Cưới được một tháng, em gái về nhà khóc lóc, ngay hôm sau, mẹ ép vợ chồng tôi phải bán hết vàng cưới, rút tiề.n tiết kiệm đưa cho em
Đều là con gái do mẹ sinh ra nhưng tôi cảm nhận rất rõ sự thiên vị của bà.
Mẹ tôi luôn thương em gái hơn tôi từ lúc chúng tôi còn bé. Trong kí ức của mình, tôi vẫn còn nhớ cảnh mẹ bắt tôi làm việc nhà, còn em gái chỉ đi chơi. Bữa cơm, mẹ sẽ dành những phần cá thịt ngon cho em, còn tôi ăn cơm với canh rau và muối ớt. Đầu năm học, tôi mặc đồ cũ, mẹ may cho em đồ mới. Mẹ tôi luôn nói em gái ốm yếu, bệnh tật nhiều; còn tôi khỏe mạnh, cao lớn nên tôi phải biết thương em, nhường nhịn cho em.
Học hết lớp 12 thì tôi nghỉ học, đi làm kiế.m tiề.n phụ nuôi em. Mẹ tôi bảo con gái học hành chi nhiều, em còn nhỏ (năm đó em tôi học lớp 9), bố mẹ cũng lớn tuổ.i rồi nên tôi phải phụ ông bà nuôi em. Đến khi em tôi thi đậu đại học, mẹ lại mừng vui đi khoe khắp xóm làng. Còn ngày tôi đậu đại học, bà lại bảo tôi đừng đi học, tốn tiề.n lắm. Bố mẹ còn tổ chức tiệc mừng em gái đậu sư phạm, tôi làm công nhân ở khu công nghiệp mà phải gửi tiề.n về làm tiệc. Đêm đó, tôi khóc ướt gối vì xó.t x.a và tủi thân phận mình.
Em gái học đại học 4 năm cũng bằng tiề.n của tôi chu cấp. Khi em thi đậu biên chế, bố mẹ tôi hãnh diện vô cùng, đi đâu cũng khoe có con gái út làm cô giáo. Nhưng mẹ chưa bao giờ kể chuyện tôi làm vất vả, tăng ca đêm hôm, người luôn chỉ có 39kg vì làm nuôi em học.
Ông trời thương tôi nên cho tôi gặp một người chồng tốt, đàng hoàng, thương tôi hết mực. Gia đình anh ấy cũng rất tử tế, khá giả. Họ hỏi cưới tôi 3 lượng vàng, một số vàng cưới rất lớn vào thời điểm 8 năm trước ở quê tôi. Bố mẹ chồng còn cho tiề.n để vợ chồng tôi xây căn nhà khang trang, tạo điều kiện để tôi đi học làm bánh và mở tiệm bánh cho riêng mình. Có thể nói, bố mẹ chồng như bù đắp những thiệt thòi mà tôi phải chịu. Hiện tại, cuộc sống của vợ chồng tôi khá sung túc. Chúng tôi mua được xe ô tô, xe tải chở hàng và xây được một dãy nhà trọ cho sinh viên thuê.
Ảnh minh họa
Tháng trước, em gái tôi lấy chồng. Lễ cưới không rình rang bằng tôi vì em ấy trót có bầu trước. Nhà trai cũng bình thường, không khá giả và bố mẹ chồng em cũng khó tính, hay xét nét con dâu. Ngay trong lễ cưới mà mẹ chồng còn tỏ thái độ cau có chỉ vì em tôi vô tình giẫm lên tà váy của bà ấy.
Video đang HOT
Hôm chủ nhật, chị em tôi về nhà bố mẹ chơi. Em tôi khóc lóc, kể bị nhà chồng ức hiế.p đủ đường, giờ em muốn xây nhà riêng mà không có tiề.n. Bố mẹ tôi nghe xong thì im lặng. Sáng sớm nay, mẹ gọi tôi về nhà nói chuyện. Bà bảo tôi bán hết vàng cưới và rút tiề.n tiết kiệm đưa cho em gái vay để xây nhà. Thấy em làm dâu khổ sở, đang bầu bì mà tinh thần không thoải mái, bà xó.t x.a không chịu được. Mẹ còn nói tôi sướng hơn em, có nhà riêng, bố mẹ chồng thương yêu, cuộc sống sung túc thì nên giúp đỡ em gái.
Lần này tôi không kiềm chế được nữa nên có nói một câu: “Hình như mẹ chỉ coi em ấy là con ruột, còn con giống như nhặt được ở ngoài đường vậy”. Chỉ vậy thôi mà mẹ tôi nổi giận, mắng đuổi tôi đi. Bà còn đòi từ mặt nếu tôi không chịu giúp đỡ em gái. Tôi cay đắng, chua xót vô cùng. Có nên bỏ tiề.n ra giúp đỡ em gái không?
Con dâu và mẹ chồng cùng mang thai, thái độ của người chồng khiến vợ bật khóc
Cô đã đệ đơn l.y hô.n khi không thể chịu đựng được sự thiên vị của chồng dành cho mẹ và em gái mình.
Ảnh minh hoạ.
Sau khi lớn lên, H thi đậu vào một trường đại học có tiếng, ra trường thuận lợi tìm được một công việc tốt ở thành phố. Đây cũng là thời điểm cô gặp và cưới chồng mình.
Hôn nhân của họ dường như rất hạnh phúc. Tuy nhiên, cuộc sống của H không đơn giản, cô sống chung với người mẹ chồng ngoài 50 tuổ.i. Mẹ chồng lúc nào cũng khiến cô cảm thấy ngột ngạt.
Mặc dù H đã cố gắng rất nhiều để hòa hợp với mẹ chồng nhưng khoảng cách giữa 2 thế hệ, cùng với sự khác biệt về quan điểm sống khiến cho mối quan hệ của họ lúc nào cũng căng thẳng.
Vào một ngày, H phát hiện mình mang thai, cô cảm thấy rất hạnh phúc khi được làm mẹ. Điều cô không ngờ rằng là đúng lúc này, mẹ chồng cô cũng mang thai.
Cô cảm thấy bàng hoàng vì mẹ chồng đã già, mang thai sẽ có nhiều rủi ro, đặc biệt là khi bố chồng cũng vừa mới qua đời cách đây không lâu.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền trong gia đình, chồng cô cảm thấy mình cần có trách nhiệm chăm sóc cho mẹ, bởi bà đã qua nửa đời người, rủi ro khi mang thai lớn hơn nhiều so với H.
Mặc dù H hiểu được lo lắng của chồng mình nhưng cô cảm thấy cô đơn và bất lực. Đôi lúc cô thấy mình như đang đứng ngoài cuộc đời của chồng, sự quan tâm của anh dành cho 2 mẹ con cô quá ít ỏi.
Trong khi chồng cô đưa mẹ mình tới bệnh viện để khám thai, cô thường phải tự đi khám một mình. Cô bắt đầu thấy tủi thân nhiều hơn, nghĩ chồng bỏ bê 2 mẹ con mình.
Khi đến ngày sinh, H và mẹ cùng cùng được đưa vào phòng sinh. Quá trình sinh của cô diễn ra suôn sẻ, cô sinh được một cậu bé khoẻ mạnh. Trong khi đó, quá trình sinh của mẹ chồng lại gặp phải một số sự cố, bà cần phải thực hiện mổ cấp cứu.
Chồng cô lo lắng đi qua đi lại bên ngoài phòng sinh, vừa đi vừa chắp tay cầu nguyện. Cô lại trong phòng sinh, lo lắng cho sức khỏe của em bé và mẹ chồng. Sau vài giờ chờ đợi căng thẳng, mẹ chồng cuối cùng cũng sinh ra một b.é gá.i thành công.
Chồng cô vui mừng bước vào phòng sinh chúc mừng mẹ mình nhưng quên mất vợ mình cũng vừa trải qua cơn sinh nở. Anh ôm đứa em gái vào lòng, hôn lên trán đứ.a tr.ẻ, lo lắng hỏi han về tình hình của mẹ mình.
Trong khi đó, H buồn bã nhìn chồng dành hết mọi tình thương và sự quan tâm cho mẹ chồng. Cô cảm thấy mình và con trai không được chồng đối xử một cách công bằng.
Ngày tháng trôi qua, chồng cô chăm sóc mẹ mình rất chu đáo nhưng lại tỏ ra hờ hững với vợ. Cô cảm thấy mình như một người dư thừa ở nhà. Vào một ngày nọ, cô không kìm được nước mắt và nói ra những bất bình của mình.
Anh sững sờ nhìn cô, nhận ra thời gian qua mình đã không qua tâm tới cảm xúc của vợ. Anh ôm lấy vợ, áy náy xin lỗi: "Xin lỗi vợ, anh thật quá đáng. Cha mất sớm, anh sợ mẹ không sống được nên mới dành sự quan tâm nhiều tới mẹ như vậy. Từ giờ anh sẽ quan tâm nhiều với vợ con hơn".
Tuy nhiên, sự thay đổi của anh không kéo dài lâu. Mỗi khi ở nhà, anh vẫn vô thức tập trung vào mẹ và em gái mình và phớt lờ vợ con. Trái tim của H ngày càng lạnh giá, cô bắt đầu nghi ngờ vị trí của mình trong gia đình.
Cuối cùng, H không thể chịu đựng được nữa nên đệ đơn l.y hô.n. Anh đa.u đớ.n nhận ra mình đã đán.h mất niềm tin và tình yêu của vợ. Nước mắt lưng tròng, anh cầu xin cô cho anh một cơ hội làm lại từ đầu. Đối mặt với lời cầu xin của chồng, cô do dự. Trong thâm tâm cô lo sợ anh rồi lại chứng nào tật nấy.
Dưới sự thuyết phục của mẹ chồng, H quyết định cho anh một cơ hội nhưng kèm theo đó là một điều kiện: "Anh phải chứng minh mình có thể lo liệu tốt chuyện này, bao gồm cả tôi và con trai chúng ta".
Anh chấp nhận lời yêu cầu của cô, bắt đầu thay đổi bản thân. Anh cố gắng hết sức để cân bằng sự quan tâm của mình dành cho mẹ và vợ, đồng thời khiến mọi người cảm nhận được tình cảm của mình.
Anh cũng học cách tôn trọng và lắng nghe ý kiến của vợ, để cô cảm nhận được vị trí của mình trong lòng anh. Ngày tháng trôi qua, cô ngạc nhiên trước sự thay đổi của chồng. Cô nhận thấy anh không còn chỉ quan tâm tới mẹ và em gái mà còn dành sự yêu thường cho cả vợ và con trai mình.
Dưới sự nỗ lực của chồng, H lấy lại niềm tin vào cuộc hôn nân này. Sau đó, cô và mẹ chồng cũng dần tìm thấy tiếng nói chung, tôn trọng nhau hơn, 2 đứ.a tr.ẻ lớn lên khỏe mạnh dưới một mái nhà hạnh phúc.
Bố mẹ chồng mời 3 người con về ăn tối rồi lấy ra 2 cuốn sổ đỏ cùng 1 sổ tiết kiệm, giao hết cho vợ chồng tôi Vợ chồng tôi sửng sốt, không muốn nhận nhưng bố mẹ cứ ép buộc phải nhận lấy số tài sản trên. Vợ chồng tôi tuy không sống chung với bố mẹ chồng nhưng luôn lo lắng, quan tâm đến ông bà. Mỗi tuần, chúng tôi lại sắp xếp công việc để về quê một ngày. Thứ nhất là để 2 con được chơi...