Vợ đi xuất khẩu lao động, tôi phải lòng gái mại dâm, nào ngờ dính bẫy hiểm
Cô ấy bảo đã âm thầm quay lại clip những lần ân ái mặn nồng giữa chúng tôi. Nếu tôi không tiếp tục chu cấp, cô ta sẽ gửi sang cho vợ tôi ở nước ngoài.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 6 năm và có ba đứa con nhỏ. Lúc quen nhau, chúng tôi đều làm công nhân ở nhà máy dệt may nhưng sau đó đều thất nghiệp do công ty bị phá sản. Kinh tế gia đình trở nên bấp bênh khi hai vợ chồng đều không có việc làm ổn định lại vỡ kế hoạch sinh con liên tục.
Khi con út được gần một tuổi, tôi quyết định vay mượn tiền cho vợ đi xuất khẩu lao động. Đáng lẽ tôi là người đi nhưng do quá tuổi lại không có bằng tốt nghiệp cấp ba, các công ty từ chối nên đành để vợ buôn ba xứ người.
Dù cũng có lúc cãi cọ nhưng hôn nhân của tôi vẫn khá ổn. Ảnh minh họa
Vợ đi làm đến nay đã gần hai năm còn tôi ở nhà làm thuê lặt vặt và chăm lo cho ba đứa con nhỏ. Việc nuôi con không hề dễ dàng nhưng nhờ có bà nội bà ngoại đỡ đần nên tôi cũng đỡ vất vả phần nào.
Vợ tôi vốn là người chăm chỉ lại chịu khó nên đi làm một thời gian đã gửi tiền về để trả nợ ngân hàng. Thậm chí còn gửi thêm để tôi mua sắm đồ dùng, sửa sang nhà cửa, lo cho con ăn học được đầy đủ.
Từ ngày vợ đi, cuộc sống của gia đình tôi khá lên rất nhiều, có đồng ra đồng vào chứ không phải chạy ăn từng bữa như hồi trước. Nhưng khi cuộc sống đầy đủ, đỡ phải lo toan, tôi lại nảy sinh thói hư tật xấu.
Là đàn ông khoẻ mạnh, phong độ, tuổi đang sung sức lại phải xa vợ lâu ngày nên tôi không kìm nén được nhu cầu sinh lý. Sẵn có tiền trong tay, tôi tìm đến gái mại dâm ở các quán karaoke ngoài thị trấn để giải quyết nhu cầu.
Tôi cứ nghĩ việc “bóc bánh trả tiền” như thế sẽ chẳng để lại hậu quả gì vì khi nào cần thì đến, xong việc thì đi thôi. Nhưng mọi chuyện không đơn giản như thế, tôi đi nhiều đâm ra nghiện, cứ một tuần không đi hai đến ba lần là chịu không được.
Thế rồi, trong những lần đó, tôi phải lòng một cô gái làm nghề tên Trân. Chẳng hiểu sao, lần nào tôi đến quán, Trân cũng là người đến phục vụ. Chúng tôi qua lại nhiều lần rồi trở nên thân thiết, mối quan hệ không dừng lại ở chuyện mua bán trên giường mà chuyển sang tình cảm yêu đương.
Tôi và Trân đã quan hệ lén lút gần nửa năm nay. Trân tâm sự với tôi về hoàn cảnh gia đình khá éo le nên mới rơi vào con đường lầm lạc này. Bố Trân mất sớm, mẹ đi thêm bước nữa, em bị cha dượng hãm hiếp năm 16 tuổi nên bỏ nhà đi lang thang.
Nghĩ mình không còn gì để mất, em mới làm nghề này để nuôi thân. Trân bảo, đến khi nào gặp được người đàn ông biết thông cảm cho mình sẽ “giải nghệ” để sống tử tế.
Video đang HOT
Câu chuyện của Trân khiến tôi cảm động và thương em nhiều hơn. Mỗi lần quan hệ, tôi đều chủ động “bo” thêm cho em một khoản tiền ngoài giá cả đã thoả thuận. Bù lại, Trân tỏ ra rất biết điều, nhiều lần em chiều chuộng tôi hết mình mà không lấy một đồng nào.
Trân bảo, em làm thế vì đã lỡ yêu tôi chứ không xem tôi như khách hàng bình thường khác. Tôi khuyên em nên đi học nghề để có thể sống lương thiện, em bật khóc nói không có tiền để trang trải.
Tôi mủi lòng, hứa sẽ chu cấp một khoản để em yên tâm học nghề. Tôi lấy chính những đồng tiền mồ hôi xương máu của vợ tôi lăn lộn nơi xứ người để nuôi Trân. Nhưng Trân không phải đơn giản như tôi nghĩ, sau lưng tôi Trân vẫn đi khách như thường và không có ý định học nghề gì cả.
Vì chuyện này mà tôi và Trân đã cãi nhau, tôi không muốn tiếp tục mối quan hệ nữa. Đến lúc này, Trân mới lộ mặt thật ra, cô ấy bảo đã âm thầm quay lại clip những lần ân ái mặn nồng giữa chúng tôi. Nếu tôi không tiếp tục chu cấp, cô ta sẽ gửi sang cho vợ tôi ở nước ngoài.
Tôi bị lừa sau khi đã “say tình” với cave. Ảnh minh họa
Khi đó, tôi mới giật mình và thấm thía câu nói: “Đừng nghe cave kể chuyện, đừng nghe con nghiện trình bày”. Tôi đã bị Trân lừa vòng tròng một cách khá dễ dàng. Do lười lao động và ham chơi, cô ta mới đi làm nghề đó chứ chẳng hoàn cảnh nào xô đẩy cả.
Từ khi Trân trở mặt, tôi luôn sống trong tâm trạng phấp phổng lo lắng. Sợ một ngày cô ta bung bét hết mọi chuyện thì tôi biết giấu mặt vào đâu nữa. Nếu vợ tôi biết được chuyện này liệu rằng cô ấy có tha thứ cho tôi không?.
Tôi lo cho cuộc sống của con sẽ bị xáo trộn ảnh hưởng bởi ở quê mọi chuyện khó giấu được lâu. Đến giờ, mỗi khi cần tiền, Trân lại gọi điện, tôi phải đưa tiền để đổi lấy sự im lặng.
Để có tiền đưa cho cô ta, tôi phải thắt chặt chi tiêu, giảm bớt phần của con mới đủ. Khoản tiền vợ gửi về để dành dụm làm vốn cũng vơi dần.
Bởi vậy, nếu việc này kéo dài, tôi sẽ trắng tay trước khi vợ trở về. Nhưng tôi không biết phải giải quyết ra sao cả khi Trân biết điểm yếu của tôi nên ra sức khống chế.
Theo Dân Việt
Vợ lộ ảnh nhạy cảm, khóc xin chồng tha thứ
Vợ chồng tôi vì điều kiện không được ở gần nhau. Tôi luôn tin tưởng cô ấy tuyệt đối, vậy mà...
Tôi năm nay 35 tuổi, sinh ra và lớn lên ở vùng quê nghèo khó. Là con cả trong gia đình, học hết lớp 12 tôi theo các anh lớn trong làng đi làm phụ hồ, kiếm tiền phụ cha mẹ nuôi các em.
Ngoài việc làm ở công ty, tôi cũng tranh thủ buôn bán để có đồng ra đồng vào. Do chăm chỉ làm ăn lại có sức khỏe, tôi giúp cha mẹ cải thiện kinh tế gia đình, mua sắm các thiết bị cơ bản trong nhà như tủ lạnh, ti vi... Tôi cũng kiếm được tiền mua cho mình xe máy, điện thoại và một khoản tiền tiết kiệm riêng.
Ảnh minh họa
28 tuổi, tôi quen và yêu vợ, một cô công nhân ở xã bên cạnh. Nhà vợ tôi nghèo, gia đình chỉ trông vào đồng lương công nhân của em.
Từ ngày quen em, tôi cố gắng giúp em được phần nào trong khả năng của mình. Những lúc gia đình em gặp chuyện, tôi sẵn sàng vay mượn bạn bè đứng ra giải quyết.
Có lẽ vì sự chân thành của tôi mà khi tôi ngỏ lời, em đã gật đầu. Chúng tôi về với nhau bằng một đám cưới không quá phô trương nhưng cũng khiến em hài lòng.
Những năm sau đó, cuộc sống gia đình càng hạnh phúc. Em sinh liền 2 con, thương vợ, tôi ra sức làm để kiếm tiền lo cho gia đình nhỏ.
Nhưng rồi một tai họa ập đến khiến tôi mất đi tất cả. Tôi gặp tai nạn trên công trường, phải nằm viện chữa trị nửa năm trời.
Sau khi ra viện, tôi không còn khả năng lao động, phải nghỉ việc ở nhà. Vì chồng không đi làm, kinh tế gia đình tôi khó khăn hơn. Vợ tôi phải làm thêm nhiều công việc nhưng vẫn không cáng đáng nổi.
Nhờ một người họ hàng giới thiệu, em muốn ngỏ ý đi nước ngoài dưới dạng xuất khẩu lao động.
Không muốn vợ xa nhà, vất vả nhưng nhìn tình cảnh gia đình hiện tại, tôi đành gật đầu.
Cuối cùng, chúng tôi gom số tiền tôi được nhận sau tai nạn để vợ sang Hàn Quốc làm giúp việc cho một gia đình.
Sang xứ người, thời gian đầu, em luôn gọi điện về thăm hỏi. Trong điện thoại, nhiều lần em khóc vì nhớ chồng, nhớ con. Năm đầu tiên, mọi chuyện diễn ra suôn sẻ. Nhờ số tiền vợ kiếm được, chúng tôi dần trả một số khoản nợ, cho các con ăn học.
Thương vợ, ở nhà tôi cũng chăm sóc các con. Khi sức khỏe ổn định hơn, tôi xin làm những công việc nhẹ để kiếm thêm tiền. Vậy mà bất hạnh vẫn không ngừng ập xuống gia đình tôi.
Năm thứ 2 kể từ ngày sang xứ người, những cuộc điện thoại của em dần thưa hơn. Em chỉ gọi hỏi thăm các con, sức khỏe bố mẹ và công việc nhà. Những lời thương yêu vợ chồng hầu như không còn.
Khi tôi nhắc, em trách tôi: 'Vợ đã vất vả làm lụng chồng không thông cảm còn đòi hỏi'. Trước lời nói của em, tôi đành im lặng.
Đến một ngày, tôi nhận được tin nhắn từ một người bạn, cũng đang lao động tại Hàn Quốc. Người này gửi cho tôi hình ảnh nhạy cảm của vợ tôi.
Em trong buồng tắm với chiếc khăn quấn hờ trên người. Nhận tin nhắn tim tôi như vỡ ra, tôi vội vã hỏi nguồn gốc của tấm ảnh kia.
Người bạn tôi giải thích, anh ta đang ở cùng một người bạn khác. Người này và vợ tôi có quan hệ từ mấy tháng nay. Họ thường xuyên gọi điện nói chuyện tình cảm. Những ngày cuối tuần, vợ tôi bắt xe đến thành phố tình nhân đang làm việc, để hẹn hò.
Một lần, bạn tôi cầm điện thoại của bạn cùng phòng thì nhìn thấy những tấm ảnh kia. Anh nói, ban đầu anh định im lặng nhưng vì áy náy với tôi, anh đành nói ra. Nghe lời bạn nói, tôi chỉ muốn đập tan cái điện thoại đang cầm trên tay.
Tôi hỏi em, em ban đầu chối lấy chối để. Khi tôi gửi tấm ảnh sang máy em, em im lặng. Mấy ngày sau, khi tôi đe dọa nếu em không giải thích sẽ gửi ảnh cho gia đình hai bên, em mới chịu gọi lại cho tôi.
Cuộc điện thoại này em trách tôi làm chồng mà để vợ phải vất vả xứ người. Em cũng nói, vì xa gia đình, thiếu thốn tình cảm khi được người ta chăm sóc khiến em không giữ được mình.
Em cũng nói, giữa họ chỉ là những tin nhắn tình cảm chưa có gì đi qua giới hạn. Tuy nhiên bạn tôi cho biết họ thường xuyên hẹn hò, đi chơi riêng nhiều lần, làm sao lại không có gì?
Những lời em nói như dao cứa vào tim tôi. Tôi yêu cầu em về nước nhưng em lấy lý do thời gian làm việc chưa hết nên lưỡng lự. Em khóc lóc hứa sẽ chấm dứt mối quan hệ trên, chăm chỉ làm việc đợi ngày về.
Tôi liệu có nên tin em?
Nguyễn Nam
Theo giadinh.net.vn
Giữa đêm, một người đàn ông gọi điện thoại báo tin vợ bị tai nạn, tôi giận nên vẫn mặc kệ, lăn ra ngủ tiếp để rồi khi biết sự thật thì chết lặng Lời nói của vợ khiến tôi chết lặng. Nhìn cái chân bị bó bột của vợ tôi thấy ân hận vô cùng. Vợ chồng tôi lấy nhau được 6 năm rồi, tình cảm của hai người dạo này không còn cơm lành canh ngọt như khi mới cưới nhau nữa. Nhiều tháng nay tôi bị thất nghiệp nên kinh tế gia đình sa...