Vợ không chịu sinh con, tôi đưa trả về ngoại, phản ứng của ông bà khiến cô ấy buộc phải nói ra sự thật giấu kín bao lâu nay
Tại sao vợ không chịu chia sẻ sự lo lắng với chồng?
Mẹ từng kể, để sinh được tôi, bố mẹ phải tiêu tốn hết số tiền của 16 năm kiếm được vì thời đó làm thụ tinh nhân tạo rất tốn kém. Khi tôi ra đời cũng là lúc gia đình kiệt quệ, bố mẹ rất muốn sinh cho tôi một đứa em nữa nhưng không còn tiền.
Thế nên mẹ luôn muốn tôi lấy vợ sớm và sinh cho ông bà nhiều cháu. Mẹ sẵn sàng nghỉ làm để đi chăm sóc các cháu cho chúng tôi yên tâm làm việc. Thế nên tôi yêu từ thời sinh viên, khi có công việc ổn định là cưới ngay.
Trong khi bạn bè đang chơi bời hưởng thụ thì tôi đã có vợ ở tuổi 24. Sau cưới, tôi nhắc nhở vợ không cần dùng biện pháp tránh thai nào hết, cứ có bầu là sinh.
Gia đình tôi mong có con cháu từng ngày, vậy mà suốt 2 năm nay, vợ vẫn chưa có bầu. Mẹ tôi lo lắng hối thúc chúng tôi đi khám sản xem có vấn đề gì không. Thế nhưng vợ tôi không chịu, cô ấy khẳng định sức khỏe rất tốt và không có bệnh tật gì.
Hôm thứ 6 vừa rồi, trong lúc dọn rác, mẹ tôi phát hiện trong đó có vỏ hộp thuốc lạ nên hỏi tôi. Sau khi tra Google, tôi bàng hoàng biết đó là thuốc tránh thai hằng ngày mà vợ vẫn sử dụng.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Lúc vợ đi làm về, tôi tức giận ném vỏ hộp thuốc xuống nền nhà yêu cầu vợ giải thích. Cô ấy nói khó khăn lắm mới kiếm được công việc tốt như hiện tại, sợ có con vào lúc này sẽ ảnh hưởng đến sự thăng tiến của vợ. Tôi nói bản thân dư sức nuôi vợ con nên cô ấy chỉ việc ở nhà sinh con là được. Nhưng vợ không nghe, vẫn muốn hoãn sinh con vài năm nữa.
Tôi sợ vợ cứ uống thuốc tránh thai đều mỗi ngày và trì hoãn sinh con trong thời gian nhiều năm rồi sau này sẽ khó có con. Bố mẹ chỉ có một mình tôi, chúng tôi phải có nhiều con để bù lại sự lạnh lẽo trong ngôi nhà này. Gia đình tôi khuyên bảo đủ lời nhưng vợ vẫn bướng bỉnh, nhất định không chịu sinh con, cuối cùng tôi buộc phải chở cô ấy về cho ông bà ngoại dạy lại.
Khi biết chuyện con gái uống thuốc tránh thai để không phải sinh con sớm, bố mẹ vợ đều rất giận, thậm chí ông bà còn nói từ mặt không muốn cô ấy bước vào nhà nữa. Trước áp lực của bố mẹ, cuối cùng vợ tôi mới chịu nói lý do là sợ sinh con.
Vợ sợ sau khi có con sẽ không có thời gian hẹn hò với bạn bè, đầu tóc bù xù quần áo luộm thuộm chồng ghét bỏ, sinh con sợ xấu đi chồng sẽ phản bội… Nói ra một loạt nỗi sợ hãi rồi vợ bật khóc làm tôi bất lực.
Phải chăng vợ tôi đang mắc hội chứng sợ sinh con, tôi không biết làm gì để cô ấy yên tâm mang thai đây?
Lần đầu về nhà người yêu chơi, thấy mẹ anh lao đến quỳ lạy nói ra sự thật khiến tôi điếng người toát mồ hôi
"Mẹ xin con, làm ơn cứu mẹ lần này. Xem như là báo đáp công lao mẹ sinh ra con, con nhất định phải giúp mẹ lần này.
Không thì mẹ chết mất, bọn chúng giết mẹ mất".
Tôi và Minh yêu nhau đã một năm. Tôi tình cờ quen biết Minh khi cả hai cùng đi vào một quán cà phê. Minh chủ động làm quen và theo đuổi tôi. Minh là kiểu đàn ông có bề ngoài ưa nhìn, công việc ổn định, lại có nhà riêng trong thành phố. Yêu nhau một năm, tôi càng thấy cả hai hòa hợp, chỉ cần thêm một bước cầu hôn của anh thì tôi liền đồng ý.
Chúng tôi đã lên kế hoạch khoảng nửa năm nữa sẽ kết hôn, một năm sau thì có con. Tôi hạnh phúc khi nghĩ về tương lai có Minh, có gia đình nhỏ của cả hai.
Dù qua lại đã một năm nhưng đây là lần đầu tiên tôi về nhà người yêu chơi. Thời gian qua, chúng tôi hẹn hò rất trong sáng, chưa từng đi qua giới hạn. Tôi đinh ninh lần này sẽ là lúc chín muồi để cả hai bước thêm một bước gần gũi thân mật hơn. Đêm đó, chúng tôi đi ăn tối cùng nhau rồi mua bia, đồ ăn vặt về nhà của Minh.
Minh vừa mới mở cửa ra thì tôi bất ngờ khi thấy một người phụ nữ trung niên tóc tai rũ rượi, quần áo nhăn nhúm ngẩng khuôn mặt bơ phờ lên nhìn chúng tôi. Vừa thấy Minh bước vào thì bà ấy lao đến quỳ sụp dưới chân anh, khóc nấc lên rồi nói:
"Mẹ xin con, làm ơn cứu mẹ lần này. Xem như là báo đáp công lao mẹ sinh ra con, con nhất định phải giúp mẹ lần này.
Không thì mẹ chết mất, bọn chúng giết mẹ mất".
Tôi không biết chuyện gì nhưng theo những gì bà ấy nói thì đây là mẹ của người yêu. Tôi vội vàng đi tới đỡ bác dậy nhưng Minh tỏ ra rất tức giận, anh kéo lấy tay tôi, ý bảo là tôi cứ đứng yên đừng làm gì. Mẹ của Minh thấy tôi thì nhào tối ôm lấy chân của tôi. Bà ấy càng khóc to hơn. Minh lớn tiếng nói mẹ đừng khóc nữa, có gì từ từ rồi nói.
Khi nghe mẹ của Minh kể, tôi chết sững rối bời. Mẹ của Minh nợ bọn cho vay nặng lãi gần 10 tỷ. Bà vốn mê đánh bài, vướng vào nợ nần không chỉ một lần này. Nhưng Minh chưa từng kể tôi. Anh cố gắng đi làm trả nợ cho mẹ hết lần này đến lần khác.
Minh trừng mắt tức giận hỏi mẹ vì sao đã nói là bỏ rồi mà vẫn thế? Anh hỏi mẹ vì sao cứ làm khổ con của mình như vậy? Mẹ anh chỉ biết khóc, van xin con trai giúp mình lần cuối.
Tôi ra về mà trong lòng rối bời. Tôi biết Minh cũng rất khổ tâm khi có người mẹ mê cờ bạc, gây nợ khắp nơi. Anh đã cố gắng rất nhiều để tự kiếm tiền mua nhà, phụng dưỡng mẹ mình, còn giúp bà trả nợ không ít. Nhưng mẹ của anh ham mê cờ bạc không bỏ tính, giờ số nợ lên tới 10 tỷ thật sự rất lớn.
Tôi biết Minh không bao giờ có thể cắt đứt với mẹ của Mình. Nếu tôi lấy anh, tôi cũng phải cùng anh gánh món nợ lần này và cả tương lai nếu mẹ anh vẫn chứng nào tật nấy. Nếu tôi muốn chia tay thì có phải quá thực dụng và cạn tình cạn nghĩa với Minh quá không? Tôi khó nghĩ quá.
Đang hì hục sửa ống nước cho khách nhưng thấy người phụ nữ bước ra từ phòng ngủ mà tôi điếng người run rẩy Nhà của vị khách này vừa to vừa đẹp, bước vào nhà tôi không khỏi cảm thán mà mong ước có nhiều tiền để mua cho vợ con một căn thế này. Tôi 33 tuổi, làm nghề sửa ống nước. Vợ tôi ở nhà buôn bán đơn giản. Vợ tôi nhỏ hơn tôi 7 tuổi, tôi khó khăn lắm mới rước được cô...