Vợ khốn khổ chỉ vì chiếc quần lót ren
Chồng chị đay nghiến vì cho rằng chỉ thứ phụ nữ hư hỏng mới mặc loại quần ren mỏng.
Anh cưới chị được gần 1 năm. Chuyện chỉ bắt đầu vào một hôm đó, mẹ chồng chị thấy trên sào phơi đồ có treo áo lót ren của chị. Thế là bà chạy xồng xộc lên phòng lúc chị đang ngủ trưa, giật chị dậy và chửi chị là thứ đàn bà lăng loàn, hư hỏng mới mặc những thứ đồ lót như vậy.
Chị vốn cũng hiền, chẳng hiểu điều gì đang xảy ra, chỉ nghĩ chắc mẹ chồng vẫn còn phong kiến nên không thích như vậy. Rồi từ lần ấy chị cũng cất hẳn mấy bộ đồ lót ren đi.
Thời nào rồi còn đánh giá nhân phẩm phụ nữ qua một bộ đồ lót (ảnh minh họa)
Ngờ đâu 3 hôm sau, chị đang ở phòng thì mẹ chồng tự dưng mở cửa đi vào, một tay cầm kéo, một tay lục lọi mớ quần áo của chị. Chị bất ngờ, chưa kịp hỏi chuyện, thì mẹ chồng chị liền quát: “Tôi phải cắt nát đống đồ kinh tởm của chị. Thứ này chị mặc để đi dụ dỗ đàn ông. Con trai tôi có ngu mới cưới người đàn bà như cô về làm vợ!”
Chị vừa sợ, vừa tủi thân, lại đủ lời giải thích, đúng lúc chồng chị về, nghe kể lại chuyện thì ban đầu cũng mở lời bênh vực chị. Tưởng đâu chuyện chỉ dừng ở đó. Vậy mà ngày nào mẹ chồng cũng chửi chị là thứ đàn bà hư thân, chẳng biết ngủ với thằng đàn ông rồi mà lại ăn mặc như vậy. Rồi dặn chồng chị nào là phải cẩn thận, phải đề phòng, phải kiểm soát, coi chừng chị “đi hoang”.
Video đang HOT
Cao trào của câu chuyện là cách đây mấy hôm, tự dưng chồng chị lại nổi cơn ghen, một mực tra khảo chị những bộ đồ cũ. Chị vốn dĩ là con nhà có giáo dưỡng đàng hoàng, đó nay chỉ yêu anh là người đầu tiên xong rồi cưới. Tưởng sẽ tìm được người cho mình bình yên, nào đâu chỉ vì đôi lần mặc quần lót mỏng hay ren, mà mẹ chồng thì lăng mạ, chửi mắng, chồng cũng nghe lời mẹ rồi ghen chuyện vô cớ, đay nghiến chị mỗi ngày.
Nực cười thay ở chỗ, đời đàn bà lắm chuyện khổ đã đành, giờ lại còn chuyện bị đánh giá cả con người và nhân phẩm, chỉ bởi một chiếc quần lót, một bộ áo ren. Riết ngay cả thói quen sinh hoạt bình thường, nay lại trở thành điểm nhìn cho người ta soi mói.
Đừng bàn nói về phụ nữ chỉ qua màu son, chiếc váy, túi xách, guốc giày, hay thậm chí là bộ đồ lót cô ấy đang mặc. Bởi những thứ đó chỉ là vật ngoài thân, góp phần tôn lên nét đẹp tiềm ẩn của cô ấy. Giá trị của một người phụ nữ thiếu thấp hay đủ đầy, làm sao có thể dễ dàng đánh giá chỉ qua vẻ ngoài như vậy?
Đàn ông nhìn người phụ nữ cạnh bên bằng mắt, nhưng để yêu cô ấy lâu dài thì hãy dùng tâm. Hoặc ít ra phải chắc đủ bao dung để tôn trọng và bao bọc cho cô ấy.
Còn nếu thấy mình không đủ khả năng chấp nhận thói quen sinh hoạt của cô ấy, thì cứ một thân vậy suốt đời. Đừng mở lời làm thương tổn phụ nữ, mất sang!
Theo Huynhkhaive/24h
Mở cánh cửa phòng ngủ, vừa bật đèn lên, trước mắt là cảnh tượng không thể tin nổi khiến tôi ngã quỵ
Khi mở cánh cửa phòng ngủ, vừa bật đèn lên, trước mắt là cảnh tượng không thể tin nổi khiến tôi ngã quỵ ngay lập tức.
Tôi năm nay 32 tuổi, là phụ nữ đã có gia đình, 2 con trai và 1 bé gái, chồng tôi vốn là bạn từ thời Đại học, hai đứa tuy chung trường nhưng chẳng chung lớp vì cùng tham gia đoàn đội mà gặp nhau rồi bạn bè trên facebook. Lúc ban đầu cũng chỉ đôi khi trao đổi dăm ba câu chuyện phiếm, chia sẻ nhau bí kíp học hành hay cách làm việc nhóm..
Thế rồi sau khi ra trường mỗi đứa làm mỗi nơi, chỉ thi thoảng nói chuyện hẹn hò cà phê hay dịp nào đó có hoạt động gì của trường thì lại rủ nhau cùng về. Nhưng chẳng hiểu thế nào chả phải thân lắm nhưng chúng tôi giữ được mối quan hệ đó khá lâu và phải nói chẳng bao giờ đứt liên lạc cả.
Khi đi học tôi chẳng yêu đương gì ai, tới khi đi làm dù có người này người kia theo đuổi nhưng có lẽ vì phần hơi nam tính lại thẳng thắn và thật lòng duyên chưa tới nên 25 tuổi mà chưa có mảnh tình nào vắt vai.
Nhìn bạn bè cùng trang lứa có gia đình, bận rộn con cái tôi thấy mình thật vui vì chưa vướng bận, nhưng rồi khi cha mẹ hỏi han thúc giục tôi chợt nghĩ có lẽ mình nên mở lòng cho người ta cơ hội cũng là cho mình thêm duyên.
Nhưng sau đó vẫn chẳng ưng, chẳng hợp ai tôi lại đem chuyện đó kể với chồng tôi bây giờ tức là người bạn từ thời Đại học đó. Chẳng hiểu thật hay đùa số trời thế nào cậu ấy bảo đừng lo, 1 năm nữa chúng ta sẽ lấy nhau.
Chuyện thật như đùa sau đó chúng tôi hay nói chuyện tâm sự gặp gỡ hơn rồi phải lòng nhau thật. Hai đứa thấy rất hợp hiểu và cái chính chung nhiều điểm lắm thế rồi nên duyên, cha mẹ hai bên đều đồng ý và đám cưới đã diễn ra ngay đó đúng 1 năm.
Thật tuyệt vời khi hai vợ chồng hài hòa nhau về nhiều mặt, con cái cũng đủ nếp đủ tẻ, tôi hạnh phúc lắm và anh cũng vậy - lúc này xin phép được gọi người đó là anh. Chúng tôi bên nhau như thuở mới hẹn hò vì cha mẹ hai bên có điều kiện ông bà giúp đỡ trông con cái nên đi du lịch đi chơi mỗi khi có thời gian rỗi ai cũng bảo tôi có số hưởng phúc nhà chồng.
Cuộc sống cứ êm đẹp vậy cho tới khi chồng tôi được thăng chức, anh bận rộn hơn, họp hành nhiều hơn và vắng mặt trong những bữa cơm gia đình thường xuyên hơn. Mới đầu tôi buồn lắm, tủi thân và thấy cô đơn có nói với anh thì anh cũng chia sẻ do công việc biết sao được.
Thật lòng tôi hiểu anh bận công việc vì thăng chức, thế rồi tôi tư tìm lý do để hiểu và đồng cảm với anh, tôi cũng nghe anh khuyên học cách tự đi du lịch 1 mình theo các nhóm hoặc cùng chúng bạn.
Sau đó tôi đi thường xuyên hơn mỗi khi rảnh rỗi để khám phá và tự làm mới cuộc sống khi chồng bận công tác. Lúc đó 3 đứa nhỏ sẽ 2 bên bà ngoại 1 bên bà nội và ngược lại - vì vợ chồng tôi ở riêng.
Hôm đó chúng tôi đi Mộc Châu - đoàn chúng tôi toàn những chị em có chồng bận công tác - vì anh nhà tôi báo đi Nghệ An có việc đột xuất, thế là lên đường. Nhưng chẳng hiểu thế nào lịch đi là 3 ngày 2 đêm chúng tôi đi tour nhưng sau đó người có việc đột xuất người bận nên chúng tôi 3 đứa cùng về sớm.
Tôi cũng chẳn hiểu sao mình lại về, muốn về nhà ghê gớm dù biết lúc này chẳng có ai, thế nhưng về đến nhà là hơn 9h tối, linh cảm thế nào tôi đi thẳng mở cửa phòng ngủ, bật điện lên tôi như chết đứng khi thấy chồng đang ân ái cũng 1 cô gái lạ.
Chẳng kịp nghĩ gì tôi khóc ngất tại chỗ, sau đó thế nào tôi cũng chẳng hay, chỉ biết khi tỉnh lại chồng đang ngồi bên giường nhìn tôi và khóc. Mấy hôm rồi tôi chẳng đón bọn trẻ về cũng chẳng nói năng câu gì giờ tôi phải làm sao đây?
Theo TT/Phunutoday
Sáng nào cũng phát điên vì tiếng động bên phòng hàng xóm, chết đứng tại chỗ khi vô tình phát hiện nguyên nhân Sáng sớm tinh mơ nào tôi cũng phát điên vì tiếng động bên phòng hàng xóm, đến khi biết nguyên nhân mới chết đứng tại chỗ.. Tôi lấy Hùng tức chồng tôi đã 3 năm chúng tôi có 1 con hơn 1 tuổi, cuộc sống không khá giả nên hai vợ chồng vẫn đi làm rồi thuê nhà ở trọ. Với tôi chuyện...