biết. Nhìn thấy đôi giày của người đàn ông trong nhà, nhưng tìm kiến trong phòng khách không thấy ai. Cuối cùng tôi đã phát hiện vợ mình ngoại tình đang mặn nồng trong chính phòng ngủ của vợ chồng tôi.
Thời gian đầu tôi thấy khá hạnh phúc trong chuyện gối chăn. Nhưng vài năm trở lại đây do phải tiếp khách đối tác nhiều, hơn nữa ăn uống lại thiếu sự kiểm soát nên tôi hay cảm thấy mệt mỏi, đau các khớp ngón chân, ngón tay, gối, bàn tay, viêm đỏ các khớp và đau… Đi khám bác sỹ thì phát hiện ra tôi bị bệnh gout và tiểu đường.
Cũng bởi vì bị bệnh cho nên nhu cầu về sinh lý của tôi giảm đáng kể, thường không muốn gần gũi vợ nên chuyện đó diễn ra cũng thưa hơn trước. Vậy mà mỗi khi xong việc tôi lại thường hay cảm thấy mệt mỏi, khó chịu.
Ngược lại vợ tôi còn rất trẻ, gái một con trông mòn con mắt, là một người đang ở cái tuổi xuân sắc, vừa qua tuổi 30, nên nhu cầu của cô ấy khá cao. Những lần làm chuyện ấy, vợ tôi toàn là người chủ động, rồi thường yêu cầu tôi phải thực hiện vài ba động tác, tư thế thì mới thỏa mãn được, lần nào mà không đạt, cô ấy cảm thấy hụt hẫng, chán nản…
Bởi mỗi lần giao ban đối với vợ mình giờ đây như một cực hình với tôi nên thỉnh thoảng tôi muốn thoái thác. Tôi thường lấy cớ đi công tác dài ngày, một, hai tuần, có lần đến cả tháng để né tránh chuyện yêu vợ.
Một lần đi công tác xa trở về mà không báo trước cho vợ biết. Nhìn thấy đôi giày của người đàn ông trong nhà, nhưng tìm kiếm trong phòng khách không thấy ai. Cuối cùng tôi đã phát hiện vợ mình ngoại tình, đang mặn nồng trong chính phòng ngủ của vợ chồng tôi. Đặc biệt hơn nữa cô ấy làm tình với chính lái xe riêng của tôi.
Video đang HOT
Người mà thua kém tôi về mọi mặt từ đẹp trai, phong độ, đến lắm tiền, sự thành đạt trong công việc, cuộc sống…duy chỉ có một cái anh ta hơn đó là trẻ tuổi. Tôi đã chết lặng đau đớn, tôi đã lôi hai kẻ đốn mạt đó ra đánh cho một trận, rồi xỉ vả, mắng chửi thậm tệ, và bắt viết cam kết thú tội ngoại tình,…
Nhưng hai người đó không hề run sợ hay phản ứng gì, thậm chí khi tôi nói sẽ đuổi việc anh ta, và sẽ thông báo cho gia đình nhà vợ biết thì vợ tôi lại đưa cho tôi một tờ giấy ly hôn đã ký sẵn, cô ấy cũng không cần quan tâm đến tài sản.
Cô ấy nói muốn được là chính mình chứ không phải sống cuộc sống như hiện nay, tiền tiêu không thiếu mà chỉ thiếu sự quan tâm, chăm sóc, chia sẻ của một đàn ông. Rằng mỗi khi thèm sex đều phải chủ động, như là đi ăn xin chồng vậy. Cô ấy đã chán cảnh vợ chồng như thế, muốn tôi giải thoát để cô ấy có thể tự do đến với người tình.
Tôi đã hạ giọng, hứa sẽ im lặng không làm lớn chuyện mong cô ấy nghĩ lại, để gia đình được yên ấm. Để con tôi được lớn lên trong tình thương, sự chăm sóc của cả cha lẫn mẹ. Vậy mà cô ấy nhất quyết đòi ra đi. Giờ đây tôi không biết phải làm thế nào bây giờ. Chỉ tự tránh mình sao không thể đem lại hạnh phúc cho vợ mình, để đến nỗi gia đình rơi vào cảnh tan vỡ.
Gia đình tan nát chỉ tội cho con cái, mà xuống nước quá thì sẽ làm cho vợ khinh rẻ, không tôn trọng tôi nữa. Độc giả nào có thể cho tôi một lời khuyên. Chỉ để cho tôi nhẹ lòng, cho tôi lấy lại cân bằng tâm lý thôi cũng được. Tôi cảm ơn.
Theo Ngoisao
Có được chồng hờ hững cũng như không
Càng sống càng cảm thấy mình không giống vợ chồng anh à, mình chỉ là hai người sống chung một phòng thôi. Thậm chí không có một cử chỉ, hành động nào là biểu hiện tình cảm, sự gần gũi với nhau cả.
Sau một thời gian làm vợ chồng, sống chung với nhau, đủ để hiểu rõ tất cả những gì xảy ra xung quanh chúng ta. Anh và em nên tự nhìn nhận lại, để sống với nhau tốt hơn. Tất cả những niềm vui, nỗi buồn, giận hờn... đều là 1 cái đáng để nhớ. Em trân trọng tất cả những gì thuộc về gia đình mình, em yêu gia đình nhỏ của em, nó là quan trọng nhất. Em không biết gia đình là như thế nào trong anh nhưng anh hãy đểm lại từng ngày, từng tháng trôi qua, anh đã chia sẽ gì đối với gia đình chưa?
Anh là người sôi nổi, vui vẻ, mang lại niềm vui cho tất cả mọi người. Chính vì thế mà mọi người đều yêu quý anh. Điều làm em khó chịu là các cô gái có thể khoác vai anh, ôm eo anh, ôm hôn anh. Em cứ ngỡ mình là người thừa vậy. Ngày xưa anh còn độc thân thì anh có thể vui vẻ với tất cả mọi người. Nhưng nay anh đã có em, vậy mà anh vẫn sợ các cô gái khác buồn vì sự hiện diện của em? Anh vẫn đến với họ khi họ cần, anh vẫn chăm sóc họ như ngày nào. Vị trí của em nằm ở đâu ???
Anh hiểu nghĩa "trách nhiệm với gia đình" là sao không? Đâu phải anh làm được nhiều tiền, cho em tiêu xài thoải mái là tròn trách nhiệm đâu? Cái em cần là sự quan tâm, chăm sóc, sự chân thành, lòng yêu thương của anh kìa. Anh chỉ dành thời gian cho bạn bè, các mối quan hệ của anh thôi, anh không có một chút nào dành cho vợ con, gia đình cả. Anh nghĩ anh đã làm tròn trách nhiệm của một người cha, một người chồng chưa ?
Trong 1 đám đông, sẽ không ai nhận ra em là vợ anh cả, có thể họ sẽ nhìn ra một ai khác là "người thân nhất" của anh. Và lúc đó, em không là gì của anh hết.
Em thèm được anh quấn quýt như ngày đầu mới yêu nhau (Ảnh minh họa)
Càng sống càng cảm thấy mình không giống vợ chồng anh à, mình chỉ là hai người sống chung một phòng thôi. Thậm chí không có một cử chỉ, hành động nào là biểu hiện tình cảm, sự gần gũi với nhau cả.
Em có dịp nói chuyện với 1 người bạn sắp cưới của anh. Anh ấy nói "Chắc sau này ít gặp lại em, vì tháng tới, anh cưới vợ, phải dành thời gian cho gia đình nhiều hơn. Có lẽ 1 năm chỉ có thể gặp nhau 1, 2 lần thôi", nghe bạn mình nói vậy, tự nhiên em thấy chạnh lòng. Cũng vì điều đó mà anh đã nhăn nhó, khó chịu... chúng mình giận nhau chỉ vì mình đến trễ 15 phút, khiến anh trễ hẹn với bạn.
Anh có thể để em bơ vơ trong một buổi tiệc và anh đi vui vẻ, cười giỡn với bạn bè. Anh có thể dối em để hẹn hò cà phê, ăn uống, xem phim với 1 cô bạn nào đó? Anh có thể nhẹ nhàng, từ tốn, dễ thương với tất cả mọi người nhưng luôn gay gắt, khó chịu, quát nạt em. Em nghĩ mình giống một người chỉ có cương vị là vợ anh thôi chứ chẳng có cái gì cả?
Những lần hẹn hò, đi chơi với em, anh chẳng mang lại cho em cảm giác yêu thương nữa. Mà nó giống như nghĩa vụ anh phải đi. Em mang đến cho anh cảm giác buồn chán vậy sao? Em không muốn tiếp tục cái thái độ hờ hững của anh hiện nay nữa...
Tất cả những điều anh mang đến cho em, có phải nó quá lớn đến nỗi em không thể tiếp tục được nữa? Yêu anh, yêu bằng tất cả những gì em có, nhưng anh đã phụ tình em bằng 1 hành động mà khiến em như trở thành người đã chết.
Em không biết phải nói như thế nào để bày tỏ hết nỗi lòng em hiện nay. "Có chồng hờ hững cũng như không!"
Liệu mình có nên tiếp tục cuộc sống thế này không anh? (Ảnh minh họa)
Lúc em sốt nằm cả ngày ở nhà, vậy mà anh vẫn đi chơi với bạn đến tận khuya mới về.
Lúc em đi làm về mệt đến nỗi muốn tắt thở, thế mà vẫn phải dọn dẹp, lau chùi nhà cửa, anh ngồi xem ti vi.
Lúc em giận anh, ra ngồi ngoài sân đến 2 giờ sáng, muỗi cắn sưng cả chân nhưng anh vẫn nằm trong chăn êm nệm ấm ngon giấc.
Lúc em giận anh, nằm khóc một mình, thế mà anh cũng không thèm quan tâm.
Lúc nào cũng chỉ có 1 mình em với em. Liệu mình có nên tiếp tục cuộc sống thế này không anh?
Đã lâu lắm rồi, em thèm cảm giác được nuông chiều, em thèm được anh quấn quýt như ngày đầu mới yêu nhau. Nhưng có vẻ xa xỉ quá anh nhỉ? Anh vẫn nói em thế! Giờ em cũng không biết em đang như thế nào, và em cần gì nữa? Có phải do vợ chồng mình không hợp nhau?
Theo VNE
Nỗi niềm của một gái bao hoàn lương Tôi phải làm sao lúc này? Rời bỏ anh thì tôi không đủ sức mạnh, nếu tiếp tục bên cạnh anh thì một ngày anh cũng gạt bỏ tôi ra khỏi cuộc đời mình... Năm 2005 tôi đang học Cao đẳng Du lịch ở Hà Nội. Đó là thời gian có những biến cố kinh khủng trong gia đình tôi, mẹ tôi ốm...