Vợ đòi ly hôn chỉ sau một chuyến công tác
5 năm yêu nhau, vậy mà chỉ sau khi cưới được vài tháng, sau chuyến công tác trở về vợ đòi ly hôn.
Tôi 30 tuổi, vừa lấy vợ được 5 tháng, vợ kém tôi 2 tuổi, trước ki làm đám cưới, chúng tôi đã có 5 năm yêu nhau. Trải qua bao nhiêu sóng gió, vượt qua bao nhiêu sự ngăn cản của gia đình, có những lúc tưởng chừng như cả 2 không thể vượt qua, vì bố mẹ hai bên không đồng ý, do khoảng cách địa lý hai gia đình quá xa nhau. Nhưng rồi bằng sự kiên trì, gia đình hai bên đã cảm nhận được tình yêu chúng tôi dành cho nhau và đồng ý cho làm đám cưới.
Đêm tân hôn, cả hai đã khóc rất nhiều, khóc vì vui sướng, vì từ nay cả hai đã thuộc về nhau, không gì có thể chia cắt được. Trong thời gian yêu nhau 5 năm và 5 tháng kể từ sau đám cưới, đôi khi chúng tôi cũng có mâu thuẫn, nhưng rồi cả hai lại tìm ra hướng giải quyết, phần nhiều là tôi làm lành trước, vì tôi rất yêu và sợ sự im lặng của cô ấy. Ngay từ khi gặp cô ấy lần đầu tiên, tôi đã nghĩ cô ấy là người con gái cuối cùng tôi yêu, là vợ và làm mẹ của các con tôi, cứ mỗi ngày qua đi, những ước mơ về một tình yêu, một gia đình với người con gái ấy lại lớn dần.
Tôi hạnh phúc biết bao nhiêu, khi cô ấy đáp lại tình cảm của mình bằng sự chân thành. Những cái siết tay nhau trong những ngày đầu yêu nhau, những nụ hôn sau những chuỗi ngày xa cách, nhớ nhung, tôi luôn mang theo mình. Vì thế, do dù những lúc khó khăn nhất cho tình cảm hai đứa, tôi vẫn chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày chúng tôi không còn thuộc về nhau.
Vậy mà sau đám cưới hơn 3 tháng, chỉ sau một chuyến công tác xa nhà nửa tháng, khi trở về, vợ tôi thay đổi thái độ hoàn toàn. Cô ấy không còn mặn mà với tôi trong mọi chuyện, chuyện chăn gối cũng chỉ hững hờ làm cho xong, tôi không cảm thấy cảm xúc của cô ấy trong mỗi lần ân ái như trước đây.
Cô ấy cũng không còn muốn sánh bước cùng tôi đi khắp mọi nơi- dù trước đây cô ấy luôn mong muốn được như vậy. Tôi đã chẳng hiểu vì sao , tôi cứ nghĩ sau đám cưới, cô ấy mang thai nên cơ thể thay đổi, nhưng chẳng phải vợ tôi không mang thai, sau những thắc mắc của tôi, cô ấy thú nhận đã không còn yêu tôi nữa, cô ấy đã “say nắng” người đàn ông khác trong chuyến công tác. Cô ấy muốn ly hôn vì không muốn lừa dối tôi, không muốn làm tôi đau khổ.
Vợ tôi luôn thẳng thắn, nhất là trong chuyện tình cảm. Tôi nhớ hồi còn yêu, có lần cô ấy đã từng nói, nếu sau này anh có ai ngoài em, muốn đến với họ thì hãy thẳng thắn, em muốn như vậy và chấp nhận mất anh, nếu người con gái ấy thực sự làm anh hạnh phúc. Nếu anh yêu người con gái ấy hơn em,…
Video đang HOT
Tôi không muốn mất cô ấy, không bao giờ muốn ký vào đơn ly hôn. Nhưng tôi chẳng biết phải làm gì bây giờ, để giữ được trái tim cô ấy bên mình. Tôi cũng không muốn, trói thân xác cô ấy bên mình mà tâm hồn cô ấy hướng về nơi khác.
Theo Đất Việt
Phải làm sao khi vợ chỉ yêu mẹ chồng?
Cả tâm trí tôi đều trở nên mông lung. Cuộc hôn nhân này, Bỏ hay Không Bỏ. Như thế nào mới tốt đẹp đây.
Tôi vừa gập máy tính lại, vươn vai duỗi thẳng mình trên chiếc ghế xoay, thở sâu một cái, quyết định kết thúc một ngày làm việc căng thẳng và mệt mỏi tại đây. Đã là ngày thứ tư trong chuyến công tác xa nhà kéo dài một tuần của tôi.
Nhìn màn đêm tĩnh mịch phía ngoài cửa sổ bất giác tôi thèm cảm giác ấm áp ở nhà ghê gớm. Cầm điện thoại lên định gọi về cho cô, hỏi thăm tình hình ở nhà hay gì đó miễn là nghe được giọng nói dịu dàng của cô cho đỡ nhớ.
Màn hình điện thoại hiển thị 03h50p sáng. Chắc giờ này cô đang ngủ rồi, cô mắc bệnh khó ngủ, nửa đêm hễ giật mình tỉnh dậy thường khó mà ngủ lại được, nghĩ vậy nên thôi tôi đành rằn lòng mà không gọi nữa.
Tôi và cô lấy nhau đã hơn 5 năm. Cuộc sống không có nhiều sóng gió hấp dẫn, kịch tính như trong phim nhưng nhẹ nhàng và êm ấm. Cô là một người phụ nữnhanh nhẹn, đảm đang, và hiển nhiên là xinh đẹp, chính những điều đó đã khiến ngày xưa tôi quyết định cưới cô cơ mà.
Tất nhiên nền tảng của cuộc hôn nhân này vẫn dựa trên tình yêu của cả tôi và cô. Bố mất sớm, tôi lại là con trai độc nhất nên sau khi kết hôn cô theo tôi về làm dâu mẹ chồng hơn 60 tuổi lại hay đau ốm.
Cô làm tròn chữ Hiếu, mỗi lúc trái gió trở trời đều lo lắng chăm sóc cho mẹ chồng, yêu thương bà như chính mẹ đẻ của mình, rất được lòng bà, nhiều lúc tôi còn thấy ghen tỵ với tình cảm bà dành cho con dâu.
Tôi nhớ lại hình ảnh cô chăm chỉ chuẩn bị hành lí, đồ đạc cho tôi đi công tác bất giác mà mỉm cười. Cô trông nhỏ nhắn vậy mà chăm tôi như chăm đứa trẻ con.
Tôi đi công tác đâu phải ít, vậy mà lần nào cũng lo lắng sợ tôi thiếu cái này, thiếu cái kia, đồ dùng sinh hoạt rồi thuốc thang lúc nào cũng phải đủ các loại. Lại còn dặn dò tôi phải ăn uống, nghỉ ngơi, đi lại cẩn thận, các thứ, các thứ...nhiều đến mức khiến tôi cũng thấy mặc cảm về sự vô tâm của mình.
....................
Tinh!Tinh!
Giật mình khỏi mớ bòng bong trong đầu, Tôi nhận được tin nhắn từ một dãy số lạ. Dự cảm về một điều gì đó chẳng lành sắp sảy ra, hơi lưỡng lự một chút về một tin nhắn gửi tới vào lúc gần 4h sáng này. Nhưng sự tò mò trong tôi đã gạt bay cái lưỡng lự đó....
Sững sờ nhìn nội dung tin nhắn, tôi cảm giác có cái gì đó nghèn ngẹn ở cổ, một bàn tay vô hình nắm chặt lấy trái tim tôi, khiến cả tâm trí tôi đau buốt, cảm giác như tôi đang trải qua một cơn ác mộng khi còn tỉnh táo.
Không, tôi không chắc bản thân có còn tỉnh táo khi nhìn thấy bức ảnh từ tin nhắn vừa nhận được kia không. Làm sao tôi có đủ tỉnh táo khi thấy ảnh Vợ tôi tay trong tay với một người đàn ông khác đang bước ra từ nhà hàng.
Cả người tôi toát ra sự tức giận, gạt đổ mọi thứ trên bàn, chiếc điện thoại theo đó mà cũng vỡ tan, việc đó có vẻ giúp tôi bình tâm lại chút ít, rồi tự thuyết phục bản thân có thể đó không phải vợ tôi, đây chỉ là một trò đùa ác ý từ ai đó, hay chăng cô ấy chỉ đơn thuần đi ăn với đồng nghiệp, và tấm ảnh mờ ám này chỉ là do góc chụp mà thôi...đủ mọi lý lo tôi tự vẽ ra để biện minh cho cô. Nhưng trong lòng tôi vẫn không thôi được sự tức giận khó chịu.
Tôi quyết định gọi điện về hỏi cô cho rõ ràng. Những hồi chuông điện thoại kéo dài đến ghẹt thở, cuối cùng thì cô cũng bắt máy, cô ngái ngủ xen lẫn một chút lo lắng: - Sao anh vẫn chưa ngủ vậy? - giọng nói mềm mại của cô khiến cảm thấy nhẹ nhàng đi chút ít.
Hít một hơi thật sâu vào lồng ngực, tôi cố kìm nén âm lượng của mình.
- Em có chuyện gì giấu anh không?
- Anh gọi cho em vào lúc 4h sáng để hỏi câu này ư?
- Anh vừa nhận được một tấm ảnh từ dãy số lạ. Nhưng một trong hai nhân vật chính trong bức ảnh đó anh lại quen. Em đoán xem là ai? - Tôi đều đều nói.
Một vài âm thanh hỗn độn từ đầu đây bên kia, giống như là cô ấy đang bối rối hay thậm chí là vừa giật nảy mình và ngồi thẳng dậy từ đống chăn nệm. Cô im lặng một hồi lâu, có thể nó kéo dài tới vài phút, đủ để tôi tự suy luận và hiểu được sự thật giả của tấm này. Toan dập máy thì tôi nghe thấy câu thú nhận từ cô:
-Em xin lỗi! - Ba từ đơn giản nhưng trong hoàn cảnh này, khi nghe từ miệng cô phát ra nó như con dao sắc lẹm cứa thẳng vào trái tim tôi, ứa máu...
Theo Đất Việt
Sốc khi phát hiện ra người tình bí mật của vợ Thời gian gần đây, mỗi lần ở bên vợ tôi thường cảm thấy có điều gì đó không ổn. Dường như vợ tôi không có cảm giác gì khi làm "chuyện ấy"... Tôi suy nghĩ rất nhiều và tự cho rằng, có lẽ thời gian gần đây tôi quá bận rộn không dành được nhiều thời gian cho cô ấy. Vì thế, thời...