Vợ giỏi hơn chồng, làm gì để cân bằng?
Vợ giỏi hơn chồng có thể cũng trở thành gánh nặng đối với người phụ nữ. Mẹ tôi hay nói “vợ chồng bằng tuổi nằm duỗi mà ăn”, câu này đôi khi đúng thật. Như bản thân tôi có chồng bằng tuổi, dù phải thừa nhận rằng chồng chẳng phải thuộc loại giỏi giang gì, thậm chí phải nói là “hơi tệ” soi với những gì người ngoài nhận xét, nhưng với tôi, khi biết cân bằng cuộc sống thì chồng có tệ, vợ có quá giỏi đi nữa, cuộc sống vẫn có thể “vận hành trơn tru”.
Thật không đúng nếu chê chồng trước mặt bàn dân thiên hạ, nhưng thực tế phải công nhận tôi đang rơi vào tình cảnh “ vợ giỏi hơn chồng“, nhưng chỉ thiên về khoản kiếm tiền, vị trí công việc, còn những thứ khác, đố nếu không có chồng, làm sao bản thân tôi có thể làm tốt được! Trước những bài viết than thở khổ sở của các quý ông khi có cô vợ giỏi, cũng như các bà các chị thấy nản lòng khi có ông chồng “bất tài”, tôi muốn chia sẻ những điều mình từng trải qua để dung hòa cuộc sống chung khi rơi vào cảnh này.
Vợ chỉ nên tỏ ra giỏi giang khi đi làm
Bạn là người vợ giỏi, không ai bắt bạn phải “giả ngu” nhưng cái gì cũng có hai mặt của nó, nhiều khi cái gì thái quá cũng có tác dụng ngược. Một ví dụ đơn giản, cơ quan tôi có một cô bạn cực kỳ giỏi, bất kể khi làm điều gì cô đều muốn mọi thứ được hoàn hảo, trong công việc thì điều đó rất tốt, nhưng cô ấy sai lầm khi mang nó về áp dụng cho gia đình. Trong nhà, cô muốn mọi thứ đều như ý mình, chồng làm cô cũng không hài lòng, đến việc chồng bắt cái đèn, sơn cánh cửa cô cũng chê xấu. Anh chồng là đàn ông, làm gì cũng bị vợ chê nên đâm ra thấy mình kém cỏi, vậy là nhà có bão. Cãi vả, bất đồng, rồi lớn tiếng chê bai nhau là chuyện thường xuyên xảy ra giữa cô và chồng. Một ngày chồng cô chán, cô cũng nản, không chịu đựng được nữa thế là họ ly hôn.
Video đang HOT
Bạn là người vợ giỏi, không ai bắt bạn phải “giả ngu” nhưng cái gì cũng có hai mặt của nó, nhiều khi cái gì thái quá cũng có tác dụng ngược. (ảnh minh họa)
Thực tế cho thấy đàn ông dẫu thua kém vợ về khoản kiến thức, vị trí xã hội, số lượng tiền kiếm về hằng tháng, nhưng bản thân họ có tôn nghiêm riêng, tự hào riêng. Thân là vợ, có giỏi mấy cũng đừng nên tỏ ra “biết tuốt”. Hãy giữ lại cho chồng mình niềm tự hào về bản thân anh ấy, để anh ấy biết mình vẫn còn có chỗ đứng trong gia đình. Bạn là người vợ giỏi, hãy phát huy điều đó với xã hội bên ngoài hay một số trường hợp trong gia đình để giải quyết tình huống rắc rối trở nên dễ dàng, nhưng đừng tỏ ra “không lõi” trước mặt chồng. Tôi đảm bảo gia đình bạn sẽ luôn yên ấm vì chẳng có ông chồng nào chê một cô vợ vừa giỏi lại vừa biết dung hòa và tôn trọng chồng cả!
Chồng tôi học trung cấp xây dựng nên công việc của anh khá cực. Do bằng cấp không cao nên anh đi công trường để theo dõi tiến độ là chính, không được an nhàn ngồi văn phòng như những kỹ sư khác. Tiền anh kiếm về không nhiều, nhưng gia đình tôi vẫn không có chuyện cơm không lành canh không ngọt. Chẳng phải tôi giỏi giang gì trong chuyện đối xử với chồng, chỉ là tôi chịu áp dụng những lời dạy được xem là khá cũ của mẹ tôi ngày trước “đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn”. Tôi làm cho công ty nước ngoài, vị trí khá vững chắc và quản lý là chính nên tôi có nhiều thời gian học tập những kỹ năng khác.
Tôi biết chồng mình khiếm khuyết nhiều về kiến thức nên khi cưới, bản thân tôi đã chấp nhận điều đó. Chính vì vậy nên những khóa học tôi tham gia, nếu phù hợp với anh tôi đều kéo anh theo học. Cách làm này vừa tạo thêm cơ hội cho anh bổ sung kiến thức, vừa giúp anh hiểu tôi rất tôn trọng anh, muốn anh được hoàn thiện và cũng là thời gian đề vợ chồng có thề cùng học, cùng làm một cái gì đó. Thi thoảng chính anh lại là người hỏi tôi sao lâu quá không có khóa học nào để anh cùng học. Tôi thấy vui vì chính bản thân anh muốn cải thiện hằng ngày để có thể bắt kịp xã hội và bằng vợ. Từ những lúc đi học cùng nhau, tôi và anh có một số kiến thức chung. Rồi trong một số việc, tôi có thể hỏi ý kiến anh, dẫu không tìm ra đáp án nhưng chính tôi đã tạo được cho anh niềm tin rằng anh luôn được lắng nghe, luôn được chia sẻ và biết đến những gì vợ đang khó khăn. Giá trị của anh từ đây cũng được nâng lên.
Tôi biết chồng mình khiếm khuyết nhiều về kiến thức nên khi cưới, bản thân tôi đã chấp nhận điều đó. (ảnh minh họa)
Học cách chia sẻ
Vợ giỏi hơn chồng có thể cũng trở thành gánh nặng đối với người phụ nữ. Họ bị ám ảnh về trách nhiệm, về việc kiếm tiền thay thế chồng để chăm lo cho gia đình. Nếu bạn đang rơi vào trạng thái này, đừng ngần ngại, hãy chia sẻ bớt cho chồng. Hãy nói với anh ấy bạn đang mệt mỏi, yêu cầu anh cùng bạn chung tay cố gắng lo cho gia đình.
Nếu bạn kiếm tiền nhiều hơn, đừng vì điều đó mà khinh rẻ chồng mình, vì trời sinh mỗi người có một thế mạnh riêng, có thể chồng bạn kiếm tiền không giỏi nhưng anh ấy là người quản lý tiền giỏi, hay chăm lo cho gia đình giỏi, hoặc cũng có thể là người lắng nghe giỏi. Hãy dành cho anh ấy cơ hội thể hiện mình, từ việc nhỏ nhất trong nhà như giúp vợ quét nhà, lặt rau, phơi đồ… Tôi nghĩ không có anh chồng nào thấy mình hèn khi giúp vợ những việc đó cả! Và nếu hai người lấy nhau vì tình yêu, càng chắc chắn không có anh chồng nào bỏ mặc vợ chèo chóng một mình mà không lo.
Nếu bạn là người phụ nữ luôn tự hào vì mình giỏi, mình sẽ làm tất cả mọi việc luôn tốt, kể cả việc thay thế vai trò của người chồng, tôi khuyên bạn hãy thay đổi suy nghĩ đó, nếu bạn không muốn một ngày nào đó chồng bạn bỏ bạn mà đi chỉ vì nghĩ “vợ quá giỏi không còn cần một người chồng như mình nữa!”.
Theo Eva
Tôi có tội vì học cao hơn chồng?
Tôi bắt đầu "có tội" từ khi học cao lên. Không nói ra nhưng anh mặt nặng mày nhẹ, lâu lâu bóng gió. Tôi và chồng tôi đến với nhau vì tình yêu. Một đám cưới đơn sơ nhưng hạnh phúc viên mãn. Chồng kỹ sư, vợ giáo viên, một đứa con trai giờ cũng đã bắt đầu trưởng thành, còn ước mong gì hơn?
Ở trong chăn mới biết chăn có rận. Chồng tôi vốn người sĩ diện, bạn bè rất nhiều và cũng rất hào phóng với bạn bè, điều này làm cho anh hiếm khi để dành được đồng nào. Những năm khó khăn vất vả kiếm từng đồng rồi cũng qua, gia đình tôi có một mái nhà khang trang. Có một thời gian công việc của anh phất lên, tiền kiếm được cũng khá. Nhà tôi hai vợ chồng xài tiền riêng, tôi lo chợ búa, con cái, chồng lo điện, nước, điện thoại, căn bản là thế. Nghĩ lại cũng thấy buồn cười, thu nhập của anh cao hơn tôi mà những chi phí anh trả có thấm vào đâu so với tiền chợ búa, nhưng may mắn, những vật dụng cần thiết trong nhà anh đều lấy tiền của anh ra mua sắm khi cần. Tính tôi cũng chẳng so đo.
Có một thời gian công việc của anh phất lên, tiền kiếm được cũng khá. Nhà tôi hai vợ chồng xài tiền riêng, tôi lo chợ búa, con cái, chồng lo điện, nước, điện thoại, căn bản là thế. (ảnh minh họa)
Tôi bắt đầu "có tội" từ khi học cao lên. Không nói ra nhưng anh mặt nặng mày nhẹ, lâu lâu bóng gió. Tôi sao lại không hiểu nhưng với cái nghề của mình, học cao hơn nữa là một điều chính đáng, tôi nhịn anh và vẫn quyết tâm học. Lấy bằng Cao học xong, tôi nghĩ thôi, không học nữa để nhà cửa yên ổn. Đùng một cái, công việc của anh sa sút, chi phí trong nhà mình tôi gánh gồng, bản tính của anh mới bộc lộ rõ. Anh hay quát mắng con, đánh chó chửi mèo; tôi phải "chạy sô" đi dạy thêm nhiều thì anh mỉa mai, bà thạc đáng ra phải làm ít tiền nhiều, sao không ráng lên chức cho bõ công đi học, anh nói tôi khinh anh vì anh không làm ra tiền, tôi khinh anh vì anh học thấp hơn tôi... Thời gian rảnh của anh cũng ngày càng tăng, có khi cả ngày anh vùi đầu chơi máy tính.
Tôi nghĩ anh có tính sĩ diện, rơi vào tình trạng này sẽ rất khó chịu nên đành nhịn. Vợ chồng sống với nhau lâu dài, có lúc tôi cũng lựa lời động viên anh, thấy anh cũng cảm động nhưng cũng chẳng có động thái gì. Quen làm ông chủ nên có nơi mời anh dạy học cho học viên trường nghề, anh chẳng buồn suy nghĩ mà từ chối. Tôi gánh vác gia đình, lại phải chịu đựng thêm tính khí thất thường của anh, nhiều lúc thấy thật thương thân. Ngẫm đi ngẫm lại chắc cái tội lớn nhất của tôi là dám học cao hơn anh. Lại trào phúng nghĩ gia đình trí thức có khác, dùng lời nói dằn vặt nhau cũng đủ cần chi thượng cẳng chân hạ cẳng tay cho thiên hạ chê cười.
Lại trào phúng nghĩ gia đình trí thức có khác, dùng lời nói dằn vặt nhau cũng đủ cần chi thượng cẳng chân hạ cẳng tay cho thiên hạ chê cười. (ảnh minh họa)
Mọi chuyện chưa ngừng ở đó, vợ một người bạn thân của anh báo cho tôi biết anh với một cô bạn cũng đã li dị chồng thường hay qua lại với nhau, bảo tôi cẩn thận. Cô này tôi biết, rất khéo nói. Sau đó, một người bạn rất thân với chồng tôi cũng nói với tôi khi sang thăm nhà cô kia thấy anh ở trên lầu nhà cô ấy, mà cửa đóng. Tôi kiệt sức, không ghen nổi, hẹn anh nói chuyện, cho anh biết rằng dù có dù không anh cũng phải giải quyết dứt điểm chuyện này.
Anh quyết định trở về quê, hùn vốn làm ăn với em mình. Tôi cùng con sống với nhau, lễ lạt cả nhà lại đoàn tụ. Tuy đã có sự rạn nứt không dễ gì hàn gắn trong tình cảm giữa anh và tôi nhưng tôi nghĩ sẽ cố gắng cho anh cũng là cho bản thân một cơ hội. Đến giờ này, khi đang học Tiến sĩ, tôi cũng không cho anh biết. Tôi biết anh sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện mình học không bằng vợ nên thế nào tôi cũng sẽ còn chịu đựng sự dằn vặt từ anh, chỉ hy vọng anh đừng quá đáng. Chẳng lẽ gia đình ly tán vì tội vợ học cao hơn chồng?
Theo Eva
Cưới vợ giỏi, chồng có cảm giác hèn? Cưới xong tôi vẫn là anh công nhân quèn của một công ty may giầy, Hân thì đi làm cho công ty nước ngoài với lương tính bằng ngàn đô. Ai đó nói, trót sinh ra là phận đàn bà thì không nên giỏi hơn đàn ông, bởi từ cổ chí kim không hiếm những phụ nữa giỏi giang đều có kết cục...