Vợ hỗn láo đã ngoại tình lại còn dám xỉ vả chồng bất lực
Giờ tôi thấy rất sợ phụ nữ, họ quá tham lam ích kỷ. Thậm chí họ còn không biết thế nào là trách nhiệm và xấu hổ.
ảnh minh họa
Cô ấy về nhà tôi, chưa một ngày phải sống cùng bố mẹ chồng, ít ra cũng có cái nhà nho nhỏ để chui ra chui vào.
Tôi năm nay 35 tuổi, vợ tôi 25 tuổi. Lúc yêu, tuổi tác chênh lệch nhau khá lớn nhưng vợ tôi thường lấy làm hạnh phúc vì điều đó. Mặc cho gia đình can ngăn, nhưng cô ấy nói “Em không quan tâm tới bố mẹ nghĩ gì, miễn là được ở bên anh”. Xin nói thêm lúc đó vợ tôi 19 tuổi.
Ấy thế mà cưới nhau được 6 năm có với nhau 1 đứa con, gần đây vợ tôi thay đổi hoàn toàn. Tôi để ý thấy cô ấy diện lắm, quần là áo lượt, rồi mua sắm liên tục. Nói thật nhiều lúc nghĩ đến các khoản chi tiêu hàng tháng như tiền bỉm, tiền sữa cho con mà tôi giật mình thon thót “Em mua sắm hết thì lấy đâu tiền sữa, bỉm cho con”. Chồng nói thế, lẽ ra vợ cũng nên biết xấu hổ, nhưng vợ tôi thì không cô ấy chỉ ngoác mồm cười.
Video đang HOT
Đến cái khoản vợ chồng tôi cũng thấy cô ấy trở nên bạo dạn hơn, khi tôi hỏi “Em học đâu ra cái kiểu đó vậy”, cô ấy nhanh miệng “Em đọc trên báo thấy bảo vậy”. Tôi cũng không mảy may điều gì khi cho rằng “vợ mình đang muốn đổi gió đây mà”.
Đùng một cái tôi phát hiện vợ mình cặp bồ với tay trưởng phòng nơi cơ quan cô ấy làm việc. Nếu hôm đó, tôi không mạnh dạn, không tinh ý thì tôi mãi mãi bị vợ cắm sừng mà không hay biết. Tôi hỏi, cô ấy chối bay chối biến rồi còn ăn vạ “Anh đúng là đa nghi, không có niềm tin ở bạn đời. Anh xem em đi làm về đúng giờ, ngày nghỉ quanh quẩn bên hai bố con anh lấy đâu thời gian mà này nọ”, “anh cho rằng em là loại đàn bà vậy sao”, “loại đàn bà đó em khinh”,…
Khi tôi ném những bức ảnh cô ấy tay trong tay tình tứ với gã kia đi vào nhà nghỉ, cô ấy mới chịu im lặng. Nhưng rất nhanh cô ấy chuyển từ thái độ thanh minh, giải thích sang xỉ vả tôi. Cho rằng vì tôi là chồng già, yếu sinh lý, nào là loại đàn ông kém cỏi không biết kiếm tiền…
Cô ta còn hỗn láo cho rằng “Tôi quá mù quáng khi nghĩ lấy chồng nhiều tuổi sẽ sướng vì chồng tâm lý chiều vợ, nhưng có vẻ với tôi anh quá già cỗi, anh chẳng được tích sự gì cả. Tôi không thể cứ ở thế này, hi sinh tuổi xuân cho anh được”.
Quá bất lực tôi đã cho cô ấy hai cái bạt tai, cô ta ôm mặt gào khóc như một kẻ tuyệt vọng “Đã thế, tôi bỏ đi cho anh sống một mình nuôi con. Nếu cứ ở với anh tôi mãi chỉ ở cái nhà tập thể bé như lỗ mũi này, ăn bữa nay lo bữa mai,… Tôi quá chán rồi”. Rồi cô ta xếp quần áo xách va ly đi thật. Tới nước này, cô ta muốn đi tôi cũng chẳng tha thiết nữa, con tôi sẽ tự nuôi.
Giờ tôi thấy rất sợ phụ nữ, họ quá tham lam ích kỷ. Thậm chí họ còn không biết thế nào là trách nhiệm và xấu hổ. Cô ấy về nhà tôi, chưa một ngày phải sống cùng bố mẹ chồng. Ít ra cũng có cái nhà nho nhỏ để chui ra chui vào, không phải thuê, tiền nong tôi cũng giao cô ấy quản lý hết. Vậy cô ấy còn đòi hỏi gì nữa? Muốn giàu có sung túc thì phải tự kiếm, đằng này cô ấy chỉ chăm chăm dựa vào tôi. Khi tôi không đáp ứng được cô ấy lại đi cắm sừng tôi một cách đau đớn như vậy.
Theo ĐSPL
Cậy có học, vợ xem thường cả gia đình chồng
Nói về "Công, dung, ngôn ,hạnh" của người phụ nữ thời nay, tôi xin mạn phép có vài dòng chia sẻ.
Hầu hết cánh đàn ông ai cũng tôn trọng và mơ ước lấy được người vợ có đầy đủ những phẩm chất nêu trên nhưng xem ra rất ít người may mắn tìm được một người bạn trăm năm như thế, dù có chút kén chọn và cất công tìm hiểu khá lâu nhưng vẫn bị lầm. Có thể do đàn ông không có tính đa nghi để thăm dò &'đối tác" kỹ lưỡng, cũng có thể do người phụ nữ ngụy trang khá tốt, biết che giấu những nhược điểm của mình và điều đó chỉ bị phát hiện khi "gạo đã thành cơm", lúc đó cánh đàn ông chúng tôi chỉ còn biết ngậm bồ hòn làm ngọt, chứ hổng lẽ cưới nhau rồi chỉ vì chuyện đó mà ... ly hôn?
Điển hình như trường hợp của tôi, rất kén cá chọn canh, trải qua nhiều mối tình tan hợp, cuối cùng ở ngưỡng tuổi 33 tôi mới gặp một người vừa mắt, cô ấy cũng đã ngoài 30. Vì vậy quen nhau được hơn năm, gia đình cô ấy đã thúc giục chuyện cưới. Nghĩ mình cũng không còn trẻ, tôi đồng ý kết hôn.
Vợ tôi luôn tỏ ra xem thường gia đình chồng và cư xử tệ với những chị em dâu khác.
Vợ tôi xinh và có công việc tốt ở một công ty nước ngoài, điều đó khiến tôi thấy tự hào và coi như cô ấy đã phần nào đáp ứng hai chữ "Công, dung". Bạn bè bảo vợ tôi đẹp nhưng kiêu, còn việc làm thu nhập cao nhưng chỉ dùng để tiêu xài cá nhân chứ không hề đóng góp gì cho gia đình thì không thể gọi là có được công, dung như tôi nghĩ.
Còn ngôn, hạnh ư?
Về hai đức tính này tôi không dám xét đến, bởi vợ tôi thuộc tuýp người nghĩ sao nói vậy, bất cứ chuyện gì không vừa lòng thì cô ấy cứ tung hê ào ào theo suy luận của mình, bất chấp đối phương là ai. Do cậy mình có học, vợ tôi luôn tỏ ra xem thường gia đình chồng và cư xử tệ với những chị em dâu khác trong nhà, vì vậy nên cô không được lòng một ai, và tôi luôn là người "bị mắng vốn" khi vợ mình ăn nói hỗn hào hay có những hành động quá đáng.
Tôi đã nhiều lần góp ý nhưng vợ tôi không hề muốn thay đổi. Cô ấy khăng khăng tuyên bố hùng hồn: "Mấy chuyện đạo hạnh của phụ nữ trong xã hội ngày nay đã lỗi thời rồi, anh đừng đem ra phân tích chi cho mệt lỗ tai. Thời bây giờ phụ nữ còn giỏi hơn cả đàn ông ấy chứ, ai làm được nhiều tiền thì người đó có quyền điều hành mọi chuyện trong nhà. Thùy mị, dịu dàng, đảm đang bếp núc mà không có công việc kiếm ra tiền hoặc là thu nhập thấp sẽ khiến cho gia đình rơi vào cảnh khó khăn, túng quẫn... Như vậy liệu có được xem là hạnh phúc hay không?".
Biết không thể tranh cãi lại vợ, tôi im lặng bỏ đi nhưng trong lòng luôn thấy ấm ức. Tôi muốn được như các anh mình, luôn có vợ chăm chút từng bữa ăn giấc ngủ nên dù cuộc sống của anh chị đơn giản nhưng đầm ấm. Phải chi vợ tôi cũng như các chị dâu, biết quan tâm chồng và biết cư xử tốt với mọi người thì đầu óc tôi sẽ nhẹ nhàng thư thái biết bao!
Theo VNE
Khi tình yêu công sở trở thành mối hận thù Tình công sở lúc còn mặn nồng thì vô cùng lãng mạn, ngọt ngào. Nhưng tới lúc yêu chuyển thành hận thì rắc rối gấp trăm lần các mối tình bình thường khác. Hêt yêu thi bêu riêu nhau Không chiu vê quê theo sư săp đăt cua gia đinh, sau khi ra trương, Ngân phai rât chât vât đê xin viêc. Cuối...