Vợ đau đớn nằm viện, chồng đi hò hẹn nhân tình
Tôi đau đớn khi phải dứt bỏ đứa con của mình trong viện thì chồng lại vui vẻ bên nhân tình.
Cứ nghĩ đến cảnh anh gần gũi với cô ta, tôi chỉ muốn chia tay để giải thoát cho bản thân mình! (Ảnh minh họa)
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Khi viết lên những dòng này, trái tim tôi vẫn cảm thấy rất đau khi nghĩ về sự phản bội của chồng trong thời gian qua. Và càng đau khổ hơn nữa khi chồng tôi lại ngoại tìn h với một người phụ nữ làm cùng cơ quan với chúng tôi.
Tôi, chồng và cô ta đều làm cùng cơ quan với nhau, chúng tôi vẫn luôn coi nhau là những người đồng nghiệp đáng tin cậy. Vậy mà không ngờ, trong suốt một thời gian dài, chồng tôi đã lén lút tôi và có quan hệ ngoài luồng với người phụ nữ ấy.
Rồi một ngày, nhìn thấy thái độ “khó hiểu” giữa chồng tôi và cô ta, linh cảm mách bảo với tôi rằng, giữa hai người họ đang “có vấn đề”. Thế nhưng khi tôi nói chuyện với cô ta thì cô ta vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, rồi tôi hỏi chồng thì anh cũng chối đây đẩy…
Chồng tôi vẫn rất yêu và quan tâm, chăm sóc tới vợ rất chu đáo… Nhưng tất cả mọi chuyện trong bóng tối của chồng với cô ta đã bị bại lộ đúng ngày tôi không giữ được đứa con trong bụng mình. Sáng hôm đó, chồng vẫn đưa tôi vào viện, vẫn chăm sóc vợ rất cẩn thận rồi mới đi làm. Tối hôm ấy, chồng tôi phải trực đêm nên anh không qua thăm tôi được nhưng vẫn gọi điện hỏi han sức khỏe, chúc vợ ngủ ngon và “Anh cũng đi ngủ đây”.
Video đang HOT
Thế nhưng, khi vừa gọi điện cho tôi xong thì chồng tooi đã vội vã đi chơi với cô ta. Linh cảm mách bảo, tôi đã rời khỏi bệnh viện để theo dõi chồng… và tôi đã thật sự sốc khi nhìn thấy chồng mình và cô ta đang rất thân mật với nhau ở một khu phố vắng. Khi tôi đến gần, hai người họ hốt hoảng, líu nhíu nói không nên lời. Chồng tôi rối ríu xin lỗi và mong tôi tha thứ, còn cô ta thì mặt mày tái mét, không nói được một câu nào.
Sau đó, tôi yêu cầu chồng tôi và cô ta nói chuyện với tôi để “ba mặt một lời xem sao”. Chồng tôi nói rằng, “Anh chỉ coi cô ta như một người em gái và không thể nào bỏ vợ được”, còn cô ta thì không dám hé răng nửa lời.
Thật lòng tôi rất yêu chồng nên đã chấp nhận tha thứ cho anh để hai đứa làm lại từ đầu. Nhưng thời gian gần đây, cứ mỗi lần nghĩ đến chuyện bị chồng phản bội, tim tôi lại đau nhói. Tôi không thể nào thoát ra khỏi những hình ảnh gần gũi của chồng mình với cô ra vì tôi không phải là người bao dung, không thể xem chuyện chồng ngoại tình như không có chuyện gì xảy ra… và càng không thể nào quên được khi hằng ngày, tôi vẫn phải đối diện với cô ta ở cơ quan.
Sau sự việc đó, chồng tôi cũng đã thay đổi nhiều. Anh luôn cố gắng làm mọi điều để khiến tôi vui và cũng hứa với tôi sẽ không bao giờ liên lạc với cô ta nữa… Nhưng dường như lòng tin của tôi dành cho anh đã không còn như ngày xưa nữa. Tôi không thể nào tin được anh ấy… vì rõ ràng, lúc nào anh ấy cũng nói yêu vợ, thương vợ nhất nhưng khi tôi đang vật vã nằm viện thì anh lại hẹn hò với người phụ nữ đó? Như vậy thì làm sao tôi dám tin rằng, anh ấy chỉ yêu mình tôi?
Những lúc cảm thấy buồn lòng, tôi lại nói với chồng rằng, “Bây giờ em đã suy nghĩ kỹ rồi. Có lẽ mình nên chia tay thôi vì em không thể nào quên được chuyện ngoại tình của anh”. Những lúc thấy tôi dằn vặt như vậy, chồng tôi lại ôm tôi vào lòng và nói lời xin lỗi. Anh nói rằng: “Em là người anh yêu thương nhất và chưa một phút giây nào anh muốn rời xa em để đến với người phụ nữ khác”.
Tôi vẫn rất yêu chồng, không muốn xa chồng nhưng tôi cũng rất hận anh ấy… Tại sao vào cái ngày đấy, ngày mà tôi đau cả về tinh thần lẫn thể xác (vì vợ chồng tôi mong mãi mới có em bé nhưng lần đó lại không thể giữ được nên phải bỏ), vậy mà chồng tôi lại đi hẹn hò với cô ta? Anh làm như vậy có lương tâm của một con người hay không? Hơn nữa… sao anh lại không ngoại tình với một ai khác mà lại ngoại tình với một người phụ nữ làm cùng cơ quan chúng tôi, để cho tôi phải rơi vào tình thế dở khóc dở cười này? Như vậy thì liệu tình yêu anh dành cho tôi có thực sự chân thành hay không?
Giờ đây, tôi không biết mình phải làm gì nữa? Tôi đã tự hứa với chồng, với lòng mình rằng, sẽ tha thứ cho anh và quên hết những lỗi lầm đó… nhưng sao tôi không thể! Cứ nghĩ đến cảnh anh gần gũi với cô ta, tôi chỉ muốn chia tay để giải thoát cho bản thân mình!
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Tôi cảm thấy rất mệt mỏi khi bị rơi vào tình huống trớ trêu này! Tôi cũng không biết phải làm sao để giải thoát bản thân mình khỏi những ám ảnh đau buồn đó nữa?
Xin các bạn hãy cho tôi những lời khuyên để tôi có thể cứu giúp mình thoát khỏi cuộc sống đau buồn này!
Theo VNE
Sợ vợ tiêu hết, chồng đưa tiền thưởng Tết cho mẹ
Hôm rồi, công ty chồng có thưởng Tết sớm. Thế mà tôi gặng hỏi bao ngày nay không thấy chồng nói câu nào.
Anh luôn bảo là, phải sang tuần hay là gần tết thì sếp mới thưởng. Thế mà, hôm nay, tình cờ tôi cất túi cho anh lại lục được phong bì, trong đó có kèm tờ giấy ghi số tiền thưởng Tết. Một số tiền khá lớn, khiến tôi cũng hốt, ngạc nhiên luôn!
Chồng tôi là người học cao, làm việc tại một công ty lớn, có chất lượng. Vì thế, so với chồng, tôi còn thua kém nhiều. Thu nhập của tôi chỉ bằng một nửa của anh. Nhưng tôi không vì thế mà suy nghĩ, vì chuyện vợ kiếm ít tiền hơn chồng là đương nhiên, thông cảm được. Chỉ là chồng kiếm ít tiền hơn vợ thì mới đáng bàn. Nên lâu nay, cứ mỗi dịp lĩnh lương, anh phải đưa cho tôi chục triệu là ít nhất, để tôi dành dụm, tiết kiệm, lo chi tiêu gia đình còn lại thì gửi tiết kiệm cộng với số tiền lương của tôi. Số tiền còn lại của chồng, tùy anh xử lý. Nhưng khi nào có việc lớn, tôi yêu cầu anh đưa nhiều hơn, thậm chí là đưa gần hết. Nói thì nói vậy chứ tôi cũng không biết chính thức thu nhập của anh được bao nhiêu, chỉ áng chừng như vậy.
Công ty anh làm là một doanh nghiệp lớn, làm ăn rất phát đạt. Nhiều lần tôi có nói anh xin tôi vào đó làm nhưng anh không thích hai vợ chồng cùng làm một nơi. Có lẽ, vì anh không muốn tôi biết thu nhập của anh hay là không muốn sự xuất hiện của vợ ở công ty. Đúng là nhiều người không thích hai vợ chồng cùng làm ở công ty thật, tôi cũng thông cảm chuyện này.
Công ty anh làm là một doanh nghiệp lớn, làm ăn rất phát đạt. Nhiều lần tôi có nói anh xin tôi vào đó làm nhưng anh không thích hai vợ chồng cùng làm một nơi. (ảnh minh họa)
Nhưng cái chuyện anh có tiền thưởng mà không nói với tôi khiến tôi nghĩ ngợi quá. Tại sao anh phải giấu tôi, liệu tôi có làm gì quá đáng khiến anh không hài lòng không. Còn chuyện này có liên quan đến việc anh lập quỹ đen, giấu giếm chuyện gái gú hay là cho ai đó, chu cấp cho ai đó hay không? Bỗng tôi chột dạ, nghĩ tới nhiều thứ không hay. Tôi lo anh đang có mưu đồ gì phản bội tôi.
Ngày hôm đó, tôi làm như không biết chuyện gì. Cũng giả vờ là không mình không hề biết anh được thưởng Tết. Mấy hôm tôi nằm ngủ bên cạnh anh, tôi cứ nói bóng, nói gió rằng: "Liệu công ty anh thưởng Tết có được chục triệu không nhỉ? Của em chắc chỉ được 7-8 triệu?". Anh không nói gì, nhưng thực tình tôi biết là, anh được gấp 3 lần số tiền thưởng như tôi nói. Vậy mà anh không nói cho tôi hay, vẫn cố ý giấu tôi: "Anh nghĩ là chỉ tầm ấy thôi chứ là gì được hơn, thời buổi kinh tế khó khăn này, ai có tiền mà thưởng nhiều. Thưởng ít thì tiêu ít".
Hôm sau, tôi thấy anh đưa cho tôi 10 triệu, bảo công ty anh chỉ thưởng có 15 triệu, anh giữ lại 5 triệu để làm tiền tiêu pha. Còn gom góp vào cho vợ chuẩn bị sắm Tết. Nghe anh nói tôi bực mình quá, dù sao thì cuối cùng anh cũng giấu tôi. Anh quyết định không nói số tiền thưởng của mình cho tôi biết. Lúc đó, tôi bực quá, tôi nói bóng gió là, "năm nay, em nghe nói, công ty anh thưởng cao mà, sao anh thưởng ít thế. Thế các anh chị khác được nhiều không, sao anh không hỏi?". Khi tôi nói như vậy thì anh có vẻ ấp úng, anh bảo: "Ờ thì chắc là thưởng Tết không giống nhau, làm sao mà giống nhau được, họ làm tốt hơn anh". Nhìn ánh mắt của anh thì tôi biết anh nói dối. Tôi lo quá, nghĩ là anh có bồ và thực sự là dành tiền cho bồ hay lập quỹ đen có mưu đồ gì đây.
Những chuyện như vậy đúng là anh không làm sai. Nếu thực sự là thế, tôi nghĩ, anh nên nói với tôi chứ. (ảnh minh họa)
Hôm sau, tôi đưa cho anh cái phong bì mà tôi nhặt được, trong đó có khi số tiền thưởng Tết của anh mà anh không hề hay biết. Anh còn tưởng là đã để ở đâu đó hay cất kín rồi, nào ngờ tôi lại là người nhặt được. Anh hoảng vì mọi việc đã bại lộ. Tôi không nói gì chỉ cần lời giải thích của anh. Anh buộc phải thú nhận với tôi là, anh đưa tiền cho mẹ giữ hộ. Vì anh biết tính tôi, vung tay quá trán, thi thoảng tôi lại còn đòi kiểm tra tài khoản ngân hàng của anh, nên anh sợ, không đưa cho mẹ thì tôi lại rút mà tiêu hết. Anh bảo tôi ưa hình thức, hay sắm sáp nhà cửa nhiều quá, không biết tiết kiệm rồi sau này có con có cái thì không biết lo gì.
Những chuyện như vậy đúng là anh không làm sai. Nếu thực sự là thế, tôi nghĩ, anh nên nói với tôi chứ. Trước giờ, chẳng phải hàng tháng, anh vẫn đưa tiền cho tôi sao? Giờ thì anh thừa nhận, lương anh cao hơn thế, và hàng tháng, anh cũng đưa tiền cho mẹ, số tiền gửi ở chỗ mẹ chồng tôi cũng khá nhiều rồi. Nghe anh nói, tôi chán hẳn. Vì thực ra, nếu tôi vung tay quá, anh có thể nói với tôi, thương lượng để lập một cái sổ tiết kiệm. Nhưng mà anh lại giấu giếm, âm thầm làm chuyện đó mà tôi không biết. Với lại nói thật, gửi tiền cho mẹ anh, biết khi nào lấy được. Tôi ngại nhất khoản đòi tiền mẹ chồng. Đi làm không cho được mẹ, giờ lại đòi lại thì khác gì...
Tôi nghĩ, chuyện này không thể chấp nhận được. Tôi không ích kỉ nhưng muốn anh phải biết, vợ chồng ở riêng thì có cuộc sống riêng. Tiền nong anh muốn giữ thì do tôi, sao anh có thể là chuyện đó được. Nghĩ lại mà tôi thấy buồn quá. Giá như anh hiểu, tôi thực ra cũng chỉ vì lo cho mái ấm riêng của hai đứa thì tốt biết bao. Nào tôi có phải loại ăn chơi chác táng gì, hay là anh sợ tôi mang tiền về cho mẹ đẻ. Đúng là, chuyện dù không quá lớn nhưng nó làm rạn nứt tình cảm vợ chồng tôi rồi.
Theo VNE
Vài lời gửi chồng trước thềm năm mới Chồng biết không, vì cái tính thẳng thắn của anh (đôi khi hơi vô tâm...) mà không ít lần em đã rất buồn. Chồng yêu của em! Một năm mới lại sắp về... đánh dấu thêm mốc son vợ chồng mình "góp gạo thổi cơm chung" đã được gần 2 năm. Cũng như bao nhiêu đôi vợ chồng khác, chúng mình đã có...