Vợ lén uống thuốc tránh thai suốt ba năm qua
Hóa ra chỉ vì sự nghiệp mà cô ấy nỡ bỏ qua mọi khát khao có con của tôi bấy lâu nay.
Tôi 27 tuổi, còn vợ 24, chúng tôi cưới nhau được hơn 3 năm nhưng mong ngóng mãi mà vẫn không thấy vợ tôi có dấu hiệu mang thai.
Tôi sốt ruột một thì bố mẹ hai bên sốt ruột mười, nhất là bố mẹ tôi bởi tôi là con trưởng trong nhà, cũng là cháu đích tôn nối dõi của cả dòng họ.
Cứ nghe ở đâu thuốc hay, thầy giỏi về khoản muộn con hay vợ chồng yếu sinh lý là bố mẹ và các chị tôi lại thúc giục chúng tôi đến khám, chữa, bốc thuốc về uống.
Tôi còn đưa cả vợ đến bệnh viện chuyên về sản khoa khám đi khám lại mấy lần mà bác sỹ vẫn kết luận là chức năng sinh sản của hai vợ chồng tôi hoàn toàn bình thường.
Tôi làm ở bưu điện tỉnh, còn vợ là diễn viên múa của một đoàn văn công. Ngày còn yêu nhau, gia đình tôi phản đối ghê lắm trước cô con dâu “mặt lúc nào cũng bự son phấn, quần áo váy vóc ngắn cũn cỡn, mỏng dính nhảy múa trước mặt bao người”.
Thế nhưng bằng tình yêu của mình, tôi kiên trì thuyết phục gia đình và cuối cùng thì đám cưới của chúng tôi cũng diễn ra đầm ấm và vui vẻ.
Cưới xong tôi muốn vợ chồng có con ngay nhưng vợ tôi tỏ ý ngần ngại, lần lữa. Cô ấy bảo nghề diễn viên múa mà mang bầu, sinh con xong là “hỏng người”, cô ấy muốn có thêm vài năm để phấn đấu. Tôi đã phải làm công tác tư tưởng khá nhiều với vợ, về vai trò của người phụ nữ trong gia đình. Tôi muốn cô ấy tìm một việc làm phù hợp để thuận tiện với việc chăm sóc gia đình, chứ nghề diễn viên nay đây mai đó, vừa vất vả lại vừa khó vẹn toàn mà lo cho mái ấm.
Video đang HOT
Vợ tôi cũng gật đầu đồng ý với chồng về chuyện tìm một công việc mới, thế nhưng qua bạn bè, rồi qua cả mối quan hệ họ hàng thân tình để nhờ vả, hết công việc nọ đến công việc kia, cô ấy vẫn lắc đầu bảo không thích và không phù hợp.
Chạy chọt mãi cũng nản, tôi đành buông xuôi bảo vợ tự tìm lấy một công việc mà cô ấy thích, rồi tôi sẽ lo chuyện chuyển đổi. Tôi chỉ chăm chăm vào chuyện chạy chữa, tẩm bổ làm sao để đạt được mong muốn có được tiếng trẻ con trong nhà.
Vậy mà cuối tuần rồi, tôi phát hiện một sự thật phũ phàng từ vợ. Do cô ấy vừa đi biểu diễn ở tỉnh về, xe bị hỏng nên nửa đêm mới về đến nhà, cô ấy bỏ cả va ly đồ ngay ngoài phòng khách rồi lăn ra giường ngủ.
Sáng sớm tôi dậy, thấy va li bỏ bừa bộn, sợ bố mẹ thức dậy nên tôi kéo va li vào phòng ngủ của hai vợ chồng, định bụng soạn đồ ra cho vợ, lấy quần áo bẩn mang đi giặt.
Thế nhưng vừa lấy được mấy bộ váy áo ra khỏi va li, tôi thấy rơi ra một hộp thuốc tránh thai còn nguyên tem dán. Nghi ngờ, tôi lục tung cả va li lên và đã tìm thấy một vỉ thuốc tránh thai được uống gần hết trong ngăn khóa kéo chiếc ví của vợ. Có lẽ cô ấy sợ đi công tác dài ngày, uống hết thuốc nên đã mua phòng thêm một hộp thuốc mới.
Sững sờ hồi lâu, tôi đánh thức vợ dậy, đưa cả hộp thuốc mới và vỉ thuốc tránh thai đang uống dở ra hỏi vợ. Cô ấy tái mặt rồi ấp úng giải thích với tôi lý do dùng thuốc là vì muốn “phấn đấu cho sự nghiệp thêm một vài năm nữa”.
Hóa ra chỉ vì “sự nghiệp” của cô ấy mà cô ấy nỡ bỏ qua mọi khát khao của tôi, của gia đình hai bên về một đứa con để ẵm bồng, để yêu thương, để thực sự là một gia đình.
Tôi giận run người, không thốt nổi lời nào nữa. Có lẽ tôi sẽ quyết định dứt khoát để cô ấy lựa chọn giữa nghề nghiệp và gia đình.
Theo Eva
"Chỉ là ngủ với nhau thôi mà"
Tình yêu giống như hai người ngủ cạnh nhau, tỉnh dậy, ai cũng cần sống với cuộc đời mình.
Đêm hôm ấy Trang say rượu. Những cơn say thường khiến người ta quên đi cảm giác đau đớn trong hiện tại nhưng tỉnh dậy lại luôn cảm thấy mình mất mát nhiều hơn. Trang vùi mình vào trong rượu với hi vọng không còn đớn đau khi chia tay Tùng. Có thể Trang đã quên được mọi cảm giác nhức nhối nơi con tim trong đêm đó nhưng lại sẽ mất cả đời này để nhớ về đêm say rượu hôm nay.
Trang hẹn gặp Tùng, đó là lần hẹn gặp cuối cùng khi hai người còn yêu nhau. Tùng đã quyết định buông tay Trang dù cho tình yêu của hai người cũng đã kéo dài được hơn 3 năm. Tùng ra nước ngoài định cư theo ý nguyện của gia đình. Chuyến đi ấy sẽ không phải là điều gì quá gớm ghê nếu như Tùng cho Trang một cái hẹn. 3 năm, 5 năm hoặc lâu hơn thế Trang cũng không ngại. Chỉ tiếc là Tùng đã quyết định gạt Trang ra khỏi lịch trình cuộc sống của mình. Tùng nói không muốn làm Trang khổ vì phải sống trong chờ đợi. Chính Tùng cũng không biết ngày anh trở về anh có còn là mình không nữa nên anh không muốn Trang đợi. Thời gian có thể không là gì với Trang nhưng nó chỉ có ý nghĩa khi người đàn ông mà Trang chờ đợi vẫn là người yêu cô như thủa nào. Còn ở đây, chính Tùng cũng không biết anh sẽ còn sống với tình yêu này đến khi nào thì Trang đợi có ích gì?
Thời gian có thể không là gì với Trang nhưng nó chỉ có ý nghĩa khi người đàn ông mà Trang chờ đợi vẫn là người yêu cô như thủa nào. Còn ở đây, chính Tùng cũng không biết anh sẽ còn sống với tình yêu này đến khi nào thì Trang đợi có ích gì? (Ảnh minh họa)
Người ta vẫn thường nói rằng, điều đáng sợ nhất không phải là chờ đợi mà là không biết phải đợi đến bao giờ. Trang biết, Tùng nói điều đó đồng nghĩa với cuộc tình này đã chấm dứt. Chỉ là anh muốn dùng một cách khác khiến cô bớt đau hơn mà thôi. Trang đã không thể níu kéo Tùng bởi vì cô biết giấc mộng nơi trời tây đó là khao khát cả đời của anh. Vì nó, anh sẵn sàng đánh đổi cái gọi là tình yêu. Như thế khi cô bất chấp mọi điều để níu kéo anh, chẳng phải cô đang tự nhận về mình sự thất bại.
Trang đau khổ tột cùng khi Tùng quyết định buông tay. Nhưng rồi cô cũng phải chấp nhận với sự thật đó. Đêm hôm ấy Trang hẹn gặp Tùng cũng là để tạ từ cuộc tình mà bao năm qua cô nâng niu, gìn giữ.
Hai người gặp nhau ở một quán rượu. Trang uống và nước mắt cứ không ngừng rơi. Suốt cuộc hẹn hò lần cuối đó Tùng không nói gì ngoài 3 từ: "Anh xin lỗi". Mỗi lần anh nói thế Trang lại cười, mặc cho nụ cười đó kèm theo những hàng nước mắt lăn dài. Cô hận anh đã bỏ cô lại một thì hận chính mình đã không thể ngừng yêu người đàn ông này mười. Nếu Trang không yêu chân thành, nếu Trang không trao trọn con tim, không đặt Tùng lên vị trí không gì có thể thay thế thì có lẽ ngày hôm nay Trang đã không đau khổ đến như vậy.
- "Hãy nói cho em biết làm thế nào để có thể tàn nhẫn được như anh?"
Trang vừa uống rượu vừa chất vấn người đàn ông đã bỏ rơi mình. Tùng nắm chặt lấy bàn tay Trang để nói lời xin lỗi. Ngoại trừ điều đó, Tùng không còn giải thích gì thêm nữa. Sau đêm nay, mỗi người sẽ sống với cuộc đời riêng của mình, sẽ không còn sự hiện diện của người kia trong mỗi dự định, mỗi kế hoạch nữa. Hai người sẽ chia tay thực sự.
Đêm cuối ấy Trang đã dâng trọn những gì quý giá nhất của mình cho Tùng. Cô không biết mình làm thế vì men rượu hay vì trong lòng cô mong muốn như vậy.Trang không hối hận vì đã yêu Tùng, ngay cả bây giờ, khi Trang sắp trở thành một cô gái bị thất tình cô cũng không hối hận. Điều quan trọng với Trang chính là cô đã yêu thật sự, yêu chân thành. Cô đã yêu một tình yêu đáng để trân trọng. Vậy thì có điều gì để Trang phải hối tiếc đâu.
Tình yêu của mình những năm tháng qua cũng giống như hai người nằm cạnh nhau ngủ. Giấc ngủ có thể dài, có thể ngắn, mỗi người có thể mơ về những điều tốt đẹp hoặc gặp ác mộng nhưng dù có thể nào thì chúng ta vẫn phải tỉnh dậy và sống với hiện tại. (Ảnh minh họa)
Với nhiều người, Trang có thể sẽ là một cô gái quá ngốc nghếch khi trao tặng Tùng điều quý giá đó khi mà anh ta đã thẳng thắn bày tỏ không còn tiếp tục yêu cô thêm nữa. Nhưng với Trang, tình yêu chẳng có gì gọi là đúng sai, chỉ cần con tim muốn thế thì sẽ làm. Cũng có thể nhiều người nghĩ Trang lên giường với Tùng vì cô quá say nhưng chỉ có mình Trang hiểu, cô đã làm vậy vì đó là tâm nguyện của cô.
Trang không phải là người con gái cuối cùng trong cuộc đời Tùng nhưng cô tin cô sẽ là người con gái anh nhớ suốt cuộc đời này và vì thế mà dằn vặt. Những gì đã qua giữa hai người vĩnh viễn không bao giờ là vô nghĩa.
***
Trang và Tùng tỉnh dậy trong nhà nghỉ. Cả hai nhìn nhau bằng ánh mắt vô hồn. Tùng lắp bắp nói một lời xin lỗi với Trang. Nhưng cô gái trẻ ấy lại bình tĩnh hơn so với những gì Tùng nghĩ:
- "Có gì đâu mà xin lỗi, chỉ là ngủ với nhau thôi mà. Tình yêu của mình những năm tháng qua cũng giống như hai người nằm cạnh nhau ngủ. Giấc ngủ có thể dài, có thể ngắn, mỗi người có thể mơ về những điều tốt đẹp hoặc gặp ác mộng nhưng dù có thể nào thì chúng ta vẫn phải tỉnh dậy và sống với hiện tại. Em và anh, chỉ đơn giản là chúng ta ngủ với nhau thôi".
Theo VNE
"Tôi có lấy anh cũng chỉ vì biết ơn" Gần 10 năm qua, anh chỉ biết mình tôi, lo cho tôi một cuộc sống tốt đẹp nhưng tôi không yêu anh. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trước khi viết những dong này. Tim tôi đau lắm, trong đầu tôi ngổn ngang những suy nghĩ mà tôi không biết phải lựa chọn điều gì cho cuộc đời mình. Chấm dứt với anh...