Vợ hết lắm mồm, chí nguy
Nếu vợ bạn vốn đã dịu dàng thì chẳng nói làm gì, nhưng nếu nàng là người thích cằn nhằn, hạch sách mà nay không thèm để tâm đến &’tội lỗi’ của bạn thì nguy rồi.
Trong vô số nỗi khổ của quý ông có vợ, có một chuyện mà phần lớn các ông chồng phải chịu đựng, đó là vợ lắm điều, hay cằn nhằn, soi mói về tình cảm, hành vi, lịch trình của đức lang quân. Nhiều ông ước, giá vợ mình không biết nói thì đáng yêu biết mấy. Nhưng là một người có kinh nghiệm xương máu về chuyện này, anh Hưng, 42 tuổi, nhà ở Khâm Thiên, Đống Đa, Hà Nội, khuyến cáo: “Đừng vội mừng!”.
Mối nguy nhỏ: Đâm phải tàu điện
Chuyện này thì chắc hầu hết các ông chồng đều từng nếm mùi, thế nên mới có câu đúc kết: “Ra đường sợ nhất công nông, về nhà sợ nhất vợ không nói gì”.
Khi không hài lòng với bạn điều gì đó, phụ nữ rất thích giữ vẻ buồn buồn bí ẩn để bạn phải tự nhận ra mà tìm hiểu, rồi rối rít xin lỗi và sửa chữa. Nhưng đó là các cô thiếu nữ mới yêu thôi, hoặc những bà vợ cực kỳ cao thủ, có khả năng kiềm chế siêu việt, mà số này rất hiếm. Thường khi đã yêu đủ lâu, và nhất là khi đã trói được bạn vào cái cột hôn nhân, khả năng kiềm chế và tính kiên nhẫn của họ đối với gã đàn ông của mình gần như “về mo”.
Vì thế, thường thì bạn chẳng cần phải đoán mình mắc tội gì, vì nàng sẽ bù lu bù loa lên cho bạn biết trong vòng 5 phút. Nếu bạn vẫn ngoan cố không chịu nhận lỗi thì chắc chắn sẽ có một trận chiến trời long đất lở.
Nhưng nếu nàng không gào thét, quát tháo mà trở nên lừ lừ như tàu điện, lạnh băng không hé môi một lời thì đúng là cơn giận đã vượt ngưỡng bình thường rồi, thậm chí còn có “mùi” thất vọng. Không khí trở nên có áp suất cực lớn, như tích điện, thật đáng sợ. Thế nhưng giải pháp lại rất đơn giản: chỉ cần chân thành nhận lỗi, mọi thứ lại êm xuôi, không để lại “di chứng”.
Vợ còn thích “vặn vẹo”, chồng nên mừng.
Mối nguy lớn: Bị cắm sừng
Video đang HOT
Đáng sợ là cái mối nguy này lại không dễ nhận ra, vì nó quá dễ chịu, nó khiến bạn như con ếch ngồi trong chậu nước có lửa đun bên dưới, thấy ấm áp và khi nước nóng dần lên cũng khó nhận ra cho đến lúc cái chết cận kề. Không khí tổ ấm của bạn không hề căng thẳng mà thậm chí còn dễ chịu hơn trước, và khi bạn thấy có gì đó không ổn thì có thể là đã muộn.
Hãy nghe anh Hưng kể câu chuyện của mình: “Vợ tôi điểm gì cũng tốt, có mỗi một thói xấu là thích kiểm soát chồng. Lúc nào cô ấy cũng muốn tôi dành nhiều thời gian cho vợ con, muốn tôi thể hiện tình yêu nồng nhiệt như hồi chưa cưới. Cô ấy cứ kêu ca là tôi mê chơi hơn mê vợ, không thiết đến nhà cửa, con cái. Mỗi tối đi nhậu về, cô ấy đều cắt ngang cơn hưng phấn của tôi bằng vẻ mặt sưng sỉa và những câu trách móc, khiến tôi phát phiền chỉ muốn đi uống tiếp”.
“Ngày nào cũng như ngày nào, tôi đang vui vẻ với chiến hữu thì cô ấy cứ ít phút lại nhắn một cái tin, nào là anh có ăn cơm nhà không, mấy giờ về, nào là anh bảo 8 giờ sao vẫn chưa thấy, nào là sắp nửa đêm rồi đấy rốt cục thì anh có chịu về không…, thậm chí còn gọi điện mắng oang oang khiến tôi phát ngượng với bạn…”. Nhiều lúc Hưng nghĩ, sao cái giống đàn bà cứ làm vợ rồi là trở nên khó chịu như vậy? Nghĩ đến cái thời vợ còn là cô sinh viên mặt mày tươi rói, ăn nói ngọt ngào, dễ thương, Hưng ngán ngẩm thở dài thườn thượt.
Nhưng rồi một ngày, anh chợt nhận ra, vợ mình không còn “bà chằn” nữa. Mỗi tối chị chỉ nhắn mỗi cái tin hỏi mấy giờ về, có phần cơm không, chứ chả giục giã gì thêm nữa; chồng về khuya cũng chẳng trách móc.
“Tôi lạ quá, hỏi thì vợ bảo đằng nào anh cũng chả thay đổi được, em căng thẳng làm gì cho nhanh già xấu. Thấy vợ giác ngộ, tôi mừng quá. Thật sự cuộc sống vô cùng dễ chịu. Tôi tha hồ chơi và nhậu, về thì nhà cửa gọn ghẽ, con cái thơm tho, vợ tươi tắn nhẹ nhàng. Tuyệt nhất là cô ấy cũng không cau có, bực bội khi tôi thưa thớt chuyện gối chăn hay &’hết tiền’ quá sớm nữa. Tôi nghĩ cô ấy đã biết thông cảm cho chồng, vì cũng có tuổi rồi, bia rượu nhiều, làm sao sung như hồi trẻ được”.
Hưng cứ vô tư tận hưởng cuộc sống cho đến khi có người cho biết vợ anh ngoại tình, với một anh bạn cũ thời đại học, kẻ ngày xưa cưa cẩm chị mà không thành. Hóa ra chính vì thế mà chị không còn nổi điên với thói nhậu nhẹt, vô trách nhiệm của chồng, vì đã có niềm vui khác lấp đầy khoảng trống.
Đừng quá chủ quan
Trước bằng chứng rõ ràng, vợ Hưng nhận lỗi. Chị khóc, nói mình không đáng được tha thứ, nhưng dù anh tha thứ thì chị cũng thấy mệt mỏi, cô đơn lắm, lúc nào cũng phải cãi cọ, đấu tranh hết hơi mới được một chút quan tâm của chồng, tình cảm mà khi thì phải ăn cướp, lúc lại như ăn mày. Lúc tặc lưỡi “đưa chân” với người đàn ông kia, chị tự biện hộ rằng đằng nào thì chồng cũng có thiết gì mình đâu.
Hưng điếng người, không ngờ lỗi cũng có phần ở anh. Anh biết mình vẫn yêu vợ và không muốn gia đình đổ vỡ, nên cuối cùng cũng tha thứ cho vợ và thầm hứa với mình sẽ bớt ham vui, dành thời gian cho gia đình nhiều hơn. Nhưng cuộc sống chung của họ vẫn bị ám bởi cái bóng đen của chuyện ngoại tình ngày trước, có lẽ phải mất rất nhiều thời gian mới hết được.
Chuyện của anh Long, 38 tuổi, nhà ở Cầu Diễn, Hà Nội, cũng khá giống anh Hưng nhưng kết cục lại khác. Long cũng là người đàn ông vô tâm và ham chơi, từ việc nhỏ đến việc lớn trong nhà anh đều dồn hết cho vợ, quán triệt luôn: “Việc gì em làm được thì làm, không làm được thuê người khác làm, tiền anh đưa đủ không phải nghĩ”.
Thấy vợ vẫn chẳng hài lòng, anh không hiểu nổi: “Em còn cần gì nữa nào? Có thiếu gì đâu?”. Vợ bảo cần tình cảm, cần sự quan tâm, chia sẻ của chồng, Long nhăn mặt: “Em đúng là sướng quá hóa dở hơi, tuổi nào rồi mà còn đòi yêu đương lãng mạn. Anh chịu”.
Hình như cuối cùng thì vợ Long cũng biết điều hơn nên không còn kêu ca về chồng nữa. Thấy vợ đi tập bơi, rồi học khiêu vũ…, anh bảo: “Đấy em cứ hưởng thụ cuộc sống như thế có phải là em cũng vui mà anh đỡ bị làm phiền không. Anh đâu phải là thằng chồng cổ hủ bắt vợ ở nhà cơm nước mà em cứ tự làm khổ mình rồi cằn nhằn anh”.
Tin vợ có bồ như nhát búa tạ đập mạnh vào đầu Long. Điều này, anh không tưởng tượng được, bởi đây là thời gian anh thấy cuộc sống dễ chịu nhất. Anh hài lòng thấy vợ chẳng những thôi mỉa mai, oán trách chồng mà còn xinh đẹp, quyến rũ hơn nhiều. Hóa ra thay vì dài cổ ngồi đợi những biểu hiện yêu thương của anh, chị đã đón nhận nó ở một kẻ khác và lập tức mắt ngời lên hạnh phúc. Không chấp nhận nổi, Long ly hôn.
Ngỡ rằng đấy là đòn trừng phạt nhớ đời cho người đàn bà phản bội, nhưng rồi Long nhanh chóng thấy cuôc sống quá trống trải, nhạt nhẽo, cô đơn khi nhậu say về nôn ọe một mình với cái đầu nhức như búa bổ, chẳng ai trách móc, cũng chẳng ai hỏi thăm. Bấy giờ anh mới thấy cái nhu cầu có người trò chuyện, sẻ chia của vợ cũ không phải là dở hơi, rửng mỡ như anh thường mắng.
Thực ra mà nói, trong số phụ nữ Việt có chồng như Hưng và Long, cũng chỉ một số ít ngoại tình thôi. Có điều, những người chồng ấy dường như đã quên rằng, khi cưới nhau, họ đã hứa, hoặc tự hứa, sẽ làm cho người đàn bà của mình hạnh phúc. Mà những người vợ kia, dù vẫn nhẫn nhịn và chung thủy, nhưng không hạnh phúc.
Là đàn ông, bạn có có quá nhiều thú vui và bạn khó chấp nhận việc “hoãn bớt sự sung sướng” chỉ vì đã có vợ, dù vợ bạn đã chấp nhận từ bỏ rất nhiều thứ khi lấy chồng. Bạn cứ mải mê lao vào các cuộc vui, yên tâm rằng lúc nào vợ mình cũng ở đó mà đợi chồng về (còn có phương án nào khác cho đàn bà có chồng kia chứ). Nhưng thời bây giờ, đâu phải người phụ nữ nào cũng cam chịu ngồi chờ đến lúc chồng thấy áy náy mà ban phát cho một chút quan tâm? Đã có, và sẽ có những ông chồng khi tàn cuộc vui, quay về thì thấy vợ không còn ở đó nữa.
Theo Datviet
Đau xót, tôi lại phải làm ân nhân cho tình địch
Chuyện ngoại tình vỡ lở, chồng tôi ruồng rẫy tình nhân một cách phũ phàng và chính tôi phải an ủi, động viên cô bé.
Tôi đã đọc rất nhiều bài viết và hôm nay khi đọc bài Dù rất cảnh giác vẫn yêu chồng người, tôi muốn gửi vài dòng đến tác giả và các bạn đã, đang và sẽ làm người thứ ba. Tôi là người phụ nữ mới 27 tuổi và từng phải chịu đựng nỗi đau đớn khi chồng mình ngoại tình với một cô bé sinh viên. Nỗi đau của tôi chỉ mới xảy ra các đây gần 2 tháng thôi, vì vậy, nó vẫn còn nguyên vẹn. Nhưng tôi không viết lên đây để nguyền rủa cô bé đấy hay những ai đang làm người thứ ba vì tôi biết nguyên nhân chính cũng là do chồng tôi và những người đàn ông thích "đổi gió", "ham của lạ".
Các bạn biết không, khi tôi phát hiện ra chuyện này, chính tôi là người phải an ủi, động viên cô bé sinh viên vì cô bé cũng bị sốc giống như tôi. Cô bé cũng ảo tưởng về viễn cảnh không có thật là được sánh vai bên cạnh chồng tôi. Chồng tôi đã gieo vào đầu cô bé hình ảnh gia đình chúng tôi không hạnh phúc, sống với nhau chỉ vì trách nhiệm....
Chỉ đến khi nói chuyện với tôi và cho cô bé biết tất cả không phải là sự thật thì cô bé mới nhận ra rằng cô chỉ là món ăn lạ của người đàn ông đã có gia đình. Cô bé nói với tôi rằng chỉ gọi điện cho tôi, cô bé mới dám khóc. Tôi lắng nghe và an ủi cô bé để sau đó cô bé coi tôi là ân nhân vì đã không mắng chửi, không lên tận nhà làm ầm ĩ (vì tôi biết nhà cô bé ). Tôi không hề trách cô bé vì tôi biết cô bé cũng chịu đựng nỗi đau khổ rất nhiều. Bởi chồng tôi là mối tình đầu và cướp đi sự trong trắng của cô bé.
Nỗi đau đớn tôi phải chịu lớn vô cùng. Tôi suy sụp, gục ngã vì quá tin tưởng vào người chồng hiền lành và hết lòng chăm lo cho vợ con. Tôi mất hết niềm tin và mục đích sống. Trong hai tuần, tôi không thể ăn và ngủ được một giây phút nào. Bác sĩ phải cho tôi uống thuốc an thần để ngủ được một chút. Từ người bình thường, tôi bị xuất huyết dạ dày. Tôi cứ chìm đắm trong đau khổ và những hình ảnh chồng tôi đã phản bội tôi trong bốn tháng.
Tôi tự trách mình quá tin tưởng chồng, nếu không tôi đã có thể phát hiện ngay từ những ngày đầu. Cứ thế tôi bị trầm cảm và giờ tôi đang phải đi điều trị tâm lý để thoát ra khỏi nỗi ám ảnh này. Việc điều trị cũng khá tốt nên tinh thần tôi đã khá hơn nhiều. Các bạn phải hiểu nỗi đau của những người vợ khi biết chồng mình ngoại tình thật khủng khiếp, như rơi xuống vực thẳm vậy nên các bạn - người thứ ba đừng nghĩ chỉ các bạn mới đau.
Còn về phía chồng tôi và cô bé, khi tôi phát hiện ra mọi chuyện, chồng tôi đã ruồng rẫy cô bé một cách phũ phàng và cực kỳ tàn nhẫn để lấy lại niềm tin với tôi, để cầu xin sự tha thứ của tôi. Thậm chí, anh có thể gọi điện hoặc gặp cô bé đó để chửi rủa nếu tôi muốn, nhưng tôi không cần điều đó. Cô bé quá sốc vì cách hành xử của chồng tôi. Mới hôm trước còn nói yêu cô bé rất nhiều, không thể sống thiếu cô bé thì đến giờ anh lại đối xử như vậy. Cô bé không tin và vẫn muốn gặp chồng tôi nói chuyện phải trái.
Tất cả những điều đó chồng tôi kể lại hết với tôi. Thậm chí anh đã quỳ xuống xin tôi tha thứ, một điều mà không bao giờ anh làm. Với anh, sĩ diện của thằng đàn ông là rất lớn nhưng vì muốn tôi tha thứ, muốn làm lại từ đầu nên anh đã làm vậy. Tôi cũng thấy anh rất tích cực để xóa bớt đau khổ trong tôi. Anh cần mẫn đưa tôi đi điều trị hàng tuần, chịu nghe những lời đay nghiến của tôi, từ bỏ công việc đang yêu thích vì tôi, thay đổi số điện thoại cũng vì tôi...
Tôi kể ra những điều trên để các bạn đang sống trong ảo tưởng mình được những người đàn ông đó yêu bạn hết lòng nhìn rõ sự thật. Bạn hãy thử hỏi xem, có người đàn ông nào chịu từ bỏ gia đình vì người thứ ba không, nếu có thì rất rất ít. Họ chỉ đến với các bạn vì họ muốn thay đổi một chút. Họ chẳng mất gì vì những lời họ nói chẳng ai biết dược đúng hay sai. Các bạn hãy thử cho vợ của những người đó biết chuyện xem. Các bạn sẽ biết ngay người đàn ông đó hành xử như thế nào.
Nếu có tỏ ra đau khổ, níu kéo các bạn thì cũng chỉ vì nhu cầu tình dục của họ thôi. Chắc các bạn sẽ nghĩ người đàn ông các bạn đang yêu không như thế đúng không? Chúng ta là phụ nữ yếu đuối và nhẹ dạ lắm. Chỉ cần lời nói ngọt ngào một chút là sẽ quên hết ngay. Tôi cứ lấy ví dụ từ chính cô bé người tình của chồng tôi. Cô ấy cũng yêu chồng tôi hết lòng, cũng được chồng tôi hứa hẹn, thêu dệt biết bao viễn cảnh tươi đẹp nhưng đến khi tôi phát hiện thì cô bé vỡ mộng hoàn toàn.
Hãy tỉnh táo lên các bạn ạ. Tôi không muốn dậy đời hay mỉa mai ai, chỉ mong các bạn nhìn vào trường hợp của chồng tôi để hiểu đàn ông họ là người như thế nào. Chúc các bạn có những quyết định tỉnh táo để không phải chịu tổn thương và đau khổ cho cuộc sống sau này.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trả ơn bằng 'chuyện ấy' Trong bữa tiệc, tôi quá chén và đi quá giới hạn với ân nhân. Giờ đây, tôi thấy mình nhơ nhuốc và có tội với chồng. Tôi thật sự là một đứa con gái không ra gì. Chỉ vì tính hiếu thắng và nông nổi mà tôi đã làm chuyện tày đình và có lỗi với chồng mình. Tôi rất yêu chồng nhưng...