Vợ luôn hằn học khi tôi dành nhiều thời gian kiếm tiền
Tôi hơn 30 tuổi, cưới vợ được 5 năm, có hai con. Vợ tôi làm nhà nước.
Bố mẹ hai bên không khá giả gì, vợ chồng gần như tay trắng lập nghiệp, nhà cửa chưa có nên ở nhờ bên ngoại cho gần chỗ làm. Kinh tế khó khăn khi lương chúng tôi chỉ được khoảng 13 triệu.
Tôi đi làm ca kíp, những hôm làm ca đêm là hôm sau lại tranh thủ làm thêm ban ngày để kiếm thêm suất lương nữa.
Vợ lúc nào cũng cằn nhằn rằng tôi mải làm, không quan tâm chăm sóc vợ con. Trong khi nếu đi làm đêm về tôi sẽ mua hoặc nấu đồ ăn sáng cho các con, cho con ăn uống xong tôi mới đi làm việc của mình.
Buổi chiều tôi vẫn căn giờ để đón con đi học về. Do làm ca nên hầu như tôi luôn về sớm hơn, tắm cho con, xong tôi lại chú tâm vào làm thêm, vợ tầm 5h30 đến 6h tối mới về tới nhà. Ông bà ngoại có hôm nấu cơm hộ, hôm tôi nấu cơm.
Ăn xong vợ mà bận cho con ăn là tôi lại rửa bát luôn. Có khi một ngày tôi ngủ được 5 tiếng, chỉ vì mong có ngôi nhà riêng, gia đình khấm khá hơn. Vậy mà vợ luôn than trách, hằn học với tôi.
Video đang HOT
Tôi không thể hiểu được mình làm sai điều gì nữa, vợ chồng luôn căng thẳng. Tôi phải làm sao đây? Mong các bạn tư vấn.
Mang bầu lần 5, vợ phát hiện sự thật cay đắng về chồng
Mỗi lần chồng ngoại tình, anh lại tìm cách dụ tôi mang bầu. Đến lúc phát hiện sự thật đó, tôi như hóa điên.
Tôi là bà mẹ của 4 đứa con và giờ đang mang thai bé thứ 5. Chồng tôi mở trung tâm dạy tiếng Anh. Kinh tế gia đình khá giả, vợ chồng con cái sống trong căn nhà 3 tầng khang trang.
Bố tôi trước đây là người kinh doanh bất động sản kín tiếng. Ông có 2 cô con gái, sau khi bố mất, toàn bộ tài sản, chia đều cho 2 chị em tôi.
Ảnh: B.N
Thời điểm kết hôn với chồng tôi bây giờ, anh chỉ biết nhà tôi khá giả, hoàn toàn không biết tôi sở hữu bao nhiêu tiền, có bao nhiêu mảnh đất... Hơn nữa, tính cách tôi khá đơn giản, không thích phô trương.
Người ngoài nhìn vào, thường nghĩ, chồng tôi kiếm tiền giỏi, lo cho cả nhà. Thực tế, kinh tế hai vợ chồng tôi hoàn toàn riêng biệt.
Mọi khoản đóng góp cho nhà cửa, con cái, sinh hoạt phí hàng tháng là chung. Anh tự nguyện đưa tôi 20 triệu/tháng. Tôi cũng bỏ ra số tiền tương tự. Tất cả các nguồn thu khác của anh tôi không để ý, anh cũng vậy, không biết tôi có bao nhiêu tiền, bao nhiêu tài sản.
Ba năm đầu hôn nhân, cuộc sống của chúng tôi khá êm ả. Thế rồi, tôi phát hiện anh có quan hệ ngoài luồng với nhân viên lễ tân.
Tôi dắt con gái đến thẳng nhà cô ấy đánh ghen. Bố mẹ cô ta phải lạy lục, van xin, hứa dạy dỗ con, tôi mới dừng lại. Chồng sợ xanh mặt, cắt đứt mối quan hệ đó. Tuy vậy, tôi vẫn quyết định làm thủ tục ly hôn.
Hai vợ chồng chưa kịp ra tòa thì tôi dính bầu. Lòng mẹ bao giờ cũng đắm đuối, thương con, tôi đành miễn cưỡng tha thứ cho chồng, giữ mái ấm cho các con.
Sinh con thứ 2 được một năm, chồng lại ngọt nhạt, nịnh tôi đẻ tiếp. Lúc nào, anh cũng tâm sự, muốn gia đình có thật nhiều con, cho vui cửa, vui nhà.
Tôi đẻ thường, sức khỏe tốt, anh cũng khéo chăm vợ bầu bí, sinh đẻ, không có gì khiến tôi phải phàn nàn. Suốt thời gian vợ ở cữ, anh trực tiếp giặt giũ, nấu nướng đồ ăn. Con quấy khóc đêm, anh thức trắng, dỗ con ngủ, cho vợ nghỉ ngơi.
Cứ thế, tôi liên tiếp sinh con thứ 3, rồi thứ 4. Riêng con gái đầu tôi kiêng 5 năm mới sinh, còn các lần sinh sau, mỗi lần cách nhau 17 tháng.
Tôi mừng thầm, cho rằng, sau lần 'lầm đường, lạc lối', chồng đã thay đổi, biết trân trọng, yêu thương vợ con hơn.
Vậy mà, con thứ 4 vừa cai sữa, tôi chết lặng khi biết chồng qua mặt mình, tiếp tục vụng trộm bên ngoài.
Hóa ra, hết lần này đến lần khác, anh lừa tôi mang bầu, để anh dễ dàng có thời gian cặp kè với các nhân tình. Vì trong thời gian tôi mang thai, hai vợ chồng nằm riêng, kiêng tuyệt đối mọi thứ.
Lần này, tôi không thể chịu đựng thêm nữa, quyết chấm dứt với chồng nhưng lá đơn ly hôn kí chưa ráo mực, tôi đau đớn biết mình mang thai lần 5. Đó là kết quả sau lần anh đi công tác về. Chồng giở chiêu bài cũ, xin lỗi - sửa sai- đóng vai người chồng mẫu mực.
Tôi nhận ra, anh đúng kiểu người tham lam, thích lăng nhăng, ra ngoài ong bướm nhưng nhất định không muốn bỏ vợ. Một đời quá dài, nếu tiếp tục sống với người chồng như vậy, tôi sẽ cảm thấy ngột ngạt, đau khổ.
Trường hợp, vợ chồng ly hôn, tôi tự tin khẳng định, tiềm lực tài chính của tôi thừa để nuôi 5 đứa con. Điều khiến tôi nghĩ ngợi nhiều nhất là các con sống thế nào khi thiếu vắng bố bên cạnh. Con gái đầu của tôi lại khá quý bố, cháu đang đến tuổi dậy thì, dở dở ương ương. Nếu cháu thấy gia đình đổ vỡ, bố mẹ ly tán, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tâm lý.
Tôi nên và cần làm gì để tránh cho các con sự ảnh hưởng tâm lý tiêu cực khi bố mẹ chia tay. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
'Kẻ thù' của tôi là bố mẹ vợ Tôi 35 tuổi, vợ 30 tuổi, có con trai 5 tuổi. Chúng tôi đều có việc ổn định và nhà riêng. Tôi là con út trong gia đình có giáo dục và đạo đức, không nhận mình hoàn thiện nhưng bản thân luôn cố gắng làm người tốt, ít nhất là cho gia đình. Vợ tôi được cha mẹ gửi dì ruột (góa...